Mộng Dao nói.
"Hai mươi năm trước, ta đã làm một chuyện ngu xuẩn."
Đông Phương Huyền Tiêu bỗng nhiên thở dài một hơi sâu kín.
Đây coi như là mở đầu câu chuyện, Đông Phương Huyền Tiêu chậm rãi kể lại chuyện xưa của mình.
Năm đó Đông Phương Huyền Tiêu là thanh niên tuấn kiệt của Linh Vũ gia tộc, hắn ra ngoài lịch lãm vô tình gặp một thiếu nữ rồi mến nàng, rất lâu sau mới biết được thân phận của đối phương. Thì ra nàng có thân phận không thấp tại Thiên Ma cung, trong lúc gặp hắn chỉ thuần túy là trốn nhà ra ngoài chơi đùa. Thế nhưng, Đông Phương Huyền Tiêu trời sinh phản nghịch căn bản không thèm để ý chuyện này. Hai người bọn họ tiếp tục ban ngày ban mặt ở chung một chỗ, không nghĩ rằng làm vậy có hại cho người thiếu nữ kia.
Sau khi bốn đại tộc trưởng biết thân phận thật sự của nàng sinh ra lo lắng hoàng tộc trừng phạt, trực tiếp bắt giữ thiếu nữ đưa vào Tinh Ma ngục, thoáng cái đã qua hai mươi năm.
Đây chính là nguyên nhân Đông Phương Huyền Tiêu đến nay không có lấy vợ.
Khi hắn nhắc đến chuyện cũ, giọng nói vô cùng bình thản, chỉ là ánh mắt không giấu nổi vẻ bi thương nồng đậm. Long Thần biết hắn chịu đựng hai mươi năm qua thống khổ dường nào, nhất thời trong lòng chua xót. Mộng Dao là nữ tử càng thêm nhạy cảm, lúc này đã lệ nóng doanh tròng. Bất kỳ thiếu nữ nào không mơ ước có được một tình yêu chân tình như thế?
"Long Thần, nói thật, gần đây ta làm rất nhiều chuyện cho ngươi, thậm chí không tiếc đánh một trận với tộc trưởng vì muội muội ngươi. Hẳn là ngươi đang hoài nghi động cơ của ta, có đúng không?"
Sau khi kể lại chuyện xưa của mình, Đông Phương Huyền Tiêu ngẩng đầu lên nhìn sang Long Thần.
"Ta đúng là hoài nghi, nhưng ta biết động cơ của ngươi không xấu. Có lẽ ngươi muốn thay đổi ý kiến nội tộc lựa chọn, hoặc là muốn ta làm việc gì đó cho ngươi. Nhưng ta tin tưởng ngươi thật sự coi trọng ta, ha ha!"
Long Thần bỗng nhiên nở nụ cười, hiện tại hắn đã hiểu mọi chuyện, Đông Phương Huyền Tiêu tuyển chọn hắn và Mộng Dao, rồi trợ giúp hắn đoạt lấy Thanh Long chiến kích là vì giải cứu nữ nhân kia thoát khỏi Tinh ngục.
"Đúng là như vậy, có lẽ địa vị của ta trong mắt ngươi giảm xuống trầm trọng a…aa! Ta làm việc tốt lại có mục đích, hẳn là ngươi cảm thấy chán ghét đi?"
Đông Phương Huyền Tiêu nói đến đây có chút thấp thỏm không yên.
"Đừng suy nghĩ nhiều, Long Thần ta không phải người ngu, ít nhất còn biết được ai thích mình từ nội tâm hay là giả dối. Ta nhìn ra được nghĩa phụ rất tốt, thật ra ta cũng có một chuyện muốn nói cho ngươi biết."
Long Thần vốn còn lo lắng cầu trợ Huyền Tiêu giải quyết vấn đề Tiểu Lang. Hắn sợ rằng Huyền Tiêu không chịu đáp ứng, thậm chí xuất thủ ngăn cản. Không ngờ hai người bọn họ không mưu mà hợp, tình huống này quá mức đơn giản rồi.
"Chuyện gì?"
Đông Phương Huyền Tiêu ngẩn ra, bộ dạng nghi ngờ khó hiểu.
"Ngươi biết Mạc Tiểu Lang thuộc ngoại tộc không? Hắn là huynh đệ của ta, trước đó ta muốn nhận được Thanh Long chiến kích là vì cứu hắn. Lần này chúng ta tới đây là muốn nhờ ngươi trợ giúp."
Long Thần trực tiếp nói ngay vào điểm chính.
Mặc dù lúc ban đầu Đông Phương Huyền Tiêu quả thật có mục đích riêng, nhưng mà tính cách hắn không xấu, hơn nữa những sự tình kia không có ảnh hưởng đến quan hệ của hai người.
"Mạc Tiểu Lang sở hữu Thiên Lang yêu nhận đúng không?"
Đông Phương Huyền Tiêu nhíu mày nghĩ ngợi.
"Chuyện này có quan hệ gì? Trong năm đại thần binh chỉ có Thiên Lang yêu nhận chưa có một ai chinh phục, hắn có thể thu nhận là vận khí của hắn. Đồ vật Linh Vũ gia tộc dùng không được còn cất giấu làm gì?"
Long Thần nói.
"Được rồi!"
Đông Phương Huyền Tiêu gật đầu nói:
"Nếu như đã quyết định, việc này không nên chậm trễ. Khuya hôm nay chúng ta động thủ."
Hết thảy mọi chuyện đã nói xong, Long Thần và Mộng Dao nhìn nhau mỉm cười hiểu ý.
Bọn họ chuẩn bị kế hoạch lâu như vậy, hết thảy là vì một lần hành động tối nay rồi.
Trải qua Long Thần và Đông Phương Huyền Tiêu thảo luận, nhất trí quyết định để cho Mộng Dao lưu lại. Thứ nhất là vì nàng không có bất kỳ tác dụng gì trong công tác giải cứu, ngoài ra thực lực nàng không mạnh đi theo sẽ gây ra phiền toái không cần thiết.
"Nghĩa phụ, Long Thần, ta ở lại đây chờ tin tốt của các ngươi."
"Đó là hiển nhiên!"
Long Thần cười cười, sau đó và Đông Phương Huyền Tiêu bắt đầu hành trình.
Đây không phải là lần đầu tiên Đông Phương Huyền Tiêu mang Long Thần tiến vào Tinh Ma ngục. Một lát sau, hai người đã đứng trước vòng xoáy thông đạo, bốn người Nhan Hồng Hải vẫn đang canh giữ ở nơi này. Khi bọn họ thấy Đông Phương Huyền Tiêu xuất hiện lập tức khom người hành lễ.
"Bái kiến Huyền Tiêu đại nhân và Long Thần thiếu gia."
Mặc dù bọn họ thủ vệ ở chỗ này, nhưng mà tin tức rất linh thông. Lúc này bọn họ đã biết Long Thần làm nên kỳ tích, chiếm được Thanh Long chiến kích. Trọng yếu hơn nữa chính là hắn đã lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp, thi triển Đoạn Hoàng Tuyền đánh bại Đông Phương Thiên Tinh.
Cho nên ánh mắt bọn họ nhìn Long Thần vô cùng khâm phục.
"Long Thần thiếu gia chỉ mới mười sáu tuổi đã đạt tới cảnh giới này, thật sự là để cho chúng ta cảm giác xấu hổ. Nhan Hồng Hải ta chỉ có thể nói một chữ phục."
Nhan Hồng Hải cười khổ nói.
"Đúng vậy a…aaa, nhớ ngày đó ta mười sáu tuổi đừng nói là đánh bại võ gỉ Thiên đan cảnh, đồng cấp Địa đan cảnh còn chưa chắc thắng nổi nữa là!"
Chu Tước vệ sĩ nói chen vào.
"Quan trọng nhất là Long Thần thiếu gia lĩnh ngộ Thanh Long chiến pháp trong một ngày, năm ngày sau đã có thể thi triển chiêu đầu tiên. Từ xưa đến nay Linh Vũ bốn đại nội tộc chưa từng xuất hiện người nào như thế, đúng không?"
Bạch Hổ vệ sĩ lắc đầu cảm khái.
Bọn họ nghĩ tới Long Thần thiên phú nghịch thiên chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ, liên tục thở dài cảm khái.
"Lần này ta dẫn hắn đi Toái Tinh vực tới tinh cầu trăm lần trọng lực tu luyện. Vì sợ hắn không chịu nổi, ta sẽ trực tiếp đi theo hỗ trợ. Hồng Hải, các ngươi canh gác cẩn thận đó!"
Sau khi Đông Phương Huyền Tiêu nói xong lập tức dẫn Long Thần tiến vào thông đạo.
Sau khi thân ảnh hai người biến mất bên trong thông đạo, bốn người vệ sĩ mới quay mặt nhìn nhau. Hồng giáp vệ sĩ nói:
"Nhan huynh, trước kia Thanh Long lão tổ đã phân phó ngươi mật lệnh đúng không? Chỉ cần bọn họ tiến vào Tinh Ma ngục, ngươi phải lập tức báo cho hắn."
"Được rồi, nhưng tại sao lão tổ muốn biết tin tức này? Tiến vào Tinh Ma ngục tu luyện không phải là chuyện rất bình thường hay sao?"
Nhan Hồng Hải cũng không hiểu được chuyện này.
"Mặc kệ nó, ngươi chỉ cần nghel lệnh lão tổ là được rồi."
Sau khi tiến vào Tinh Ma ngục, trong lòng Long Thần có chút khẩn trương. Cũng may giờ phút này đã có Đông Phương Huyền Tiêu ở bên cạnh hỗ trợ, tâm tình hắn từ từ bình ổn trở lại.
"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lấy tốc độ nhanh nhất lên đường. Long Thần, để ta kéo ngươi đi!"
Nói xong câu đó, Đông Phương Huyền Tiêu trực tiếp nắm tay Long Thần bước lên Thiết tỏa liên. Phương hướng chính là Thanh Long Tinh, tốc độ của hắn quả nhiên nhanh hơn Long Thần nhiều lắm.
"Thanh Long Tinh giam giữ không ít phạm nhân, trọng lực trên dưới một ngàn lần. Võ giả Thiên đan cảnh sơ thành căn bản chịu không nổi, một khi tiến vào sẽ bị trực tiếp áp chết. Thiên đan cảnh tiểu thành miễn cưỡng di động, Thiên đan cảnh đại thành mới có thể hành động tự nhiên. Nhưng mà Thanh Long Tinh là địa phương vô cùng nguy hiểm, ngươi phải đặc biệt cẩn thận, nhất là đề phòng võ giả Thiên đan cảnh đại thành. Ngươi có Thanh Long chiến kích, bọn họ hẳn là đuổi không kịp."
Long Thần gật đầu tỏ ý đã hiểu.