“Đây là ảo giác, ta phải giết hắn.” Nàng cắn răng, kiên định tín niệm của mình.
“Phí công vô ích.” Long Thần cười nhạt, Thanh Long chiến tích tạt ngang một đường phá tan bình khí Liệt Phong cuồng long, sau đó một chiều Thái Thanh Minh thuận thế đánh tới Đông Phương Huyền Vũ.
“Âm.” Lực lượng cường đại bộc phát trên người Huyền Vũ, đánh nàng văng đi thật xa, mồm hộc máu tươi.
Trong lúc Đông Phương Huyền Vũ đã bị thương nặng, Long Thần thu hồi Thanh Long chiến tích nhanh chóng đuổi theo. Hắn điểm ngón tay tiếp thêm một đòn chần cho nàng mất đi lực chiến đấu, cả người xụi lơ ngã gục xuống đất.
“Long Thần, ngươi, ngươi định làm gì?” Đông Phương Huyền Vũ vốn đã không thể tiếp nhận kết quả bị Long Thần đánh bại, đầu óc trống rỗng. Ngay lúc này hắn lại dùng thủ đoạn quỷ dị làm cho nàng mất đi khí lực, nội tâm nàng không tránh khỏi suy nghĩ đến tình huống xấu nhất.
Nhìn ánh mắt Long Thần quét qua thân thể mình, nàng cũng bị dọa sợ hãi choáng váng. Hiện tại nàng tuổi tác không nhỏ nhưng lại cực kỳ coi trọng vấn đề trinh tiết. Nếu như bị Long Thần cưỡng bức, nàng chỉ có một lựa chọn duy nhất là tự sát.
“Làm cái gì? Ha hả, đây là thủ thuật nhỏ mấy ngày hôm trước Tiếu Lang dạy ta, tên là Tiệt Mạch pháp. Ta cảm giác món đồ chơi này dùng để hái hoa rất là thích hợp. Ngày hôm nay ta sử dụng trên người của người xem thử thế nào, có phải là cảm giác cả người vô lực, chỉ biết im lặng mặc ta định đoạt đúng không?” Long Thần nhếch miệng cười tà.
“Súc sinh, cái tên súc sinh này. Người sẽ chết không được tử tế.” Đông Phương Huyền Vũ nghĩ đến sự tình có thể xảy ra liền hoảng sợ hết hồn, nếu có một chút sức lực nàng sẽ lập tức cắn lưỡi tự vận.
Thật ra Tiệt Mạch pháp không hề đơn giản như vậy.
Đây là một loại thủ đoạn thần kỳ, dưới tình huống ai đó trọng thương sẽ có thể khống chế chân khí của mình tấn công khiếu huyệt trong cơ thể đối phương. Chỉ cần ngưng tụ đầy đủ chân khí sẽ tạo ra hiệu dụng cường đại, trong lúc nhất thời đối phương rất khó giải khai. Đây vốn là bí kỹ của gia tộc Mạc Tiếu Lang, hắn là hắn không ngờ Long Thần lại sử dụng để trêu hoa, ghẹo nguyệt.
Long Thần nhảy tới ôm ngang hông Đông Phương Huyền Vũ, trên mặt hiện lên một nụ cười tà ác.
Kể từ khi hắn quen biết Linh Hi, tác phong lãng tử trước kia dần dần quên lãng rồi. Lúc này hắn chỉ muốn trêu chọc nữ nhân ngực lớn não phẳng này mà thôi.
“Kế tiếp sẽ phát sinh chuyện tình tuyệt đẹp nha. Hình như mùa xuân sắp tới rồi, xem ra chúng ta nên tăng thêm một chút xuân sắc cho phong cảnh!” Long Thần cười đê tiện.
“Ngươi...” Đông Phương Huyền Vũ thật sự sợ hãi chuyện này, thân thể nàng run rẩy trong ngực Long Thần. Thái độ từ ác liệt trở thành đáng thương, vội vàng cầu xin tha thứ: “Long Thần, ta van ngươi, tha cho ta. Sau này ta không bao giờ tìm người gây chuyện nữa, được không?”
“Không thể, ngươi hôm nay rõ ràng là muốn giết ta, bây giờ lại muốn ta tha dễ dàng vậy sao? Một khối thịt ngon đã bày ra trước mắt, nếu ta không hưởng thụ chẳng phải là có lỗi với tiểu đệ đệ của mình sao?” Long Thần quả quyết cự tuyệt.
Thấy tinh thần Đông Phương Huyền Vũ sắp sửa hỏng mất, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái. Nữ nhân này vẫn luôn hành hạ hắn từ khi mới tới nơi này, Long Thần đã muốn dạy dỗ nàng từ lâu rồi.
“Dĩ nhiên, còn có bàn tay ôn nhu này nữa?” Long Thân giơ tay lên, chộp tới bộ ngực phong mãn.
“A! Long Thần, người buông... ta nguyện ý nói cho người biết một bí mật.” Dưới tình thế cấp bách, Đông Phương Huyền Vũ cái khó ló cái khôn, cuối cùng nhớ ra một chuyện quan trọng.
“A?”
Long Thần vốn là muốn trêu cợt nàng mà thôi, thật lòng làm gì dậy nổi hứng thú với nữ nhân bốn mươi tuổi. Thế nhưng hắn nghe được câu này lập tức mừng thầm, cười nhạt nói: “Thế thì còn phải nhìn xem bí mật của ngươi có hấp dẫn bằng thân thể hay không?”
Thấy nụ cười trên mặt Long Thần đầy tính xâm lược, Đông Phương Huyền Vũ bỗng nhiên đỏ mặt. Chỉ có điều nàng đã già, chẳng lẽ còn có mị lực lớn như vậy sao?
Trượng phu nàng đã chết mười năm trước, cảm giác bị chinh phục đột nhiên ập tới khiến nàng không kịp phản ứng.
Thế nhưng, nàng không muốn Long Thần nhận ra tâm tư của mình. Hơn nữa, nàng cũng kiên quyết không cho phép ý nghĩ kia trỗi dậy. Cuối cùng nàng mới hít vào một hơi lấy lại bình tĩnh rồi nói: “Đúng là một bí mật quan trọng có lợi ích rất lớn đối với ngươi.”
“Nói mau, đừng nói nhảm. Ta nhịn được nhưng tay của ta lại khác.” Long Thần uy hiếp.
Hắn cảm thấy tò mò với bí mật đột nhiên xuất hiện này.
“Được rồi, ta nói. Có phải là người luyện thành Lôi Diễm chiến thể cấp hai? Lôi Diễm Tinh vốn lấy từ Thần Hi thương minh, ngươi có muốn luyện tiếp Lôi Diễm chiến thể cấp ba, đột phá tới trạng thái hoàn mỹ? Đây chính là luyện thể cao cấp tương đương với chiến kỹ Địa giai sơ đằng!”
Long Thần lập tức động tâm, bí mật này quả thật hấp dẫn hắn hơn Đông Phương Huyền Vũ nhiều lắm.
“Nói rõ ràng một chút, đừng có thừa nước đục thả câu.” Long Thần nói.
“Ngươi cũng biết tu luyện Lôi Diễm chiến thề cấp ba vốn không cần đến Lội Diễm Tinh, mà cần phải dụng hợp Lôi Diễm tinh phách. Một năm trước, Thần Hi thương minh đào móc Lôi Diễm Tinh quáng mạch dùng để nuôi dưỡng cao thủ, trong đó mấy võ giả xuất sắc nhất đều có chung đặc điểm, đó là luyện thành Lôi Diễm chiến thể cấp hai. Thậm chí còn có một người hoàn thành Lôi Diễm chiến thể cấp ba, nữ tử kia tên là Lý Tử Linh, lợi dụng Lôi Diễm tinh phách mới đột phá một bước lên trời. Mặc dù Thần Hi thương minh nắm giữ Lôi Diễm Tinh quáng mạch nhưng bao nhiêu năm nay chỉ phát hiện một khối Lội Diễm tinh phách mà thôi. Theo như tin tức ta thu thập được, ngày hôm trước Thân Hi thương minh vừa mới phát hiện một khối Lội Diễm tinh phách, vì thế rất nhiều thiên tài trẻ tuổi trong tộc đang âm thầm đấu đá tranh giành nó.”
Đông Phương Huyền Vũ đang sợ hãi cùng cực, vội vàng nói ra hết tin tức hữu dụng. Về phần Long Thần dạo gần đây đang buồn phiền vì bí pháp luyện thể theo không kịp quá trình đột phá. Lúc này tin tức Lôi Diễm tinh phách xuất hiện giống như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, làm cho hắn cả người phấn chấn.
Thế nhưng, Long Thần đã từng nghe nói tới Lý Tử Linh. Đây là thiên tài mạnh nhất của Thần Hi thương minh, xếp hạng trên Tiềm Long Bảng chỉ sau mỗi Mạc Tiếu Lang. Không trách được thực lực người này lợi hại như thế, thì ra là dung hợp Lôi Diễm tinh phách thành tựu Lôi Diễm chiến thể cấp ba.
“Địa điểm ở đâu?” Long Thần hỏi.
Thấy Long Thần quan tâm chuyện này, Đông Phương Huyền Vũ rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Nàng dùng hết khí lực giãy ra khỏi tay Long Thần rồi nói: “Ngươi trước tiên hóa giải thủ đoạn kia, sau đó ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Nàng sợ Long Thần nghe xong tin tức này lại lật bàn giở trò cưỡng bức, đến lúc đó nàng quả thật sống không bằng chết, hối hận thì cũng đã muộn rồi.
Lôi Diễm tinh phách hiển nhiên quan trọng hơn trò đùa với Huyền Vũ, Long Thần không nói một lời giải khai Tiệt Mạch pháp. Sau khi sức lực trở về, Đông Phương Huyền Vũ mới cảm giác chỗ ngực đau rát khó chịu.
“Đừng có đùa bỡn thủ đoạn với ta. Nếu người chọc giận ta, ta sẽ khiến người hối hận vì đã sinh ra trên đời này.” Long Thần trầm giọng nói.