Trầm Mộc Bạch vội vàng cho thấy thái độ nói, "Anh, em sẽ không nói chuyện yêu đương."
Lục Lệ Bắc dừng một chút, ánh mắt nhìn thẳng sang.
Trầm Mộc Bạch cảm thấy lời nói của mình khả năng tồn tại một ít nghĩa khác, vội vàng sửa lời nói, "Ít nhất phải chờ anh tìm chị dâu lại nói."
Vành môi nhỏ không thể thấy câu lên, Lục Lệ Bắc vuốt vuốt đầu thiếu nữ.
Forum trường học có liên quan tới Trầm Mộc Bạch lập tức bị dọn dẹp không còn một mảnh, tất cả chuyện xấu trong một đêm biến mất, sau đó một người tự xưng là kẻ khởi xướng bắt đầu đi ra xin lỗi, từng từ bên trong đều bao hàm động cơ cùng lý do.
Về phần người phía sau màn tự nhiên cũng bị đào đi ra, tất cả lịch sử đen tối qua lại, tất cả đều ở trên diễn đàn lộ ra ánh sáng, lộ ra khó coi.
Tô Hiểu Hiểu mấy ngày ngắn ngủi ở trong đại học C bị chú ý, không thể không ở trên diễn đàn còn có ở trước mặt thành khẩn nói xin lỗi nhận sai, thỉnh cầu Trầm Mộc Bạch tha thứ.
Tất cả mọi người là người trưởng thành rồi, kỳ nhân chi đạo còn từ một thân chi thân, đối phương cũng nhận loại tư vị này, Trầm Mộc Bạch cũng không tất yếu còn dây dưa không rõ như vậy.
Tô Hiểu Hiểu dời khỏi ký túc xá, chỉ bất quá bản thân cô ta nhân phẩm thì có vấn đề, hơn nữa trước kia làm chuyện xấu cũng không phải số ít, trường học trong thời gian ngắn sẽ không có người dám cùng cô ta kết bạn.
Ngay cả Điền Điềm luôn luôn mềm lòng cũng không khỏi thổn thức nói, "Thật không nghĩ tới thì ra cậu ta lại là cái loại người này, hơn nữa ngươi còn không phải người bị hại thứ nhất, tớ nghe nói trước kia nữ sinh bị cậu ta ghen ghét qua, kết cục đều không tốt hơn chỗ nào."
Trong kí túc xá thiếu mất một người, Trầm Mộc Bạch sinh hoạt vẫn là như thường trôi qua, chỉ bất quá từ khi sự kiện diễn đàn qua đi, tin nhắn bên trong điên thoại di động của cô n lại càng ngày càng ít.
Bất quá đây đối với Trầm Mộc Bạch mà nói, bớt đi cái phiền phức không nhỏ.
Cuối tuần không có tiết, cô chạy tới công ty anh trai nhà mình, hỗ trợ nho nhỏ một hồi, liền ở phòng nghỉ ngủ một buổi trưa.
Cơm trưa là ở nhà ăn công ty ăn, buổi chiều Trầm Mộc Bạch bận bịu trong chốc lát, liền ngồi xuống ăn trà bánh thư ký đưa tới.
Theo một tràng tiếng gõ cửa, sau khi Lục Lệ Bắc đáp ứng, thư ký đi tới nói, "Lục tổng, Trương tiểu thư đến rồi."
Trầm Mộc Bạch tưởng rằng khách hàng, lại trông thấy anh trai nhà mình nhíu mày nhỏ không thể thấy, "Để cho cô ta đi vào."
Bị khơi gợi lên lòng hiếu kỳ, ngay sau đó, dưới sự hướng dẫn của thư ký, một nữ nhân mặc váy đỏ đi đến.
Đối phương tướng mạo rất xinh đẹp, môi đỏ da tuyết trắng thoạt nhìn tương đối gây nóng, một đôi mắt giống như là mị nhãn sinh sóng nhìn về phía nam nhân ngồi owr trên ghế mang theo kính mắt gọng vàng tuấn mỹ, "Lục tổng."
Nếu là nam nhân khác, coi như không thích cũng sẽ mang theo ánh mắ thưởng thức t, mà Lục Lệ Bắc thần sắc trong đôi mắt hẹp dài cùng bình thường không có gì khác biệt, ngữ khí cũng là thản nhiên nói, "Trương tiểu thư lần này tới là muốn nói chuyện hợp tác sao?"
Trương Tuyết Doanh phong tình vạn chủng cười cười, đi đến phía trước bàn công tác ngồi xuống, "Trong lòng anh không phải rõ ràng nhất sao?"
Cô ta đưa tay để lên bàn, móng tay màu đỏ tôn lên làn da càng thêm trắng nõn, lộ ra mê người dị thường.
Lục Lệ Bắc không chút nào bị lay động, ánh mắt cùng cô ta bình thản nhìn nhau, khuôn mặt bình thường ôn tồn lễ độ cũng hiện ra một tia thần sắc xa cách, "Tôi nghĩ tôi lần trước đã nói đến đầy đủ rồi."