Mạnh Hạo vội vàng mở miệng. Giờ phút này, khi hắn vừa mới bay ra khỏi đảo nhỏ, bước vào hải vực, phía sau hắn, phân thân máu thịt kia của đệ thập Tổ Vương gia, truyền ra một tiếng hét thảm cuối cùng, thân thể ầm một tiếng, hoàn toàn dập nát, bị Kháo Sơn Lão Tổ một ngụm nuốt chửng.
Kháo Sơn Lão Tổ chợt quay đầu lại, hung hăng nhìn chằm chằm bóng lưng Mạnh Hạo, hồi lâu ngửa mặt lên trời rống to. Mặt biển bọt sóng ngập trời, hình thành vòng xoáy, vòng quanh toàn bộ Thánh Đảo. Trong sự kinh hô và rung động của mọi người trên đảo, Thánh Đảo này lại lấy tốc độ không cách nào hình dung, vội vã lao đi trên mặt biển.
Theo gió vượt sóng, trong phút chốc liền không thấy bóng dáng, thả mắt nhìn quanh, toàn bộ biển rộng, giờ phút này, chỉ còn lại một mình Mạnh Hạo đứng giữa không trung.
Giờ khắc này, ở Vương gia – Nam Vực, trong quan tài tại ngọn núi có phần mộ của đệ thập Tổ Vương gia, bản tôn của lão chợt mở mắt ra, phun ra một ngụm máu tươi. Khi thân thể ngồi dậy, lão vốn già yếu, trong nháy mắt càng thêm già nua, cả người lại héo rũ đi một vòng, ngay cả khí tức, cũng hỗn loạn, xuất hiện sự pha tạp.
Sắc mặt lão có chút tái nhợt, tay phải vịn lên một bên quan tài, khi ngẩng đầu, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, càng có vẻ tang thương hơn. Chỉ có điều, trong đôi mắt đục ngầu của lão, xuất hiện vẻ oán độc mãnh liệt.
Hồi lâu, hai mắt lão chợt lóe.
- Giữa Kháo Sơn Lão Tổ kia và Mạnh Hạo cũng tồn tại thù hận, hai lần ra tay … tuy nhiên, bởi vì cấm chế trên người, nên không thể giết.
- Lão sở dĩ ra tay với ta, là bởi vì lúc trước, ta trong lúc vô ý đụng vào vảy ngược.
- Như vậy, lão không có khả năng sẽ giúp Mạnh Hạo.
- Lần tới … lần tới khi ta đuổi theo, chính là ngày Mạnh Hạo mất đạo cơ!
Đệ thập Tổ Vương gia hô hấp dồn dập, trong mắt lóe hàn quang.
Thiên Hà hải chia làm tứ hoàn, ngoài tứ hoàn chính là hải ngoại. Tại hải ngoại, phần lớn là các gia tộc tu chân quy mô nhỏ, chiếm cứ một đám đảo nhỏ. Trong những gia tộc này, người mạnh nhất, cũng chỉ là Kết Đan mà thôi.
Tứ hoàn đối với bọn họ mà nói, là nơi chốn hiểm ác, chẳng những có kẻ giết người cướp của, còn có một số loại động vật biển hung tàn. Ngoại trừ những thứ đó, thì chính là một vài tông môn gia tộc thực lực hùng mạnh hơn.
Trong những gia tộc đó, có tu sĩ Nguyên Anh trấn thủ, đối với người hải ngoại mà nói, là từng bước nguy cơ. Nhưng nếu có thể giành được một tạo hóa trong đó, như tộc nhân Trương gia, vậy cũng không phải là không thể nào.
Đây cũng là cách nhìn của tu sĩ tứ hoàn, với tam hoàn … Nơi đó cũng là vùng cấm, tồn tại cả cơ duyên và nguy cơ.
Tu vi không đến Nguyên Anh, bước vào tam hoàn, cửu tử nhất sinh. Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh, nếu vận khí không tốt, cũng rất có thể chết trong tam hoàn. Bởi vì trong tam hoàn, tồn tại rất nhiều động vật biển.
Nhưng tuy là vậy, thì vẫn có không ít tu sĩ, nhiều lần mang ý đồ tiến vào tam hoàn. Thậm chí có vài người tu vi dũng mãnh, cư trú lâu dài trong tam hoàn.
Sở dĩ tam hoàn nguy cơ tứ phía nhưng lại dẫn động phần lớn tu sĩ rình mò, chính là lợi ích.
Tất cả động vật biển của Thiên Hà hải, được gọi là hải yêu, trái tim của bọn nó, cực kỳ quý báu, là một tồn tại sánh ngang với linh thạch, thậm chí tác dụng cũng tương tự. Thường thì một viên yêu tâm, có thể sánh với linh thạch hạ phẩm, nếu phẩm chất cao một chút, thì còn có thể sánh với linh thạch trung phẩm.
Cũng có … một vài hải yêu dũng mãnh, có trái tim không khác gì với linh thạch thượng phẩm. Đây đối với tu sĩ mà nói, là của cải vốn không thể bỏ qua.
Dù sao Thiên Hà hải, bản thân nó không có quặng linh thạch, cũng không hề sản xuất linh thạch. Đối với tu sĩ mà nói, linh thạch cực kỳ quý báu, mà yêu tâm xuất hiện, dĩ nhiên đã trở thành vật giao dịch đặc biệt bất đồng của Thiên Hà hải với các khu vực khác.
Nhất là một vài vật phẩm quý báu, lại chỉ có thể dùng yêu tâm để đổi!
Vì đạt được yêu tâm, nhất định phải đi vào tam hoàn, đi liều lấy một cái tạo hóa và cơ duyên. Nhưng hải yêu dũng mãnh, tính cách hung tàn, nhất là lại cực kỳ căm thù tu sĩ, giống như thủy hỏa bất dung!
Nhưng cho dù là như vậy, cũng không thể ngăn cản khát vọng của tu sĩ Thiên Hà hải đối với yêu tâm.
Rất nhiều chuyện xưa, lưu truyền trên Thiên Hà hải này, mà trong những chuyện xưa đó, phần lớn đều là người một đêm phất nhanh. Vì thế nhiều năm qua, vô số người liều chết đánh cược một lần, liều mạng, cửu tử nhất sinh, bước vào tam hoàn.
Việc này, trong lòng Mạnh Hạo biết rõ. Trong ngọc giản của Trương gia, có giới thiệu một chút về cái này, tuy không nhiều lắm, nhưng cũng đủ cho Mạnh Hạo hiểu một cách đơn giản. Giờ phút này, trong một hải vực thuộc tứ hoàn trên Thiên Hà hải, trong nước biển quay cuồng, có một cầu vồng, từ đằng xa gào thét mà đến.
Một thân áo xanh, một mái tóc dài trắng đen giao nhau, nhìn như thanh niên, nhưng vẻ mặt trong lúc vô ý sẽ hiển lộ ra một chút tang thương.
Hai mắt như sao, khuôn mặt tuấn lãng, mơ hồ còn mang theo một chút khí chất thư sinh, chính là Mạnh Hạo.
Đây là Mạnh Hạo sau khi đã rời khỏi Thánh Đảo một tháng. Một tháng này, Mạnh Hạo bay nhanh trên Thiên Hà hải, càng thêm hiểu rõ đối với cái hải vực này.
Giờ phút này, hai mắt hắn lóng lánh tinh mang, vừa bay về phía trước, vừa suy tư.
- Đệ thập Tổ Vương gia tử vong kia, có lẽ cũng không phải là bản tôn. Nếu không đúng, thì tốt nhất, nhưng nếu đúng vậy … nguy cơ của ta, chỉ là được cởi bỏ tạm thời, e là không kéo dài được lâu, vẫn sẽ lâm vào tồn vong sinh tử.
Mạnh Hạo trầm ngâm, xung quanh hắn, chim anh vũ bay múa, thỉnh thoảng lại lao xuống, đâm vào trong biển rộng, rồi từ một phía khác lao ra, đùa đến không biết trời đất.
Mạnh Hạo nâng tay phải lên, lấy ra ngọc giản thiếu phụ Trương gia cho hắn, sau khi cẩn thận nhìn một chút, thì hai mắt chớp động.
- Giữa tứ hoàn và tam hoàn, có một tầng gió lốc quanh năm. Gió lốc này có thể xé rách tất cả sinh mạng, giống như một bức tường ngăn cách, ngăn cản mọi người bước vào …
Bản đồ trong ngọc giản trên tay Mạnh Hạo, chỉ có hải vực ở hải ngoại, về phần phạm vi tứ hoàn thì rất ít, đến bây giờ đã không còn tác dụng quá lớn đối với Mạnh Hạo.
Khi đang trầm ngâm, thân thể Mạnh Hạo nhoáng lên một cái, vội vã lao sâu vào trong Thiên Hà hải.
- Mặc dù không có bản đồ, nhưng phân chia các hoàn trên Thiên Hà hải, càng tiến sâu vào trong, thì càng gần.
Tốc độ Mạnh Hạo nhanh hơn, khoảnh khắc mà đi, chim anh vũ ở phía sau bay nhanh theo.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt lại trôi qua hai tháng.
Khu vực tứ hoàn to lớn này, cũng khiến Mạnh Hạo rất rung động. Hắn chẳng khác gì là bay liên tục ba tháng, nhưng ba tháng này, Mạnh Hạo cũng không phải là bay liên tục, mà ở trên đường, thấy được một vài đảo nhỏ. Ở trên những đảo nhỏ này, tồn tại một vài tông môn gia tộc.