Chương 317: Ta không phải” Ngựa đực”, ta chỉ là có điểm” Hậu cung”
Cập nhật 3 năm trước
Khi đó, Trương Tử Tinh vừa lúc tới Kim ngao đảo định ở mấy hôm, vừa thấy bốn vị thiên quân may mắn còn sống không khỏi xúc động, hướng bốn người thỉnh tội. Hắn xem ra, thương vong này đáng nhẽ có thể tránh được, lúc đó hắn cũng từng mấy lần uyển chuyển khuyên nhủ Cửu Thiên quân nhưng đều vô dụng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Diêu thiên quân lên tiếng :"Việc này không trách đạo hữu, ngày đó là chín người bọn ta tự cao ỷ vào trận pháp lợi hại không nghe lời khuyên của đạo hữu, cố tình muốn giao chiến cùng người bên Xiển giáo, cuối cùng bại bởi nghệ không bằng người. Nhưng Ngọc đỉnh cùng Thái ất cũng chết trong Thập tuyệt trận của chúng ta, nếu không có đạo hữu muốn đổi lấy tính mạng cho bần đạo thì còn có thể tru diệt được đệ nhất kim tiên Quảng thành tử của Xiển giáo, Thập tuyệt trận của chúng ta dù bại mà vẫn vinh."
Tần thiên quân cũng nói :"Đạo hữu, ngày đó tại Tam sơn quan ngươi đã từng nói rằng, tiên sư đã dự đoán mười huynh đệ chúng ta đều phải ứng với kiếp số. Đấu pháp thất bại chết đi đều do thiên ý, cùng đạo hữu nào có liên quan ? Huống hồ ân cứu trợ còn chưa tạ, sao ngươi cứ phải tự trách mình mãi?"
„Nói đến chuyện đó lúc đầu chính vì có đạo hữu cẩn thận giao hẹn cùng Nhiên Đăng định ra cái hạn mười trận. Chứ nếu cứ theo cách của ta để Xiến giáo thay nhau vào trận thì sẽ bị diệt từng bộ phận mà dẫn đến toàn quân bị diệt." Nhật thiên quân cất lời nói tiếp :"Kim tiên Xiển giáo quả là lợi hại, vì sáu vị đạo hữu đã mất chúng ta đều thầm hứa sẽ cần tu khổ luyện, thề báo mối thù này."
Cả ba người còn lại đều gật đầu khẳng định, Trương Tử Tinh vừa nghe thấy bọn họ còn muốn báo thù liền thầm kêu khổ, vội vã khuyên can. Đổng thiên quân lên tiếng :"Tiêu Dao đạo hữu, ta sao không rõ sự quan tâm của ngươi? Nếu còn chưa tu luyện thành chúng ta tuyệt sẽ không vội vã khinh địch mà vội báo thù, đạo hữu hãy yên tâm."
Trương Tử Tinh nghe thế, thầm nghĩ bốn người sau khi khổ tu trăm nghìn năm thì mình cũng không còn phải lo nữa nên cũng không khuyên thêm nữa.
Hạm chi tiên lần này luyện ngoài La thiên tẩy tủy đan còn luyện ra mười viên Cửu chuyển thiên nguyên đan có thể gia tăng tốc độ hồi phục nguyên khí.
Trương Tử Tinh chăm sóc Hạm chi một đêm sau đó nói ra ý định muốn đưa nàng về Triều ca gặp Thương Thanh Quân. Nhưng Hạm Chi lại cự tuyệt hắn :"Phu quân, không phải ta không muốn ở gần chàng mà lúc này không phải là lúc say đắm hoan tình. Tình thế bây giờ nguy cấp, áp lực phu quân phải đối diện cũng cực lớn, tình thế càng ngày càng hung hiểm. Ta tự biết tu vi nông cạn, không thể giúp chàng thành đại sự, chỉ sợ còn trở thành gánh nặng. Điều ta duy nhất có thể làm chỉ là tận lực luyện chế ra thêm một chút đan dược cho chàng để đề phòng cho những chuyện sau này."
Trước một người vợ như vậy ngươi còn có thể nói gì nữa ?
Trương Tử Tinh cảm động, ôm chặt lấy Hạm chi vào lòng, khẽ nửi mùi hương của nàng rồi mang chuyện Long Cát công chúa thẳng thắn nói ra. Hạm Chi thoáng nhìn hắn rồi lên tiếng :"Phu quân quả là có thủ đoạn, ngay cả công chúa thiên giới cũng bị lừa đến Triều ca. Bước tiếp theo sẽ là làm sao để dụ người ta cùng chàng song tu chứ." Trương Tử Tinh than thở :"Lúc đầu ta chỉ là vì huyền linh khí mà tới Kim ngao đảo tìm nàng. Ngay cả với chuyện của Long Cát cũng đều có nguyên nhân cùng lợi ích trong đó, ta đối với việc này quả là cảm thấy tự thẹn trong lòng."
„Nếu không có huyền linh khí thì phu quân có nguyện ý cùng ta trở thành phu thê không?" Sau khi nhận được đáp án của Trương Tử Tinh Hạm chi mới hỏi ngược lại :"Nếu Long Cát kia cũng không có tiên linh khí thì phu quân có nguyện tiếp nhận nàng chăng?"
Trong đầu Trương Tử Tinh chợt nổi lên thân ảnh cô độc coi thường sinh tử kia, không thể không thừa nhận trong lòng từng có ý niệm bảo vệ nàng, huống hồ từ lúc hắn được Hoàng Đế thân truyền từng có lý tưởng muốn cứu vớt Long Cát công chúa, nhưng đó có phải là tình cảm chân chính hay không?
Hạm Chi thấy hắn lẳng lặng không nói gì, cười nói :"Theo lời kể lại của phu quân thì vị công chúa thiên giới kia mặc dù khuân mặt lạnh lùng bất cận nhân tình nhưng đối với phu quân có lẽ cũng không phải là vô ý. Đầu tiên là đem Phược long tác tặng, sau đó mạo hiểm lừa ác thi cứu chàng trong lúc nguy hiểm. Huống chi, còn thuận theo chàng rời khỏi Phượng Hoàng Sơn, đi tới Triều Ca. Kỳ thực…công chúa cũng là người đáng thương cảm, nếu phu quân chỉ là vì tiên linh khí mà sau đó bội tình bạc nghĩa thì dù là ta cũng sẽ coi thường phu quân."
Trương Tử Tinh gật đầu, bỗng nhiên nhớ tới việc Tam Tiêu, lại bắt đầu ấp úng nói ra, Hạm chi mở to hai mắt nhìn, thất thanh nói :"Phu quân, thực sự chàng đã lên Tam Tiên đảo, mà ngay cả ba vị nương nương đều cũng bị chàng gạt rồi sao?"
„Kỳ thực cũng chỉ có Bích Tiêu là tình đầu ý hợp với ta, thế nhưng ba tỷ muội muốn cùng nhau tiến thối nên đơn giản nhất chỉ có thể…" Trương Tử Tinh cười cười tiếp :"Chỉ có điều Vân Tiêu yêu cầu ta đạt tới huyền tiên mới đồng ý."
Hạm Chi lộ ra vẻ hồi tưởng, gắt giọng nói :"Trách sao lúc đầu khi phu quân lên Kim ngao đảo thì đã lập đổ ước cùng ta, nói là nếu có thể nắm được Tam tiêu nương nương thì ta sẽ không được trách, thì ra đã sớm có dự mưu… Phu quân của ta a, chàng đến tột cùng muốn kết hôn với bao nhiêu vị thê tử đây?"
Mặt Trương Tử Tinh lộ vẻ xấu hổ, bấm tay tính toán :"Ba người Văn Sắc cùng Nguyệt Cơ ở Đông Tề, Hạm Chi ở Kim ngao đảo, Thanh quân ở triều ca, Thiền ngọc đang về Tây côn lôn…"
Bảy, nghiêm khắc mà nói đã vượt xa mức độ trái ôm phải ấp, ngay cả khi có ba đầu sáu tay cũng không thể ôm hết được, đây, không phải là giấc mộng của vô số nam nhân ư ?
„Phu quân, chàng thật thà đi, đâu chỉ có bảy người?" Hạm chi khẽ cười một tiếng rồi đếm thay hắn :"Tam tiêu nương nương cùng Long Cát công chúa thì sao ? Lại còn hai tỷ muội Thải Vân cùng Đắc Kỷ không phải là mười bốn người sao."
Mười bốn ? Có lẽ phải học thần thông kim thân của Tây phương giáo mất…
Trương Tử Tinh ra vẻ oan khuất tột cùng :"Thải Vân tiên tử cùng ta chỉ có tình bằng hữu, tuyệt không có gì khác! Huống hồ Vân còn chưa thành hình, tuổi tác lẫn dung mạo đều còn nhỏ, ta sao có thể… Hạm Chi, nàng hiểu lầm rồi! Về phần yêu hồ kia vốn là do Nữ Oa phái tới để gây họa cho Đại thương ta, đã bị ta biếm vào lãnh cung, tất nhiên là không thể tính vào được."
Hạm Chi hừ lạnh nói :"Vân tiểu nha đầu còn nhỏ nhưng tâm ý của nó người người trên Kim ngao đảo đều rõ; về Thải Vân cũng có vài phần hảo cảm với chàng, chỉ cần vài câu hoa ngôn xảo ngữ thì hai tỷ muội cũng không thể tránh khỏi đường vào hậu cung! Thanh Quân muội muội từng nói yêu hồ Đắc Kỷ đối với người mang tên Tiêu Dao Tử thực sự chung tình, chỉ sợ sớm muộn cũng sẽ được tính vào. Phu quân, có phải mười bốn người còn thiếu hay chăng?"
Tại sao Vân tiểu quỷ lạ có tâm tư như vậy ? Trương Tử Tinh nghe thế không khỏi trợn mắt há mồm :hắn quả thực không phải người có sở thích trẻ con, sao lại bị vướng phải một tiểu nha đầu cơ chứ ? Bất quá dù có tính cả Thải Vân tỷ muội cùng Đắc Kỷ cũng chỉ có mười bốn người, tới cảnh giới „Ngựa giống" còn kém một chút, nhưng tối thiểu đã đạt mục tiêu của danh từ „Tam cung lục viện" rồi.
Dù cho một đêm có thể tiếp được ba nàng thì mười một người cũng phải chia ra làm bốn…một tuần bảy ngày chỉ sợ không thể hoàn thành hai vòng được nhưng nếu không lại sẽ có ba ngày nằm không…
„Được rồi! Mười bốn thì mười bốn! À, không…mười một!" Trương Tử Tinh nhìn nét tinh nghịch hiện lên trong mắt Hạm Chi, hận không thể tự tát mồm mình mấy cái :"Phu quân đồng ý với nàng, cuộc đời này sẽ không quyến luyến thêm bất kỳ nữ nhân nào nữa!"
„Phu quân đừng vội lừa dối Hạm Chi!" Hai mắt Hạm Chi chợt đỏ lên đồng thời nàng bỗng cắn lên vai hắn một cái „Phu quân là bậc đế vương, chưởng quản thiên hạ. Nghe Thanh Quân muội muội nói, dựa theo lễ pháp sẽ phải lập sáu cung, chín phi, hai mươi sáu tài nữ, tám mươi mốt ngự thê để thuận theo với các con số thiên địa để tạo phúc cho thiên hạ. Bây giờ còn chưa tới hai mươi người, xem ra phu quân còn có một quãng đường khá xa nữa…"
Sáu cung, chín phi, hai mươi bảy tài nữ, tám mươi mốt ngự thê ? Chẳng phải là hơn trăm sao ? Đã khả dĩ có thể tạo thành một chiến hạm đặc biệt rồi… Trương Tử Tinh rùng mình một cái --- đó mới chân chính là ngựa giống mất!
Nếu quả thực phải theo tiêu chuẩn của các đế vương cưới hơn một trăm phi tử chỉ sợ đến đêm thứ N cũng không thể quay đủ một vòng, hơn nữa sau khi xong chẳng nhẽ cả ngày chỉ có thể dựa vào tường mà lết sao ?
Một chồng nhiều vợ có thể là ước mơ đẹp nhất của nam nhân nhưng nếu con số nhiều kia vượt quá quy mô chỉ sợ sẽ biến thành ác mông. Trừ phi là kẻ không có trách nhiệm.
Trương Tử Tinh vuốt nhẹ làn da trơn mát như ngọc, khẽ nói bên tai nàng :"Hạm Chi, đừng vội chọc phu quân. Cuộc đời này của ta có được các nàng đã là một chuyện rất may mắn rồi, sao có thể thay lòng đổi dạ ? Nếu sau khi sát kiếp kết thúc có thể may mắn sinh tồn thì phu quân liền lập tức truyền ngôi cho người khác sau đó mang theo các nàng chung quanh tiêu dao được không?"
Thần thái trong mắt Hạm Chi chợt lóe, động tình khẽ hôn trên mặt hắn một cái. Trương Tử Tinh „không cam lòng tỏ ra yếu thế" liền triển khai phản kích