Chung Nhạc cuối cùng cũng cắt xong tờ Sinh Tử Bộ này xuống, ánh mắt chớp động, tinh thần lực ba động hóa thành thanh âm khàn khàn, truyền âm nói:
- Nếu đã là đồng đạo, tự nhiên là sẽ dốc toàn lực tương trợ. Bất quá, ngươi nói ngươi là Địa Ngục Tuần Sát Sứ, có chứng cứ gì?
Xích mích với gã Bạch Vô Thường này, đối với hắn cũng không có chỗ tốt gì. Kẻ này có thể dùng đại pháp lực định trụ hai tôn Thiên Thần của Quỷ Thần Tộc, thực lực tuyệt đối không thường. Nếu xung đột với hắn, có thể chiến thắng được đối phương hay không là chuyện nhỏ, kinh động tới cường giả trong Địa Ngục mới là chuyện lớn.
Bất quá, hắn có Linh bài trong người, nếu đối phương không có Linh bài, thật sự phát sinh xung đột, Chung Nhạc ngược lại có được ưu thế cực lớn, có thể uy hiếp kẻ này.
Cặp mắt dưới mặt nạ của gã Bạch Vô Thường kia lóe lên, lấy ra một tấm Linh bài, cũng dùng tinh thần lực truyền âm, thay đổi âm điệu của chính mình, nói:
- Linh bài của ta ở đây! Linh bài của ngươi đâu?
Chung Nhạc thấy đối phương không ngờ cũng lấy ra một tấm Linh bài, quả nhiên giống với Linh bài của chính mình, trong lòng thầm khen một câu:
- Kẻ này cũng chuẩn bị vô cùng đầy đủ!
Hắn cũng lấy Linh bài của chính mình ra, hai người so sánh hai tấm Linh bài với nhau, đều không nhìn ra có chỗ sơ hở nào, nhìn nhau cười một tiếng, đều tự thu hồi lại Linh bài.
- Hóa ra là đồng liêu!
Chung Nhạc cười ha hả một tiếng, khàn khàn nói:
- Đồng liêu với nhau, hẳn là nên giúp đỡ! Huynh đài, xin mời!
Gã Bạch Vô Thường kia chắp tay cảm ơn, nói:
- Xin mời huynh đài đi theo ta!
Hai người một trước một sau đi lên tầng tám, sau đó lại leo lên tầng chín. Gã Bạch Vô Thường kia leo lên tầng mười vẫn chưa dừng bước lại, tiếp tục leo lên nữa.
Tầng mười đã là nơi đặt Sinh Tử Bộ của Thần Giới trong Lục Đạo Giới. Trong Thần Giới đều là Thần Tộc Ma Tộc cư trú, địa vị vẫn còn cao hơn các tộc của Vạn Tượng Giới.
- Lẽ nào hắn là Vương tộc trong Thần Tộc? Hắn hẳn không phải là muốn sửa chữa Sinh Tử Bộ, mà là muốn lấy tên họ của chính mình xuống khỏi Sinh Tử Bộ, thoát khỏi vận mệnh đã định sẵn của chính mình! Nếu có thể cắt tên họ của chính mình xuống khỏi Sinh Tử Bộ, mang khỏi nơi này, vậy vận mệnh của chính mình sẽ có thể không cần bị người khác bài bố rồi. Hắn muốn chuyển thế vào chủng tộc nào, sẽ có thể chuyển thế vào chủng tộc đó, hoàn toàn nắm giữ vận mệnh trong tay!
Chung Nhạc đi theo gã Bạch Vô Thường này leo lên tầng mười ba. Nơi này đã là nơi đặt Sinh Tử Bộ của Vương tộc trong Thần Tộc. Số lượng các quyển Sinh Tử Bộ đã dần dần thưa thớt hơn, chỉ có trên dưới một trăm quyển.
Tầng mười bốn cũng chỉ có trên dưới một trăm quyển Sinh Tử Bộ. Tầng mười lăm số lượng lại càng ít hơn, không tới một trăm quyển. Nhưng gã Bạch Vô Thường này vẫn như cũ chưa dừng bước lại.
Sắc mặt Chung Nhạc dần dần trở nên ngưng trọng. Lại leo lên nữa, chính là nơi đặt Sinh Tử Bộ của Thiên Giới. Các chủng tộc cư trú trong Thiên Giới đều là các chủng tộc Thần Tộc cao quý nhất trong Lục Đạo Giới.
Loại cao quý này không chỉ đơn thuần là Hoàng tộc, đồng dạng cũng có tộc duệ của những tồn tại chí cao thống trị cái Lục Đạo Giới này.
- Đã tới rồi!
Gã Bạch Vô Thường kia dừng bước lại ở tầng mười sáu, mở ra một quyển Sinh Tử Bộ, mỉm cười nói:
- Chính là tờ này! Kính xin huynh đài giúp ta cắt nó xuống!
Chung Nhạc nhìn chằm chằm hắn, nghĩ muốn nhìn thấu khuôn mặt dưới tấm mặt nạ này. Bất quá, tấm mặt nạ này chính là bảo vật Thần cấp, căn bản không thể nào nhìn thấu. Mà chủng tộc trên quyển Sinh Tử Bộ này đã bị che khuất, không thể nhìn ra là chủng tộc gì, thậm chí ngay cả rất nhiều rất nhiều tên họ trên tờ Sinh Tử Bộ do Thần quang luyện ra này cũng đều bị che khuất.
Gã Bạch Vô Thường này vô cùng cẩn thận, tâm tư tỉ mỉ, che khuất tất cả những tên họ trên quyển Sinh Tử Bộ kia. Chung Nhạc không thể biết được hắn là chủng tộc gì, cũng không thể phân biệt ra được sinh linh trên quyển Sinh Tử Bộ kia là những người nào, càng không thể biết được hắn là ai.
- Hắn chẳng lẽ là vị tồn tại đã nhiễu loạn Địa Phủ kia? Hay là kẻ nhiễu loạn Địa Phủ lại là một người khác?
Chung Nhạc tế khởi song đao, cắt xuống tờ Sinh Tử Bộ này. Ánh mắt gã Bạch Vô Thường kia chớp động, quan sát trên dưới toàn thân hắn, sau đó ánh mắt lại rơi xuống trên thần thông Long Giao Tiễn mà Chung Nhạc đang thi triển, tựa hồ muốn từ trong mạch lạc văn lộ Đồ đằng của hắn suy tính ra hắn là ai.
Bất quá, Long Giao Tiễn chính là thần thông do tên biến thái Phong Hiếu Trung kia sáng tạo ra, trước giờ chỉ truyền cho một mình Chung Nhạc. Mà hiện tại Phong Hiếu Trung đã đi tới Tử Vi Đế Tinh, hắn cũng không thể nào nhận ra thân phận của Chung Nhạc từ môn thần thông này.
Cả hai người đều là trang phục Bạch Vô Thường, lúc này cả hai cũng có chút xấu hổ. Toàn bộ tầng mười sáu Lục Đạo Lâu đều là một mảnh yên tĩnh, chỉ có thanh âm cắt giấy xoèn xoẹt xoèn xoẹt.
Sau một hồi, Chung Nhạc đã cắt tờ Sinh Tử Bộ này xuống. Gã Bạch Vô Thường kia lập tức nắm lấy trong tay, nhét vào Bí cảnh Nguyên thần của chính mình.
Hai người xuyên qua tấm mặt nạ liếc nhìn nhau một cái, lòng hiểu miệng không nói, mỗi người đều chắp tay với đối phương một cái, cùng nhau đi xuống lầu.
Chung Nhạc nhanh chóng đi xuống tầng một, giơ tay lên, tế tờ Sinh Tử Bộ của Bạch Trạch Thần Tộc kia lên trên không trung, trộn lẫn cùng một chỗ với đám Sinh Tử Bộ phiêu phù ngập trời kia, ngay sau đó đi ra Lục Đạo Lâu.
Khâu Cấm Nhi và Lan Hủy Tôn Thần đã chờ sẵn ở ngoài, nhìn thấy hắn đi ra Lục Đạo Lâu, đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ba người nhanh chóng rời đi, muốn đi ra khỏi U Minh Phủ.
Chung Nhạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy gã Bạch Vô Thường kia cũng đang chậm rãi đi ra khỏi Lục Đạo Lâu, chạy ra khỏi U Minh Phủ.
- Sư ca, hắn là…
Khâu Cấm Nhi cũng nhìn thấy gã Bạch Vô Thường kia, quay sang hỏi Chung Nhạc.
- Cũng giống như chúng ta, lẻn vào nơi này sửa chữa Sinh Tử Bộ!
Chung Nhạc nói nhỏ: