Chương 178: Dày công tính kế dụ địch
Cập nhật 3 năm trước
Hắn lập tức nhăn mày lại :“Tô tiểu thư, vừa mới gửi.”
Tô Mạt hướng Lưu Hắc Hổ hếch cằm, Lưu Hắc Hổ trừng mắt nhìn thủ hạ giương mắt một cái, hắn “ba” một tiếng, đập xuống bàn một xấp ngân phiếu.
Chưởng quầy nhìn thấy, kiểm kê số lượng:“Nếu như thế, mười ngày sau tới lấy đi.”
Nói xong muốn tiễn khách.
Lưu Hắc Hổ nóng nảy túm lấy cổ áo hắn:“Làm sao phải mười ngày? Hôm nay ta phải lấy.”
Lưu chưởng quầy nhíu mi, có chút đăm chiêu nhìn hắn:“Các ngươi không là phải cường đạo chứ?”
Lưu Hắc Hổ thần sắc đại biến, lập tức nhìn về phía Tô Mạt, nếu nàng nói là đúng, bọn họ liền đi tong, tiền trang có thể có tay chân rất hung ác.
Ba nam nhân lập tức chuẩn bị ra tay.
Tô Mạt cười cười, chậm rãi mở miệng:“Lưu chưởng quầy, ngài khẩn trương rồi, đây là người cộng tác với chúng ta thiếu gia. Vẫn là đưa hàng cho chúng ta đi, tiền đã giao đủ rồi.”
Lưu chưởng quầy thở dài:“Không phải không đưa. Nhưng chúng ta nơi này có quy củ, gửi vào và lấy ra không cùng một người thi hành, nếu không bạc trong tiền trang chẳng phải là bị người khác làm sổ sách lộn xộn tham ô hết sao. Muốn lấy tiền phải chờ Vương chưởng quầy. Hắn mấy ngày nay bị bệnh, ở nhà nghỉ ngơi , mười ngày sau mới làm việc.”
Lưu Hắc Hổ nói năng thô lỗ:“Làm cái gì mà mười ngày, các ngươi phái người đi lĩnh không được à?”
Lưu chưởng quầy lắc đầu.
Tô Mạt cười nói:“Lưu chưởng quầy, chúng ta thiếu gia có chuyện gấp, vốn là muốn lưu lại đây, sau đó lại tìm được cửa hàng ở địa phương khác, cần vận chuyển hàng hóa qua đó. Như vậy được không, ngươi viết cho chúng ta vài chữ làm chứng, chúng ta đi tìm Vương chưởng quầy, để hắn ký tên đóng dấu. Sau đó chúng ta lại cầm đến. Lúc đó có thể lấy hàng ra được chứ.”
Lưu chưởng quầy gật gật đầu,“Cũng được.”
Hắn lập tức tiến vào nội thất viết bằng chứng, rất nhanh đã viết xong, giao cho Tô Mạt, Tô Mạt đưa cho Lưu Hắc Hổ giữ, sau đó hỏi Lưu chưởng quầy đường đi đến nhà của Vương trưởng quầy.
Vương chưởng quầy ở Đại Vương trấn, cách nơi này khoảng ba mươi dặm, nhưng nơi đó có vẻ hẻo lánh, nếu đi những con đường tấp nập, đi đường vòng phải hết 60 dặm. Lộ đường ba mươi dặm này không có chỗ nghỉ chân.
Lưu Hắc Hổ cầm bằng chứng chờ, cũng không dong dài:“Thuê xe đi.”
Rất nhanh, bốn người bọn họ mướn một chiếc xe ngựa đi, còn mua kiểu thức ăn linh tinh như bánh nướng, gà nướng, lại đổ đầy hai thùng nước uống đem đi.