Chương 220: Công cuộc cải tạo Reidan và sự trưởng thành của Grid
Cập nhật 3 năm trước
“Chiều cao của các tòa tháp trung tâm có quan trọng không?”
“Cũng có, nó có thể tượng trưng cho sức mạnh của lãnh chúa. Nếu uy tín và quyền lực của lãnh chúa càng nhiều thì chiều cao của ngọn tháp càng cao.”
“Nói cách khác thì cựu lãnh chúa của Reidan có quyền lực tương tự như nhà vua.”
“Đó là một giải thích chính xác.”
Trên thực tế, kích thước của Lâu đài Reidan tương đương với cung điện của nhà vua.
Lâu đài có tổng cộng 127 phòng. Ngoài ra, còn có sáu công trình xung quanh nó. Có năm khu vườn, ba khu diễu hành và một doanh trại có sức chứa 8.000 quân.
Không có đồ trang trí hoặc nội thất cơ bản nào để lại cả. Chúng đã bị bỏ hoang trong một thời gian dài, vì vậy nhiều nơi đã rỉ sét và trông rất hoang tàn. Nhưng hình thức nói chung vẫn được bảo tồn hoàn toàn, vì vậy Grid rất ngạc nhiên.
“Thật đáng ngạc nhiên. Tôi nghĩ lâu đài đã bị hủy hoại hoàn toàn như thành phố rồi.”
“Người dân Reidan đã hy sinh để bảo vệ nó.”
Những ngày mà Đế Quốc bảo vệ sông Hebend. Người dân Reidan đã phải cống nạp để tỏ lòng tôn kính với Đế Quốc, và đã đến một thời điểm họ phải phá dỡ các tòa nhà trong thành phố. Tuy nhiên, họ không thể nào chạm vào lâu đài được, vì đó là biểu tượng của Reidan và là niềm tự hào cuối cùng còn lại của họ. Kết quả là toàn bộ Reidan đã biến thành một đống đổ nát chỉ trừ lại lâu đài.
Grid đã bị ấn tượng sâu sắc bởi lời giải thích Lauel.
“Người dân Reidan có thể sắp chết đói, nhưng họ vẫn bảo vệ niềm tự hào của mình…”
Grid là một người ích kỷ, nhưng ít nhất cậu cũng có lòng yêu nước. Đó là kết quả của sự huấn luyện khắc nghiệt trong thời gian thực hiện nghĩa vụ quân sự. Nhờ đó, cậu cũng có thể hiểu được trái tim của người dân Reidan và không cười nhạo họ.
“Người dân thực sự yêu thích nơi họ trưởng thành.” Grid có một nhận xét tích cực.
“Đây sẽ là một lợi thế lớn cho chúng ta khi cứu người dân Reidan. Như vậy chẳng phải người dân Reidan sẽ trung thành và tuân theo mọi mệnh lệnh của chúng ta. Phải không? Lauel.”
Lauel rất ấn tượng. “Tôi không thể tin rằng anh nghĩ được sâu sắc như vậy.”
Bất cứ ai cũng có thể nghĩ ra điều đó. Nhưng cậu đã tưởng rằng Grid sẽ không thể.
Grid nói với Lauel đang kinh ngạc. “Đừng lợi dụng người dân hoặc đưa ra các mệnh lệnh vô lý.”
“…Vâng?”
Lauel bị sốc. Cậu ta còn ngạc nhiên hơn cả lúc quan sát được chiếc cào hạng Cực Phẩm vài giờ trước.
‘Chuyện gì vậy?’
Chẳng phải Grid là kiểu người luôn sử dụng người khác vì lợi ích của mình sao? Lauel thật không thể tin được rằng Grid sẽ có tuyên bố như vậy về người dân. Lauel đang lúng túng và Grid thì thầm với cậu ta.
“Tôi là Lãnh chúa của người dân, vì vậy tôi không thể hành động trẻ con được. Hãy làm cho đúng.”
Người dân là dòng tiền. Grid vẫn nghĩ như vậy. Cậu vẫn nỗ lực tối thiểu để bảo vệ họ. Đây là chuyện tối thiểu cậu có thể làm cho những người đã hy sinh để bảo vệ biểu tượng của lãnh chúa.
“Mà chưa kể, mọi người sẽ sống ở đây. Có đúng không? “
Grid là lãnh chúa của Reidan và bang chủ của Hội Chơi Đồ Mạnh, vì vậy cậu đã quyết định sẽ hành động đúng mực để không khiến họ xấu hổ. Bây giờ cậu đang cố gắng hành động theo quyết tâm đó. Lauel mỉm cười thỏa mãn với sự trưởng thành của Grid.
“Tôi sẽ ghi nhớ điều đó.”
“Tôi biết.”
Grid đi trước. Sau vài giờ, cậu đã nắm sơ sơ được cấu trúc của lâu đài.
“Nó thực sự lớn. Lâu đài vĩ đại này là của tôi sao?”
“Không phải chỉ mỗi lâu đài này. Ngài là chủ nhân của mọi thứ ở Reidan. Ngoài ra, ngài cũng đã đủ điều kiện để có được những thứ vĩ đại hơn. Ngọn tháp của Reidan sẽ trở nên cao hơn cả cung điện hoàng gia.” Huroi nói khi anh vừa xuất hiện.
Grid mỉm cười. “Chào mừng Huroi. Những lời của anh luôn làm tôi cảm thấy tốt hơn. Cảm ơn anh.”
Cảm ơn anh? Huroi câm nín. Grid đâu phải là một người sẽ bày tỏ sự biết ơn với bất cứ điều gì đâu.
“Đáp lại thiện chí của người khác …”
Grid ích kỷ đã bắt đầu hàn gắn những điểm thiếu sót của anh ta. Thật là hài lòng. Huroi đã nhận thấy những điều không được hiện ra rõ ràng.
“Ngài ấy trưởng thành hơn mỗi khi mình gặp.”
Cả Huroi và Lauel đều rất ấn tượng.
Bịch bịch.
Grid di chuyển đến hội trường lớn có sức chứa khoảng 500 người. Ngoài ngai vàng cũ ra thì nó chỉ là một căn phòng đầy bụi. Tuy nhiên, Grid tin chắc rằng chỗ này sẽ sớm tỏa ra một ánh sáng vàng rực rỡ. Cậu ngồi trên ngai vàng và lặng lẽ nhắm mắt lại.
“Cảm giác rất thật.”
Cậu là một Công tước của Vương quốc Vĩnh Hằng. Ngoài nhà vua ra, cậu là người có địa vị cao nhất và nắm giữ quyền lực lớn nhất trong tay. Cậu đại diện cho Huroi, Lauel, Jishuka và các thành viên khác của Chơi Đồ Mạnh.
Nhưng.
“Mình có xứng đáng không?”
Nhiều ký ức hiện lên trong tâm trí của Grid. Ngay từ nhỏ, cậu đã học được cách đề phòng những người khác. Khi còn là thanh niên, cậu có rất nhiều hạn chế. Ở độ tuổi 20, cậu đã trải qua rất nhiều thất vọng. Những vất vả hiện lên trong tâm trí cậu.
Ký ức của cậu trước khi chơi Satisfy là những ký ức tồi tệ nhất. Nhưng mọi thứ đã thay đổi từ khi cậu bắt đầu chơi Satisfy và trở thành Hậu duệ Pagma. Cậu đã sử dụng những khả năng mình có để vượt qua những hạn chế của mình, cũng như những thử thách gặp phải.
“Đây có phải hoàn toàn là kết quả của sự may mắn không?”
Grid tự hỏi. Sau một hồi suy nghĩ, cậu đã có được một câu trả lời.
‘Không.’
Có rất nhiều may mắn, nhưng sau cùng thì chính sức mạnh và nỗ lực của cậu đã dẫn đến kết quả này. Hang động phía Bắc thậm chí còn không rõ có tồn tại hay không, nhưng cậu đã tìm thấy nó sau vài tháng khám phá.
“Mình xứng đáng. Mình đã có thể leo lên đến vị trí này là vì mình đủ điều kiện.”
Run rẩy.
Grid tràn ngập cảm xúc vui sướng và từ từ mở mắt ra. Đây có phải là ảnh hưởng của chỉ số Thu Hút cao hơn của cậu không? Hay đó là hiệu ứng của niềm tự hào thực sự mà cậu nhận ra vào lúc này? Mắt Grid bỗng sâu hơn bao giờ hết, giống như biển vậy.
“Huroi, Lauel.”
“Vâng.”
Grid gọi và Huroi cúi đầu với một trái tim chân thành. Lauel cũng làm theo. Hai người họ hành lễ trước mặt cậu. Đó là một hành động họ thường làm nên Grid không cảm thấy lúng túng vì hành vi quá lố này của họ.
“Cả hai anh đều nói rằng định mệnh của tôi là trở thành mạnh nhất. Điều đó có sai hay cường điệu không?”
Huroi và Lauel trả lời bằng giọng không hề rung động.
“Chúa Công của tôi đã là mạnh nhất rồi.”
“Anh là người duy nhất mà tôi thừa nhận. Vì vậy, anh là người xứng đáng.”
Họ rất chân thành. Sức mạnh, chỉ số và khả năng của Grid đã thuộc hàng đầu trong số hai tỷ người chơi trong Satisfy. Lỗ hổng duy nhất là cậu thiếu khả năng tài chính, nhưng cậu sẽ có thể giải quyết được nó nếu Reidan phát triển.
Khiếm khuyết về tính cách và trí tuệ thì sao? Grid đang trưởng thành, vì vậy đó cũng không phải là vấn đề.
“… Được, tôi sẽ tin các anh và tự hào về bản thân mình.”
Tại thời điểm này, Grid đã bắt đầu có một số niềm tự hào về bản thân. Đây là niềm tự hào thuần túy, chứ không phải sự kiêu ngạo hay tự cao tự đại.
“Hà…”
Cậu thở ra thật sâu. Tâm lý nạn nhân và mặc cảm phức tạp đã bắt rễ rất sâu trong cậu vì những trải nghiệm trong quá khứ. Cậu chưa thể hoàn toàn rũ bỏ chúng, nhưng đây là lúc trái tim cậu cảm thấy nhẹ nhõm. Sự đố kị của cậu đối với người khác đã biến mất. Trái tim cậu thoải mái. Suy nghĩ cậu trở nên rõ ràng và tầm nhìn của cậu mở rộng.
“Tôi đã cảm thấy tốt hơn nhiều.”
Grid nói với một nụ cười rạng rỡ.
Bây giờ cậu ấy đang bước vào giai đoạn cuối của quá trình trưởng thành đều đặn của mình.
Reidan là một thành phố rất lớn có thể chứa tới 430.000 người, nhưng hiện tại lại không thể tăng dân số. Đó là bởi vì Reidan không có bất kỳ sự thu hút nào để lôi kéo người từ các nơi khác đến.
Lauel tin rằng họ nên tận dụng tốt 20.551 người hiện đang sống ở Reidan.
“Chúng ta đã giải quyết được tình trạng thiếu lương thực. Tốc độ phát triển đất nông nghiệp đã tăng theo cấp số nhân nhờ sự phát hiện ra nước của Piaro, người nông dân huyền thoại và chuyên gia phong thủy. Giờ đã rất dễ dàng để phân phối nước uống.”
“Nông dân huyền thoại? Chuyên gia phong thủy?”
Grid và các thành viên Chơi Đồ Mạnh đang ở trong phòng họp. Làm thế nào mà Piaro trở thành một nông dân huyền thoại và chuyên gia phong thủy? Grid tự hỏi điều này trong khi Lauel đưa ra các chính sách cho tương lai.
“Phát triển nông nghiệp sẽ khuyến khích tỉ lệ sinh của người dân, thúc đẩy tiêu dùng và thu hút các nguồn lực bên ngoài. Ngoài ra, đã có kế hoạch phát triển lò rèn trên quy mô lớn, tập trung vào Grid và Khan. Điều này sẽ xây dựng một nền tảng vững chắc để trở thành một thành phố thương mại.”
“Vào thời điểm này, vai trò của các thành viên Chơi Đồ Mạnh là tiêu diệt lũ quái vật. Chúng ta cần phải giảm sức mạnh của những con quái vật đang chiếm giữ phía tây. Đặc biệt, mục tiêu cuối cùng là tiêu diệt tất cả những con giun khổng lồ.”
Như hầu hết các trò chơi trực tuyến khác, những con quái vật trong Satisfy sẽ hồi sinh sau một khoảng thời gian nhất định sau khi chết. Nhưng những con quái vật có vai trò đặc biệt trong cốt truyện của Satisfy, chẳng hạn như những con giun khổng lồ, thì thuộc loại đặc biệt.
“Có lẽ ổ của những con giun khổng lồ ở đâu đó dưới lòng đất. Nếu chúng ta tìm thấy và tiêu diệt nó, tôi chắc chắn rằng những con giun khổng lồ sẽ không còn hồi sinh nữa.”
Những con giun khổng lồ sẽ phải bị tiêu diệt. Sau đó, phía tây mới có thể phát triển và cốt truyện Satisfy sẽ chuyển sang chương tiếp theo. Những lời nói của Lauel đã khuấy động được nhiệt huyết của các thành viên Chơi Đồ Mạnh.
“Tăng cấp ổn định.”
“Đúng. Những con quái vật ở phía tây cho rất nhiều kinh nghiệm.”
“Nhưng chúng quá mạnh.”
“Chúng ta có sức mạnh của các trang bị mà. Các bạn đã quên à? Chúng ta may mắn có được Grid.”
“Lauel, giờ có làng hay thành phố nào ở phía tây có người dân sinh sống không? Nếu chúng ta có thể tìm thấy một nơi có người dân sinh sống, chúng ta có thể mang họ đến Reidan để tăng dân số phải không?
Đây là ý kiến của Toban, cựu Trưởng Phòng của Hội Tzedakah. Các thành viên của Chơi Đồ Mạnh phản ứng rất tích cực với lời nói của anh ta, nhưng Lauel bày tỏ sự lo lắng.
“Hiện tại, tôi chưa có kế hoạch tìm kiếm những ngôi làng hay thành phố khác. Chúng ta nên bỏ qua những thành phố và làng mạc nằm giữa sa mạc. Vì có khả năng đó là một hang ổ ma cà rồng.”
Ma cà rồng có cấp độ tối thiểu là 250. Tuy nhiên, đó là trường hợp của lũ ma cà rồng trẻ. Còn những con ma cà rồng đã sống hơn 300 năm thì có khả năng có cấp trên 400. Khả năng họ bị xóa sổ là rất cao nếu họ sa vào hang ổ ma cà rồng, vì vậy Lauel rất muốn tránh tình huống như vậy.
Grid đứng dậy.
“Vậy tôi đi đây. Có một núi công việc chất đống trong lò rèn.”
Những lời của Grid nói không giống của một lãnh chúa. Trên thực tế, Lauel đang đảm nhiệm vai trò của lãnh chúa trong khi Grid lại hoạt động như một thợ rèn. Thoạt nhìn thì tình thế nên đảo ngược lại mới đúng, nhưng như này thực sự phù hợp hơn.
Grid thì không đủ thông minh để lãnh đạo một thành phố lớn. Do vậy chính Grid đã bổ nhiệm Lauel cho vai trò này.
Sau đó.
Các thành viên Chơi Đồ Mạnh đã có thể tăng cấp và thu hoạch đủ tài nguyên bằng cách săn quái vật. Việc sa mạc hóa Reidan đã khiến gỗ bị khan hiếm, vì vậy đi tìm gỗ là ưu tiên hàng đầu.
Piaro và Bland thì đắm mình trong nông nghiệp với người dân, trong khi Jude được giao nhiệm vụ huấn luyện những người mạnh mẽ mà Grid phát hiện được qua Kiếm của Lãnh Chúa Vĩ Đại.
“Nhảy. Lăn. Giơ Vũ Khí. Giáo…? Đâm và vung giáo.”
Phương pháp huấn luyện cực đoan của Jude đã khiến nhiều binh lính phải bỏ cuộc. Tuy nhiên, một số ít đã chịu đựng được và dần dần trở thành những người lính ưu tú. Thật không may, kỹ năng Thông Thạo Vũ Khí của họ không tăng lên, nhưng tốc độ tăng Sức mạnh và Thể Lực của họ nhanh một cách bất thường.
“Dù sao đi nữa, những người lính của mình không cần Kỹ năng Thông Thạo Vũ Khí cao.”
Grid đã chế tạo ra những vũ khí với điều kiện sử dụng thấp và sức tấn công cao và phân phát chúng cho binh lính. Ngay cả các thiết bị nông nghiệp cậu làm ra cũng rất mạnh, vì vậy những người lính đã được trang bị vũ khí của cậu sẽ khác rất nhiều so với những người lính trong khu vực khác.
Ttang! Ttang!
Grid vẫn làm việc trong lò rèn suốt ngày. Bây giờ cậu đang chế tạo các công cụ xây dựng thay vì công cụ nông nghiệp. Nông nghiệp đã ổn định, vì vậy họ đang tập trung vào việc xây dựng các công trình bằng các nguyên vật liệu kiếm được bởi các thành viên Chơi Đồ Mạnh.
“Mình cảm thấy như đang chết dần, nhưng chỉ số kiên trì và khéo léo của mình đang tăng lên nhanh chóng.”
Grid không hề thấy nhàm chán. Nhận được các kết quả khác nhau mỗi khi sản xuất ra một món đồ sẽ cho cậu một niềm vui khác so với săn bắn và đột kích boss. Mà dù sao thì, cậu vốn là một thợ rèn và cần phải làm việc thợ rèn cho đến hết đời.
“Irene sẽ thích nó.”
Chỉ số khéo léo của cậu ấy tiếp tục tăng, vì vậy cậu ấy sẽ có thể làm cho Irene hạnh phúc hơn nữa. Grid cười trong khi nghĩ về điều đó.
Mặt khác, Khan thì đang bận rộn đào tạo những thợ rèn trẻ.
“Hey! Cậu rèn như thế không ổn đâu! Hey! Nếu cậu cho củi vào bây giờ, khả năng kiểm soát ngọn lửa của cậu sẽ giảm đấy!”
Giọng Khan dường như trở nên mạnh mẽ hơn với mỗi ngày trôi qua. Niềm đam mê của Khan khiến Grid mỉm cười.
Rồi sau một lúc.
“Đã lâu rồi nhỉ.”
Rabbit cuối cùng cũng đến.
Chương 221. – Thương gia đỉnh cao Rabbit. –