Chương 194: Trung tâm khu bí văn

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau
Tuy nhiên Hàn Lập cũng không nóng vội! Bởi vì trung tâm khu vực cấm địa này thật sự không giống khu vực bên ngoài.

Bên ngoài khu trung tâm là các khu vực khác, bên trong có linh thảo kỳ quả, phần lớn sinh trưởng không theo quy luật. Tại mỗi góc ở khu vực bên trong đều có thể phát hiện tung tích chúng. Trước tiên phải dành được, sau đó khi đắc thủ thì phải lập tức chạy trốn. Bởi vì ở những nơi này do có rất nhiều linh dược nên xung đột cũng không nhiều. Vì vậy hành động sát nhân đoạt bảo cũng cần làm sạch sẽ hơn một chút.

Nhưng đối với khu vực trung tâm lại không giống như vậy! Theo như lời những đệ tử trước đây may mắn sống sót trở về, thì diện tích khu vực trung tâm này rất lớn, cơ hồ chiếm hơn 1/3 diện tích cả cấm địa, bốn phía bị tường đá quây thành vòng tròn lớn, nhưng có thể theo bốn cánh cửa bằng đồng đi ra ngoài. Cả khu vực chia thành ba tầng, giống như là vỏ, thịt và hạt của quả vậy, tầng thứ rõ ràng, rất kỳ lạ!

Hàn Lập hiện tại đang ở một nơi đẹp như trong tranh. Đó chính là khu vực ngoài cùng của khu trung tâm.

Theo tư liệu, từ nơi này đi tới tầng tiếp theo cần phải đi một quãng đường dài. Trong phạm vi này có hoa thảo, thụ mộc. Tuy nhiên những loại kỳ trân thế gian hiếm thấy thì rất thưa thớt. Nhưng cũng có thể lấy để làm linh dược, chỉ là những thứ có tác dụng đối với người tu tiên lại rất ít, hầu hết chỉ có thể xem chơi chứ không thể sử dụng.

Không ít người của thất đại phái đều phỏng đoán khu vực này trở thành cấm địa do chủ nhân của khu vực này cố ý như thế, đem tầng này làm giống như hoa viên, là nơi đặc biệt ganh đua, vô số hoa thảo và quả mộc đem mắt, vốn là để chủ nhân cấm địa thư giãn. Nếu muốn tìm những thứ hữu dụng, chi bằng nên đi nơi khác mà tìm.

Thứ chân chính hữu dụng đối với người tu tiên là thượng phẩm linh dược, được trồng ở tầng thứ hai. Đệ tử các phái tiến vào nơi này phần lớn là hướng tầng thứ hai mà đi tới. Trong đó có ba vị chủ dược để luyện chế Trúc Cơ đan, đương nhiên đó là mục tiêu lớn nhất của bọn họ. Hàn Lập đối với mấy linh dược này cũng giống như bọn họ, là tình thế bắt buộc!

Nói tới khu vực tầng thứ hai, vừa xem tư liệu liên quan, Hàn Lập ngạc nhiên cả một lúc.

Bởi vì khu vực tầng thứ hai này tất cả đều là một sơn mạch thật lớn, quanh năm đều bị sương mù bao phủ dày đặc. Mà trong sơn mạch này có sơn động, thung lũng rậm rạp, linh địa thiên nhiên, các loại thạch ốc, thạch điện do thiên nhiên tạo thành, các loại thiên địa linh dược đều sinh trưởng ở nơi này.

Hán tử xấu xí kia cùng Hàn Lập trao đổi thông tin, chủ yếu cũng là tìm địa đồ phân bố mấy loại linh dược này. Bởi vì ai cũng không thể chắc chắn sau khi tiến vào nơi đây. Hiện tại có tư liệu liền khẳng định được khu vực mà mình đang ở. Cho nên bản đồ phân bố loại này càng nhiều càng tốt. Như vậy mới có thể dễ dàng nắm chắc tìm kiếm theo đồ án.

Tuy nhiên tại sơn mạch này sương mù quá nhiều, quá dày đặc! Người tu tiên bình thường tiến vào sơn mạch, căn bản chỉ đi vài bước sẽ hoàn toàn bị lạc trong sương mù, chỉ có thể bước từng bước một, chậm rãi sờ soạng tiến tới. Cho nên muốn đi ra ngoài hoàn toàn dứ vào vận khí của bản thân.

Nhưng điều làm cho đau đầu hơn chính là tại sơn mạch còn có vô số yêu thú sinh sống, Hỏa diễm thử nhất cấp bậc thấp, Truy phong thỏ nhất cấp, Kim quang mãng đỉnh cấp, Băng hỏa lang, cơ hồ người của thất đại phái đều nghe nói qua về các chủng loại nhất cấp yêu thú này.

Thực lực của chúng không cao, người tu tiên tầng thứ sáu, thứ bảy có thể một người đối phó dễ dàng với bảy, tám con yêu thú cũng không hề có vấn đề. Nhưng nếu là yêu thú bậc cao thì cho dù đệ tử tinh anh của thất đại phái mà gặp cũng chỉ có chạy trốn mà thôi.

Nhưng may mắn là loại yêu thú này ở trong sơn mạch lại rất ít. Hơn nữa đại bộ phận đều trở thành thủ hộ thú chuyên bảo vệ linh dược nào đó, sẽ không dễ dàng gặp phải bên ngoài!

Bởi vậy phần lớn yêu thú đều là nhất cấp. Vài tên tinh anh đệ tử liên thủ liền dễ dàng giải quyết chúng. Tuy nhiên nếu chỉ có một người bắt gặp thì một hồi hồi huyết chiến là không thể tránh khỏi.

Bất luận ở sơn mạch là sương mù dày đặc, hay là yêu thú chiếm cứ trong núi, nếu chỉ bắt gặp một con thì có lẽ những đệ tử tinh anh tâm cao khí ngạo này còn có thể miễn cưỡng thử một lần, mạo hiểm xâm nhập vào trong sơn mạch hái thảo dược. Nhưng nếu như gặp phải một đàn, các đệ tử này chỉ có thể đưa mắt nhìn nhau. Dưới tình huống này mà lên núi, hoàn toàn chắc chắn không có đường quay về!

Cho nên năm đó tiến vào cấm địa, các nhóm đệ tử đầu tiên đều tìm các loại linh dược phổ thông ở bên ngoài khu vực trung tâm. Căn bản không có tiến vào trong núi.

Nhưng vài lần sau, có một gã tu sỉ Yểm nguyệt tông phí hết tâm cơ luyện chế một khỏa pháp bảo "Nguyệt dương bảo châu". Vật đó không thể tấn công địch, cũng không thể phòng ngự, tác dụng duy nhất chính là có thể phóng ra kỳ quang, có thể khắc chế các loại sương mù độc chướng. Người này chuẩn bị để có thể tiến vào cấm địa một cách dễ dàng hơn!

Quả nhiên, đệ tử Yểm nguyệt tông có được bảo vật này, tiếp theo đó xuất ra quang mang chiếu rọi!

Sau khi bọn họ khu trừ phần lớn sương mù, tại trên núi đã có thu hoạch lớn mang về. Dựa vào thu hoạch lần này luyện chế được rất nhiều Trúc Cơ đan. Sau đó thu nhận đệ tử, làm cho thực lực môn phái một bước lên trời. Từ đó về sau Yểm nguyệt tông trở thành Việt quốc đệ nhất tu tiên phái.

Tuy nhiên tục ngữ đã nói, trên đời không có chuyện gì không lọt ra ngoài tường! Tin tức Yểm nguyệt tông lợi dụng "Nguyệt dương bảo châu" thu hoạch được nhiều thiên địa linh dược tại cấm địa truyền ra ngoài. Không lâu sau đó khiến cho lục đại phái tìm tới cửa.

Không muốn khiến cho chúng nhân phẫn nộ, nhưng lại không cam lòng giao ra bảo châu, Yểm Nguyệt tông cùng lục phái trải qua một phen mặc cả cò kè. Sau cùng đưa ra bảo châu, trở thành vật chung của thất đại phái.

Sau đó bảo vật này do thất đại phái thay phiên nhau sở hữu. Mỗi lần tiến vào cấm địa, môn phái giữ bảo châu này liền đưa bảo vật này ra, giao ra cho môn phái khác nắm giữ.

Nhưng bất luận môn phái nào có bảo châu hay không có bảo châu, vừa đến bên trong cấm địa, đệ tử môn phái đó phải chịu sự giám sát của đệ tử các môn phái khác, trong thời gian quy định sử dụng bảo vật này, không được cố ý kéo dài thời cơ khu trừ sương mù.

Cứ như vậy đệ tử các phái đi tới khu trung tâm, có thể đồng thời tiến vào sơn mạch tìm linh dược, có vẻ rất công bình.

Thỏa thuận như vậy khiến cho Yểm nguyệt tông giảm thu hoạch, không thể độc chiếm linh dược trong cấm địa. Nhưng trên thực tế cũng khiến cho Yểm nguyệt tông tránh khỏi họa diệt môn, dần dần có cơ hội cường đại hơn.

Đến nay, Yểm nguyệt tông dẫn đầu trong thất đại phái, thực lực có thể nói thâm bất khả trắc! Các phái còn lại nếu như không liên thủ, căn bản không thể đối kháng lại!

Nhưng Hàn Lập không có lo lắng, nguyên nhân là trước mắt một hán tử xấu xí khẩu thị tâm phi, không thể sai sót!

Lần này thất đại phái đã sớm tiến vào, thời gian thích hợp để khu trừ sương mù, lúc này đã là buổi sáng ngày thứ ba.

Hàn Lập đi thẳng tới phía trước không nghỉ ngơi, vội vã chạy tới khu vực trung tâm. Bởi vì sợ trên đường có người ngăn cản, làm chậm trễ thời gian tiến vào trong sơn mạch. Hiện tại một khi đã tiến vào khu vực trung tâm, không cần nóng vội! Bây giờ tới tầng thứ hai, cũng chỉ trợn mắt nhìn sương mù mà thôi!

Cho nên tầng thứ ba khu trung tâm cấm địa rất là thần bí!

Chỉ cần đứng ở trên đỉnh núi cũng có thể nhìn thấy xung quanh khu vực tầng thứ hai là các tảng đá lớn, có một tòa bảo tháp to lớn gần 100 trượng ở trung tâm, chung quanh bảo tháp là các tảng đá lớn cùng với rừng rậm xanh biếc. Đây chính là tầng thứ ba, cũng chính là trung tâm của cấm địa!

Cao nhân của thất đại phái sau khi nghe đệ tử bổn môn miêu tả, lập tức biết được cấm địa này chính là nơi ở của chủ nhân cấm địa. Bảo tháp này thật sự vô song không gì sánh bằng!

Nhưng ở giao giới giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba có một cấm chế cường đại vận hành, ngăn cản ý đồ xâm nhập của đệ tử các phái. Cấm chế này căn bản không phải là thứ mà đệ tử Luyện khí kỳ có khả năng khai phá. Nhưng tu sĩ đạt tới Trúc Cơ kỳ lại không thể tiến vào cấm địa cho nên bảo tháp này rốt cuộc có cái gì, đến nay vẫn là một điều bí ẩn!

Hàn Lập đối với cự tháp tầng thứ ba này một chút hứng thú cũng không có! Đối với hắn mà nó, có thể tìm đủ linh dược ở tầng thứ hai, sau đó an toàn trở ra, đã phải cám ơn thiên địa, thần phật phù hộ rồi.

Hàn Lập trước mắt kiên nhẫn ứng phó với hán tử xấu xí. Sau đó mới thoát khỏi sự dây dưa của người này, đi vào bên trong thảo mộc, biến mất không bóng dáng! Khi đang định biến mất, hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn đối phương thì thấy Chung Ngô kia vẫn đang đứng tại chỗ, không có ý muốn rời đi!

Xem ra mấy "cao thủ" này, không giống những tên đệ tử khác muốn đục nước béo cò, không chắc chắn tám chín phần mười thì sẽ không động thủ! Phỏng chừng còn có nhiều người như vậy nữa!

Hàn Lập một mặt cân nhắc, một mặt rời xa địa phương này, tìm kiếm thứ gì đó.

Dưới một cây đại thụ trọc trời, Hàn Lập phát hiện một một hốc cây cũ, điều này khiến cho hắn vui vẻ trong lòng.

Sau khi tiến vào động khẩu này, hắn động tay chân tạo một vòng phòng hộ, sau đó không nghĩ gì cả, bắt đầu nghỉ ngơi.

Hàn Lập cần phải được nghỉ ngơi một chút. Ngày mai sau khi sương mù được khu trừ, có trời mới biết có sự tình gì phát sinh! Hắn trước tiên muốn khôi phục trạng thái tốt nhất, đó mới là kế hoạch hoàn hảo.

Tuy nhiên hắn tin rằng, ngày mai có thể đứng trước núi, chờ đệ tử các phái phá bỏ sương mù, sẽ không có nhiều người! Hơn nữa mỗi người so với Phong Nhạc kia cũng không dễ đối phó hơn bao nhiêu!

Nghĩ tới điều này, Hàn Lập rơi vào giấc ngủ, thẳng một mạch đến rạng sáng ngày hôm sau hắn mới chậm rãi tỉnh dậy đi tới. Cấm địa quan trọng nhất cuối cùng đã gần tới!
Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]