Bạch Hiên nói rất nhiều chuyện với Mạc Vân Quả, mỗi câu nói ra đều là dạng câu hỏi, nhưng ngữ khí lại vô cùng bình đạm, một chút cũng không giống như đang hỏi gì đó.
Mạc Vân Quả ghé vào trên đùi Bạch Hiên, một chút hứng thú cũng không có.
Cô tình nguyện ngồi nhìn Bạch Hiên gõ số hiệu, nói như vậy, cô còn có thể tranh thủ nghiên cứu đống số liệu kì quái kia.
So với Mạc Vân Quả nhàm chán, quần chúng ăn dưa trong phòng phát sóng trực tiếp lại vô cùng hưng phấn.
"A a a! Bạch Hiên thật manh a!"
"Đúng vậy đúng vậy! Vốn nghĩ là thiếu niên thanh tú trầm mặc, ai ngờ lại là quản gia thích lảm nhảm!"
"Emma...... Nhìn miệng của hắn vẫn không ngừng mấp máy kìa, đột nhiên thấy buồn cười!"
"Như vậy thiếu niên lại đây cho ta mấy đánh!"
"Mấy đánh...... Lầu trên ngươi cũng không sợ ******* sao!"
"Phốc, không cần ô, muốn ưu nhã!"
"Bạch Hiên thật là có một loại cảm giác tương phản đáng yêu nha"
"Các ngươi xem tư thái của tiểu Quả Quả kia, có cảm thấy cũng thực manh hay không?"
"Đó là tự nhiên, tiểu Quả Quả nhà ta manh nhất!"
"Nhìn tiểu Quả Quả trong thân thể của chó, ta sắp quên bộ dáng trong hình người của tiểu Quả Quả nhà ta rồi."
"【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】 nhìn thấy không! Đây là dáng vẻ nhân loại của tiểu Quả Quả nhà ta!"
"Oa! Lầu trên thật tâm cơ! Cư nhiên chụp lại màn hình, hắc hắc hắc, ta cũng muốn, dáng vẻ tiểu Quả Quả trong thân thể chó con, cũng không thể bỏ qua."
"Ha ha ha! Nói có lý, ta cũng muốn chụp lại mấy tấm để cất chứa!"
............
Ở tinh cầu xa xôi nào đó, mỗ nam nhìn các loại thảo luận trong phòng phát sóng trực tiếp, lập tức đá về phía tiểu Q bên cạnh, đầu tiểu Q tức khắc lõm.
"Tiểu Q tiểu Q! Nhanh lên, nhanh chụp hình lại cho ta! Ta muốn chụp lại tất cả các loại tư thế của Thân Thân!"
Tiểu Q: "Chủ nhân, xin ngài không được quên mình là người mang tội."
Mỗ nam lại giáng xuống một cái tát, "Ta nói ngươi tại sao quanh đi quẩn lại chỉ có câu này, ta đương nhiên biết ta là người có tội, nhưng ta là người có tội thì như thế nào, ai dám đụng đến ta? Hửm?"
Tiểu Q: Nói rất có đạo lý.
"Ai, ngươi chụp lại màn hình cho ta!" Mỗ nam một chân đem tiểu Q đá tới trước mặt màn hình lớn.
Chỉ thấy toàn bộ thân thể tiểu Q một trận lay động, còn toát ra một sợi khói nhẹ, nó tập mãi thành thói quen giật giật thân mình, nghiêm túc chụp lại màn hình.
Mỗ nam nhìn một màn này, vừa lòng gật gật đầu, sau đó an vị ở nơi đó, ngẩng đầu nhìn Mạc Vân Quả ghé vào trên đùi Bạch Hiên.
Thân Thân nhà hắn sao lại có thể manh như thế!?(°?‵?′??)
Mạc Vân Quả vô ý thức động cái đuôi nhỏ của mình, lại không biết mỗi một cái tư thái của cô đều bị tiểu Q ghi lại.
Thời gian trôi qua nhanh, mới đó đã tới giờ cơm trưa rồi, Bạch Hiên ăn xong cơm trưa. lúc sau, lại bắt đầu ở nơi đó phơi nắng.
Mạc Vân Quả một chút cũng không nghĩ muốn phơi nắng:...... ( lạnh nhạt mặt)
Thời gian cứ thế trôi đi, Bạch Hiên vuốt đầu chó của Mạc Vân Quả, trên mặt mỉm cười ngây ngô.
"Ngươi nói, bây giờ cô ấy đang làm gì nhỉ?"
Bạch Hiên lại bắt đầu, nhưng nghe được lời này tinh thần Mạc Vân Quả lập tức tỉnh táo, nói đến nhiệm vụ!
"Suy nghĩ ngươi." Mạc Vân Quả nói, phát ra lại là thanh âm"Gâu gâu".
Mạc Vân Quả:...... ( mặt dog)
Bạch Hiên nghe được Mạc Vân Quả đáp lại hắn, cười nói: "Cô ấy hẳn là đang đi làm đi?"
"Không phải!"
"Gâu gâu gâu!"
Bạch Hiên nghe được chó con phản bác, thở dài nhẹ nhõm một hơi, hôm nay thấy nó một ngày đều không có tinh thần, hắn còn tưởng rằng đây là một con chó tự bế đấy.
Bị cho rằng tự bế Mạc Vân Quả:...... Gâu gâu gâu!
- ------
Edit: sau bao nhiêu chương nam chính cũng được lên sàn, mỗi lần anh lên sàn đều khiến ta nghĩ đến ba chữ Nam-thần-kinh...