Hách Trường Nhạc nhìn Mạc Vân Quả đứng ở phía sau Cung Hân, bước nhanh về phía trước kéo Mạc Vân Quả lại hộ ở phía sau.
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Cung Hân, ánh mắt không tốt.
Cung Hân nhìn Hách Trường Nhạc hộ Mạc Vân Quả, lại thấy tay Mạc Vân Quả để ở trên đầu Hách Trường Nhạc xoa xoa.
Ánh mắt anh trở nên sâu thẳm, Quả Nhi của anh, từ khi nào lại bắt đầu đối xử tốt với người ngoài như vậy?
Cung Hân cười khổ một tiếng, nhấc chân muốn rời đi.
Nhưng mà Hách Trường Nhạc làm sao dễ dàng để anh đi như vậy, ngăn cản trước mặt Cung Hân, lời lẽ chính đáng nói: " Anh là một tên tra nam! Chơi trò tình cảm với tiểu mỹ nữ nhà tôi xong muốn bỏ đi sao!"
Cung Hân nhìn Hách Trường Nhạc thấp hơn mình một chút, nhìn dũng khí trong mắt hắn, trong lúc nhất thời có chút hoảng hốt.
Nếu lúc trước anh dũng cảm một chút, nếu lúc trước anh có thể nói cho cha quan hệ của mình và Quả Nhi, có phải bây giờ anh và cô đã có kết cục khác không?
Hách Trường Nhạc nhìn Cung Hân hoảng hốt, nhíu nhíu mày, tiếp tục nói: "Uổng công tôi vẫn xem anh như thần tượng, không thể tưởng được anh là loại người như vậy!"
Cung Hân lui về phía sau một bước, không nói gì.
Lời Hách Trường Nhạc nói đánh thẳng vào nội tâm anh, chung quy là anh quá mức yếu đuối, mới để vuột mất hạnh phúc trong tay.
Mạc Vân Quả nhìn xem Cung Hân, lại nhìn xem Hách Trường Nhạc, thật sự không rõ vì sao hai người lại đối đầu với nhau.
Ánh mắt Mạc Vân Quả dừng lại trên mái tóc màu vàng, vui rạo rực vươn tay giày vò nó.
Vốn dĩ Hách Trường Nhạc đang khí thế mười phần bị Mạc Vân Quả xoa tóc, tức khắc biến thành hành quân lặng lẽ.
Hắn bất đắc dĩ bắt lấy tay Mạc Vân Quả, trong giọng nói mang theo sủng nịch chính hắn đều không có nhận thấy được nói: "Tiểu mỹ nữ, tôi đang giúp chị lấy lại công bằng nha, sao chị lại nghịch ngợm như vậy."
Mạc Vân Quả chớp chớp đôi mắt, không nói lời nào.
Hách Trường Nhạc càng thêm bất đắc dĩ, tiểu mỹ nữ luôn có tình yêu kì lạ với mái tóc của mình! Online chờ! Rất cấp bách!
Cung Hân nhìn hai người tiếp xúc thân mật, lặng yên không một tiếng động rời đi.
Khi Hách Trường Nhạc phục hồi tinh thần lại lần nữa, chỉ nhìn thấy hành lang trống rỗng, nơi nào còn thân ảnh Cung Hân?
Hách Trường Nhạc vỗ vỗ đầu Mạc Vân Quả nói: "Về sau chị không được tiếp xúc với người này nữa, biết không!"
Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ nói: "Hắn là thầy giáo dạy văn của tôi."
Hách Trường Nhạc:...... Gì?
Hách Trường Nhạc kinh ngạc nhìn Mạc Vân Quả nói: " Cô giái ngữ văn của chị không phải là một lão thái bà hung ba ba sao!"
Lão thái bà hung ba ba vừa vặn đi ngang qua:...... Bình tĩnh! Bình tĩnh! Thái Tử gia cô ấy đắc tội không nổi!
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: "Trước kia là như vậy, hiện tại là Cung Hân, ừ...... Hắn giảng không tồi."
Hách Trường Nhạc vừa nghe lời này, hất cằm lên nói: "Còn không phải là ngữ văn sao? Tôi cũng có thể dạy chị! Nhớ trước đây tôi chính là một nhân vật phong vân trong giới văn học!"
Mạc Vân Quả: Ồ ( mặt lạnh nhạt)
Hách Trường Nhạc cũng mặc kệ phản ứng của Mạc Vân Quả, hắn vội vàng muốn chứng minh thực lực của mình, lập tức kéo cô vào văn phòng, sau đó bảo Mạc Vân Quả lấy bài thi ra, để hắn tới giải đáp.
Mạc Vân Quả lấy bài thi, chỉ một đề bài cho hắn.
"Vì sao nam chủ muốn đi thả diều?"
Hách Trường Nhạc quét một lần nội dung văn chương, bàn tay vung lên nói: "Đề này đơn giản, bởi vì mùa xuân tới!"
Mạc Vân Quả:...... Cung Hân rõ ràng nói với cô, bởi vì nhớ lại tuổi thơ, muốn hoàn thành nguyện vọng khi còn nhỏ.....
Quần chúng phòng phát sóng trực tiếp: Thần TM mùa xuân tới!
- ------