Chương 3: Chuối ngươi cái ba kéo
Cập nhật 3 năm trước
"Ký chủ, đồ mà bọn họ thưởng cho cô đều là những thứ có ở chỗ của bọn họ, ký chủ có thể lựa chọn trực tiếp đem đồ được thưởng chiếm làm của riêng, cũng có thể thay đổi thành giá trị kinh nghiệm, phương tiện giúp phòng phát sóng trực tiếp thăng cấp." Hệ thống đúng lúc xuất hiện giải thích tỉ mỉ cho Mạc Vân Quả.
Lúc này Mạc Vân Quả mới biết được chuyện này ở phòng phát sóng nghĩa là gì, đơn giản mà nói, chính là khán gỉa phòng phát sóng trực tiếp là người ở các thế giới khác nhau, mà quà họ thưởng cho cô chính là thứ có ở thế giới của bọn họ, phòng phát sóng sẽ chuyển trực tiếp cho cô, cô có giữ lại cho mình hoặc lựa chọn đổi thành giá trị kinh nghiệm.
Nếu cô không có đoán sai, cấp bậc phòng phát sóng trực tiếp càng cao, tiếp xúc với thế giới vị diện càng cao cấp, đến lúc đó có thể có được càng nhiều đồ vật......
Như vậy nghĩ, Mạc Vân Quả quyết đoán nói với hệ thống: "Đem cái kỳ dị quả này đổi thành giá trị kinh nghiệm."
Có đánh thưởng lúc này sắc mặt cô có một chút hòa hoãn, cô cũng không gia lưu thêm với khán giả, mà quét mắt quanh toàn bộ phòng chờ máy bay.
Diệp Hành nhìn chủ kênh nhận qyaf mình đánh thưởng mà không thèm xảm ơn một câu, vẫn là cái dáng vẻ lạnh nhạt kia, tức khắc hắn liền có hứng thú.
Có thể trở thành người phát sóng trực tiếp phải trải qua khoá tuyển nghiệm khắc, mỗi chủ kênh đều có bản lĩnh của riêng mình, kênh giải trí của bọn họ có nét độc đáo riêng, như vậy vị chủ kênh này dựa vào cái gì để được chọn?
Bởi vì tò mò Diệp Hành nhấm chú ý phòng phát sóng trực tiếp của Mạc Vân Quả, sau đó hứng thú bừng bừng quan sát.
Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp người đã có 10 người xem, bọn họ tự nhiên là thấy Mạc Vân Quả cùng Diệp Hành tương tác qua lại, đối với cái chủ kênh vẫn luôn lạnh nhạt này, tò mò khẳng định là có.
Phải biết rằng trước kia mỗi chủ kênh khi nhìn thấy bọn họ người nào mà không bày ra vẻ mặt ôn hoà, ngậm ý cười, thậm chí là nịnh nọt lấy lòng bọn họ, chỉ vì bọn họ đánh thưởng a......
Còn chủ kênh này, thế nhưng thật ra có điểm ý tứ......
Lúc này, Mạc Vân Quả cũng không biết tình huống trong phòng phát sóng trực tiếp ra sao, cô ngồi ở vị trí của mình hơi nghiêng một chút đối diện là một người đàn ông.
Trên tay hắn là cuốn tạp chí thương nghiệp, mà gương mặt trang bìa lại chính là hắn, hắn thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, nhưng Mạc Vân Quả biết, hắn có thể lớn tuổi hơn nữa.
Trên người hắn một bộ tây trang vô cùng chỉnh tề, tóc cũng không tìm ra được một sợi không theo nếp, người này vừa thấy, chính là kiểu người nghiêm túc cũ kĩ.
"Hệ thống, tôi phải làm như thế nào mới có thể biết mình hoàn thành nhiệm vụ?"
"Ký chủ chỉ có ở làm xong nhiệm vụ lúc sau mới có thể biết mình hoàn thành nhiệm vụ hay không."
Cái này hố người! trong lòng Mạc Vân Quả âm thầm nói, sau đó cô không chớp mắt nhìn người đàn ông kia, giống như hắn là mĩ vị vậy.
Tính nhạy bén của người đàn ông rất mạnh, vừa nhận ra có người đang nhìn chằm chằm mình, hắn liền ngẩng đầu lên.
Vừa ngước lên thấy người đang nhìn mình là một cô bé, trong mắt hắn lướt qua một tia kinh ngạc, những theo sau đó là vô cùng thoải mái.
Tản ra thành thục mị lực nam nhân, luôn là có thể hấp dẫn ngây ngô tiểu cô nương.
Khoé miệng hắn gợi lên một nụ cười nhẹ, giống như đang cổ vũ cô bé kia đi đến trước mặt hắn.
Mạc Vân Quả lại không suy nghĩ nhiều như vậy, trong nháy mắt khi người đàn ông nhìn lại đây, cô liền đứng lên, sau đó một đường thẳng về phía người đàn ông mà đi.
Lúc này trong phòng phát sóng trực tiếp.
"Ai da! Ta thảo! Tiểu cô nương, cô đừng đi a! Tên đàn ông kia khẳng định không phải loại tốt đẹp gì!" Diệp Hành làm một kẻ lưu luyến bụi hoa, tự nhiên hiểu được ý tứ trong nụ cười của tên đàn ông kia.
Chính mà hắn không nghĩ tới, cái chủ kênh nhìn lạnh nhạt kia lại có thể trúng chiêu.