- Em sẽ chịu trách nhiệm khoản chi này.
Ngưu Nguyệt Thanh gạt đi:
- Một chút việc vặt này so bì làm gì, biết đâu sau này còn nhiều chỗ chi tiêu, cậu sẽ lo.
Triệu Kinh Ngũ và Chu Mẫn đi khỏi, Trang Chi Điệp nói:
- Cứ vui vẻ lên, có việc gì ghê gớm lắm đâu, bọn mình đánh mạt chược chờ họ về.
Trang Chi Điệp, Mạnh Vân Phòng, Ngưu Nguyệt Thanh và Hồng Giang liền ngồi chung quanh bàn đánh bài. Liễu Nguyệt ngồi bên rót trà đưa thuốc, cứ nhìn chòng chọc vào Hồng Giang. Hồng Giang nói:
- Liễu Nguyệt ơi, cái áo của tôi treo kia kìa, cô móc trong túi lấy giúp tôi một ít tiền lẻ.
Liễu Nguyệt tới chỗ mắc áo móc túi, liền lấy ra một phiếu gửi tiết kiệm nho nhỏ, giở ra xem, thấy có ghi tên mình ở trên, bên dưới vừa mất điền vào ba trăm đồng tiền mặt, liền đút luôn vào túi mình, bảo:
- Hồng Giang ơi, có mấy đồng này ư?
Hồng Giang đáp:
- Còn ít à? Không ít đâu!
Ngưu Nguyệt Thanh hỏi:
- Có bao nhiêu?
Liễu Nguyệt đáp:
- Mười hai đồng.
Hồng Giang nháy nháy mắt với Liễu Nguyệt rồi cười bảo:
- Tôi giỏi tay không cướp dao đấy!
Liễu Nguyệt bước tới vừa xem anh ta ra bài vừa nói:
- Tay không cướp dao hả? Tôi thấy anh thua là cái chắc. Người ta thường bảo, được trên tình trường thì mất trên chiếu bài, anh có thắng con ma ấy!
Mạnh Vân Phòng liền nói:
- Tám ván, hoà không nào? Hồng Giang lại hại cô gái nào vậy?
Câu nói khiến Hồng Giang đỏ mặt tía tai, ra một con bài có ba vòng tròn đáng ra không nên đánh. Liễu Nguyệt mắng Hồng Giang ra bài dở òm, đưa tay vỗ vào đầu anh ta bảo:
- Hồng Giang làm cửa hàng trưởng cửa hàng sách, dáng người gọn ghẽ, ăn nói giỏi, biết bao cô gái xiêu lòng, còn không đắc ý thế nào được?
Mạnh Vân Phòng nói:
- Liễu Nguyệt không được làm xổ tung kiểu tóc Hồng Kông của Hồng Giang đấy nhé! Đầu đàn ông chân đàn bà, chỉ được nhìn không được sờ. Tôi cứ tưởng cô đã bắt thóp được anh ta cái gì cơ đấy? Theo tôi thì Hồng Giang rất khó tìm được một người đàn bà đẹp. Chuyện đời lạ lắm, chàng trai xinh đẹp thì ngược lại không tìm được cô gái xinh đẹp, cô vợ của Hồng Giang tôi thấy không bằng Liễu Nguyệt nhà mình, mà Liễu Nguyệt thì sau này ngược lại không tìm được chàng nào xinh trai đâu. Điều này gọi là chàng thọt cưỡi ngựa đẹp.
Liễu Nguyệt bực tức đấm thùm thụp nói:
- Người năm giác quan không hoàn chỉnh, thì trái tim cũng xiên xẹo.
Ngưu Nguyệt Thanh liền nặng lời, mắng Liễu Nguyệt nói năng không khuôn phép. Mạnh Vân Phòng nói:
- Điều ấy thường tại tôi thường ngày nuông chiều quá mức, làm cho con bé này đâm ra nhờn, nói năng suồng sã quen thân.
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Mạnh Vân Phòng này, anh suốt ngày quan tâm xem quẻ đoán việc, anh thử bói xem Triệu Kinh Ngũ và Chu Mẫn đi kết quả như thế nào?
Mạnh Vân Phòng đáp:
- Xem bói phải có một bộ sách, ở đây không có cuốn lịch vạn niên, tôi không tính được giờ ngày tháng.
Liễu Nguyệt nói:
- Em có đồng tiền đây, thầy thử xóc xem.
Nói rồi móc túi lấy ra chùm chìa khoá. Trong chùm chìa khoá quả nhiên có một đồng tiền đồng sáng loáng. Trang Chi Điệp nhìn thấy, mắt nhìn chòng chọc bảo:
- Đưa anh xem nào Liễu Nguyệt.
Nhưng Liễu Nguyệt không đưa, Ngưu Nguyệt Thanh liền ra một quân bài, giục Trang Chi Điệp có ăn không. Trang Chi Điệp mắt nhìn Liễu Nguyệt, tay lại lấy bài ở phần cuối bài. Mạnh Vân Phòng liền đạp vào tay Trang Chi Điệp nói:
- Bốc bài ở đấy à? Đi vào nhà vệ sinh đừng có vào ngăn của đàn bà.
Trang Chi Điệp bình tĩnh lại nhìn bài. Mạnh Vân Phòng nói:
- Một đồng tiền ấy phải xóc bao nhiêu lần nhỉ? Thế này nhé, Nguyệt Thanh ơi, chị đọc lên một con số có ba số đi nào, phải buột mồm ra nói đấy nhé! Tôi bói bằng bai "Mã tiền gia cát".
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Ba bảy chín.
Mạnh Vân Phòng búng ngón tay trái bảo:
- Tiểu cát, ừ, cũng tốt đấy!
Nét mặt Ngưu Nguyệt Thanh tươi tỉnh ra, nói:
- Chỉ cần tốt là được, vậy thì các anh xem tôi hoà bài như thế nào nhé. Đánh bài là bơm tinh thần mà! Thế nào, thắng rồi nhé! Cầm cái rồi đấy.