Dương Khánh híp mắt lại, nói:
- Nữ nhân ở bên ngoài không thuận tiện, nhất định nó sẽ dẫn theo một trong hai tên thị nữ Hồng Miên, Lục Liễu. Lúc nãy nghe nói Hồng Miên đã đi Trường Thanh động, vậy chắc chắn Lục Liễu sẽ theo nó tới đây. Ta đã kiếm cớ giữ Vi Vi lại rồi, giữa nữ nhân với nhau dễ nói chuyện hơn, hai người các nàng thừa lúc này chia ra đi tìm Vi Vi cùng Lục Liễu thăm dò thử xem sao, xem thử rốt cuộc nha đầu Vi Vi và tên Miêu Nghị kia đã xảy ra chuyện gì. Lần trước nó bổ nhiệm Diêm Tu làm động chủ Đông Lai động ta đã cảm thấy có điều kỳ quái, chẳng lẽ lúc nào cũng lấy ân cứu mạng ra để qua loa tắc trách với ta sao!?
Thanh Mai cùng Thanh Cúc nhìn nhau, trong lòng thở dài Tần Vi Vi có một phụ thân có thủ đoạn như vậy không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu. Nàng không phải là đối thủ, y có thể thao túng nàng dễ dàng trong lòng bàn tay lặng yên không một tiếng động.
- Dạ!
Hai người lĩnh mệnh rời đi.
Rất nhanh, sau khi xuống núi Thanh Mai tìm tới Tần Vi Vi, nói là hai người đã lâu không gặp, muốn nói chút chuyện nữ nhân với nhau.
Tần Vi Vi vốn là do Thanh Mai và Thanh Cúc một tay nuôi lớn, tình cảm cá nhân hết sức thân mật, không hề từ chối điều gì với nhau, cũng không hề đề phòng.
Mà không ngoài suy đoán của Dương Khánh, quả nhiên hai người kia nói chuyện riêng của nữ nhân, Lục Liễu không thể làm gì khác hơn là lui ra ngoài. Kết quả lại đụng phải Thanh Cúc, Thanh Cúc kéo tay nàng sang bên, hỏi han chuyện cuộc sống của Tần Vi Vi ở Trấn Hải sơn thế nào.
Lục Liễu biết tình cảm giữa hai vị cô cô và Tần Vi Vi, quan tâm cuộc sống Tần Vi Vi là chuyện hết sức bình thường, đề tài câu chuyện dần dần mở rộng ra…
Thanh Mai và Thanh Cúc ở bên người Dương Khánh nhiều năm như vậy, đi theo Dương Khánh cũng học được không ít. Hai nàng đã ra tay, Tần Vi Vi và Lục Liễu không phải đối thủ của hai nàng, rất dễ dàng tiết lộ ra vài điều bí ẩn…
Hai nàng gặp lại Dương Khánh. Thanh Mai nói trải qua dò xét, phát hiện Tần Vi Vi cảm thấy Miêu Nghị rất tốt, hoàn toàn bất đồng so với trước kia. Thanh Mai hỏi không phải là trước kia con thấy hắn vô cùng gai mắt, đối chọi với hắn khắp nơi sao, vì sao hôm nay lại xảy ra thay đổi lớn như vậy… Tần Vi Vi hàm hồ đáp qua loa chiếu lệ, lý do là vì Miêu Nghị có ân cứu mạng đối với nàng. Chuyện khiến cho Tần Vi Vi cảm thấy tiếc nuối chính là, dường như Miêu Nghị vẫn còn thành kiến với nàng không sao xóa được. Tần Vi Vi nói là rồi đây Trấn Hải sơn sẽ cố gắng hóa giải hiểu lầm giữa hai người trước kia.
Thanh Cúc dọ thám từ trong miệng Lục Liễu biết được, Tần Vi Vi và Miêu Nghị đã thành trở bằng hữu, hơn nữa còn là Tần Vi Vi chủ động hạ mình tìm Miêu Nghị làm bằng hữu. Bất quá dường như Miêu Nghị vẫn duy trì một khoảng cách đối với cái gọi là bằng hữu.
Hai người dò được tin tức kết hợp lại với nhau, làm Dương Khánh lấy được kết quả một sợ hết hồn hết vía, cặp mắt trợn tròn rồi một hồi, chậm rãi thở ra một hơi thật dài:
- Bằng hữu… hay cho một bằng hữu, hy vọng không phải là ta suy nghĩ quá nhiều. Hai nàng cũng là nữ nhân, hãy đứng ở góc độ nữ nhân xem có nhìn ra đầu mối gì từ biểu hiện của Vi Vi hay không?
Hai người nhìn nhau, có vẻ muốn nói lại thôi, tựa hồ khó có thể mở miệng.
Dương Khánh quả quyết nói:
- Cứ nói đừng ngại. Ta chỉ muốn nghe được phán đoán chân thật nhất của các nàng, ta sợ ta đứng ở góc độ nam nhân phán đoán hành động của nữ nhân về phương diện này sẽ có sai lầm.
Đã nói đến nước này, Thanh Mai trầm ngâm nói:
- Nếu như tiện thiếp đoán không sai, sợ là tiểu thư đã động tình với Miêu Nghị.
Thanh Cúc gật đầu một cái, hiển nhiên cũng đồng ý với ý kiến này.
Dương Khánh cũng hít một hơi khí lạnh, kết quả khiến cho y lo lắng nhất vẫn xuất hiện, chậm rãi lắc đầu nói:
- Tại sao có thể như vậy, không phải là từ trước đến giờ hai người bọn chúng không hợp nhau sao?
Thanh Cúc cười khổ nói:
- Dường như Miêu Nghị vẫn chưa tiếp nhận được thái độ biến chuyển đột ngột của tiểu thư, chưa nhận ra được tâm ý của nàng, cho tới trước mắt dường như vẫn chỉ là tiểu thư tình nguyện một bên.
Thanh Mai lạnh nhạt nói:
- Nữ theo đuổi nam cách tầng lụa mỏng, huống chi bằng vào sắc đẹp cùng địa vị tiểu thư, là chuyện tốt bao nhiêu nam nhân cầu xin cũng không được. Tiểu thư chủ động khuynh tâm cho hắn là phúc khí của hắn, chỉ cần phủ chủ kết hợp, chuyện này không thành vấn đề, bất cứ lúc nào cũng có thể thành toàn tiểu thư.
- Như vậy cũng phải.
Thanh Cúc gật đầu nói:
- Tiểu tử kia dám nói một chữ không, ta là người thứ nhất không tha cho hắn.
- Không!
Dương Khánh giơ tay lên ngăn lại:
- Ta tuyệt sẽ không để cho hai người bọn họ trở thành bạn lữ song tu.
Hai nàng sửng sốt, nghĩ thầm trước đó không phải là ngươi vẫn thúc giục tiểu thư mau mau tìm một nam nhân sao, hiện tại tiểu thư đã có ý trung nhân, vì sao ngươi lại kiên quyết phản đối?
Dương Khánh hơi cụp mắt xuống nói:
- Lần trước đi Trấn Ất điện, ta báo lên bốn tên tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, điện chủ gạch đi một cái tên, sau đó lại đích thân thêm vào một cái khác, các nàng có biết điện chủ tự tay thêm tên ai hay không?
Hai nàng ngơ ngác nhìn nhau, đề tài nói đến Miêu Nghị ngươi đột nhiên hỏi chuyện này, e rằng ngoài Miêu Nghị ra không còn ai khác.
Chẳng qua là điều này sao có thể, vì sao điện chủ lại tự tay thêm tên Miêu Nghị vào đó?!
Mặc dù như thế, Thanh Mai vẫn thử hỏi:
- Chẳng lẽ là Miêu Nghị?
Dương Khánh vuốt cằm nói:
- Đúng là hắn.
Hai người đã có chuẩn bị tâm tư, nhưng sau khi nghe thấy Dương Khánh xác nhận không khỏi giật mình kinh hãi.
Thanh Cúc gấp giọng nói:
- Cho dù là tiến độ Miêu Nghị tu hành mau hơn nữa, hẳn là còn chưa đột phá đến cảnh giới Thanh Liên, vì sao điện chủ lại bổ nhiệm một tu sĩ cảnh giới Bạch Liên đi tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, đây không phải là muốn cho hắn đi chịu chết sao?
Dương Khánh lắc đầu nói:
- Lúc ấy ta cũng rất giật mình, tức thì nhanh chóng cầu kiến điện chủ, muốn giải mối nghi ngờ, thế nhưng điện chủ không chịu gặp ta, chỉ bảo ta làm theo.
Hiện trường trầm mặc một trận, Thanh Mai và Thanh Cúc ngơ ngác nhìn nhau. Đứng ở góc độ nữ nhân mà xét, Tần Vi Vi thật vất vả mới động tâm một lần, nếu để cho nàng biết tin tức này, chỉ sợ sẽ rất đau lòng.
Bất quá Thanh Mai vẫn rất lý trí nhẹ nhàng nói:
- Nếu là như vậy, phủ chủ nói không sai, đúng là không thể thành toàn tiểu thư, dù là làm cho tiểu thư khổ sở nhất thời cũng còn hơn để cho nàng khổ sở cả đời.
Dương Khánh khoát tay nói:
- Thanh Mai, nàng sai lầm rồi, cũng không phải là vì tiểu tử kia sẽ đi Tinh Tú Hải ta mới phản đối, cho dù là tiểu tử kia còn sống từ Tinh Tú Hải trở về, ta cũng sẽ không tán thành chuyện này.
Thanh Cúc nghi ngờ nói:
- Như vậy là vì sao?