Tiêu gia tại Nam Dực quốc cũng coi như là một đại gia tộc, thực lực cũng không tệ, thông
thường chỉ cần báo tên ra, đối phương đều sẽ thoáng kinh ngạc, nhưng tên nhócHí Thiên này một chút phản ứng cũng không có,chỉ nhàn nhạt gật đầu mộtcái rồi sải bước về phía thớt ngựa đã được chuẩn bị sẵn.
Tính tình đạm mạc như thế khiến cho Tiêu Trọng Kỳ cũng có mấy phần tán thưởng.
Cao thủ cuồng ngạo thì cũng phải thôi, bất quá tên nhóc này chưa thấy thựclực của hắn a, chút nữa phải hảo hảo thể hiện một phen để tên nhóc nàykinh ngạc há mồm!
Đội ngũ gồm hai mươi mấy người dong binh hướng về phía rừng rậm phía ngoài thành mà xuất phát.
Đi được nửa đường, bỗng nhiên một chi đội ngũ phi thường khí phách từ phía trước chạy nhanh về phía đám người Tiêu Trọng Kỳ. Trong đội ngũ kia ítnhất cũng có hai tên Triệu hoán sư!
Địa phương bọn họ đi qua đều lưu lại một mảnh liệt diễm nóng bức cùng một trận băng phong lạnh buốt hỗn hợp lại với nhau.
Trừ những người đó ra, trên bầu trời vẫn còn hai vị Triệu hoán sư nắm giữ phi hành linh thú, một trước một sau đi theo.
Linh thú đi trước nhất, trên người tử diễm xoay tròn bay lượn, trên thân thể khổng lồ ẩn hiện hồng quang. Hồng quang cùng tử diễm quấn quýt, khíthế như hồng, toàn bộ thiên địa đều vì ngọn lửa kia mà ảm đạm thất sắc.
” Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân! ”
” Là Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân của Thái tử điện hạ, là một trong Ngũ Linh, quá cường hãn! ”
Đoàn lính đánh thuê lập tức dừng lại quan sát, người nào người nấy trên mặt đều lộ ra thần sắc sùng bái.
Triệu hoán sư, chức nghiệp khiến vạn người hâm mộ a. Trở thành một tên Triệu hoán sư là giấc mơ tha thiết của bao người nha!
Triệu hoán sư có thể gọi ra linh thú đã vô cùng mạnh mẽ, ở trên đại lục tuyệt đối được tính là cao thủ trong cao thủ!
Mà Thái tử Chiến Dã của bọn họ chỉ mới có mười sáu tuổi đã là Cửu Tinhtrung cấp Triệu hoán sư. Không chỉ như vậy, triệu hoán thú của hắn làmột trong Ngũ Linh – Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân!
Hắn là Triệu hoán sư thiên tài nhất của cả Tạp Nhĩ Tháp đại lục gần trăm năm nay.
Người của Nam Dực quốc chỉ cần vừa nhắc tới Thái tử Chiến Dã liền trở nênkích động, trên mặt đều lộ ra thần sắc sùng bái. Thái tử điện hạ là iềmkiêu ngạo của cả Nam Dực quốc a!
Tuy cách xa nhau một khoảng nhưng Hoàng Bắc Nguyệt vẫn có thể cảm nhận được khí tức của Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân tùy tiện phát ra, nó là chí tôn trong đám Linh Thú hỏa thuộc
tính, bởi vậy đặc biệt kiêu ngạo.
Trên lưng hắn, một hắc bào tuấn mỹ thiếu niên thần tình lạnh nhạt ngồi đó,được tử diễm cùng hồng quang bao phủ, có cảm giác phiêu dật xuất trần.
Thân thể toát ra vẻ cao quý khiến đám thiếu niên xung quanh sinh lòng kính ngưỡng!
Mười sáu tuổi, Cửu Tinh trung cấp Triệu hoán sư, triệu hoán một trong Ngũ Linh – Tử Diễm Hỏa Kỳ Lân…….
Một mảng ký ức xẹt qua trong đầu của Hoàng Bắc Nguyệt, chậc chậc, đây mới thật sự là thiên tài a.
Quần tinh phủng nguyệt, thiên chi kiêu tử!
So sánh với nhau, vầng hào quang xung quanh Tiêu gia Nhị tiểu thư Tiêu Vận ngay lập tức trở nên ảm đạm, quả thực là đom đóm mà đòi so với ánhtrăng rằm, thực không rõ Tiêu Vận kia như thế nào lại được xưng là thiên tài?
Đội ngũ hoa lệ kia rất nhanh liền tiến về trước mặt,từng trận cuồng bạo hỏa diễm khí tức phả vào mặt khiến hơn hai mươingười trong đội ngũ đánh thuê phải lập tức đưa tay che lại, lui về phíasau một bước, ai cũng không chống đỡ được tử diễm do Hỏa Kỳ Lân tản mátra.
Một trong Ngũ Linh, gần như chính là thần thú trong truyền thuyết rồi!
Tất cả mọi người, chỉ có Hoàng Bắc Nguyệt một thân lãnh khốc, đấu bồng màu đen tung bay, trấn định như thường.
Mọi người bắt đầu chú ý đến tên nhóc nhỏ gầy đặc biệt kia, chỉ là một cáidong binh đoàn tạm thời xây dựng cư nhiên lại ẩn giấu một cao thủ nhưthế?