Tiền càng nhiều càng tốt, nàng cũng không ngại có nhiều tiền đâu!
Thiếu niên từ trong chiếc túi sau lưng lấy ra một tấm tạp phiến (giống như Card Visit ấy mà) trên mặt ẩn hiện kim quang lưu chuyển ra giao cho nàng, nói: ” Ngày mai ngài tới phòng đấu giá thì đưa tấm tạp phiến này cho thủ vệ, bọn họ sẽ ngay lập tức thông báo cho ta. ”
Hoàng Bắc Nguyệt cúi đầu quan sát kĩ tấm tạp phiến. Trên thẻ có ghi vài chữ “ Phòng đấu giá Bố Cát Nhĩ ”, mặt sau thì in huy chương của Bố Cát Nhĩ gia tộc, một cái Thập Tự Tinh.
Bố Cát Nhĩ gia tộc là gia tộc nổi danh nhất trên cả Tạp Nhĩ Tháp đại lục, ở bất kỳ một quốc gia nào bọn họ cũng đều có địa vị và danh vọng vô cùng cao.
Cái này người ta thường gọi là “ quý tộc trong quý tộc ”.
Thiếu niên này lại là người của Bố Cát Nhĩ gia tộc?
” Lạc Lạc thiếu gia, nguyên lai ngài ở đây a! ”
Từ bên trong đám dong binh bỗng có một đám người hớt hải chạy ra, vẻ mặt sốt ruột hướng thiếu niên chạy tới.
Thiếu niên tinh thần vốn đang phấn chấn vừa nghe tiếng kêu lập tức xìu xuống, vẻ mặt đáng thương như một chú cún con: ” Bị tìm được rồi…… ”
Lúc này Hoàng Bắc Nguyệt đại khái cũng có thể biết được thân phận của thiếu niên này.
Thiếu gia trong đại gia tộc lén trốn ra ngoài gia nhập vào dong binh đoàn, chuyện như vậy trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục vô cùng phổ biến. Trở thành cường giả cơ hồ là ước mơ của mỗi người mà.
” Con Hồng Thù này các ngươi tự bảo quản đi, ngày mai ta sẽ đi phóng đấu giá.”
Không muốn tiếp tục dây dưa cùng đám người của Bố Cát Nhĩ gia tộc, vừa phân phó xong Hoàng Bắc Nguyệt đã nhảy lên lưng của Băng Linh Huyễn Điểu, nhanh chóng ly khai.
Thiếu niên ánh mắt hâm mộ dõi theo bóng lưng đang xa dần của Băng Linh Huyễn Điểu rồi lại mơ màng vuốt vuốt tay phải của mình.
Thật không thể tin được, vừa rồi hắn không phải là đang nằm mơ đi!
” Lạc Lạc thiếu gia!” Mấy người lúc nãy bây giờ mới chạy tới, mỗi một người đều có thực lực xấp xỉ cao cấp Chiến sĩ.
” Ngài để cho chúng ta lo lắng gần chết a! Lão gia biết ngài trốn đi nên giờ đang nổi trận lôi đình, ngài mau mau quay trở về đi!”
Lạc Lạc Bố Cát Nhĩ ngẩng đầu lên lộ ra một gương mặt tuấn tú, bỗng nhiên cười rộ lên: ” Lần này phụ thân đại nhân nhất định sẽ khen ta nha! ”
Đám võ sĩ đều mờ mịt nhìn nhau không hiểu mô tê gì, ánh mắt đảo qua con Hồng Thù đang nằm xụi lơ thì vẻ mặt nhanh chóng biến thành khiếp sợ.
” Lạc Lạc thiếu gia, đây là…… ”
“Đây là Linh thú do vị Hí Thiên đại nhân trong truyền thuyết lưu lại, chuẩn bị bán đấu giá tại phòng đấu giá của chúng ta!” Lạc Lạc kiêu ngạo nói.
Chính là vị Hí Thiên đại nhân kia sao……
Đám võ sĩ lập tức lộ ra thần sắc sùng kính, dồn dập nói: ” Thiếu gia, thủ đoạn của ngài thật cao siêu a! ”
” Không hổ là thiên tài đứng đầu của Bố Cát Nhĩ gia tộc a! ”
” Ha ha ha ha… ”
*** *** *** Bắc Nguyệt Hoàng Triều *** *** ***
Hoàng Bắc Nguyệt trả nhiệm vụ ở Dong Binh Công Hội, lĩnh thù lao 100 vạn kim tệ.
Tiền tệ ở Tạp Nhĩ Tháp đại lục gồm có 4 loại: Kim tệ, Ngân tệ, Đồng tệ, Thiết tệ.
1000 Thiết tệ = 100 Đồng tệ = 10 Ngân tệ = 1 Kim tệ.
Nếu trên người mang theo số lượng tiền quá nhiều thì có thể dùng 10 kim tệ để đăng kí tạo 1 cái thẻ Rum (tương tự như thẻ ATM), đem tiền cất trữ vào trong đó, khi cần kiền có thể trực tiếp lấy ra sử dụng.
Công năng thẻ Rum cũng hao hao như nạp giới vậy, tuy nhiên thẻ Rum chỉ có thể dùng để chứa tiền mà thôi, giá cả cũng tương đối rẻ, phí dụng để kích hoạt một cái thẻ Rum là 10 kim tệ.
Mà giá cả của nạp giới thì cao hơn thế gấp mấy trăm lần, hiện tại tiền cũng chưa phải là rất nhiều nên Hoàng Bắc Nguyệt cũng không có ý định lập tức đi mua nạp giới. Nàng hiện tại đang đi dạo một vòng trong Bố Cát Nhĩ phường thị để nhận biết các loại dược liệu trong thế giới này.