- Đường đường là phó bí thư Đảng ủy ủy ban thành phố mà bây giờ thông qua cách này chống lưng cho người của mình, thu lòng người kiếm thuộc hạ. Triệu Thụy An ơi là Triệu Thụy An, tôi không biết nên nói gì với anh đây.
Nhiếp Việt giống như Tô Mộc, khi Ôn Bằng đổi đề tài là gã biết ngay mục đích Ôn Bằng tới nghi thức ký hợp đồng. Vốn Nhiếp Việt còn nghi ngờ chẳng biết mình đoán đúng không, bây giờ đã xác định. Ôn Bằng thật sự muốn lôi công tác Đảng kiến ra lấy cớ, đè thấp độ nổi tiếng chiến tích phát triển kinh tế.
Ôn Bằng nói sự kiện kia còn cần đoán sao ? Rõ ràng ý chỉ công nhân xưởng xi măng Hoàng Vân bao vây hội quản ủy khu khai phá. Mọi người không ngốc, có ai không nghe hiểu ?
Nhưng nếu ngươi cho rằng làm như vậy có thể tan rã quyền lên tiếng của tôi trong huyện Hình Đường thì Ôn bí thư, ngươi đã quá xem thường tôi. Nhiếp Việt tôi có thể khống chế huyện Hình Đường toàn dựa vào thủ đoạn chính trị cao siêu, chiến tích thật. Tôi sẽ làm khu khai phá mạnh lên, ai muốn nhúng tay vào quấy rầy kế hoạch của Tô Mộc là tôi sẽ chặt tay. Nhưng sau nghi thức nên lựa chọn, không thì Ôn Bằng quậy trong thành phố, sẽ khó sống trong huyện Hình Đường đây.
Nhiếp Việt biết rõ chỗ hỏng khi cấp trên không có người, gã không tự phụ đến nỗi tự tin vào năng lực của mình. Trên quan trường năng lực là một mặt quan trọng nhất là cấp trên có người nói giúp không. Nếu không có người thì dù năng lực của ngươi mạnh cách mấy cuối cùng chỉ có thể co ro, nếu có người, dù năng lực của ngươi bình thường cũn sẽ được phá cách đề bạt.
Mười một thường ủy ủy ban thành phố Thanh Lâm lướt nhanh trong đầu Nhiếp Việt, gã phân tích kỹ càng, tưởng tượng nếu không có Lý Hưng Hoa chỉ điểm thì chọn ai mang đến ích lợi lớn nhất.
Khác với Nhiếp Việt thót tim, Triệu Thụy An yên tâm thoải mái.
- Quả nhiên Ôn bí thư đến để chống lưng cho ta.
Lời Ôn Bằng nói quá rõ ràng, muốn nhờ vào nghi thức ký hợp đồng nhấn mạnh chỉnh đốn công tác Đảng kiến, kiềm chế sức ảnh hưởng chiến tích Tô Mộc mang đến, sáng tạo cơ hội cho Triệu Thụy An có quyền lên tiếng nặng ký hơn.
Theo thường quy thì khu khai phá làm ra chuyện như vậy là việc tốt, mỗi người trong ủy ban huyện thơm lây, dù sao ủy ban lo kinh tế. Tiếc rằng phó chủ tịch huyện phân công quản lý khu khai phá là Tô Mộc, ai cũng biết hắn là người Nhiếp Việt đề bạt lên. Tô Mộc thành công chẳng những không tăng thêm công lao trên đầu Triệu Thụy An còn hạ thấp uy tín của gã.
Trên đài phát ngôn, Ôn Bằng tiếp tục nói chuyện. Mọi người ngồi bên dưới lòng thầm suy đoán, phân tích lý do Ôn Bằng nói mấy câu đó.
Tô Mộc khinh thường cười khẩy, liếc hướng tập đoàn Cự Nhân.
Tô Mộc bất ngờ là vẻ mặt Đường Tú Thi không hề mất kiên nhẫn, dào dạt hứng thú nghe Ôn Bằng nói. Không thể nào, một nữ xí nghiệp xem thời gian như mạng sống vì sao lộ biểu tình như thế ?
Đường Tú Thi không rõ ý nghĩa sau mấy câu đó sao ?
- Nói tóm lại tập đoàn Cự Nhân thu mua nhà máy Gia Hòa là cứu nhà máy, đây là sự thật chúng tôi không thể phủ nhận. Chúng tôi phải tin tưởng vững chắc vào sự thật này, phải nhìn chính xác vào nghi thức ký hợp đồng. Cán bộ Đảng viên chúng tôi nhân dịp này hiểu rõ ràng Đảng viên có vai trò gì trong sự phát triển của xi nghiệp.
Ôn Bằng kết thúc những lời hỏa mù. Trong hội trường nổi lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Ôn Bằng như không nhận ra những gì gã vừa nói có kỳ cục không, gã bình tĩnh đi xuống đài, ngồi vào vị trí thuộc về mình.
Biểu tình Ôn Bằng hết sức bình tĩnh.
Đàm Mặc hét to:
- Tiếp theo là bí thư huyện ủy huyện Hình Đường chúng ta. Đồng chí Nhiếp Việt đại biểu huyện Hình Đường nói chuyện!
Nhiếp Việt là số một trong chỗ này trừ Ôn Bằng ra, gã không thể nào không nói chuyện. Nhưng nghĩ đến những lời Ôn Bằng vừa nói, Nhiếp Việt cắt bỏ hết mấy lời mào đầu có sẵn.
Nhiếp Việt lăn lộn trong quan trường lâu, gã không xa lạ gì cách nói chuyện này. Nhiếp Việt phát ngôn, người dưới đài tinh thần phấn khởi, càng vắt óc suy ngẫm từng chữ.
Bởi vì Nhiếp Việt nói câu nào cũng khích lệ, công nhận công tác của hội quản ủy khu khai phá, chẳng hề chê trách, không một chút ám thị nào. Nhiếp Việt đang nói đỡ cho Tô Mộc, để mọi người thấy rõ ràng trong huyện Hình Đường hễ Nhiếp Việt còn thì không ai được đụng vào Tô Mộc, lời của gã là quyền uy tuyệt đối tại đây.
Tên hề nào muốn kiếm chuyện, trước khi gây sự phải suy nghĩ kỹ. Đừng tưởng có cấp trên ám thị là các ngươi có thể làm xằng làm bậy. Có câu huyện quan không bằng hiện quản, ai dám gây sự mà bị Nhiếp Việt tôi bắt thì sẽ nghiêm trị không tha.
Tô Mộc ngồi nghe Nhiếp Việt nói chuyện, lòng trào dâng cảm động.
- Nhiếp bí thư!
Tô Mộc biết Nhiếp Việt nói mấy câu đó không hoàn toàn vì chống lưng cho hắn, nguyên nhân rất lớn là biểu đạt thái độ cho đám người Ôn Bằng. Nhiếp Việt tôi đây mới là bí thư huyện ủy huyện Hình Đường, Ôn Bằng nhà ngươi tới đây nói lời không hợp thường quy, cho rằng làm như vậy là có thể thu hết lòng người sao ? Cho ngươi biết, không thể nào!
Nhiếp Việt bước xuống, người tiếp theo lên đài nói chuyện là Triệu Thụy An. Gã chung xuồng với Ôn Bằng, tuy không phản đối lời Nhiếp Việt nói nhưng nhấn mạnh vào lãnh đạo ủy ban huyện, nhấn mạnh huyện Hình Đường đang trong đà phát triển, huyện Hình Đường có vai trò như thế nào. Triệu Thụy An xảo diệu thay đổi chiến tích Tô Mộc làm cho nhà máy Gia Hòa dời vào tập thể ủy ban huyện.
Tô Mộc mỉm cười nghe, trong lòng không cho là đúng.
Triệu Thụy An nhà ngươi chỉ có chút bản lĩnh đó. Mắt quần chúng sáng suốt, sự thật như thế nào ngươi nghĩ người ta ngốc không biết sao ? ủy ban huyện theo Triệu Thụy An lãnh đạo nếu có tài như thế thi đâu đến nỗi nhà máy Gia Hòa chờ tới bây giờ mới thay đổi ?
Tô Mộc ngồi bên dưới không phát ngôn câu nào, ba người trên đài phát ngôn cho hắn học được nhiều thứ. Đôi khi suy ngẫm văn chương trên báo chí, nghiên cứu lãnh đạo nói chuyện thì ngươi sẽ ngửi được tin tức khác biệt.
- Tiếp theo mời Đường trợ lý của tập đoàn Cự Nhân nói chuyện!
Đã đến lượt Đường Tú Thi ?
Tô Mộc híp mắt. Nói thật là Tô Mộc rất muốn nghe xem Đường Tú Thi sẽ nói gì trong trường hợp này. Đường Tú Thi là đại biểu của tập đoàn Cự Nhân, nếu nàng không lên tiếng thì không hợp về tình lẫn lý.
Đường Tú Thi nhẹ nhàng bước lên đài phát ngôn, khuôn mặt xinh đẹp khiến người bừng sáng, phối hợp khí chất đặc biệt từ người nàng hình thành phong cảnh đẹp. Đường Tú Thi không nói câu nào, chỉ đứng trên đài đã làm người ta mát mắt.
Nhiều người tưởng tượng Đường Tú Thi sẽ luống cuống nhưng nàng thì không. Nếu đám người biết trong số nghi thức ký hợp đồng mà Đường Tú Thi từng tham gia thì trận thế này đẳng cấp thấp nhất chắc cả đám sẽ tan vỡ. Đường Tú Thi từng gặp mặt lãnh đạo cấp tỉnh bộ, cấp phó quốc.
Một nữ nhân khiến Đỗ Triển yên tâm giao quyền to trong tập đoàn, bối cảnh của nàng làm sao đơn giản ?
Đường Tú Thi quét mắt toàn trường, lời ít mà ý nhiều:
- Các vị lãnh đạo, các vị tân khách, hôm nay tôi đại biểu tập đoàn Cự Nhân ký hiệp nghị thu mua nhà máy Gia Hòa. Điều tôi muốn nói là bắt đầu từ giây phút này, mặc kệ lịch sử trước kia của Gia Hòa thế nào, sau khi Gia Hòa được chỉnh đốn thay đổi thì nó sẽ trở thành hộ nộp thuế lớn trong huyện Hình Đường. Các công nhân Gia Hòa, tôi muốn cho các người biết một điều, cũng là lời dành cho xí nghiệp mới. Lời đó là Gia Hòa hôm nay hãnh điện vì tôi, ngày sau tôi sẽ kiêu ngạo vì Gia Hòa. Cảm ơn mọi người.
Buổi nói chuyện này chính xác hơn là lời khích lệ, nhưng hình thành hiệu quả rất kinh người.
Bốp bốp bốp!
Yên lặng giây lát sau tiếng vỗ tay như sấm vang trong hội trường. Mới rồi tiếng vỗ tay còn công thức hóa thì bây giờ chất chứa tình cảm. Đặc biệt đám người nhà máy Gia Hòa liều mạng vỗ tay. Đường Tú Thi toát ra lạnh lùng bây giờ biến thành khí chất của người bề trên, rung động trái tim bọn họ.
Có nữ nhân nào nói chuyện đơn giản trong nghi thức ký hợp đồng không ?
Có loại nói chuyện nào chẳng chút che đậy thổ lộ hết lời răn xí nghiệp ?
Hôm nay Gia Hòa hãnh diện vì tôi, bởi vì chúng tôi là công nhân cũ của nhà máy Gia Hòa, ở lại vì nuôi gia đình, vì đem đến vinh diệu rực rỡ hơn cho Gia Hòa.
Ngày sau tôi kiêu ngạo vì Gia Hòa, lời này bộc lộ rõ bá khí, dã tâm của Đường Tú Thi. Khiến công nhân kiêu ngạo vì người nhà máy Gia Hòa, quy mô bây giờ hì không làm được điều đó. Tức là nhà máy Gia Hòa ở trong tay Đường Tú Thi sẽ bừng bừng sức sống.
Nghĩ đến đây đám người sôi trào máu nóng, tiếng vỗ tay kéo dài không dứt.
Mọi người đang trút ra bực tức dồn nén trong lòng từ lâu.
Mọi người mong chờ ngày mai càng rạng rỡ hơn.
Tô Mộc nhìn Đường Tú Thi gây ra náo động, cảm nhận tình cảm tha thiết chân thành hơn một chuỗi tiếng vỗ tay vừa rồi. Lần đầu tiên Tô Mộc tò mò về Đường Tú Thi.
Đường Tú Thi tuyệt đối không đơn giản là quản lý nghành nghề, vì không quản lý nào nói ra lời như vậy được. Dù có thể nói cũng không phải tất cả quản lý nghành nghề dám nói trước trường hợp này.
Hoàn toàn không quan tâm nội dung ba lãnh đạo đã nói trước đó, thẳng thắn đâm vào vấn đề.
Tập đoàn Cự Nhân tôi thu mua nhà máy Gia Hòa là vì kiếm lời, nộp thuế cho quốc gia, nuôi sống một đống người, để bọn họ cố gắng phấn đấu vì Gia Hòa mới.
Phát ngôn ngắn gọn nhất!
Dụ dỗ trí mạng nhất!
Hiệu quả chấn động nhất!