Chương 243: Câu chuyện lãng mạn nhất

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau
Mặc dù Chủ tịch tỉnh Trương lại nhấn mạnh thêm lần nữa, phải kín miệng, phải kín miệng, nhưng vẫn có rất nhiều bạn đồng nghiệp nghe tin chạy đến.

Những người này tất nhiên đều là những người quen thân nhiều năm và những người bạn tốt trong chính trị, cũng có những bạn trong ngành thương mại.

Không biết từ đâu mà ông Lý Gia Minh biết được tin tức, sáng sớm hôm nay đã bay đến đây, liền nhắm vào Trương Kính Hiên mà càu nhàu:

- Con người anh thật sự không xài được! Chuyện lớn nhường này, vậy mà không dám nói cho tôi biết?

Đợi khi ông ta phát hiện ra chú ba kia không ngờ lại chính là Trương Nhất Phàm là người mà đã được gặp ở Thông Thành, thì miệng của ông ta O rồi lại O, trời ơi, sao lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ?

Hôm qua, Viện Viện còn khăng khăng đòi dắt cô ấy cùng đến. Lý Gia Minh đã không dẫn theo cô bé, bởi vì sợ cô bé không được bình thường, lại chạy đến chỗ nào không biết.

Nếu biết Trương Nhất Phàm là con trai của Trương Kính Hiên, còn không dắt cô ấy cùng đến sao! Cô bé này suốt ngày kêu đòi tới đại lục, để tìm anh Nhất Phàm, cũng đã nói không biết bao nhiêu lần rồi.

Trương Kính Hiên cười cười, cũng không giải thích gì nhiều.

Lần này những người được mời vốn không nhiều, nhưng những người hay tin đến dự cũng không ít, Trương Kính Hiên vẫn không biết xoay sở thế nào, chỉ đành dựa trên kế hoạch cũ mà thêm vào hai dãy bàn mới.

Đương nhiên, có thể dày mặt mà tới, đều là một số chính khách ở địa phương, phần lớn người khác thì có lòng, nhưng cũng không có gan tới. Cậy đại thụ chủ tịch Tỉnh này, không phải tùy tiện ai nói bám là bám được đâu.

Lần này, bữa tiệc đính hôn của Trương Nhất Phàm và Đổng Tiểu Phàm, chú hai đến rồi, cả nhà của cô lớn cũng đến rồi, bởi vì trong quân đội có việc nên Trương Chấn Nam không đến dự được, lần này phiền chị dâu phải nhọc tâm thu xếp mọi thứ rồi.

Trương Mạnh Phàm đương nhiên là đến cùng với chú hai. Cái thằng ranh này, trong khoảng thời gian này, không biết đã làm hại biết bao nhiêu cô gái rồi.

Chú hai còn có một đứa con gái tên là Trương Thiến Thiến, đang du học ở nước ngoài, hôm nay cũng gấp rút trở về, ăn diện đẹp lộng lẫy, như là muốn hút hồn tất cả những ai nhìn cô ấy.

Còn có rất nhiều bà con của Trương gia, tụ tập đầy đủ về đây, chắc cũng chiếm hơn mười mấy bàn. Hơn nữa lại cộng thêm nhóm bạn bè và chính khách của Trương Kính Hiên, thì ước chừng lại thêm hai mươi mấy bàn nữa, mới sắp xếp đủ chỗ ngồi cho mọi người.

Đã nói là giữ kín rồi, Bốn mươi mấy bàn lận, đích thật thì cũng không phải nhiều. Vẫn là có rất nhiều người bị Chủ tịch tỉnh chỉ thị, không dám đến dự, nếu không ước tính chừng trên trăm bàn cũng không thành vấn đề.

Mà những bạn bè riêng của Trương Nhất Phàm, chính hắn đã đích thân gọi điện thoại mời Bí thư Lâm đến, còn Đường Vũ và Hồ Lôi thì khỏi phải nói rồi, trên đời này không có ai mặt dày hơn bọn họ, không mời họ cũng sẽ đến, không phải vậy sao?

Ngoài ra, Uông Viễn Dương cũng đã đến rồi, không ngờ Bí thư Đoàn lại cùng đến với Uông Viễn Dương, bọn họ tuy không bám được cây đại thụ chủ tịch Tỉnh đó, nhưng cũng xem như người bên phía của Trương Nhất Phàm vậy.

Sự xuất hiện của Lý Trị Quốc, cũng không lấy làm lạ. Nhưng Dương Mễ cũng theo đến đây, thì Trương Nhất Phàm lại có chút lấy làm lạ rồi. Nhưng mà người ta cũng đã đến rồi, cũng là có ý tốt, hắn liền cười nói nói đón tiếp người ta vậy.

Lúc Lý Thần Bác đến, Hồ Lôi liền la toáng lên:

- Ây da, Thần Bột (đồng âm với Thần Bác, hiện tượng cương cứng cậu nhỏ vào buổi sáng)! Cậu thật là thẳng cứng.

Hồ Lôi cười hì hì đưa qua một điếu thuốc, Lý Thần Bác liền đấm gã một cái, cười cười mà đi về hướng Ôn Nhã.

Sau khi vụ án của Ôn Trường Phong được phá, Lý Thần Bác liền trở về tới tỉnh thành. Lại một lần nữa nhìn thấy Ôn Nhã, Lý Thần Bác gật gật đầu:

- Cô Ôn Nhã, xin chào!

Ôn Nhã nở nụ cười đáp trả, bắt tay với Lý Thần Bác.

- Xin chào! Kiểm sát trưởng Lý.

- Không cần phải khách khí như vậy? Chỉ cần gọi anh là Thần Bác được rồi.

- Đúng. Y rất thích “Thần Bột”. Mỗi buổi sáng thức dậy đều vô cùng hưng phấn.

Gã Hồ Lôi đáng chết không chết đi xen vào một câu, làm cho Lý Thần Bác rất xấu hổ. Tất nhiên Ôn Nhã nghe ra được hàm ý trong đó, trên mặt hơi hơi ửng đỏ, cũng không nói gì thêm.

Lý Thần Bác tức điên người, tên Hồ Lôi chết tiệt, làm cái trò gì thế hả! Bộ không thấy tôi đang nói chuyện với Ôn Nhã sao. Lý Thần Bác nhìn Ôn Nhã một cái, có chút gì đó không tự nhiên bèn tránh đi.

Tối nay rất náo nhiệt, nhiều người thật đấy! Trương Nhất Phàm nắm lấy tay của tiểu phú bà, chậm rãi xuất hiện trước cửa đại sảnh. Có một ít người thấy được, liền hô lên:

- Cô dâu tới rồi, bọn họ đến rồi! Nhìn xem, đúng là một đôi uyên ương đẹp tuyệt trần!

Nghe thấy những âm thanh hò hét này, rất nhiều người đều đồng loạt đứng dậy, lần lượt hướng ánh mắt ra phía cửa đại sảnh.

Ngay trung tâm cửa chính, trên tấm thảm nền màu đỏ, Trương Nhất Phàm nắm tay người yêu một cách âu yếm từ từ tiến vào.

Mấy phóng viên chụp ảnh còn có máy quay phim, đúng là không ngừng quay phim và chụp hình..

Nhiếp ảnh gia mà Thẩm Uyển Vân mang đến đây , đúng là bận rộn đến chết đi được.

Lúc Trương Nhất Phàm nhìn thấy cô ấy, trong lòng có một chút hồi hộp, không ngờ cô bé này cũng phối hợp rất khá, trên mặt vẫn tươi cười như xưa.

Hắn không biết tâm trạng của Thẩm Uyển Vân như thế nào, nhưng ít nhất Thẩm Uyển Vân đã cho hắn một cảm giác rất tốt, trong trường hợp này vẫn có thể phối hợp đến như vậy.

Với thân phận và bối cảnh của cô ở Thẩm gia, có thể làm được điều như vậy, quả thực là không đơn giản tí nào.

Ngoại trừ nhiếp ảnh gia mà Thẩm Uyển Vân mang đến, còn có một đội nhiếp ảnh gia do Trương Mạnh Phàm dẫn tới, nghe nói đây chính là một tổ chức Nhiếp ảnh gia có chút tiếng tăm trong giới nhiếp ảnh.

Tối nay còn có một chuyện bất ngờ nữa, ngay cả Trương Nhất Phàm cũng không biết, chị dâu đã an bài sắp đặt màn này.

Người chủ trì không ngờ lại chính là người nổi danh một thời Hạ Vi Nhi. Hạ Vi Nhi của ngày hôm nay ăn mặc rất xinh đẹp, rất thời trang và cũng rất gợi cảm. với bộ váy sườn xám trên người, đã giúp tôn lên dáng người xinh đẹp hoàn mỹ .

Không thể không thừa nhận, trong bữa tiệc tối nay Hạ Vi Nhi được coi là xinh đẹp nhất đứng sau Đổng Tiểu Phàm, hơn nữa lại cộng thêm vương miện lấp lánh bao phủ trên đầu cô, khiến cho Hạ Vi Nhi trở thành một ngôi sao sáng chói.

Hạ Vi Nhi có chút căng thẳng khi biết mình sẽ chủ trì nghi lễ đính hôn cho Trương Nhất Phàm. Bao nhiêu hội trường lớn lớn nhỏ nhỏ chỗ nào mà cô chưa đi qua? Ngặt nỗi chỉ một lễ đính hôn nho nhỏ thế này, vậy mà lại khiến cô cảm thấy có chút không tự tin.

Trương Mạnh Phàm liền trừng mắt nhìn cô ta:

- Hãy thả lỏng người một chút, cũng đâu phải cô đính hôn, căng thẳng cái gì chứ? Đừng nói sai từ, làm mất mặt của mọi người..

Hạ Vi Nhi nhẹ nhàng vỗ vỗ bầu ngực đầy đặn của mình, trên khuôn mặt hơi ửng đỏ, giọng nói uyển chuyển liền bắt đầu vang lên:

- Kính chào các vị quan khách cùng với các vị bằng hữu thân mến, đêm nay chính là…

Giọng nói của Hạ Vi Nhi nghe rất êm tai, giống như giọng của Thẩm Uyển Vân. Cô cầm cái micro, nhìn hai người đang đứng ở cổng chính từ từ bước vào, trong lòng căng thẳng chết đi được.

Cô và Trương Nhất Phàm đã từng gặp nhau và không chỉ đơn thuần chỉ gặp một lần..

Ngặt nỗi vào lần gặp đầu tiên, bởi vì một số hiểu lầm, mọi người đều chẳng được vui vẻ, Trương Nhất Phàm còn trêu chọc cô!

Mỗi lần chỉ cần nhớ đến cảnh mà Trương Nhất Phàm đùa cợt mình, thì trên mặt Hạ Vi Nhi như muốn bốc hoả. Về sau chỉ cần nghe được cái tên của hắn thì lập tức trong lòng đùng đùng nổi giận.

Lần đó, là lần đầu tiên mà Hạ Vi Nhi cởi hết sạch sẽ ở trước mặt một người con trai khác. Từ đó về sau, Trương Mạnh Phàm không muốn, cũng không cần cô theo cùng để hầu rượu. Với lại cũng không biết Trương Mạnh Phàm suy nghĩ như thế nào nữa mà chiếu cố Hạ Vi Nhi như vậy.

Sở dĩ Trương Mạnh Phàm làm như vậy cũng tốt đối với sự phát triển của điện ảnh và truyền hình họ Dương, không lo sẽ không có người tài trợ, Trương Mạnh Phàm khăng khăng cự tuyệt việc đưa Hạ Vi Nhi đi hầu rượu, chỉ sợ đây không phải là một chủ ý tốt.

Chính bởi vì như thế, minh tinh Hạ Vi Nhi mới không có bất kì chuyện xấu nào và vẫn giữ được hình tượng ngọc nữ trong mắt mọi người.

Giọng nói êm tai vang lên lập tức trong đại sảnh im phăng phắt, thông qua lời nói của Hạ Vi Nhi thì tất cả mọi ánh mắt đều liên tiếp hướng về phía Trương Nhất Phàm và Tiểu Phàm.

Hai người tay nắm tay giống như đang bước đi trong một thế giới chỉ riêng hai người. Vạt váy cưới phía sau trông như một vầng mây trắng lướt đi rất dài rất dài.

Toàn bộ nghi thức đính hôn được tiến hành dựa trên nghi thức kết hôn thông thường của mọi người, long trọng và sôi nổi.

Niềm hưng phấn và vui sướng hiện lên trên khuôn mặt của mỗi người, còn có một vẻ hâm mộ nào đó.

Toàn bộ nghi thức được tiến hành rất sinh động, cho đến khi hai người tay trong tay chậm rãi tiến về phía lễ đài, bỗng nhiên hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, sôi nổi.

Các tia sáng đèn huỳnh quang liên tiếp chớp chớp không ngừng, rất nhiều bà con cô bác đều lấy máy chụp ảnh ra để chụp lại những giây phút đẹp đẽ này làm kỉ niệm.

Trên khuôn mặt của Trương Nhất Phàm vẫn duy trì nụ cười tươi như hoa mặt trời, còn Đổng Tiểu Phàm cũng nở nụ cười tràn đầy hạnh phúc.

Đổng Chính Quyền và người vợ trước của mình ngồi kế bên vợ chồng Trương Kính Hiên, bốn người cùng nhìn những đứa con cười đến miệng không thể khép lại.

Dì Ngô lại nói:

- Hôm nay, Tiểu Phàm nhà ta là cô gái đẹp nhất! Chị Tô, về sau Tiểu Phàm chính là người của nhà họ Trương rồi, không được bắt nạt cô ấy nếu không tôi là người đầu tiên không bỏ qua đâu.

Tô Tú Khanh đáp trả:

- Cô nói vậy nghe sao được? Tôi coi Tiểu Phàm giống như đứa con gái của mình, làm sao nỡ để cho nó bị bắt nạt? Cho dù những người khác muốn bắt nạt cũng phải thông qua tôi.

- Ha ha.. Thằng Nhất Phàm này cũng không tệ, rất tốt, nhìn bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên khiến tôi cũng thường hay nghĩ đến ngày nào đó đem Tiểu Phàm nhà ta gả cho hắn. Không ngờ việc ở trong lòng tôi chưa kịp nói ra thì hai đứa đã thành đôi thành cặp rồi. Ha ha..

Hôm nay, dì Ngô rất là vui và xúc động nắm lấy tay bà thông gia.

- Cô xem tôi, hàng năm ở nước ngoài, cũng không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ. Tất cả tôi đều hy vọng ở Tiểu Phàm, có thể nhìn thấy nó được sống chung cùng với người mình yêu, tôi cũng đã mãn nguyện rồi.

Dì Ngô nói xong liền không kìm được nước mắt.

Đúng vậy, dì cùng với Đổng Chính Quyền bất hoà nhiều năm rồi, tuy cùng chung sống một giường nhưng suy nghĩ đã khác nhau. Đúng là trời đã quan tâm và chiếu cố đến đứa bé Tiểu Phàm này, cũng may mà có Tô Tú Khanh, bình thường Tiểu Phàm có việc gì liền chạy qua nhà của Trương Nhất Phàm. Từ nhỏ hai đứa này cũng đã rất hợp nhau, đôi thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, cuối cùng cũng được như ý nguyện rồi cùng nhau vui vẻ kết lương duyên, dì Ngô suy nghĩ một lúc nước mắt liền tuôn xuống.

Tô Tú Khah đương nhiên hiểu được nỗi niềm của dì, hai người hàn thuyên nói chuyện với nhau, nói về quá khứ, hiện tại và tương lai của bọn nhỏ.

Đổng Chính Quyền nhìn thấy vợ khóc hẳn là không nỡ, ông ta thầm nhủ, bình thường cũng không thấy bà ta làm mẹ, cuối cùng bây giờ Tiểu Phàm đã ở cùng với người cô ấy yêu, bà ta khóc cái gì nữa đây? Con gái lớn ai mà không lấy chồng? Bữa nay chỉ đính hôn thôi, ngày mai mới kết hôn, bà ta còn khóc ư?

Có lẽ sự kết hợp của hai vợ chồng này thật sự là một sai lầm. Ngay bây giờ, ở đây vẫn là có cách suy nghĩ khác nhau. Thật ra Đổng Chính Quyền bình thường rất bận rộn, cũng không có tâm tư gì đặt ở Đổng Tiểu Phàm.

Hiện giờ cô và Trương Nhất Phàm đã có một kết thúc tốt đẹp, Đổng Chính Quyền rất là vui.

Ở trên đài, Hạ Vi Nhi nhiệt tình biểu diễn hết các tài nghệ của mình bằng nhiều tư thế để mang lại không khí sinh động cho bữa tiệc đính hôn này. Nhìn thấy Trương Nhất Phàm tay trong tay cùng Tiểu Phàm một cách nồng thắm, đột nhiên trong cô mong đợi một điều gì đó.

Đến bao giờ mình mới được như vậy nhỉ, có thể cùng với người mình yêu thương tay trong tay âu yếm đi trên thảm đỏ.

Trong những trường hợp như vậy thì người chủ trì không thể thiếu lời đề nghị này đây, bắt chú rể phải hôn cô dâu ngay trước mặt mọi người để biểu đạt tình yêu đằm thắm của hai người.

Lập tức ngay trước mặt mọi người, Trương Nhất Phàm ôm hôn Đổng Tiểu Phàm say đắm. Hạ Vi Nhi nhìn thấy tình cảnh này không hiểu sao trong lòng lại bối rối. Nhất là khi ánh mắt Trương Nhất Phàm vô ý lướt qua cô càng khiến cô lúng ta lúng túng.

Lúc hai người đang hôn nhau, Hạ Vi Nhi vỗ tay ra phía sau một cái lập tức một khúc nhạc lãng mạn vang lên.

Hạ Vi Nhi cầm lấy micro hát lên một cách xúc cảm.

Cùng tựa lưng vào nhau, cùng ngồi trên tấm thảm đỏ nghe bản nhạc và tâm sự nguyện vọng…

Không cần phải mất cả đời để hoàn thành, chỉ cần anh nói với em rằng đừng có quên anh, và nghĩ về những giây phút lãng mạn nhất của hai ta, đó chính là được cùng em từng bước từng bước đi hết đoạn đường còn lại.
Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]