Chương 433: Từng bước ép sát

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau

Mộ Tân Dân nghiêm mặt không hài lòng nói:

- Chủ tịch huyện Đặng, đây là vấn đề nguyên tắc

- Đúng!

Đặng Trọng Hòa không nhượng bộ

Tuy rằng cán bộ cấp bậc bọn họ, trên thực tế có thể không đủ trình độ đi biện luận hai con đường đúng hay sai, nhưng nếu nói đến vấn đề này, lại không thể ba phải

Nếu chẳng may sau này có định luận, cũng có khả năng sẽ làm căn cứ đàm phán của cán bộ. Mọi người đang ngồi dây, ngoại trừ tiểu Chu, ai cũng trải qua thời đại phàm sự chú ý lộ tuyến đúng sai, trí nhớ có thể nói khắc cốt ghi tâm

Mộ Tân Dân rất tức giận, ông ở Ban tuyên giáo tỉnh ủy, nổi danh là "phái bảo thủ", vừa nói tới chủ nghĩa tư bản, lập tức căm thù đến tận xương tủy. Giờ đây đến địa phương, bản thân có chức vụ, càng chú ý vấn đề lộ tuyến. Đặng Trọng Hòa lại công nhiên chống đối với ông, quả thật là không thể nhịn nổi

Chu Vân Đan lại cười nói:

- Chủ tịch huyện Đặng, trên lý luận ai đúng ai sai, chúng ta tạm thời không bàn tới, chí ít thái độ hôm qua là không đúng. Trong trường hợp như thế, công nhiên chống đối lãnh đạo cấp trên, vậy thì không tốt chăng? Tôi thấy tác phong này không thể thành thói quen. Bằng không, sau này mọi người đều học theo như vậy, vậy công tác của huyện Lâm Khánh chúng ta thật sự không dễ triển khai

Đặng Trọng Hòa lập tức nói:

- Trưởng ban Chu, hai chuyện khác nhau. Nếu là vấn đề khác, cách làm của Lưu Vĩ Hồng quả thật đáng để nghĩ lại. Nhưng giống như bí thư Mộ vừa rồi đã nói, đây là vấn đề nguyên tắc. Nếu như là vấn đề nguyên tắc, vậy thì không thể tùy tiện tỏ thái độ. Lưu Vĩ Hồng là đảng viên, bí thư khu ủy, có quyền đề xuất ý kiến của mình

Mộ Tân Dân phẫn nộ hỏi:

- Vậy ý kiến của chủ tịch huyện Đặng, là tôi nhận thức sai? Tôi kiên trì lý luận sai?

Đặng Trọng Hòa bình tĩnh nói:

- Bí thư Mộ, tôi cũng không nói ông kiên trì lý luận sai. Nhưng ông cũng thấy rồi, lúc này trên báo chí quả thật có hai lý luận khác nhau, đang công khai biện luận. Tôi đã nói qua, trước khi trung ương chưa đưa ra quyết định, không thể nói ai đúng ai sai. Chúng ta lúc này cũng không cần tranh luận, cũng tranh luận không có kết quả

Mộ Tân Dân thản nhiên nói:

- Nói như vậy, đường lối phương châm là ngọn đèn sáng chỉ đường trên công tác của chúng ta. Một huyện xuất hiện 2 loại lý luận chỉ đạo, công tác này còn làm thế nào làm tốt được? Vậy chẳng phải lộn xộn?

Đặng Trọng Hòa nghiêm mặt không hé răng.

Lúc này, Từ Văn Hạo từ đầu đến giờ cũng chưa lên tiếng không vội vàng không hấp tấp nói:

- Bí thư Mộ, Chủ tịch huyện Đặng, chúng ta hôm nay phải thảo luận chính là vấn đề cán bộ phải không? Có phải có thể hoãn lại vấn đề trên lý luận hay không, thảo luận vấn đề cán bộ xong rồi nói tiếp?

Thấy bí thư, chủ tịch huyện đang gây nhau túi bụi, Từ Văn Hạo lúc này đứng ra hoà giải, thì khá tất yếu

Chu Vân Đan nói:

- Đúng, tôi đồng ý ý kiến bí thư Từ, chúng ta hay là thảo luận vấn đề cán bộ trước

Mộ Tân Dân nhất thời tỉnh ngộ, thiếu chút nữa lại mắc mưu của Đặng Trọng Hòa, bị ông chuyển hướng đề tài, lập tức nói với Từ Văn Hạo:

- Đồng chí Văn Hạo, ông đối với vấn đề cán bộ này có ý kiến gì?

Từ Văn Hạo cười cười, nói:

- Bí thư Mộ, đối với chuyện này, cá nhân tôi có 2 cách nhìn, có thể không phải quá thành thục, nói ra cho mọi người tham khảo một chút. Thứ nhất, cuối tháng sắp phải mở ra 2 hội nghị, chuyện này rất quan trọng, là một sự kiện trong cuộc sống chính trị Lâm Khánh chúng ta, nên toàn lực ứng phó, tổ chức 2 hội nghị này cho tốt. Cho nên, cá nhân tôi cho rằng, cán bộ điều chỉnh có phải có thể tạm hoãn một chút hay không, chờ hai hội nghị kết thúc tốt đẹp mới thảo luận tiếp?

Nói tới đây, Từ Văn Hạo hơi dừng lại một chút, quan sát phản ứng của hai người Mộ Tân Dân và Đặng Trọng Hòa

Mộ Tân Dân hai hàng lông mày hơi hơi giương lên, dường như rất nghiêm túc mà suy xét đề nghị của Từ Văn Hạo. Nên nói Từ Văn Hạo đây là cách làm lão luyện thành thục. Lưu Vĩ Hồng là đoàn trưởng đoàn đại biểu khu Giáp Sơn, ở khu Giáp Sơn có uy vọng rất cao, trước hai hội nghị, Lưu Vĩ Hồng bị thay thế nếu chẳng may đại biểu Hội đồng nhân dân khu Giáp Sơn và các ủy viên Mặt trận Tổ quốc bất mãn, chẳng phải là sẽ dẫn phát sự tình? Mộ Tân Dân nhậm chức Bí thư huyện ủy Lâm Khánh, lần đầu tiên mời dự họp giống như Từ Văn Hạo nói, đây là một đại sự trong cuộc sống chính trị, nếu làm hỏng, hoặc là gây ra tình trạng gì, đối với Mộ Tân Dân không có tốt gì, nói rõ ông trong tay năng lực rất kém cỏi

- Ừ, đồng chí Văn Hạo, ông nói tiếp

Mộ Tân Dân trầm tư hơi khoảnh, từ chối cho ý kiến, nói.

Từ Văn Hạo nói:

- Thứ hai, tôi cảm thấy điều chỉnh Bí thư Khu ủy, cũng là chuyện rất nghiêm túc, chỉ là mấy người chúng ta đóng cửa thương lượng, e rằng không đủ. Có phải nên mở ra hội nghị thường vụ thảo luận một chút hay không, chí ít là mở hội nghị công việc bí thư thảo luận? Như vậy càng thêm hợp trình tự tổ chức

Mộ Tân Dân lập tức đã bị nghẹn lại

Làm cho nửa ngày, Từ Văn Hạo cũng là tên không đáng tin

Mộ Tân Dân vì sao không tổ chức hội nghị công việc bí thư thảo luận, nguyên nhân vì hai vị Phó bí thư Tôn Văn Các và Lý Học Trí, ông đều đắn đo. Tôn Văn Các sắp lui xuống, chắc chắn sẽ không tỏ thái độ thực chất. Mặc kệ là Mộ Tân Dân cũng được, là Đặng Trọng Hòa cũng được, thậm chí Lưu Vĩ Hồng, Tôn Văn Các cũng sẽ không đắc tội. Hạ quyết tâm an dưỡng tuổi già. Còn lại Lý Học Trí, vậy thì không cần phải nói, thân tín của Lục Đại Dũng, làm thế nào cũng sẽ không ủng hộ Mộ Tân Dân. Cộng thêm Đặng Trọng Hòa, trong 4 vị Phó bí thư, có ba vị sẽ không đồng ý ý kiến của ông, nếu Từ Văn Hạo lại "bỏ quyền", đề nghị này trên hội nghị công việc bí thư liền không thông qua.

Về phần mời dự họp hội nghị thường vụ thảo luận, vậy càng thêm không có nắm chắc

11 ủy viên thường vụ, Mộ Tân Dân tự nhận không có ai là trăm phần trăm ủng hộ ông. Đặng Trọng Hòa ở huyện Lâm Khánh công tác nhiều năm, cũng có vài ủy viên thường vụ quan hệ khá gần với ông

Từ Văn Hạo trực tiếp đề xuất phải mở hội nghị công việc bí thư và hội nghị thường vụ, ngầm chính là ủng hộ Đặng Trọng Hòa và Lưu Vĩ Hồng.

Chu Vân Đan nếu đã biểu lộ thái độ, lúc này chỉ có thể cứng rắn đến cùng, nghe vậy nói:

- Bí thư Từ, vấn đề cán bộ, từ trước là mấy đồng chí chủ quản công tác cán bộ chúng ta có cùng nhận thức trước, mới dễ họp thảo luận phải không?

Lời nói này chẳng khác nào đem Đặng Trọng Hòa đều gạt qua một bên

Trưởng ban Tổ chức cán bộ, Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng, bí thư mới là chính quản công tác cán bộ!

Đặng Trọng Hòa lạnh lùng nói:

- Đồng chí Vân Đan, vấn đề cán bộ là chuyện quan trọng, vẫn là phải tiếp thu ý kiến quần chúng là tốt. Chế độ tập trung dân chủ, dân chủ là sắp xếp ở phía trước

Chu Vân Đan ông muốn dựa vào Mộ Tân Dân, có thể, mỗi người đều có chí hướng của riêng mình, tôi cũng không miễn cưỡng. Nhưng ông đem Đặng Trọng Hòa tôi bỏ qua một bên, không có cửa!

Ở Lâm Khánh, ông muốn đấu với Đặng Trọng Hòa tôi, còn kém một chút độ lửa.

Bởi vì Đặng Trọng Hòa cứng rắn, mạnh mẽ, với Từ Văn Hạo "Mờ ám", chuyện này không thông sẽ tan rã không vui, không có được bất cứ kết quả gì, Mộ Tân Dân rất buồn bực kết thúc nói chuyện

Rời khỏi văn phòng Mộ Tân Dân, Từ Văn Hạo vô tình đi cùng Đặng Trọng Hòa hạ giọng nói:

- Chủ tịch huyện Đặng, ngăn là ngăn không được Còn phải ngẫm lại biện pháp khác

Đặng Trọng Hòa lập tức sửng sốt, lập tức gật gật đầu.

Từ Văn Hạo nói đúng. Bí thư quản cán bộ, đây là quy định rõ ràng. Nếu Chủ tịch huyện quá mạnh mẽ, luôn đối nghịch Bí thư huyện ủy trên vấn đề điều phối cán bộ, chỉ càng vạch áo cho người xem lưng. Đặng Trọng Hòa ngăn được lần thứ nhất, lần thứ hai, chưa chắc có thể ngăn được lần thứ ba. Đến lúc đó Mộ Tân Dân "Đại sát khí", chỉ sợ ngay cả Đặng Trọng Hòa đều có phiền toái.

Là còn phải ngẫm lại biện pháp khác mới được!

Đặng Trọng Hòa ở huyện cứng rắn chống đối Mộ Tân Dân, Tô Chí Kiên lại từng bước ép sát Lưu Vĩ Hồng

Một ngày này, Lưu Vĩ Hồng ở văn phòng nghe Trưởng đồn công an Giáp Sơn Hạ Hàn báo cáo. Khu Giáp Sơn từn làm qua vài lần dòng họ dùng binh khí đánh nhau, coi như là khu tai ươn nghiêm trọng của trị an xã hội, Lưu Vĩ Hồng biết rõ tầm quan trọng của xã hội yên ổn đối với xây dựng kinh tế, đối với công tác trị an vẫn khá chú ý

- Nhị ca, hiện tại toàn bộ tình thế trị an khu, tổng thể mà nói, là tốt. Tuy nhiên bắt đầu từ cuối năm trước, không khí đánh bạc lan tràn. Anh nói con người thật đúng là bị coi thường, trong tay vừa mới có chút tiền, lập tức liền không chờ đợi được mà đi cờ bạc

Hạ Hàn ngồi ở đối diện Lưu Vĩ Hồng, rất là buồn bực nói.

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:

- Hạng mục giải trí của Giáp Sơn quá ít. Ngày lễ ngày tết, quần chúng ngoại trừ đánh bài, cũng sẽ không có tiêu khiển khác

Hạ Hàn lắc đầu, nói:

- Riêng là giải trí một chút, cũng không có gì. Mấu chốt hiện tại bắt đầu có hiện tượng tụ tập cờ bạc. Một số người không việc làm, coi đây để kiếm sống, có nhiều người đều vùi đầu vào

Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày nhíu lại, trầm ngâm nói:

- Vậy không thể được. Đối với phần tử dẫn đầu đánh bạc, phải nghiêm khắc đả kích. Một khi hình thành không khí, sau này muốn nói thì khó rồi. Phải nghĩ cách tiêu diệt ở giai đoạn nảy sinh

- Ừ... Text được lấy tại Truyện FULL

Hạ Hàn đáp lên tiếng

- Em lập tức đi bố trí, bắt vài tên cầm đầu, trừng trị một phen, đưa chúng đi giáo dục lao động hai ba năm thì thành thật rồi!

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu.

Đang nói chuyện, Mã Cát Xương cầm trong tay một phần văn kiện, nổi giận đùng đùng đi đến, nói:

- Bí thư, Tô Chí Kiên thực xuống tay

Lưu Vĩ Hồng trưng cầu nhìn Mã Cát Xương

Mã Cát Xương đưa văn kiện trong tay thả xuống bàn, nói:

- Đây là cục than đá, cục khoáng sản và cục thổ quản liên hợp phát thông báo chỉnh đốn và cải cách, nói là chúng ta hợp tác với mỏ than Ti Châu không phù hợp văn kiện quy định cấp trên, lệnh cưỡng chế chúng ta lập tức đình chỉ thi công. Nghe nói bọn họ đã ở tuyến đường tỉnh thiết lập trạm gác, hễ là thiết bị đào mỏ đều không được vận chuyển vào. Con mẹ nó, đây là làm bậy

Lưu Vĩ Hồng kinh ngạc hỏi:

- Thiết lập trạm gác?

- Đúng, xe qua lại đều phải kiểm tra. Phó giám đốc Văn vừa mới gọi điện thoại cho tôi, nói một chiếc xe thiết bị của bọn họ đã bị ngăn chặn, không được tiến vào. Phó giám đốc Văn nói, nếu chúng ta không thể cam đoan máy móc thiết bị đúng hạn vận chuyển vào, vậy bọn họ cũng không thể cam đoan tiến độ công trình. Đến lúc đó tạo thành tổn thất, chỉ sợ chúng ta phải bồi thường

Hạ Hàn lập tức giận dữ, nói:

- Bọn họ dựa vào cái gì làm như vậy? Nếu không, tôi mang vài người qua đó, tháo dỡ cái trạm gác của bọn chúng

Mã Cát Xương không khỏi hơi hoảng sợ, tính tình của Sở trưởng Hạ, cũng thật nóng nảy

Lưu Vĩ Hồng giơ tay ngăn Hạ Hàn kích động, hai mắt hơi hơi nhíu lại, chậm rãi nói:

- Hạ Hàn, không thể làm vậy. Khả năng có người đang chờ chúng ta chui đầu vô lưới

- Vậy làm sao bây giờ, tùy vào bọn họ làm bậy?

- Vậy cũng không chắc

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên cười, rất bình tĩnh nói.

Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]