Khi Vương Trạch Vinh lên tỉnh thì Hạng Nam không có đây, lão vừa lên Bắc Kinh họp. Hứa Tố Mai bây giờ rất tốt với Vương Trạch Vinh, không ngừng nói chuyện quan trường với Vương Trạch Vinh. Bà cũng nói về những người thuộc hệ của Hạng Nam. Sự thân thiết này làm cho Vương Trạch Vinh cảm động.
Lữ Hàm Yên vừa lên tỉnh thì Hứa Tố Anh đã mua cho nàng một căn biệt thự, nói là làm quà hôn lễ.
Ở trong ngôi biệt thự này Vương Trạch Vinh thầm nghĩ thứ người khác tặng mình ở đều không thoải mái cho lắm. Về sau nhất định phải tự mua một căn mới được.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không phải loại chọn xương trong trứng gà. Trong lòng hắn cũng suy nghĩ gì đến việc vợ có nhiều tiền. Hắn cho rằng tất cả mọi thứ thì mình sớm muộn sẽ dựa vào năng lực mà đạt được.
Nghĩ đến mình lập tức sẽ đến Huyện Đại Phường công tác, đến lúc đó nhất định sẽ làm phiền các bạn học trên tỉnh, Vương Trạch Vinh cảm thấy cần tăng cường liên lạc.
Đương nhiên, người đầu tiên mà Vương Trạch Vinh nghĩ đến là Trương Tất Tường. Hắn mua một bình Xuân trà Hoa Khê cao cấp rồi đến nhà Trương Tất Tường.
- Trương thúc, cháu đến thăm chú.
Vương Trạch Vinh vừa vào liền cười nói.
Thấy Vương Trạch Vinh tới, Trương Tất Tường rất vui vẻ, ngay cả vợ y cũng nhiệt tình.
- Mau ngồi đi. Lâu rồi cháu không đến. Lần này cháu đến Huyện Đại Phường có lẽ một thời gian chúng ta sẽ không gặp nhau.
Trương Tất Tường rất hiểu tình hình của Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Có lẽ cháu sẽ thường xuyên chạy lên làm phiền chú.
Trương Tất Tường cười nói:
- Huyện Đại Phường là một huyện nghèo trọng điểm trong tỉnh. Lãnh đạo tỉnh ủy đưa cháu đến đó, cháu nhất định phải làm ra thành tích.
Vợ Trương Tất Tường ngồi bên nói:
- Nghe nói cháu có chút quan hệ họ hàng với Hứa Tố Mai, có phải như vậy không?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Bà là mẹ ruột của Hàm Yên.
Việc này Vương Trạch Vinh cũng không muốn giấu Trương Tất Tường.
- Cô nghe nói là nhận làm con nuôi, sao lại thành con ruột?
Vương Trạch Vinh không thể làm gì khác là kể rõ chi tiết.
Vợ Trương Tất Tường nói:
- không ngờ lại là như vậy.
Ngồi nghe Vương Trạch Vinh kể chuyện, Trương Tất Tường khá hưng phấn. Y vốn quan hệ khá tốt với Hạng Nam, có mối quan hệ với Vương Trạch Vinh thì sẽ là chuyện tốt với y. Trương Tất Tường cười nói:
- Thằng ranh này lấy con gái người ta, bảo sao Bí thư Hạng không giúp đỡ cháu. Bây giờ chú coi như đã hiểu suy nghĩ của Bí thư Hạng. Cháu phải làm thật tốt ở Huyện Đại Phường.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Dù sao ngài cũng là chú của cháu, sau này cháu phải dựa vào chú.
Trương Tất Tường rất thích nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy. Trước đây y đã coi Vương Trạch Vinh là người mình có thể giúp. Bây giờ có Hạng Nam, Trương Tất Tường cảm thấy cần tăng cường liên lạc giữa hai bên. Như vậy sẽ có lợi rất nhiều cho mọi người.
- Trạch Vinh, Huyện Đại Phường rất khó khăn, có lẽ cháu phải tăng cường liên lạc với bạn học trên tỉnh.
Trương Tất Tường có chút lo lắng cho Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Cháu đang định hẹn mấy bạn học cùng ăn cơm.
- Đúng rồi, tăng cường trao đổi thì sẽ có lợi cho triển khai công tác của cháu. Như vậy đi, cháu hẹn vài người cùng ăn, chú cũng tham gia.
Trương Tất Tường muốn giúp Vương Trạch Vinh một chút.
Ra khỏi nhà Trương Tất Tường, Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi quyết định mời mấy bạn học ở các ngành.
Đầu tiên hắn gọi điện cho Nhâm Trạch Hải.
- Lãm Nhâm, tối nay ra ngoài gặp mặt chứ?
Vương Trạch Vinh cười nói.
Thấy Vương Trạch Vinh mời, Nhâm Trạch Hải rất cao hứng. Hắn coi như hiểu một chút về Vương Trạch Vinh. Có Hứa Tố Mai là mẹ vợ nuôi tức là có quan hệ với Hạng Nam. Quan hệ như vậy đối với ai cũng tốt. Nhâm Trạch Hải thấy vậy liền lập tức đồng ý.
Sau đó Vương Trạch Vinh gọi điện hẹn Lưu Á Động, Điền Quang Minh, Nguyễn Dũng, Quách Cương, Chu Duy Chính, Tào Hưng Hạo, Liên Đào. Mọi người đều lập tức đồng ý. Bọn họ khá khó hiểu về Vương Trạch Vinh. Lần trước khi Vương Trạch Vinh kết hôn, Hứa Tố Mai đến tham gia, điều này khiến bọn họ xác định trên trán Vương Trạch Vinh có chữ Hạng. Bình thường bọn họ muốn tạo quan hệ với Hạng Nam cũng không có cách nào. Bây giờ nghe thấy Vương Trạch Vinh mời, vì vậy đều lập tức muốn tham gia.
Thấy hẹn mọi người xong, Vương Trạch Vinh về nhà thì thấy Lữ Hàm Yên đã đi làm. Trong lúc nhất thời hắn cảm thấy mình không có việc gì làm liền lên mạng. Một loạt tin nhắn nhảy ra hầu hết là của Tiểu Giang. Hắn nhắn lại thì nàng liền đáp trả.
- Sao giờ này anh còn lên mạng?
Vương Trạch Vinh nói:
- Anh vừa lên tỉnh có chút việc, ngồi nhà không có việc gì nên vào mạng/
Tiểu Giang:
- Hàm Yên không có nhà sao?
Vương Trạch Vinh nói:
- Đi làm rồi. Anh ở nhà mình nên muốn ngủ.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh có một mình, Tiểu Giang lập tức bật webcam, đồng thời cũng bảo Vương Trạch Vinh bật lên.
Hai người nhìn đối phương, Tiểu Giang buồn bã nói:
- Em ngày nào cũng muốn thấy anh.
Thấy Tiểu Giang ngồi trong phòng làm việc khá rộng, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Văn phòng của em to hơn cả của anh.
Tiểu Giang cười nói:
- Ở đây là thuê mà. Làm việc thì phải có khí thế chút chứ, như vậy mới có người đến làm ăn cùng mình.
- Sao, kinh doanh thuận lợi chứ?
- Rất tốt nhưng lại bận. Bây giờ đã tuyển không ít người. Chị họ em cũng kiếm được không ít tiền từ cổ phiếu.
Thấy Tiểu Giang hưng phấn như vậy, Vương Trạch Vinh cũng vui thay cho nàng. Xem ra Tiểu Giang rất hợp với kinh doanh.
- Em nghe Hàm Yên nói anh sẽ đến Huyện Đại Phường làm chủ tịch?
Tiểu Giang đột nhiên hỏi.
Vương Trạch Vinh liền nói chuyện xảy ra ở huyện Khai Hà và chuyện mình đến Huyện Đại Phường với Tiểu Giang.
Nghe xong, Tiểu Giang cười nói:
- Anh phát triển, em rất vui. Anh xem em có đẹp không?
Tiểu Giang nói xong còn cố ý tạo ra một tư thế rất mê người.
Nhìn Tiểu Giang còn quyến rũ hơn trước, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Em đẹp hơn đó.
Tiểu Giang ưỡn ngực lên mà nói:
- Có thể làm anh si mê không?
Vương Trạch Vinh vui vẻ cười nói:
- Em vốn đã làm anh si mê rồi mà.
Lúc này lại có người đi vào văn phòng của Tiểu Giang.
- Không nói chuyện nữa, em có việc rồi.
Tiểu Giang đưa tay lên làm động tác hôn rồi thoát ra.
Nơi ăn cơm là quán mà Hứa Tố Anh giới thiệu. Đây là quán với các món ăn Hán rất nổi tiếng.
Người đầu tiên đến chính là Tào Hưng Hạo. Vừa thấy Vương Trạch Vinh, Tào Hưng Hạo đã đưa tay ra mà cười nói:
- Đã lâu không gặp cậu rồi, sao không lên tỉnh chơi. Ăn cơm xong tôi mời khách, đến chỗ cũ chứ?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Lại là nơi mà anh muốn làm người ta phạm tội?
Tào Hưng Hạo cười nói:
- Đàn ông không phải đều muốn cái đó sao?
Vương Trạch Vinh nói:
- Lát nữa Phó trưởng ban Trương cũng tới, đi không tiện.
Vừa nghe Trương Tất Tường sẽ tới, Tào Hưng Hạo càng thêm hưng phấn mà nói:
- Đúng là cậu giỏi thật. Tôi sớm biết giữa cậu và Phó trưởng ban Trương có quan hệ, xem ra rất thân thiết. Được, hôm nay bỏ qua cho cậu. Hôm khác tôi mời cậu đi hưởng hạnh phúc cuộc đời.
Đúng lúc này Nhâm Trạch Hải cũng đến. Thấy Tào Hưng Hạo, Nhâm Trạch Hải cười nói:
- Anh đến nhanh thật đó.
Tào Hưng Hạo nói:
- Không dễ gì Trạch Vinh mời cơm, không nhanh sao được.
Ba người cùng cười phá lên.
Quách Cương xuống xe liền cười nói với Vương Trạch Vinh:
- Nghe nói cậu bị điều đến Huyện Đại Phường?
Tào Hưng Hạo kinh ngạc nói:
- Không phải chứ, ai dám điều cậu đến đó?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Có người.
Nhâm Trạch Hải cười nói:
- Có phải là đi rèn luyện?
Tào Hưng Hạo thoải mái nói:
- Bảo sao, đây là đi lấy thành tích.
Mấy người khác cũng tới, Trương Tất Tường là người cuối cùng đến nơi.
Đột nhiên thấy Phó ban Tổ Chức Tỉnh ủy đến, mọi người đều hưng phấn đứng dậy chào y.
Có sự xuất hiện của Trương Tất Tường làm mọi người nói chuyện cũng rụt rè hơn, cũng càng coi trọng Vương Trạch Vinh hơn. Có Trương Tất Tường làm chỗ dựa, lại có Hạng Nam làm chỗ dựa, Vương Trạch Vinh đã có vị trí rất cao trong mắt mọi người.
Trương Tất Tường là phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, rất có thể thành trưởng ban. Người như vậy ai không muốn quan hệ, Tào Hưng Hạo gần như là nịnh bợ Trương Tất Tường.
Uống vài ngụm rượu, Trương Tất Tường nói với mọi người:
- Trạch Vinh sẽ đến Huyện Đại Phường làm chủ tịch, đây là thời kỳ mấu chốt đối với sự phát triển của cậu ta. Mọi người ở đây đều là bạn học của Trạch Vinh, phải giúp đỡ lẫn nhau.
Ăn được một lát thì điện thoại di động của Trương Tất Tường vang lên. Trương Tất Tường nghe xong liền nói:
- Tôi còn có chút việc nên đi trước. Các cậu từ từ ăn.
Trương Tất Tường rời đi, Nguyễn Dũng nói:
- Tôi có chút liên lạc với bí thư đảng ủy cục Công an Thành phố Quán Hà, đến lúc đó sẽ nhờ anh ta giúp cậu một chút.
Vương Trạch Vinh liền mời Nguyễn Dũng một chén:
- Lần này thằng em đến huyện nghèo, đến lúc đó phải nhờ các ông anh bên trên giúp đỡ nhiều.
Quách Cương cười nói:
- Thằng ranh này còn chưa nhận chức đã kể nghèo. Tôi nghe nói lãnh đạo Huyện Đại Phường toàn ngồi xe xịn.
Trong lời này có ý khác. Vương Trạch Vinh biết Quách Cương đang chỉ điểm cho mình phải xem rõ tình hình hãy làm việc. Xem ra tình hình Huyện Đại Phường rất phức tạp.