Chu Duy Chính cười nói:
- Trạch Vinh, tôi đã cầm tài liệu đưa cho một vài nhà đầu tư. Mọi người thấy rất hứng thú với tình hình Huyện Đại Phường nên chuẩn bị đến huyện khảo sát một chút. Cậu phải chuẩn bị cho tốt đó.
Chu Duy Chính rất chú ý việc này. Sau khi biết tình hình của Vương Trạch Vinh, hắn liền rất vui vì có thể giúp được Vương Trạch Vinh.
Nghe được tin tức này làm Vương Trạch Vinh rất vui. Hắn cười nói:
- Cảm ơn Chu ca.
Chu Duy Chính nói:
- Trong những người này có nhiều người có tiền, nếu bọn họ thích thú với Huyện Đại Phường thì có lẽ sẽ mang tới mấy hạng mục. Cậu nhất định phải chuẩn bị tốt, đến lúc đó tôi tự mình dẫn bọn họ tới Huyện Đại Phường.
Vì mời những người có tiền đến Huyện Đại Phường khảo sát, Chu Duy Chính đã dành rất nhiều tâm trí.
Vì vậy chỉ sau một thời gian ngắn nhận được tài liệu, Chu Duy Chính đã liên hệ với một nhóm người.
Vương Trạch Vinh lập tức báo cáo việc này với La Trung Hoa. La Trung Hoa mặc dù có chút ghen ghét với năng lực của Vương Trạch Vinh nhưng nghĩ đây là chuyện tốt của Huyện Đại Phường, nên hắn yêu cầu Vương Trạch Vinh làm tốt việc này.
Huyện Đại Phường đã lâu rồi không có đoàn các nhà đầu tư đến khảo sát, điều này rất có lợi cho hình ảnh của Huyện Đại Phường.
Theo chỉ thị của Vương Trạch Vinh, các phòng ban lập tức hành động, đối với phụ trách tài liệu thì chuẩn bị tài liệu, phụ trách vệ sinh môi trường thì làm các công việc vệ sinh môi trường, cũng có nhiều băng rôn chào mừng đoàn khảo sát. Nhưng viễ này làm không khác gì đón tiếp lãnh đạo vậy. Vương Trạch Vinh làm như thế là muốn cho mọi người cảm thấy Huyện Đại Phường rất coi trọng các nhà đầu tư.
Huyện Đại Phường vì tranh thủ các nhà đầu tư tiến vào nên đã lập tức triệu tập hội nghị thường ủy nghiên cứu các chính sách có lợi cho bọn họ.
Mặc dù biết sẽ không ít người đến nhưng khi gặp được các nhà đầu tư, Vương Trạch Vinh vẫn cảm thấy bàng hoàng. Xe việt dã chạy vào Huyện Đại Phường thành một hàng dài. Đây là đội ngũ nhà đầu tư nhiều nhất đến Huyện Đại Phường từ trước đến nay, điều này làm các phòng ban Huyện Đại Phường rất khẩn trương. Bọn họ sợ không làm tốt sẽ khiến các nhà đầu tư có ấn tượng xấu. Đương nhiên mọi người cũng hy vọng là có thể thu hút vài nhà đầu tư, qua đó thay đổi tình hình hiện nay của Huyện Đại Phường.
Chu Duy Chính từ trên xe đi xuống bắt tay Vương Trạch Vinh mà nói:
- Sao, ông anh đây mang tới đội ngũ được chứ?
Vương Trạch Vinh nhìn trong đoàn có không ít các cô gái trẻ tuổi, hắn cười khổ nói:
- Anh coi đây là đoàn du lịch ư?
Chu Duy Chính cười nói:
- Đó đều là người nhà của những người có tiền. Phải tiếp đón tốt bọn họ đó.
Vương Trạch Vinh xoay người nói với trưởng phòng Công thương Dương Hữu Phú:
- Hữu Phú, toàn bộ công tác tiếp đón anh phải chú ý thật chặt, phải cho các vị khách cảm thấy như ở nhà.
Dương Hữu Phú ưỡn ngực nói:
- Xin Chủ tịch yên tâm, tôi cam đoan không có sơ sót.
Dương Hữu Phú bây giờ đúng là rất vui vẻ. Từ sau khi thành lập phòng Công thương, bởi vì nhiều nguyên nhân nên không có chút thành tích gì trong công tác. Bây giờ thấy nhiều người có tiền đến Huyện Đại Phường như vậy, Dương Hữu Phú cảm thấy mình phải làm tốt công tác thì thành tích sẽ nằm trong tay.
Người đến đây chủ yếu là có hai bộ phận. Một bộ phận đó là nghe nói tiềm năng du lịch của Huyện Đại Phường nên muốn đến chơi. Đối với những người này thì Vương Trạch Vinh giao hết cho Dương Hữu Phú, để Dương Hữu Phú dẫn bọn họ đến các xã. Với những người thực sự muốn đầu tư thì Vương Trạch Vinh tự mình tiếp đón bọn họ.
Vương Trạch Vinh mời đám người này đến phòng họp.
Mâu Tường Cương đã yêu cầu nhân viên chuẩn bị rất nhiều tài liệu. Nhìn nhân viên đưa tài liệu đến tay mọi người, Vương Trạch Vinh nói:
- Kính thưa mọi người, trước hết tôi đại biểu Huyện Đại Phường chào mừng mọi người đã đến. Huyện Đại Phường muốn phát triển, Huyện Đại Phường cần rất nhiều nhà đầu tư đến đầu tư, hy vọng mọi người đi nhiều một chút, nhìn nhiều một chút. Huyện Đại Phường trước kia bởi vì đường sá khó khăn nên muốn phát triển cũng khó có cơ hội. Nhưng bây giờ thì khác, Huyện Đại Phường có con đường đi thông với Thành phố Quán Hà, vì vậy khoảng cách bây giờ chỉ còn có không đầy hai mươi cây. Sau khi đường thông, Huyện Đại Phường nhất định sẽ phát triển. Tôi hy vọng mọi người có thể đến Huyện Đại Phường đầu tư, góp phần cống hiến vào sự phát triển của Huyện Đại Phường.
Tài liệu chuẩn bị rất tốt, ghi rõ ràng các loại tài nguyên trong huyện.
Nhìn tài liệu trong tay, không ít nhà đầu tư cảm thấy động tâm.
- Chủ tịch Vương, chúng tôi muốn đi thực tế quan sát một chút, hy vọng anh có thể bố trí.
Một người khá thẳng thắn mà nói.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói ra lịch trình của đoàn khảo sát.
Điểm đầu tiên của đoàn là xã Ánh Hồng. Vương Trạch Vinh dẫn mọi người đến một khu suối nước nóng lớn nhất xã.
Một nhà đầu tư nói:
- Chủ tịch Vương, suối nước nóng ở đây rất được. Không biết ở đây đã có khu nghỉ dưỡng nào chưa?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Suối nước nóng ở xã rất đặc biệt, người địa phương thường xuyên đến đây ngâm mình. Chẳng qua do vấn đề đường sá nên không có mấy người từ nơi khác đến.
Một nhà đầu tư nói với Vương Trạch Vinh:
- Tôi muốn hiểu rõ toàn bộ tình hình ở đây.
Vương Trạch Vinh nói với chủ tịch xã Ánh Hồng đứng bên:
- Chủ tịch Cố, tôi giao ông chủ Trần cho anh. Anh nhất định phải báo cáo chi tiết tình hình xã với ông chủ Trần.
Cố Minh đứng bên nghe thấy Trần Tiến Nhân rất có hứng thú với suối nước nóng của xã, hắn cũng rất hưng phấn. Vì vậy vội vàng nói:
- Xin Chủ tịch yên tâm.
Một nhà đầu tư khác thấy Trần Tiến Nhân có hứng thú với suối nước nóng nên cười nói:
- Anh Trần tìm được con đường thích hợp rồi. Chỉ cần đường cao tốc làm xong là nơi này sẽ thành điểm hút tiền.
Các nhà đầu tư này rất thú vị, bọn họ đi đến đâu mà thấy thứ mình coi trọng liền dừng lại để nói chuyện với lãnh đạo xã về hạng mục đầu tư. Mấy ngày sau thì mỗi một xã đều có một hai người ở lại tìm hiểu tình hình.
Ngồi trong xe, Chu Duy Chính nói với Vương Trạch Vinh:
- Thế nào, có thu hoạch gì không?
Vương Trạch Vinh nói:
- Chắc cũng sẽ có một hai hạng mục thành công.
Chu Duy Chính nói:
- Cậu quá xem thường bọn họ đó. Bọn họ có không ít tiền đâu, lại là người lão luyện trong kinh doanh. Chỉ cần là hạng mục bọn họ thích thì vấn đề tiền không làm khó được họ.
Vương Trạch Vinh cũng biết mấy người này không phải đến chơi nên cười nói với Chu Duy Chính:
- Quan hệ của anh rộng thật.
Chu Duy Chính cười nói:
- Nghề chính mà. Cái khác không có nhưng biết mấy người có tiền là điều tất nhiên.
Làm cho Vương Trạch Vinh không ngờ đó chính là mấy cô gái đi cùng cũng không phải toàn bộ là đi chơi. Sau khi các cô ả đến Huyện Đại Phường thấy cơ hội rất lớn ở đây liền không ngừng mua đất. Điều này làm giá đất Huyện Đại Phường bắt đầu nóng dần lên.
Trong đó có một nhà đầu tư về xây dựng tên là Ninh Quốc. Người này thấy tiềm lực đất đai ở Huyện Đại Phường rất mạnh nên quyết định đầu tư. Mặc dù thấy Công ty Đại Cảng đã đến đây từ trước nhưng hắn cảm thấy công ty này không thể có thực lực bằng mình. Nhưng vì đề phòng có thêm người đến cạnh tranh nữa, hắn liền trực tiếp gọi điện kéo cấp dưới đến Huyện Đại Phường, rót rất nhiều tiền để tranh đoạt tài nguyên đất.
Mặc dù các khu vực tốt nhất đã bị công ty Đại Cảng thu mua nhưng thực lực của Ninh Quốc rất mạnh, hắn không ngừng dồn tiền tranh đoạt đất đai Huyện Đại Phường.
Vương Trạch Vinh sớm biết đất đai Huyện Đại Phường sẽ nóng lên, vì vậy hắn nhờ Ủy ban quy hoạch tỉnh làm ra phương án quy hoạch toàn Huyện Đại Phường. Toàn bộ các công trình xây dựng đều phải theo quy hoạch. Giá đất Huyện Đại Phường bắt đầu nóng lên sau khi hai công ty Địa ốc tranh đoạt lẫn nhau.
Qua đó khiến tài chính của huyện tăng lên, vấn đề tiền làm khó Vương Trạch Vinh rốt cuộc đã giảm đi.
Một nhà đầu tư tên Ngô Gia Lâm sau khi khảo sát ở xã Khê Thủy liền rất nhanh ký kết văn bản xây dựng trạm phát điện loại trung ở đây.
Vương Trạch Vinh không thể không phục thực lực của nhà đầu tư này. Hắn rất nhanh huy động được tài chính, các công việc rất nhanh được tiến hành.
Các xã trong huyện biến hoá như vậy làm La Trung Hoa vừa vui mừng vừa lo lắng. Tất cả đều do Vương Trạch Vinh mang đến, hắn biết bây giờ người bên dưới rất phục Vương Trạch Vinh. Từ sau khi Vương Trạch Vinh đến Huyện Đại Phường, kinh tế huyện đã chuẩn bị tốt hơn nhiều, tiền lương của mọi người cũng tăng lên. Tiền lương của giáo viên được trả đầy đủ khiến tầng lớp tri thức thừa nhận Vương Trạch Vinh.
Không lâu sau các xã đều có được hạng mục đầu tư. Như trà, hoa quả, khách sạn, tất cả các hoạt động này làm cho Huyện Đại Phường trở nên náo nhiệt rất nhiều.
Thấy Huyện Đại Phường khởi sắc, Vương Trạch Vinh liền bắt đầu tiến hành chỉnh trang lại huyện thành. Hắn hiểu rõ một điều đó là chỗ nào muốn phát triển thì phải có hoành cảnh tốt. Chỉ cần có hoàn cảnh tốt thì các phương diện mới có thể phát triển.
Quần chúng nhân dân Huyện Đại Phường thấy chỉ trong thời gian ngắn mà đã có nhiều thay đổi như vậy, bọn họ đều tán thành Chủ tịch Vương này.