Biết được tin tức này, Vương Trạch Vinh coi như hoàn toàn yên tâm. Nói thật mặc dù hắn làm rất tốt ở Huyện Đại Phường, nhưng Luân chuyển đất đai vẫn chưa có chính sách rõ ràng thì hắn vẫn cảm thấy lo lắng.
Lần này trên thành phố muốn điều hắn đi, Vương Trạch Vinh coi như có một lời cảnh tỉnh. Chức quan của hắn quá nhỏ, nếu muốn làm được suy nghĩ cải cách thì phải có thực quyền.
Không biết lúc nào xung quanh Vương Trạch Vinh đã tập trung một nhóm người.
Mấy lãnh đạo huyện chạy đến nhà Vương Trạch Vinh.
Từ sau khi tin tức Vương Trạch Vinh sẽ đi học tập truyền ra, mặc dù ngoài mặt không ai nói gì nhưng mọi người rất lo lắng. Nếu Vương Trạch Vinh thực sự điều đi thì không ai biết bước tiếp theo sẽ như thế nào.
Nhìn mọi người, Vương Trạch Vinh biết suy nghĩ của bọn họ. Khó khăn lắm mới thành lập được lực lượng như vậy, chẳng may hắn rời đi thì lực lượng đó sẽ lập tức tan rã. Những người này có thể tập trung lại chủ yếu là do thấy tiềm lực phát triển của Vương Trạch Vinh.
Mao Hiếu Lễ nói:
- Trạch Vinh, tin tức trên thành phố truyền tới mặc dù chỉ là lời đồn, nhưng phải đề phòng trước.
Mao Hiếu Lễ bây giờ coi như toàn tâm đi theo Vương Trạch Vinh. Sau lần lên tỉnh trước đó, Mao Hiếu Lễ đã biết quan hệ và năng lực của Vương Trạch Vinh.
Chiêm Lệ Quyên cũng lo lắng nói:
- Chủ tịch Vương, Huyện Đại Phường khó khăn lắm mới khởi sắc, ngài không thể đi.
Cô trên cơ bản chính là do Vương Trạch Vinh một tay nâng lên, cô là người không hy vọng Vương Trạch Vinh rời đi nhất. Không có sự ủng hộ của Vương Trạch Vinh, cô biết mình không biết chừng sẽ mất hết.
Mâu Tường Cương cũng nói:
- Chủ tịch Vương dù là kiêm chức đi học thì cũng mất một năm, ai biết thời gian đó sẽ xảy ra chuyện gì. Tôi thấy tốt nhất là không đi.
Mâu Tường Cương bây giờ biết tiền đồ của mình trói chặt vào Vương Trạch Vinh. Nếu như Vương Trạch Vinh phát triển thì hắn sẽ có tiền đồ, nếu không thì không thể có.
Vương Trạch Vinh giơ chén lên nhấp một ngụm rồi nói:
- Việc này mọi người không cần lo lắng, tôi sẽ không đi đâu.
Mã Giới Yên cười nói:
- Xem ra Chủ tịch Vương đã sớm có được tin tức.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tin tức không phải từ trên thành phố, nhưng có một tin khác. Đó là Trung ương đã quyết định tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai ở vài huyện.
- Thật sao?
Tấn Tổ Nghĩa ngồi bên hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Đây là tin tức quá lớn, bọn họ lần đầu tiên nghe được. Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy công tác năm qua không phí công. Đương nhiên quan trọng nhất là tảng đá trong lòng bọn họ đã biến mất, tiên phong cải cách không phải ai cũng dám làm mà.
Vương Trạch Vinh nhìn Tấn Tổ Nghĩa một cái. Hắn biết suy nghĩ của Tấn Tổ Nghĩa. Tấn Tổ Nghĩa từ sau khi làm chủ nhiệm văn phòng Luân chuyển đất đai đến nay thì vừa mừng vừa lo. Đây chính là đánh cuộc tiền đồ. Làm tốt thì tiền đồ của Tấn Tổ Nghĩa rất lớn, nếu không thì chưa biết chừng.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Huyện Đại Phường bởi vì đi tiên phong nên Trung ương điểm danh huyện chúng ta sẽ tham gia thí điểm.
Điều này làm mọi người hoàn toàn kích động. Điều này nói rõ Trung ương chú ý đến việc Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường.
Khương Khai Đại hỏi:
- Chủ tịch Vương, như vậy có thể hiểu thế này không? Huyện Đại Phường muốn làm Luân chuyển đất đai thì ngài sẽ không thể rời đi?
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Luân chuyển đất đai không phải một người rời đi là không thể tiến hành. Quan trọng là cần có một nhóm người quen thuộc với công tác này. Bây giờ nếu Trung ương đưa Huyện Đại Phường vào thí điểm thì tôi có lẽ tạm thời không thể rời đi.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, mọi người đều vui vẻ. Có mấy người thấy được tiền đồ của mình về sau. Dựa vào công tác Luân chuyển đất đai thì đúng là không thể không phát triển.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người, hắn cũng vui mừng. Những người này coi coi như thân tín do tự tay hắn bồi dưỡng ra ở Huyện Đại Phường. Có bọn họ ủng hộ, Huyện Đại Phường về cơ bản đã nằm trong tay hắn.
Mao Hiếu Lễ nói với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, xem ra Huyện Đại Phường sắp tới sẽ tiến hành Luân chuyển đất đai một cách toàn diện. Tôi đoán trên thành phố sẽ tiến hành điều chỉnh bộ máy Huyện Đại Phường.
- Ồ.
Vương Trạch Vinh đúng là không nghĩ đến việc này, vì vậy nhìn Mao Hiếu Lễ.
Mao Hiếu Lễ nói:
- Nếu Trung ương đã quyết định tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai, thì khi làm chuyện này tỉnh và thành phố sẽ không hy vọng xuất hiện sai lầm, càng không hy vọng thấy Huyện Đại Phường vì không đoàn kết mà xuất hiện vấn đề.
Vương Trạch Vinh gật đầu. Mao Hiếu Lễ nói rất có lý, việc này không phải hắn có thể ảnh hưởng đến.
Dù sao đây cũng chỉ là nói chuyện riêng, mọi người mặc dù vui vẻ nhưng không dại gì mà nói ra.
Thứ hai vừa đi làm, La Trung Hoa gọi điện tới cho Vương Trạch Vinh. Huyện ủy nhận được thông báo từ trên thành phố yêu cầu La Trung Hoa và Vương Trạch Vinh lên Thị ủy họp.
Nghe được thông báo này, Vương Trạch Vinh đoán có lẽ chuyện Luân chuyển đất đai sẽ tới.
Trong phòng họp Thị ủy, Bí thư thị ủy Tiền Dịch Tài, Thị trưởng Ngũ Toa Đức, Phó bí thư Lưu Kiến, phó thị trưởng thường trực Lưu Kiến cũng ở đây.
La Trung Hoa và Vương Trạch Vinh thấy mấy lãnh đạo chủ yếu của thành phố đều ở đây liền biết chuyện rất quan trọng.
Tiền Dịch Tài nói trước:
- Thị ủy đã nhận được văn bản từ Tỉnh ủy. Căn cứ quyết định của Quốc vụ viện, quyết định tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai tại mười huyện. Huyện Đại Phường các anh cũng là một trong số đó. Tỉnh ta cũng chỉ có Huyện Đại Phường tham gia thí điểm. Công tác thí điểm này rất quan trọng, lần này gọi các anh tới là muốn nghe ý kiến của các anh xem cần thành phố ủng hộ những gì.
La Trung Hoa hơi giật mình. Hắn căn bản không ngờ quốc gia thật sự lại chú ý đến việc Luân chuyển đất đai này. Từ trước đến nay hắn vẫn luôn phản đối Luân chuyển đất đai. Bây giờ cấp trên đột nhiên lại hỏi Huyện Đại Phường cần ủng hộ gì, trong lúc nhất thời hắn không biết nói gì. Vì vậy La Trung Hoa đành phải nói:
- Kính thưa các lãnh đạo, Huyện Đại Phường nhất định sẽ chú ý trong công tác này.
- Anh có suy nghĩ gì với công tác Luân chuyển đất đai?
Tiền Dịch Tài không bỏ qua cho La Trung Hoa.
- Suy nghĩ?
La Trung Hoa đúng là không nghĩ được gì. Hắn không quá quan tâm đến công tác Luân chuyển đất đai, bây giờ muốn hắn nói ra một vài điểm thì quá khó. Bình thường hắn nghĩ đến đều là tìm cách phản đối mà.
- Bí thư Tiền, việc này Huyện Đại Phường sẽ tổ chức các cuộc hội nghị nghiên cứu, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất sẽ tìm được biện pháp cụ thể.
La Trung Hoa suy nghĩ một chút rồi đành phải nói như vậy.
- Trạch Vinh, anh chuẩn bị làm như thế nào?
Tiền Dịch Tài hỏi Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh là người nghĩ ra việc này nên rất tự tin mà nói:
- Nếu Quốc vụ viện đã chọn Huyện Đại Phường làm huyện thí điểm, chúng tôi có thể tiến hành tăng cường trong công tác, tôi dự định sẽ tăng cường tuyên truyền. Bây giờ trong nước chỉ có vài huyện thí điểm, đây chính là cơ hội đối với Huyện Đại Phường. Trước kia chỉ tiến hành trong phạm vi nhỏ, cứ có ai đến thuê đất là nhận. Bây giờ chúng tôi hoàn toàn có thể tiến hành tuyển chọn, các phòng ban cần phải thể hiện rõ năng lực của mình trong công tác. Các phòng ban chuyên môn cũng cần điều chỉnh một chút.
Vương Trạch Vinh từ từ nói ra những suy nghĩ của mình.
Sau khi mấy lãnh đạo lần lượt đưa ra yêu cầu, Tiền Dịch Tài nói:
- Huyện Đại Phường là huyện thí điểm, đây là chuyện lớn của cả tỉnh. Bí thư Phùng rất coi trọng việc này. Theo chỉ thị của Bí thư Phùng, bất cứ việc gì có lợi cho công tác Luân chuyển đất đai đều phải ủng hộ. Thị ủy sẽ tiến hành bố trí bộ máy Huyện Đại Phường một cách thống nhất, việc này các đồng chí nhất định phải chuẩn bị tốt về tư tưởng.
Lời này của Tiền Dịch Tài không quá rõ ràng. La Trung Hoa và Vương Trạch Vinh nhìn nhau. Không ai hiểu ý của Tiền Dịch Tài. Nhưng họ có thể nghe ra một điểm đó là bộ máy Huyện Đại Phường sẽ điều chỉnh.
Tin tức Trung ương sẽ tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường rất nhanh đã truyền ra. Mặc dù chỉ truyền ra chút tin, nhưng rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào Huyện Đại Phường.
Các nhà đầu tư ở Huyện Đại Phường nghe được tin này càng thêm vui vẻ. Bọn họ trước đó còn có chút lo lắng, nhưng bây giờ đã rất yên tâm vì Trung ương ủng hộ.