Theo Chu Tài Khâm nghĩ thì mình có ba phiếu, thêm Mạch Kỳ và Mã Hoa Quân dạo gần đây hoạt động nhiều thì sẽ ủng hộ mình. Nhưng hội nghị thường ủy diễn ra khiến Chu Tài Khâm cảm thấy mình sai lầm rồi.
Phía Vương Trạch Vinh do Vương Trạch Vinh cầm đầu thêm Vu Dương, Tiếu Thư Thiên, Hoàng Tổ Cường liên tục phóng ra. Mạc Chính Quần, Tùy Du, Mã Hoa Quân thi thoảng ủng hộ khiến hội nghị thường ủy thành cuộc chia sẻ quyền lợi giữa bọn họ.
Ba phiếu của Chu Tài Khâm trong hội nghị quá yếu không thể thay đổi được gì.
Ba người Đặng Diệu Hoa, Lâm Sĩ Kiệt, Tần Dư Việt thành công lên chức. Những cục trưởng dựa vào Vương Trạch Vinh về cơ bản giữ được vị trí, Bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện không ít người là người của Vương Trạch Vinh. Mấy nhân sự quan trọng của các cục như Tài chính, Thuế, Nhân sự về cơ bản là người Vương hệ.
Đương nhiên đám người Mạc Chính Quần, Tùy Du, Mã Hoa Quân cũng thực hiện được một vài ý đồ của mình, người của bọn họ cũng lên vị trí quan trọng.
Làm mọi người ngạc nhiên đó là cục trưởng Ủy ban thể dục Tiếu Trùng mất chức. Theo mọi người nghĩ thì Tiếu Trùng là người của Vương Trạch Vinh nên chuyện này rất quái lạ.
Ngoài ra Bí thư thành đoàn Hà Vĩnh Chính lần này cũng bị điều chỉnh, điều đến cục Tôn giáo làm Phó cục trưởng.
Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai Quán Hà – Ngô Quân Chính lên văn phòng Luân chuyển đất đai tỉnh công tác, Lưu Ngọc Hạo lên làm Chánh văn phòng Luân chuyển đất đai thành phố.
Các lãnh đạo Huyện Đại Phường cũng có điều chỉnh. Chánh văn phòng Huyện ủy Chu Thiến Dao thành chủ nhiệm khu Khai Phát; Ôn Hòa Lâm điều lên làm Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy. Thu hoạch lớn nhất của Mạc Chính Quần là đề bạt Hồ Tiểu Hoa thành phó trưởng ban thư ký.
Hội nghị thường ủy lần này coi như đả kích lớn đối với Chu Tài Khâm. Hắn không ngờ chuyện lại thành như vậy.
Đối với kết quả này Vương Trạch Vinh chỉ có thể cười khổ mà thôi.
Kết quả hội nghị thường ủy Quán Hà rất nhanh truyền ra, hội nghị hôm nay ảnh hưởng đến rất nhiều người. Trước khi họp mọi người vẫn đang bàn tán kết quả. Bây giờ thấy kết quả này thì ngoại trừ ngạc nhiên chính là ngạc nhiên. Kết quả này làm mọi người quá ngạc nhiên. Trong đó cục trưởng cục Công thương Điền Tiến Nhân là người hưng phấn nhất. Bây giờ có một Phó cục trưởng tự nhận dựa vào Chu Tài Khâm nên nghĩ rằng lấy được vị trí của hắn, cho nên dám đối đầu với Điền Tiến Nhân.
Điền Tiến Nhân chắp tay sau lưng mà đi vào văn phòng.
Tình hình cục hôm nay làm Điền Tiến Nhân rất hài lòng. Sau hội nghị thường ủy, vị trí cục trưởng của hắn về cơ bản không thể động đến. Mặc dù có người muốn điều chỉnh nhưng một câu nói của Vương Trạch Vinh đã ngăn lại tất cả.
- Cục trưởng.
Mọi người thấy Điền Tiến Nhân đi tới đều vội vàng cung kính chào hắn.
Thấy Phó cục trưởng Chương Lâm từ văn phòng đi ra, Điền Tiến Nhân hừ một tiếng.
Chương Lâm là tên Phó cục trưởng dựa vào Chu Tài Khâm. Hắn tự nhận sẽ thay thế được Điền Tiến Nhân nên thời gian này hay chống đối.
Thấy Chương Lâm cúi đầu đi ra, Điền Tiến Nhân thầm nghĩ xem ra phải điều chỉnh cục Công thương này rồi. Vì thế hắn liền đi đến phòng tổ chức.
Thấy Điền Tiến Nhân đến, trưởng phòng Tổ chức vội vàng đứng lên chào. Điền Tiến Nhân nói:
- Anh làm ra một phương án điều chỉnh cán bộ. Tôi thấy cần điều chỉnh cán bộ để công tác của cục được tốt hơn.
Lúc này tình hình ở Ủy ban thể dục lại khác. Tiếu Trùng nghe thấy tin mình bị điều chỉnh liền ngồi ngây ra đó rồi mệt mỏi về nhà.
Thấy Tiếu Trùng như vậy, Cơ Tinh tức giận nói:
- Không biết anh nghĩ như thế nào mà làm vậy. Khó khăn lắm mới dựa vào được Thị trưởng Vương, vậy mà anh lại còn muốn dựa vào Chu Tài Khâm. Bây giờ thì hay rồi, chức cục trưởng cũng không còn.
Tiếu Trùng dựa lưng vào ghế rồi nói:
- Anh còn tưởng Chu Tài Khâm có chỗ dựa mạnh thì Vương Trạch Vinh sẽ không đấu lại được hắn.
Cơ Tinh có chút lo lắng nói:
- Hôm nay cục trưởng Điền chỗ em nói sẽ điều chỉnh cán bộ. Chức Phó chánh văn phòng của em chắc cũng mất.
- Em không phải do hắn đề bạt sao?
Tiếu Trùng khó hiểu hỏi.
Cơ Tinh bực bội nói:
- Không phải do anh hết ư? Điền Tiến Nhân là người tốt sao? Anh ta đề bạt em là do thấy anh dựa vào Thị trưởng Vương. Bây giờ Thị trưởng Vương hạ anh, Điền Tiến Nhân còn đối tốt với em ư?
Tiếu Trùng bây giờ đang rất hối hận. Nếu mình không chạy đến dựa vào Chu Tài Khâm thì có lẽ không mất chức, còn có thể lên một bậc. Bây giờ xong rồi.
Cơ Tinh nói:
- Nghe nói lần này tay chân của Thị trưởng Vương đều lên chức. Vương Trạch Vinh là người niệm tình cũ, ai trung thành đi theo thì sẽ không ngừng phát triển. Vậy mà anh...
Cơ Tinh đúng là không biết nói chồng mình như thế nào nữa. Tiếu Trùng bảo cô và em gái đi dụ dỗ Vương Trạch Vinh thì cô cũng đã biết. Thực ra cô cũng không phản cảm chuyện này. Vương Trạch Vinh còn trẻ, đẹp trai, quan hệ với hắn cũng không thiệt. Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ của cô, còn chuyện Tiếu Trùng muốn dùng vợ mình để thăng quan thì cô vẫn khó chịu.
Không lên làm lãnh đạo thì Cơ Tinh không quá để ý. Nhưng từ sau khi làm Phó chánh văn phòng, cô thấy không ít thứ, bắt đầu ham muốn quyền lực. Lần này cô có thể mất chức nên vô cùng lo lắng.
- Tiếu Trùng, anh còn không đến nhà Thị trưởng Vương nhận sai?
Cơ Tinh nói.
- Đến nhà nhận sai ư?
Tiếu Trùng giật mình nhìn Cơ Tinh. Việc này hắn không phải không nghĩ đến, quan trọng là hắn sợ Vương Trạch Vinh không bỏ qua cho mình.
- Đến nước này rồi mà anh còn rụt rè gì nữa. Anh không nhìn Điền Tiến Nhân xem, nghe nói anh ta thường đến nhà Thị trưởng Vương để giúp việc, lần này có thể giữ vị trí là do Thị trưởng Vương ủng hộ. Làm việc nhà có sao, người ta ở nhà Thị trưởng Vương phải làm nụng, nhưng đến cơ quan rất oai phong.
Thấy Tiếu Trùng vẫn không chịu hiểu, Cơ Tinh dậm chân nói:
- Như vậy đi, em đến chỗ Thị trưởng Vương dò xét trước xem sao?
Tiếu Trùng nghe vậy liền sáng mắt lên mà nói:
- Như vậy là tốt nhất. Em đến tìm hiểu trước đi.
Bây giờ trong nhà Vương Trạch Vinh đã đầy người. Vương Trạch Vinh đúng là không muốn gặp ai nữa, hắn hơi mệt nên bảo với Long Hương Băng:
- Anh không muốn gặp ai, bảo bọn họ về đi.
Hội nghị thường ủy lần này làm Vương Trạch Vinh thấy mình hơi quá, hắn thầm nghĩ lấy một chút quyền lực là được nhưng không ngờ mình đã bị đẩy về phía đối diện với Chu Tài Khâm. Càng làm hắn lo lắng chính là đánh cho Chu Tài Khâm không còn chống cự được nữa.
Vương Trạch Vinh ngồi trên ghế mà cẩn thận suy nghĩ, lần này hắn có sai lầm rồi. Mạc Chính Quần ở việc này là hoàn toàn ủng hộ nhưng ngoài mục đích là trao đổi lợi ích ra, Vương Trạch Vinh bây giờ đã nghĩ đến một việc đó là Mạc Chính Quần muốn đứng ngoài xem cuộc chiến. Tùy Du, Mã Hoa Quân xem ra cũng có suy nghĩ này.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một lúc liền quyết định gọi điện cho Hạng Nam. Hắn liền kể rõ chuyện trong hội nghị thường ủy hôm nay ra.
Hạng Nam nói:
- Trạch Vinh, con làm hơi rõ ràng nhưng không việc gì phải lo lắng, tất cả đều do mình con làm ra là được. Chu lão gia tử chèn ép Hạng gia, chúng ta nể mặt ông ta nên không đấu với bọn họ, nhưng điều này không có nghĩa Hạng gia sợ Chu gia. Chu lão gia tử và Hạng gia quyết định không tham gia vào việc này. Nếu như vậy con cứ việc mạnh dạn mà làm, nếu đã áp chế Chu Tài Khâm thì phải ép thật chặt, không cho cơ hội xoay người.
Vương Trạch Vinh nói:
- Con thấy Bí thư Mạc Chính Quần muốn đứng ngoài xem chiến.
- Nếu hắn ta không làm thì con cần làm gì cứ làm. Bí thư tỉnh ủy là người Lâm gia nên không quá can thiệp vào việc này. Con chỉ cần làm cấp trên hài lòng là được.
Nghe xong Hạng Nam nói, Vương Trạch Vinh mới yên tâm.