Người trong chốn quan trường đều biết một đạo lý đó là đi theo một tên không có chỗ dựa thì không có tiền đồ. Vương Trạch Vinh này thoạt nhìn cũng không có chỗ dựa gì. Mọi người nghĩ đến hắn có thể lên làm chủ tịch xã đều than thở hắn quá may mắn.
Vương Trạch Vinh là ngôi sao chính trị mới của xã Hoàn Thành, mọi người lúc trước nghĩ hắn lên chức là do có chỗ dựa mạnh. Bây giờ thì hay rồi, nếu Vương Trạch Vinh không có chỗ dựa hoặc là chỗ dựa đó chỉ thuận tiện giúp hắn một chút thì việc này phải suy nghĩ cẩn thận.
Trước hết không nói thái độ của nhân viên xã đối với Vương Trạch Vinh, chỉ nói mấy lãnh đạo xã mà thôi. Sau khi bọn họ nghe được lời đồn có liên quan đến Vương Trạch Vinh, thì đầu tiên là Đinh Lỗi – hắn liền suy nghĩ mối quan hệ giữa mình và Vương Trạch Vinh.
Đinh Lỗi không còn gần gũi với Vương Trạch Vinh nữa, thay vào đó là Trịnh Thu Lực. Trịnh Thu Lực dù nói như thế nào thì cũng là người có quan hệ mà.
- Bí thư Đinh, hội nghị gần đây rất không bình thường.
Trịnh Thu Lực đưa cho Đinh Lỗi một điếu thuốc rồi nói.
Đinh Lỗi nghe nói vậy không khỏi biến sắc. Trịnh Thu Lực nói rất đúng. Hội nghị Đảng ủy gần đây Vương Trạch Vinh coi như bắt đầu cầm được quyền. Lưu Minh Xuân và Chu Hồng Thiên thường thường đều ủng hộ hắn, điều này rất không bình thường. Vốn tưởng rằng sau khi xuất hiện tin đồn kia, mình phải giữ được quyền đó. Nhưng kết quả lại là tình huống mà mình không nghĩ đến, việc này thật kỳ quái.
- Chu Hồng Thiên.
Đinh Lỗi thở dài một tiếng. Tất cả thay đổi đều do Chu Hồng Thiên. Chu Hồng Thiên này sau khi bị bệnh liền thay đổi thái độ im ắng, càng lúc càng giảo hoạt.
- Bí thư, nếu cứ tiếp tục như vậy thì xã Hoàn Thành sẽ thành thiên hạ của Vương Trạch Vinh.
Trịnh Thu Lực từ từ nói. Trịnh Thu Lực cũng biết tình hình của Đinh Lỗi. Lưu Minh Xuân kia căn bản không thể hòa hợp với Đinh Lỗi. Chu Hồng Thiên sẽ thành nhân vật quan trọng. Bây giờ thoạt nhìn hắn đang hợp sức với Vương Trạch Vinh.
Đây đúng là nơi mà lần trước Vương Trạch Vinh và Đinh Lỗi đã câu cá. Lần này đổi thành Đinh Lỗi và Trịnh Thu Lực. Hai người bây giờ coi như đứng chung chiến tuyến. Trong một chiếc chòi, hai người cầm cần câu nhưng tâm trạng không đặt vào việc này.
- Bí thư, cứ để Vương Trạch Vinh tiếp tục như vậy sẽ không phải chuyện tốt. chúng ta phải cùng vận động để đối phương hủy liên minh của chúng đi.
Trịnh Thu Lực thử thăm dò mà nói. Hắn bây giờ càng lúc càng bất mãn với Vương Trạch Vinh. Trước đây hắn chỉ ghen ghét Vương Trạch Vinh một chút mà thôi, bây giờ thấy công tác xây dựng nông thôn mới do Vương Trạch Vinh làm đang dần có thành tích, trong lòng hắn đã coi Vương Trạch Vinh là đối thủ của mình.
Câu nói của Trịnh Thu Lực làm mắt Đinh Lỗi sáng rực lên. Đây đúng là một biện pháp. Nhưng Đinh Lỗi lại nghĩ đến một vấn đề đó là xã Hoàn Thành mới điều chỉnh bộ máy, trên huyện về cơ bản không thể đồng ý việc này. Vậy nên làm như thế nào?
Nghĩ đến Vương Trạch Vinh, Đinh Lỗi lại thở dài một tiếng trong lòng. Vốn tưởng rằng Vương Trạch Vinh có quan hệ với lãnh đạo tỉnh ủy, như vậy mình có thể mượn thế phát triển một chút. Bây giờ không ngờ chỉ là mượn da cọp mặc lên con mèo.
- Cậu xác định Vương Trạch Vinh không có bao nhiêu quan hệ với phó trưởng ban Trương?
Đinh Lỗi nhìn Trịnh Thu Lực mà hỏi. Hắn vẫn khá nghi ngờ về việc này. Nếu việc này là giả thì mình đắc tội với Vương Trạch Vinh, vậy sẽ không có lợi cho phát triển sau này của mình. Nhưng phân tích của Trịnh Thu Lực vô cùng chính xác, việc này có lẽ là như vậy.
- Bí thư, tên thiếu gia kia nói chẳng lẽ còn là giả sao?
- Thiếu gia?
Đinh Lỗi nhìn Trịnh Thu Lực, hắn không rõ lắm thân phận của Tư Mã Thiên.
- Yên tâm đi, bố Tư Mã Thiên đúng là phó giám đốc sở cựu cán bộ tỉnh. Mà giám đốc Sở này lại là do phó trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy Trương Tất Trường đảm nhiệm. Tin của Tư Mã Thiên sao có thể là giả.
Đinh Lỗi nhìn cần câu của mình đã động.
Vừa nghĩ đến bạn gái của mình, Trịnh Thu Lực liền biến sắc, nhưng hắn nhanh chóng đã lấy lại bình thường. Tư Mã Thiên kia gần đây đang theo đuổi bạn gái Trịnh Thu Lực. Trịnh Thu Lực vốn định dạy cho Tư Mã Thiên một bài học nhưng nghe nói đối phương từ tỉnh tới, ông bố Tư Mã Thiên còn là phó giám đốc vì thế Trịnh Thu Lực không dám đắc tội Tư Mã Thiên.
Giữa phụ nữ và chức quan thì Trịnh Thu Lực coi trong sự nghiệp hơn. Có quan tước thì loại phụ nữ nào chẳng có? Bây giờ Trịnh Thu Lực còn cố ý xúc tiến Tư Mã Thiên và Lưu Vi.
Trong một lần uống say Tư Mã Thiên đã nói chuyện Vương Trạch Vinh không có quan hệ gì với Trương Tất Trường ra, Lưu Vi liền thông báo cho Trịnh Thu Lực. Vì chứng thực việc này, Trịnh Thu Lực còn mời Tư Mã Thiên ăn cơm.
Bố Tư Mã Thiên bởi vì có quan hệ khá gần với Trương Tất Trường, cho nên hiểu rõ tình hình trong nhà Trương Tất Trường. Nhà Trương Tất Trường không có họ hàng nào khác, nhà bọn họ cũng không có con gái thì sao có quan hệ với Vương Trạch Vinh chứ. Trương Tất Trường cho dù thật sự có quan hệ với Vương Trạch Vinh thì cũng không thể toàn lực đón đỡ. Trong chốn quan trường nếu không đủ lợi ích thì ai giúp người ngoài bao giờ?
Trịnh Thu Lực còn từ chỗ Lưu Vi nhận được một thông tin. Đó là ngày đó khi Vương Trạch Vinh giúp Trương Tất Trường thì Lưu Vi đã thấy. Sau này khi Trương Tất Trường đến xã Hoàn Thành, Lưu Vi thấy Trương Tất Trường bắt tay Vương Trạch Vinh liền nhận ra người này. Vì thế liền nói chuyện với Trịnh Thu Lực. Trịnh Thu Lực rất nhanh nghĩ ra Vương Trạch Vinh và Trương Tất Trường chỉ có quan hệ bình thường.
Tin tức này đối với Trịnh Thu Lực mà nói là vô cùng quan trọng. Trịnh Thu Lực đã sớm muốn đẩy ngã Vương Trạch Vinh, bây giờ có cơ hội nên hắn lập tức báo cáo với Trịnh Chí Minh. Sau đó hắn ra vẻ vô tình nói chuyện này với Đinh Lỗi.
Thấy mọi chuyện đang phát triển theo ý mình, Trịnh Thu Lực rất vui vẻ.
Nhưng tình hình trong xã lại làm Trịnh Thu Lực khó chịu. Không ngờ Chu Hồng Thiên biết rõ Vương Trạch Vinh không có chỗ dựa mà trong hội nghị không ngừng ủng hộ Vương Trạch Vinh.
- Xem ra chỉ có cách tách chúng ra mà thôi.
Vương Trạch Vinh ở bên cạnh cũng nói.
- Tôi sẽ nghĩ cách liên hệ với phó bí thư Trịnh, nhưng một mình phó bí thư không đủ để đối phó.
Biết suy nghĩ của Trịnh Thu Lực, Đinh Lỗi nói:
- Tôi cũng sẽ phản ánh với lãnh đạo về tình hình trong xã.