Lực độ mở rộng thị trường của Ái Đạt ở ngoài Hải Châu mạnh hơn trong Hải Châu nhiều, Trương Khác cố ý bỏ sót Hải Châu, vì y biết chỉ cần tin tức Tiêu Vương lan đi, thị trường Hải Châu gần như không cần phải đầu tư gì cũng sẽ nóng lên.
Nhưng dù nóng lên thì dung lượng thị trường vẫn kém xa các thành phố khác như Huệ Sơn.
Ái Đạt ở Hải Châu chỉ có chút danh tiếng, nhưng Cẩm Hồ bán cổ phần cho Chính Thái đầu tư vào Ái Đạt thì Chu Phú Minh biết, các vị thường ủy người biết người không, nhưng không ai ngờ Ái Đạt làm ra được chuyện oanh động như thế.
Thành phố khẩn cấp liên lạc với Tô Tân Đông, Tô Tân Đông là đại biểu pháp nhân là tổng giám đốc của Ái Đạt, nhưng vẫn chưa biết tình hình cụ thể, lúc ấy di động chưa liên lạc được giữa các thành phố, nên tạm thời chưa biết tin từ đám Trương Khác.
Tiêu Vương là một bước quan trọng trong việc thao tác thị trường quảng cáo của ĐTH TW, bọn họ tuyệt đối không thể tự hủy bảng hiệu của mình, Trương Khác nắm trúng điểm này, cùng Chu Du lợi dụng trước cuộc họp báo quyết định chi tiết hợp tác cụ thể.
Đth TW đương nhiên không hi vong dựa vào một khoảng thời gian quảng cáo 5s để kiếm tiền, mà lợi dụng hiệu ứng Tiêu Vương, nâng cao giá quảng cáo tất cả quãng thời gian.
Cuối cùng tiền đấu thầu không đổi, nhưng ĐTH TW chấp nhận đến bù bằng quảng cáo ở khoảng thời gian khác.
Trong lúc Trương Khác và Chu Du đang cò kè mặc cả với ĐTH TW thì tin tức các lúc truyền càng xa, các ban ngành kinh tế có liên quan trong tỉnh cũng hay tin, gọi điện tới Hải Châu hỏi tình hình, Nhật báo Hải Châu cũng xin chỉ thị có nên phát thông cáo không, nếu để truyền thông nơi khác phát tin trước, thì truyền thông Hải Châu mất mặt lớn.
Nhưng muốn phát thông cáo cần rất nhiều tin tức, nhưng phát hiện ra bọn họ hiểu biết rất ít về Ái Đạt, muốn viết ra một bài báo với lời lẽ hùng hồn khí thế trước khi báo tối xuất bản là khó khăn lớn.
Thành phố có được phương thức liên hệ với nhà khách Trương Khác và Chu Du ở từ chỗ Tô Tân Đông, trực tiếp lệnh nhân viên văn phòng trú ở Bắc Kinh liên lạc, gọi điện mãi không được nên quyết định tới nhà khách ôm cây đợi thỏ, tiếp đó phát sinh chuyện đã kể trên.
La Kinh trước đấy thực sự chưa từng nghe tới Ái Đạt gì gì đó, nhưng ông ta quanh năm ở kinh thành, tất nhiên biết Tiêu Vương là cái gì, ông ta biết tin hơi muộn một chút, nhận được điện thoại của Chu Phú Minh mới biết Tiêu Vương năm nay là xí nghiệp của Hải Châu.
Ông ta hối hận không thôi, mình chậm chạp như thế, chẳng biết có khiến Chu Phú Minh bất mãn hay không? Ông ta người thời đại Đinh Hướng Sơn, không hi vọng thăng quan, chỉ hi vọng dưỡng lão ở ghế chủ nhiệm văn phòng béo bở này.
La Kinh biết lúc này không thể làm Chu Du đổi nhà khách, nhưng phải làm gì đó, thấy nhóm Chu Du có sáu người ( ông ta coi cả trợ lý của Trần Tín Sinh thành người của Ái Đạt), nói với Chu Du:
- Giám đốc Chu hay là đem tình hình ở Bắc Kinh báo cho lãnh đạo thành phố trước? Tôi thấy nhân thủ các vị không nhiều, tôi và Tiểu Tống ở kinh thành đã lâu, tự xung phong ở lại giúp đỡ, bí thư Chu bảo tôi liên hệ với các vị, để tôi làm người liên lạc cũng được.
Nội dung hợp tác cụ thể với ĐTH TW tất nhiên không thể tiết lộ, nhưng phía Hải Châu cũng không thể không ứng phó, Chu Phú Minh chẳng mấy khi quan tâm như thế.
Lời của La Kinh nhắc nhở giám đốc nhà khách, ông ta nói:
- Cần một phòng tiếp đãi, không thể để bạn bè truyền thông đợi không ở đại sảnh, nhà khách chúng tôi cung cấp hai nhân viên công tác, giúp đỡ công tác tiếp đãi của quý vị...
Viên trợ lý có hơi sốt ruột, chớp mắt thôi đám Trương Khác đã bị bao nhiêu người vây lấy, chẳng biết có thể phân thân đi gặp Trần Tín Sinh hay không nữa.
Nhân lúc ĐTH chuẩn bị phỏng vấn, Trương Khác và Chu Du về phòng thương lượng, quyết định bên này để Chu Du giới thiệu đơn giản tình hình đấu thầu, còn bên Hải Châu để Tạ Vãn Tình và Tô Tân Đông ra mặt báo cáo tình huống.
Sau khi Hứa Tư đi Hong Kong, đại biểu pháp nhân của Việt Tú ( Hải Châu) cần phải thay đổi, nếu không chuyện như ký giấy rất không tiện, lần này đẩy Tạ Vãn Tình ra, còn để Cty Hải Dụ chiếm lượng nhỏ cổ phần.
Còn Cty ở Hong Kong đăng ký xong Trương Khác lấp tức đem cổ phần của y tại Việt Tú - Hải Châu biến thành dưới danh sách ở Cty Việt Tú - Hong Kong, cho dù có người lợi dụng quyền tra nội tình của Việt Tú, cũng phát hiện ra đây là một xí nghiệp cơ bản do thương nhân Hong Kong nắm giữ cổ phần, cho dù có kẻ còn chưa từ bỏ tiếp tục tra tới cái tên Hứa Tư cũng sẽ không liên hệ tới vụ án Đinh Hướng Sơn được, vì Hứa Tư hiện là người Hong Kong rồi.
Còn nếu như có kẻ tiếp tục bới móc, tra ra tới tận Hứa Tư mới nhập tịch Hong Kong, tra ra đại biểu pháp nhân cũ của Việt Tú Hải Châu là Hứa Tư, thì đó là tử địch rồi, nếu Trương Khác không biết tới có một kẻ thù như vậy thì chết là đáng.
Trương Khác nói với Chu Du:
- Bên này anh không thể thoát thân được, người tôi để lại hết cho anh, tôi đi gặp Trần Tín Sinh.
Đầu năm khi TI ký hợp đồng với Ái Đạt, lúc đó lượng tiêu thụ đầu đĩa còn chưa tới 4000 chiếc một tháng, chỉ nửa năm ngắn ngủi qua đi, đầu đĩa VCD ngày càng được người trong nước tiếp thụ, hơn nữa từ các thành phố duyên hải đông nam cung cấp đĩa lậu giá rẻ chất lượng cao, làm lượng tiêu thụ trong tháng 9 đột phá 100.000 chiếc, trong nửa năm tăng gấp hơn 20 lần.
Là nhà cung cấp chip giải duy nhất, C-Cube thu được lợi nhuận gần 50 triệu USD mỗi tháng, con số này chẳng lẽ không đủ để Cty TI lần nữa phán đoán lại thị trường.
Cty TI tăng cường đầu tư nghiên cứu chip giải mã, đang tiến hành thí điểm sản phẩm, giai đoạn này Ái Đạt đã phái kỹ sư tham gia, là linh kiện hạch tâm ảnh hưởng tới công năng và sự ổn định của đầu đĩa, với Ái Đạt mà nói, không cần đợi tới khi TI thực sự thành công mới tiến hành nghiên cứu phát triển, chỉ cần TI đưa ra chip giải mã hợp cách là Ái Đạt lập tức đem đi.
Trần Tín Sinh nhận ủy thác của tổng bộ TI, nghiêm túc nghiên cứu tiền cảnh cảu thị trường đầu VCD trong nước cùng các quốc gia mới nổi, nhận thức được sự tồn tại của đầu đĩa VCD không lâu, nhưng dung lượng thị trường lớn kinh người.
Trần Tin Sinh hay tin Ái Đạt bất ngờ đoạt được Tiêu Vương, liền ý thức được đầu đĩa vì hành động này của Ái Đạt thêm một lần nữa bùng phát mạnh mẽ.
Bắc Kinh vào tháng 11, gió cát còn chưa lớn lắm, trời đêm Bắc Kinh khá đẹp, Trương Khác và trợ lý của Trần Tín Sinh tới Tam Lý Truân, Trấn Tín Sinh đã đợi ở ngoài phòng ăn, gặp nhau câu đầu tiên là:
- Ngài Engibous bảo tôi đại diện chúc mừng ông Trương và điện tử Ái Đạt, ông Trương luôn có biểu hiện làm người ta chấn động.
Trương Khác không ngờ Trần Tín Sinh trao đổi với tổng bộ nhanh như thế, hai người vào phòng ăn phong cách Gothic, nhưng cả hai đều không phải người sành ăn, lúc này cũng chẳng phải thời điểm uống rượu, nhanh chóng quanh sang trao đổi quan điểm thị trường đầu đĩa.
Cơ sở hợp tác vui vẻ là hai bên phải có cùng nhất trí về tương lai tốt đẹp.
Tiêu Vương và hiệu ứng quản cáo làm người dân hoàn toàn tiếp thụ khái niệm đầu đĩa VCD, tiếp tục làm lớn mạnh thị trường đầu đĩa, mà Tiêu Vương sẽ là chúa tể của thị trường này?
- Ái Đạt đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Trần Tín Sinh nói:
- Căn cứ vào kinh nghiệm của nhà máy rượu Khổng Phủ Yến, không cần đợi năm sau khi quảng cáo chính thức được phát, các nhà tiêu thụ sẽ tranh nhau chen sập cửa của Ái Đạt, Khổng Phủ Yến thôn tính các nhà máy rượu nhỏ khác để mở rộng còn Ái Đạt chuẩn bị mở rộng sản năng thế nào?