Bài báo này nằm ở trang 2, chiếm hết cả trang báo, bài viết viết về hiện trạng từ lúc bắt đầu Nhà máy máy kéo Lâm Tinh cho đến nay.
Bài viết bày tỏ ba quan niệm chủ yếu, quan niệm thứ nhất Lâm Tinh là sản phẩm của kinh tế kế hoạch, cần phải được cải cách, ở đây, bài viết đặc biệt nhắc đến sự xa hoa, phô trương lãng phí của ban lãnh đạo nhà máy trước kia, họ đã lấy tiền nhà nước để tiêu xài tự nhiên, phóng khoáng, dùng tiền này để mua danh tiếng, cách làm như vậy thật xấu hổ, hoang đường, chắc chắn sẽ bị người dân phỉ nhổ.
Cách nói này, bác bỏ những ý kiến trước kia, tức là luận điệu cải cách không thành chi bằng đừng cải cách.
Bài viết chỉ ra, từ năm trước đến nay, vì Nhà máy máy kéo Lâm Tinh không lấy tiền của nhà nước nữa, nên mối năm quốc gia có thể tiết kiệm được khoảng tiền đạt đến 400 triệu tệ. Khoản tiền này dùng để xây dựng quốc gia hơn xa dùng co Lâm Tinh, cứ để mặc cho doanh nghiệp thua lỗ triền miên.
Quan điểm thứ 2, Lâm Tinh buộc phải cải cách, đường lối và phương hướng cải cách phải theo hình thức đầu tư cổ phần.
Nếu cả cách Lâm Tinh, không tìm được điểm đột phá, chính quyền nên tìm nguồn vốn từ nước ngoài, hiện nay trong nước, doanh nghiệp ô tô theo hình thức góp vốn đã trở thành một loại mốt, chính quyền có thể cố gắng đi theo hướng này không?
Quan điểm thứ ba, xã hội hiện nay, có 1 vài người ở sau lưng châm ngòi thổi gió, bịa đặt sinh sự, cố ý châm ngòi khiến Nhà máy máy kéo Lâm Tinh mâu thuẫn nội bộ, những người như vậy có dụng tâm kính đáo. Không chỉ dân chúng bình thường không muốn nghe những tin đồn này mà công nhân viên chức nội bộ càng không thích nghe tin đồn này.
Tình hình bịa đặt sinh sự không ngừng diễn ra, chính quyền và cơ quan công an nên điều tra, bắt được thủ phạm, điều tra rõ chân tướng của sự việc...
Bài viết này khoảng hơn 3000 chữ, cuối cùng, bài viết chỉ rõ, tương lai của Nhà máy máy kéo Lâm Tinh, chỉ có 1 con đường duy nhất là cải cách, con đường cải cách theo hình thức cổ phần bất di bất dịch chính là phương hướng mà Bộ máy lãnh đạo và công nhân viên chức của Nhà máy máy kéo Lâm Tinh phải kiên định.
Bài viết vừa được đăng đã gây nên ảnh hưởng không nhỏ trong xã hội Đức Cao, và ở vị trí tác giả bài viết ký rõ “Bài viết của phóng viên Hoàng Linh”.
Hoàng Linh là nữ phóng viên xinh đẹp nổi tiếng của Đức Cao, sau đó vô cớ mất tích 1 thời gian ngắn, bây giờ cô nàng dùng bài viết này để tuyên bố sự trở lại của mình. Rất nhiều người ở Đức Cao đều bàn luận về chuyện này.
Vấn đề hướng đi của Hoàng Linh trước kia, có người đoán rằng cô được phái đi học ở nước ngoài, có người lại đoán là cô nàng có gia đình nên rút lui khỏi giới, tóm lại là vẫn chưa có kết luận.
...
Công ty bất động sản Tam Giang, văn phòng Phó tổng giám đốc, Thiệu Hồng Ngạn cầm tờ Nhật báo Đức Cao mới nhất trong tay, kinh ngạc sững sờ.
Hoàng Linh trở lại, điều này khiến y vô cùng mẫn cảm.
Lúc trước, Thiệu Hồng Ngạn bị ma ám, dùng thủ đoạn uy hiếp Hoàng Linh. Muốn ép cô vào khuôn khổ, sắp xếp cô đi ngủ với mấy lãnh đạo. Thiệu Hồng Ngạn khi đó nắm chắc Lâm Tinh trong tay, có thể nói là một tay che trời, căn bản không thèm để mắt đến 1 phóng viên nhỏ.
Lúc đó, thậm chí Thiệu Hồng Ngạn còn thấy mình nắm được cả Mãn Diên Ba trong tay, có thể sai khiến bừa bãi, y nào có ngờ Hoàng Linh sẽ chống đối?
Sự thật chứng minh, phán đoán của Thiệu Hồng Ngạn đã sai lầm, Hoàng Linh không phải trinh nữ tiết liệt, nhưng cũng không phải loại gái có thể làm chồng khắp thiên hạ, kiểu phụ nữ này có thể buông thả mình, coi thường quan hệ nam nữ, nhưng ghét nhất bị người khác ép buộc.
Ngay lúc Thiệu Hồng Ngạn cảm thấy nắm chắc được thắng lợi trong tay, người phụ nữ này lại biến mất, không biết cô nàng đã đi đâu!
Sau khi mất tích gần 1 năm, cô nàng đã trở về, lần này lại quẳng ra 1 bài viết như vậy, trực tiếp chỉ mũi nhọn vào Nhà máy máy kéo Lâm Tinh, khiến Thiệu Hồng Ngạn không thể không liên tưởng.
Cho tới bây giờ, Thiệu Hồng Ngạn vẫn nắm nhiều nhược điểm của Hoàng Linh trong tay. Nhưng người phụ nữ này vẫn cao giọng, không thèm nể mặt Thiệu Hồng Ngạn, viết thẳng 1 bài viết về Nhà máy máy kéo Lâm Tinh, hơn nữa còn nói thẳng trong thời kỳ Nhà máy máy kéo Lâm Tinh do Thiệu Hồng Ngạn quản lý có rất nhiều vấn đề.
Dưới con mắt Thiệu Hồng Ngạn, đây là khiêu khích trắng trợn, không thèm để ý cái gọi là nhược điểm trong tay Thiệu Hồng Ngạn, rõ ràng trong tay cô nàng cũng nắm được vài nhược điểm.
Nghĩ đến đây, Thiệu Hồng Ngạn đã cảm thấy đau đầu, trước kia Hoàng Linh và Mãn Diên Ba có quan hệ rất chặt chẽ, trước kia cách làm việc của Thiệu Hồng Ngạn quả thực có rất nhiều vấn đề. Bằng không, y sẽ không bị Ngũ Đại Minh dọa, không sợ đến mức trốn mất dạng.
Hiện tại Hoàng Linh lai giả bất thiện, sau lưng không biết có còn cái gì khác không?
Thiệu Hồng Ngạn đã trả cái giá lớn, cuối cùng mới có được sự tín nhiệm của Phương Khắc Ba, cùng lúc này, đủ các vấn đề cũng bắt đầu nảy sinh.
Bất kể là Công ty truyền thông Sở Giang có công ty con ở Đức Cao khiến Liêu Triết Du rất tức giận, hay là tình hình tiêu thụ mùa đông của Công ty bất động sản Tam Giang, đều khiến tổng công ty cảm thấy tức giận với chi nhanh ở Đức Cao, hoặc là bên Xây dựng Phiếm Giang, Trâu Hải cứ cản đường y, tất cả những điều này đều y cảm thấy khó chịu.
Từ các dấu hiện đó có thể thấy, Trần Kinh không dễ sống chung, hắn đã bắt đầu ý thức được vấn đề và đã bắt đầu động thủ bố trí rồi.
Ánh mắt của Trần Kinh rất sắc bén, hắn biết, muốn áp chế Thiệu Hồng Ngạn, chủ yếu nhất là phải áp chế hành vi của Công ty truyền thông Tam Giang, Thiệu Hồng Ngạn sẽ không thể nào trở mình được.
Ngoại trừ áp chế, như sự xuất hiện của Hoàng Linh. Thiệu Hồng Ngạn cũng nghi ngờ có liên quan đến Trần Kinh.
Bài viết này của Hoàng Linh, văn phong sắc bén, phê phán sâu sắc, viết rất có tính kích động và châm chích, đây có phải do chính tay Hoàng Linh viết hay không cũng khó nói. Trên dưới Đức Cao, ai cũng biết Trần Kinh là 1 tay viết xuất sắc, mấy thứ hắn viết ra, có thể là 1 bài viết đơn giản được sao?
Thiệu Hồng Ngạn phát giác, vô tình, có một tấm lưới đang trùm lấy y, đằng sau tấm lưới đó, dường như có bóng dáng Trần Kinh đang quấy phá.
Điều này khiến tâm tình của y rất khó bình tĩnh, y hận tới mức ngứa cả răng, nhưng lại không thể làm gì.
Y tỉnh mỉ lật con bài tẩy Phương Khắc Ba, trong suy nghĩ của y, chỉ cần lật con bài tẩy này, chính đàn Đức Cao sẽ có chấn động.
Nhưng y không hề ngờ rằng, Ngũ Đại Minh vẫn chưa ra mặt, căn bản chẳng chút suy nghĩ, cũng chẳng bày tỏ bất kỳ thái độ gì, điều này khiến Thiệu Hồng Ngạn có cảm giác mình đang đấm vào bông.
Ngũ Đại Minh không ra mặt, Trần Kinh vẫn tự do bay nhảy, bản thân Trần Kinh đã khó đối phó, đằng sau còn có Ngũ Đại Minh, chẳng thề nào nắm chắc tuyệt đối, ai dám lấy Trần Kinh làm mục tiêu? Chính Phương Khắc Ba cũng chưa nghĩ đến điểm này!
Thân phận Phương Khắc Ba cũng chỉ là 1 phần nhân tố, nhân tố quan trọng hơn, e là ở trong lòng y, y cực kỳ kiêng kỵ Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh chưa ra mặt, y tuyệt đối không dám có hành động thiếu suy nghĩ
Trong đầu vừa nghĩ đến đây, Thiệu Hồng Ngạn đã bắt đầu đi loanh quanh trong phòng, càng cảm thấy lòng dạ phập phồng.
Bụng dạ của y xấu ra, trong đầu cũng muốn loạn lên, quyết đấu, y muốn làm loạn chính đàn Đức Cao, rồi từ trong loạn lạc đó, y núp trong bóng tối nhân tiện kiếm chút lợi, ngư ông đắc lợi, tốt nhất là mượn cơ hội để Ngũ Đại Minh game over Trần Kinh, để bản thân y có thể thu được nhiều tiền bạc và danh dự.
Cuối cùng, trong đầu y nghĩ ra được 1 vấn đề, đó là cách khiến Đức Cao đại loạn, có thể kích thích thêm sự việc, hạ chút thuốc độc không?
Y vừa nghĩ như vậy, sự tình nhanh chóng ngư ông đắc lợi, tốt nhất là mượn cơ hội, phút chốc, y đã nghĩ ra được 1 cách, y lập tức đem viết một bức thư tố cáo Phương Khắc Ba, nội dung của bức thư tố cáo bao gồm của Phương Khắc Ba nhận hối lộ, thầm thao túng việc đấu thầu công trình.
Mặt khác, Phương Khắc Ba có quan hệ đặc biệt với nhiều phụ nữ, hơn nữa danh tính của những phụ nữ này viết vô cùng ti mỉ rõ ràng, giống y như thật.
Cuối cùng là tố cáo chuyện Phương Khắc Ba bịa đặt sinh sự, âm thầm thao túng công nhân Nhà máy máy kéo Lâm Tinh bãi công, Phương Khắc Ba đã mượn cớ này để đòi quyền tổ chức từ Thành ủy.
Y đích thân chấp bút, viết 1 bản tố cáo hơn 2000 chữ, y sửa lại vài lần, cố gắng chỉnh sao cho nội dung bức thư tố cáo thật tỉ mỉ chính xác.
Nội dung thư tố cáo của y nghe có vẻ rất thật, nhưng nếu thực sự điều tra thì lại chẳng thể điều tra được gì.
Y đem bức thư này photo thành mấy chục bản gửi đến tất cả những phòng ban quan trọng như Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh, Ủy ban kỷ luật tỉnh, Hội đồng nhân dân tỉnh... Những thư tố cáo này vừa rãi đi chắc chắn sẽ có động tĩnh và hưởng ứng, y cũng chống mắt chông chờ xem rốt cuộc chuyện này có thể điều tra được trò trống gì không.
Chỉ cần điều tra, chính đàn thành phố Đức Cao đương nhiên chấn động, cuối cùng hoàn toàn chẳng điều tra được chứng cứ, bên trên nhất định sẽ truy tìm nơi gửi thư tố cáo này, đến lúc đó, chính đàn Đức Cao có trò hay để xem rồi.
Hơn nữa, đối với Phương Khắc Ba mà nói, trải qua chuyện này, gã nhất định sẽ càng tín nhiệm Thiệu Hồng Ngạn, gã sẽ không coi lời nhắc nhở và ý kiến của Thiệu Hồng Ngạn như gió thổi bên tai nữa...
Làm xong chuyện này, Thiệu Hồng Ngạn cảm thấy vẫn chưa đủ, y lại gọi điện đến nhân viên cũ ở Lâm Tinh, bảo họ tức tốc đến Đức Cao gặp mặt.
Sau khi gặp mặt, Thiệu Hồng Ngạn lại bố trí công việc cho họ, sắp xếp họ học bài báo của thành phố, bảo họ phải điều tra kỹ vấn đề, tự vấn khuyết điểm.
Đối với ba vấn đề vài viết đã nêu, Thiệu Hồng Ngạn sắp xếp họ suy nghĩ lại từng vấn đề.
Chẳng hạn, Thành ủy nhắc đến chuyện ban lãnh đạo chi tiêu quá lãng phí, thông qua học tập và suy nghĩ, có thể tìm được nhân viên có vấn đề tương ứng. Thiệu Hồng Ngạn dặn, những suy nghĩ này, chắc chắn sẽ có dính líu đến cán bộ địa phương, khiến mọi người đều nhìn vào sự việc của cán bộ Nhà máy máy kéo Lâm Tinh, vai trò của vai diễn và địa vị.
Hiện nay tổ chức Đảng địa phương và trung ương không chỉ nhấn mạnh tự mình nhìn lại, chủ động khai báo vấn đề sao? Hiện nay, khi chủ động khai báo vấn đề, càng chủ động càng tốt, tốt nhất là có thể kéo được 1 đám cán bộ cùng xuống ngựa, từ đó khiến mọi người nhìn thấy được hàng loạt vấn đề tồn tại ở Nhà máy máy kéo Lâm Tinh.
Thiệu Hồng Ngạn đem những suy nghĩ trong đầu ra bố trí, rồi sắp xếp ấy cán bộ lãnh đạo bên dưới kiên nhẫn chờ đợi, đợi thời cơ thích hợp, y sẽ lại thống nhất sắp xếp/
Bố trí thỏa đáng xong tất cả, tổng cộng cũng tốn cả ngày trời.
Khi Thiệu Hồng Ngạn trở lại công ty, tâm tình đã hoàn toàn khác rồi. Y tin, những sắp xếp của y chắc chắn có hiệu quả nhất định, còn cục diện Đức Cao cũng chắc chắn sẽ đi theo đúng suy nghĩ của y.
Nghĩ đến đây, trong lòng Thiệu Hồng Ngạn vô cùng đắc ý, dường như y đang nhìn thấy sự kinh ngạc của Ngũ Đại Minh, gây thù hằn bốn phía, cuối cùng không thể không nhận hậu quả. Dường như y thấy được Trần Kinh bị dồn đến đường cùng, cuối cùng giống như ở Lễ Hà năm đó, buồn thiu như chó nhà có tang.