Hạ Tưởng đã đoán đúng. Tào Vĩnh Quốc hôm nay vừa đi làm liền nghe thấy lời đồn ông điều đến làm giám đốc Sở đo vẽ bản đồ. Tuy rằng trước kia cũng nghe được chút tin từ Trưởng ban Lô nhưng chỉ có lãnh đạo cao cấp biết. Bây giờ người trong sở đã công khai bàn tán, có thể thấy là có người cố ý lộ tin. Không có lửa sao có khói, đã có người lộ tin tức thì việc điều động đã là chắc chắn.
Mặc dù sớm biết việc này là không thể thay đổi, Trưởng ban Lô cũng chính mồm nói mình đã cố hết sức, Tào Vĩnh Quốc cũng thấy không hy vọng. Dù sao với năng lực của ông thì còn chưa thể ảnh hưởng quyết định của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy. Huống hồ trong các Thường vụ tỉnh ủy thì không có mấy người đồng ý nói chuyện giúp ông. Hơn nữa càng làm người ta tức giận là nghe nói động vị trí của ông là nhường chỗ cho người của Cao Thành Tùng.
Cao Thành Tùng sau khi có tiếng nói quyết định ở tỉnh Yến, không ai dám phản đối ý của y. Nếu biết điều nhường đường còn đỡ, nếu tỏ vẻ không hài lòng và phản đối, y tức giận thì có thể trực tiếp đưa ông đến Ủy ban Xây dựng làm người phụ trách hậu cần.
Sở đo vẽ bản đồ? Tào Vĩnh Quốc cười khổ một tiếng. Tuy là cùng cấp với Sở Xây dựng đô thị, nhưng Sở Xây dựng đô thị phụ trách hơn 100 công ty xây dựng lớn nhỏ trong cả tỉnh. Sở đo vẽ bản đồ chỉ có mỗi sở ở tỉnh, bên dưới không có chân rết, các thành phố bên dưới cũng không có cơ cấu, ông chỉ là một giám đốc sở cho có.
Vốn trước khi Cao Thành Tùng đến, Trưởng ban Lô cũng đã vận động mấy thường vụ khác để chuẩn bị đề Tào Vĩnh Quốc lên làm Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng. Nhưng bây giờ lại bị đưa đến Sở đo vẽ bản đồ, Tào Vĩnh Quốc buồn bã là có thể hiểu.
Đi đến Sở đo vẽ bản đồ sao có thể so sánh với Sở Xây dựng đô thị. Tào Vĩnh Quốc quyết định không mang theo bất cứ ai đến đó làm việc, chỉ một mình mình đi. Chẳng qua ông dùng quen Lý Khiết Phu nên đã ẩn ý hỏi ý kiến, Lý Khiết Phu lập tức nói sẽ theo ông đến đơn vị mới. Tào Vĩnh Quốc cảm thấy an ủi vì Lý Khiết Phu nhớ ân tình cũ, quyết định đến Sở đo vẽ bản đồ thì lập tức giải quyết vấn đề nhà cho y. Ông nghe nói Sở đo vẽ bản đồ cái khác không có, nhưng thật ra có không ít nhà để đó không dùng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ông sẽ ở Sở đo vẽ bản đồ dưỡng già, không hy vọng có công lao. Chẳng qua dùng quyền lực trong tay lấy mấy căn nhà thì cũng không có gì khó.
Vừa về đến nhà và thấy Hạ Tưởng, trong lòng Tào Vĩnh Quốc đột nhiên có một suy nghĩ. Ông nhớ sau lưng Hạ Tưởng là Lý Đinh Sơn, sau lưng Lý Đinh Sơn là Tống Triêu Độ, không biết sao trong đầu ông lại hiện ra một suy nghĩ không thực tế. Lẽ ra với tuổi và kinh nghiệm làm quan nhiều năm của ông thì sớm qua giai đoạn kích động và mạo hiểm, vì sao còn có thể xuất hiện suy nghĩ không bình thường này?
Tào Vĩnh Quốc đi vào thư phòng và nói một câu:
- Hạ Tưởng, cháu vào đây một chút.
Thư phòng của Tào Vĩnh Quốc không nhiều sách, nhiều nhất là sách về xây dựng, quy hoạch, bài trí đơn giản. Một giá sách lớn, một bộ sô pha bằng da thật. Ông ngồi trên ghế, châm thuốc và ném bao thuốc cho Hạ Tưởng: T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
- Hút thì tự lấy.
Hạ Tưởng xua tay. Hắn không nghiện nặng nên có hút hay không cũng không sao. Đây là lần đầu Tào Vĩnh Quốc gọi hắn vào thư phòng, hơn nữa mặt mũi nghiêm túc, tuy rằng hắn vẫn mong chờ ngày này nhưng vẫn có chút khẩn trương. Hạ Tưởng lặng lẽ chờ Tào Vĩnh Quốc nói chuyện.
- Hạ Tưởng, con đường cháu đi là đúng, tốt hơn sự lựa chọn của bác nhiều. Trực tiếp cùng Lý Đinh Sơn đến cơ sở. Sau đó từ cơ sở tiến từng bước một. Làm ở cơ sở tốt, ánh mắt nhìn xa, từ từ bồi dưỡng ra cái nhìn toàn cuộc. Một ngày nào đó sẽ có cơ hội làm chủ một phương. Không giống bác luôn luôn ở trong một ngành, tầm nhìn hạn hẹp, bình thường tiếp xúc nhiều nhất là lãnh đạo trong ngành, muốn tiến bộ cũng không dễ.
Tào Vĩnh Quốc nói đây là thật. Năm đó Trưởng ban Lô từng nghĩ giúp ông điều đến địa phương làm Thị trưởng, cho dù là thành phố nhỏ và xa xôi. Nỗ lực vài lần nhưng không thành công, quan trọng nhất là ông không có kinh nghiệm là chủ một phương. Đương nhiên đây là do không có ủng hộ mạnh ở trên tỉnh. Trưởng ban Lô cố gắng đẩy Tào Vĩnh Quốc lên nhưng một tay vỗ không thành tiếng vang, cuối cùng đành phải thôi.
Lần nói chuyện tối hôm đó, Tào Vĩnh Quốc ra vẻ vô tình nhắc tới Tống Triêu Độ, Trưởng ban Lô cũng không hỏi nhiều, chỉ đơn giản nói một chút tình hình của Tống Triêu Độ. Tống Triêu Độ là người tỉnh Yến. Trước khi 30 tuổi thì vẫn là một Trưởng phòng ở cơ quan Thống kê Thành phố Yến. Nhưng không ngờ khi y đến 30 tuổi thì trực tiếp từ Trưởng phòng lên làm Bí thư huyện ủy huyện Giao – Thành phố Yến, chẳng những thăng hai cấp mà còn trực tiếp thành Bí thư huyện ủy, bước tiến to lớn làm mọi người há hốc mồm.
Từ đó về sau con đường chính trị Tống Triêu Độ rộng mở. Từ Bí thư huyện ủy lên làm Thị trưởng, rồi lên làm Bí thư Thành ủy, cuối cùng làm Thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy.
Trưởng ban Lô cũng nghe được tin Tống Triêu Độ sắp mất thế, có dấu hiệu mất chức Thường vụ tỉnh ủy, chuyển công tác đến là Trưởng ban Công nông nghiệp Tỉnh ủy. Y cũng mơ hồ nghe nói Tống Triêu Độ có người trên Bắc Kinh, về phần là ai thì không rõ. Không phải là do Tống Triêu Độ giấu quá sâu mà do thân phận người sau lưng Tống Triêu Độ quá thần bí. Tóm lại chỉ là nghe đồn, hơn nữa quan hệ của y và Tống Triêu Độ chỉ bình thường, không quá sâu nên không biết nhiều về việc của Tống Triêu Độ là bình thường.
Sau đó Tào Vĩnh Quốc cũng đoán nếu Tống Triêu Độ có người trên Bắc Kinh thì vì sao không giữ được chức Thường vụ tỉnh ủy? Càng nghĩ ông càng đoán hoặc là chỗ dựa của Tào Vĩnh Quốc không mạnh bằng của Cao Thành Tùng, hoặc là Tống Triêu Độ lấy lui làm tiến, có tính toán khác.
Tình hình liên quan đến Tống Triêu Độ theo như lời Tào Vĩnh Quốc nói thì rất nhiều chuyện trước đây Hạ Tưởng không biết. Hạ Tưởng không dám khẳng định nguyên nhân chính thức mà Tống Triêu Độ lui. Chỉ là đời sau nghe đồn là bị Cao Thành Tùng chèn ép, có lẽ chân tướng sự thật phức tạp hơn lời đồn nhiều.
Tào Vĩnh Quốc hút hết thuốc liền đứng dậy mở cửa sổ nhìn ra ngoài. Bên ngoài có mấy cây cao xanh tươi vừa lúc che chắn cảnh vật phía xa xa, chẳng qua cũng lấy được hoàn cảnh yên tĩnh. Lúc này đã là hoàng hôn, một cơn gió nhẹ thổi qua làm lá cây rung lên.
- Quan hệ giữa Lý Đinh Sơn và Tống Triêu Độ thế nào?
Vẻ mặt Tào Vĩnh Quốc bị che ở bên ngoài cửa sổ, không thể thấy rõ mặt ông.
Hạ Tưởng ngẩn ra rồi nói:
- Cháu vẫn chưa gặp Tống Triêu Độ, chẳng qua thường xuyên nhận được điện của y gọi cho Lý Đinh Sơn. Y và Lý Đinh Sơn còn có Cao Hải là bạn học. Nhưng khi Lý Đinh Sơn và Cao Hải đi ăn với nhau thì chưa từng nhắc đến Tống Triêu Độ.
Ý trong lời của Hạ Tưởng thì Tào Vĩnh Quốc hiểu, chẳng qua ông vẫn hỏi một câu không quá khẳng định:
- Cao Hải? Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố - Cao Hải.
Sau khi có câu trả lời chắc chắn của Hạ Tưởng, Tào Vĩnh Quốc càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình. Tống Triêu Độ coi trọng Lý Đinh Sơn hơn và giữ khoảng cách với Cao Hải. Nếu nói sau khi Tống Triêu Độ thất thế mà muốn bồi dưỡng thế lực thì Cao Hải có ưu thế hơn Lý Đinh Sơn nhiều. Vì sao y lại lựa chọn Lý Đinh Sơn chưa có kinh nghiệm chính trị? Chẳng lẽ chỉ vì Lý Đinh Sơn từng công tác ở tòa soạn cấp quốc gia.
Có phải là do Lý Đinh Sơn còn có chỗ dựa mà không ai biết?
Không biết lúc nào Tào Vĩnh Quốc liền cố ý cho rằng ông đã có thể thông qua Lý Đinh Sơn để tiếp xúc với Tống Triêu Độ. Mà chiếc cầu quan trọng nhất chính là Hạ Tưởng. Cách đây không lâu, Hạ Tưởng trong mắt ông chỉ là một sinh viên mới ra trường còn mang theo sự ngây ngô và ngại ngùng, thậm chí còn có chút tự ti, so với hắn bây giờ có thể nói hoàn toàn khác nhau. Hạ Tưởng bây giờ chẳng những chín chắn, điềm đạm, hơn nữa suy nghĩ rõ ràng, ứng phó trầm ổn. Chẳng những tạo quan hệ với Lý Đinh Sơn, còn được Lý Đinh Sơn coi trọng. Hơn nữa nghe giọng của hắn thì còn có quan hệ với Cao Hải.
Tào Vĩnh Quốc còn có chút không tin Hạ Tưởng làm được như vậy. Nhất là đêm qua sau khi Tào Thù Lê về nhà, nói cho ông biết Hạ Tưởng lấy được 30 ngàn tiền thiết kế từ tay Sở Tử Cao, ông càng khó hiểu. Hạ Tưởng tuy học ở Học viện Kiến Trúc, nhưng sau khi tốt nghiệp thì hắn không làm trong ngành xây dựng, một ông chủ nhà hàng sao lại bỏ ra 30 ngàn mời một người không phải chuyên gia, không chuyên nghiệp thiết kế quảng trường? Hơn nữa nghe trong lời của Tào Thù Lê thì Sở Tử Cao này rõ ràng muốn lấy lòng Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng dựa vào cái gì mà được như vậy?