Chương 701: Hạt giống biến hóa ()

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau
Edit: Sahara

Bình minh ngày hôm sau.

Vân Lạc Phong vừa mới mở mắt ra đã thấy ngay Khinh Yên đang yên lặng đứng chờ trong phòng.

Khinh Yên vừa thấy tiểu thư nhà mình thức dậy thì trong lòng liền kích động, nói: "tiểu thư, người có không, tên Cao Lăng bị tiểu thư nhốt lại hơn một năm nay đã có chút không xong rồi, đoán chừng là không thể sống thêm quá nửa canh giờ nữa!"

Một năm trước.

Sau khi thanh tẩy hoàng tộc, Vân Lạc Phong không hề giết Cao Đồ với Cao Lăng, mà là nhốt bọn chúng vào hậu viện của Vân gia, để chúng chịu hết mọi đau khổ tra tấn.

Qua một năm sống không bằng chết, Cao Lăng cuối cùng cũng không chống chọi tiếp được nữa, Khinh Yên cũng chỉ vừa nhận được tin, Cao Lăng bị thương nặng không thể trị, đã sắp không xong rồi.

Vì thế Khinh Yên mới vội vàng chạy tới phòng của Vân Lạc Phong, nhanh chóng báo tin này cho tiểu thư nhà mình biết.

"Cao Lăng? Ta thiếu chút nữa thì đã quên mất hắn ta rồi!" Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày: "tốt xấu gì cũng từng quen biết, nếu hắn đã sắp không xong thì chúng ta không lý nào mà không đến tiễn hắn một đoạn! Khinh Yên, đi thôi!"

Dứt lời, Vân Lạc Phong liền rời giường, đánh răng rửa mặt xong thì chảy tóc đơn giản rồi thẳng hướng thiên viện mà đi.

Trong sân, Cao Lăng đang nằm trên một miếng ván gỗ, ánh mắt đầy tuyệt vọng.

Ngày đó, cùng bị nhốt vào chung với hắn còn có mấy người nữa, nhưng bọn họ đều chịu không nổi mà tự sát hết cả rồi. Duy chỉ còn mình hắn là cố gắng chống đỡ trong sự tra tấn thống khổ.

Kẽo kẹt một tiếng, cánh cửa cũ nát được một bàn tay trắng mịn như ngọc đẩy mở ra, chợt, một mỹ nữ tuyệt sắc khuynh thành mang theo một nha hoàn khả ái bước vào.

Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp quen thuộc mà hắn thương nhớ ngày đêm, yết hầu của Cao Lăng bỗng có chút nghẹn ngào, giống như có một cái gì đó đã chặn ngay cổ họng hắn ta vậy.

Trong hơn một năm bị nhốt ở đây, hắn chưa từng có cơ hội rời khỏi thiên viện này, nhưng dù vậy, thỉnh thoảng vẫn có người cố ý đem những sự tích của Vân Lạc Phong ở bên ngoài cố ý đến nói cho hắn ta biết.

Tỷ như, Vân Lạc Phong đã đột phá đến cảnh giới Thiên Linh Giả, tỷ như, thần y Thiên Nhai là đồ đệ của Vân Lạc Phong.....

Mà mới vừa rồi, hắn lại nghe được, đêm qua Vân Lạc Phong đã lấy ra một ly rượu giúp cho Vinh lão của Y Các đột phá.

Nếu, hắn chưa từng tổn thương qua nữ tử này, có phải tất cả những vinh quang hiện giờ của cô đều sẽ thuộc về hắn không?

Cao Lăng rất hối hận, hối hận đến xanh ruột.

Nếu đời người có thể bắt đầu lại một lần nữa, hắn nhất định sẽ nắm chắc lấy Vân Lạc Phong thật tốt, không bao giờ lại làm ra những hành vi khiến cho mình phải hối hận cả đời.

"Cũng hơn một năm rồi, vậy mà ngươi vẫn còn chưa chết?" Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn Cao Lăng, cong môi cười khẽ: "ta còn tưởng là ngươi sẽ không chịu nổi tra tấn mà tự sát, không ngờ ngươi thật sự là rất ham sống sợ chết!"

Hắn xác thật là ham sống sợ chết, không có can đảm để tự sát!

Nếu không, cũng sẽ không chịu đựng khổ cảnh mà sống lây lất hơn một nam ròng thế này...

"Vân Lạc Phong!" giọng nói của Cao Lăng lúc này rất khàn đặc, giống như là âm thanh của bàn tay ma sát trên đống cát khô vậy: "nếu như... Nếu như ta chưa từng cùng với Mộ Vô Song ở bên nhau, ngươi có gả cho ta hay không?"

"Sẽ không!"

Vân Lạc Phong trả lời rất quyết đoán, không chừa cho Cao Lăng một chút đường sống nào.

"Không thể nào!" Cao Lăng không ngừng lắc đầu: "lúc trước ngươi từng yêu ta đến chết đi sống lại, sao ngươi có thể không đồng ý gả cho ta được? Nếu như ta chưa từng tổn thương ngươi, ngươi nhất định sẽ đồng ý trở thành thê tử của ta!"

Vân Lạc Phong chậm rãi đi về phía Cao Lăng, khóe môi nhẹ nhàng khơi mào: "ngươi có muốn biết tại sao không?"

Cao Lăng gật gật đầu, hắn rất muốn biết.

Thấy Cao Lăng gật đầu, Vân Lạc Phong khẽ khom lưng xuống, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được mà nói.

"Bởi vì, người nữ tử tên Vân Lạc Phong lúc trước đã từng yêu ngươi, sau khi bị sự tuyệt tình của ngươi làm cho tổn thương, thì đã sớm thắt cổ tự vẫn mà chết rồi! Ta chỉ là một linh hồn đến từ một thế giới khác, nương nhờ thân thể của cô ấy mà tái sinh lại một lần nữa, cho nên, từ trước tới giờ, ta chưa từng yêu ngươi!"

Cao Lăng trừng lớn hai mắt, biểu tình kia nhìn sơ cũng đủ biết là có bao nhiêu kinh ngạc.

"Ngươi...."

Phụt!!

Cao Lăng còn chưa nói được chữ thứ hai thì thanh kiếm của Vân Lạc Phong đã đâm xuyên qua lòng ngực hắn ta, kết thúc sinh mạng đáng lý đã chết từ hơn một năm trước của Cao Lăng.
Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]