Phòng ngủ nhỏ.
Đông Học Bân kê một cái gối đầu lên chiếu, bảo Cù Vân Huyên cỡi giày cao gót đen ra, đem cằm chống gối đầu nằm sấp ờ trên giường, sau đó mình mang dép lê lên trên giường quỳ gối ngồi chồm hỗm ở bên cạnh thân Huyên di, áy náy đờ lấy bả vai có áo sơ mi trắng của nàng, nhẹ nhàng xon bóp, “Xương cô là chỗ quan trọng, sau này dì ngàn vạn lần chú ý, không thể công tác quá lâu, không thể ngồi một cái tư thế quá lâu, muốn sống lâu phải động, à, độ mạnh yếu đủ không?”
Cù Vân Huyên vùi đầu vào trong gối đầu ừm một tiếng, “Rất thoải mái, cám ơn”.
“Đều là con không tốt, dì cùng đừng cám ơn”.
“Mặc kệ con, a, ờ đó đau, đau, nhẹ thôi”.
Đông Học Bân nhanh chóng thu lực lại, cẩn cẩn thận thận ấn nhẹ xuông, “Như vậy được không?”
... Hô, được, ừm, được”.
Bóp bóp, trong lòng Đông Học Bân bắt đầu tổ chức ngôn ngữ xem nên mở miệng thô lộ như thế nào, ánh mắt cũng không còn thành thật, dù sao Cù Ván Huyên ghé vào nơi đó không nhìn thấy mình, hắn muốn nhìn thế nào Huyên di cũng sẽ không biết, kết quả là, Đông Học Bân thẳng thắn nhịn tim đập trong ngực xuống, làm càn, ngắm tới ngắm lui tại bên tai, cô, phía sau lưng, eo thon, cái mông đầy đặn, chân dài và tất chân Huyên di, cuối cùng không khỏi ca ngợi một tiếng, Huyên di không chỉ có phía trước hoàn mỹ, đăng sau cũng rât hoàn mỳ, tuyệt đôi là tiêu mỳ nhân toàn bộ 360 độ đều đẹp.
“Mệt mỏi không? Nghỉ một lát”.
“Không phiền không phiền, con cũng chỉ mói xoa bóp thôi mà, con xoa bóp phía sau lưng cho dì một lân nữa”.
“Đừng phiền toái, con cũng đã một ngày mệt mỏi, đi ngủ sớm một chút”.
“Đừng động, xương cổ là quan trọng, con xoa bóp phía sau lưng cùng đê cho dì thoải mái” Đông Học Bân bị da thịt nàng biến thành mê dược làm thần hồn điên đảo, rất không cam lòng rời tay, hưởng thụ xúc cảm mềm mại trên người Huyên di, hắn chậm rãi dời tay xuống, từ bả vai chuyên đến phía sau lưng, bắt đầu xoa bóp.
Cù Vân Huyên làm như rất hường thụ, âm thanh mơ hồ từ trong gối bỗng xuất hiện.
Đông Học Bân xúc động, sau khi cắn cắn răng, phi thường đột ngột thình lĩnh nói một câu: “Huyên di! Con... tôi yêu em!”
A a a! Nói ra rồi! Rốt cuộc nói ra rồi!
Thân thê Cù Vân Huyên rõ ràng cứng đờ, đưa lưng về phía hắn không nói gì.
Đông Học Bân cũng không nhìn thấy vẻ mặt nàng, thấy nàng không nói lời nào, lập tức vội la lên: “Mây năm trước tôi và mẹ vừa dời đến, khi đó ta bắt đầu thầm mến em, thật, tôi... khụ khụ... miệng tôi cứng, cũng không biết nên nói như thế nào, dù sao tôi là thật sự đặc biệt thích em, Huyên di, em, em làm bạn gái ta được không?”
Cù Vân Huyên vẫn không rên một tiếng.
Đông Học Bân gọi cái này là một sự dày vò, lo lắng làm mặt đỏ bừng.
Một lát sau, Cù Vân Huyên ngồi dậy từ trên giường, vuốt tóc nghiêng đâu ngó ngó hắn, “Tiểu Bân, thực xin lôi, dì một mực coi cậu là đệ đệ”.
Được, bị cự tuyệt. Đông Học Bân thất lạc một hồi, nhưng mà hắn tự biết, từ lâu có đầy đủ chuẩn bị tâm lý, cái khác biệt, nếu giờ phút này Cù Vân Huyên đáp ứng hắn, Đông Học Bân mới không thể tường tượng nổi. Buồn bực buồn bực, Đổng Học Bân cảm giác mình tất yếu cần hỏi lý do bị cự tuyệt một chút, “... Huyên di, em đừng nói qua loa kiểu đệ đệ này với tôi, tôi thật sự muốn biểt mình có chồ nào không tốt, à, có phải dì chê tôi trông không đẹp trai hay không? Xác thực, tướng mạo tôi thật sự không xứng với dì...” Không có tiên không tướng mạo, cái này một mực là chỗ Đông Học Bân tự ti.
Cù Vân Huyên lắc đầu cắt đứt hắn, “Dì không nông cạn như vậy, không phải chuyện tướng mạo”.
“Không phải?” Đổng Học Bân kinh ngạc, “Là vấn đề gì?”
Con mắt Cù Vân Huyên không nhìn hắn, mà là cúi đầu quay về phương hướng bệ cửa sổ, trong giọng nói hơi có diêm áy náy, “Chỉ là dì cảm thấy cậu không phải loại hình dì yêu mến, ài, nói như thể nào đây, à, tướng mạo là trời sinh, ai cùng không có cách nào thay đổi cái gì, nhưng phương diện đó thật ra có thê làm nhiều thứ, à, có thể là bất đồng quan niệm, dì cùng biết có nhiều thứ là thói quen của cậu, nhưng dì cùng chỉ có thể tiếp nhận nam nhân gọn gàng ngăn nắp một chút, đê móng tay là tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ, râu mép phải cạo sạch sè, tóc cũng phải chỉnh tề, như vậy mới dê nhìn, không quan hệ đên tướng mạo”.
Đổng Học Bân trước kia đă cam chịu đối với tướng mạo mình, cho nên ngay tiếp theo là móng tay, râu mép, tóc cũng chưa từng có coi trọng!
Ta kháo! Không ngờ là ở đây!
Back!!!
.................
Hình ảnh lóe lên.
Đi vào mi mắt là vẻ mặt mê mang của Cù Ván Huyên, “Làm
gì?”
Đổng Học Bân nháy nháy con mắt, “Cái kia, con nói cái gì
sao?”
“Không biết!.” Cù Vân Huyên buồn bực nói: “Con kêu dì một tiếng, sau đó muốn nói gì?”
Đổng Học Bân thả lỏng, lập tức cười mỉa nói: “Không không, con, con chỉ muốn hỏi dì một chút xem độ mạnh yếu có thích hợp hay không” Hô, nguy hiểm thật nguy hiểm thật, thiếu một ít đã quá hạn!
“Ha ha, độ mạnh yếu vừa rồi rất tốt, không ngờ Tiểu Bân nhà ta cùng rất biết mát xa”.
Vốn đang muốn vân vê cho nàng chốc lát, nhưng nhìn móng tay mình đâm vào lưng Huyên di, Đổng Học Bân phản xạ có điều kiện liền thu tay lại, “Tới chỗ này thôi, dì uống nước nghi ngơi một chút rồi mát xa tiếp, con, con đi toilet, sẽ trở về ngay!”
Cù Vân Huyên ờ đằng sau cười khúc khích, “Đi đi, đúng rồi, mặc tẩy trang cho dì nhìn một cái”.
“Được rồi”.
Che miệng đầy râu mép, vô cùng lo lắng ra khỏi phòng, Đông Học Bân ôm tây trang vừa mua tiến vào trong phòng vệ sinh, mở đèn lên, đóng cửa thật kỳ, quơ lấy dao cạo nhẹ nhàng cạo trụi lủi lớp râu lởm chởm, sau đó dùng cắt móng tay bấm móng tay hơi dài, cắt đến tận gốc, lại dùng nước xối vào tóc, rồi dùng lược chải lại cầm máy sấy chỉnh lại một lần.
Tất cả ok!
Đổng Học Bân soi gưong lộ ra một nụ cười gọn gàng ngăn nắp, sau khi mặc tây trang liền xoay người ra khỏi wc.
Cù Vân Huyên đang ờ trong phòng khách loay hoay iphone4, “Tại sao vào WC thay quần áo? Dì còn để phòng nhỏ cho con... Ôi chao?” Nghiêng đầu nhìn về phía Đổng Học Bân, Cù Vân Huyên sửng sốt một chút, “Cạo râu khi nào? Tóc...” Huyên di không chú ý quần áo mình trước, lại là nhìn râu mép cùng tóc, quả nhiên, nàng nói thích nam nhân gọn gàng ngăn nắp cũng không phải qua loa, mà là thật sự rât coi trọng những chi tiêt này!
Trong lòng Đổng Học Bân vui lên nói: “Dao cạo râu một mực có vắn đề, râu mép cạo không sạch sẽ, máy sấy và móng tay cũng vậy, à, vừa nhận tiền lương đã đổi mới, sau này thì tốt rồi, bằng không cứ như vậy lôi thôi đến mình cũng không chịu được, con một mực thích tạo hình gọn gàng ngăn năp” Hắn đưa mười đầu ngón tay lên cho Huyên di xem.
Cù Vân Huyên đồng ý gật đầu thật mạnh, bước nhanh đi lên chỉnh trang quần áo cho hắn, “Dì còn tường rằng con có thói quen không cạo râu không cắt tóc và móng tay, thì ra là dao cạo râu và cắt móng tay hỏng, tốt, nhìn hình dáng giờ đây thật tốt, ừm” Cù Vân Huyên nhìn hắn vài lần, khóe môi nổi lên nụ cười, “... Thật đẹp trai!”
Ha ha ha! Thành công! Lưu lại ấn tượng tốt cho Huyên di! Đổng Học Bân quyết định bắt đầu tìm cách thổ lộ lần thứ hai! Chỉ mong lần sau có thê thành công!