Hàn Mạc nhập doanh hôm nay thì hôm sau, phủ Thượng thư bộ Lễ cũng đã tu sửa xong, cho nên Hàn Huyền Xương cùng con cháu tôi tớ lớn bé liền rời phủ của Hàn Huyền Đạo.
Hàn Huyền Đạo điều từ Đông Hải hơn một trăm người, bao gồm chăn ngựa, võ sĩ, nha hoàn, đầu bếp… sắp xếp cho ở phủ Thượng thư bộ Lễ.
Lễ bộ Thượng thư trước do Ngô gia đảm nhiệm, phủ đệ này cũng là nơi ở của Ngô thượng thư.
Ngô gia ở quận Bột Châu, giàu sang tột bậc. Năm đó đã dành không ít tiền của tâm huyết tu tạo phủ đệ, từ lầu các, hành lang, chốn ở… nên phủ Thượng thư bộ Lễ thực sự là một nơi rất quyền quý, sang trọng.
Chỉ có điều, Diệp – Ngô hai nhà liên kết làm phản, binh lính triều đình trong lúc quét sạch mầm mống phản loạn trong kinh đã thẳng tay tàn phá nơi này. Phủ Lễ bộ Thượng thư ở Yến Kinh chính là đại bản doanh của Ngô gia, nên huyết chiến xảy ra ở đây là điều khó tránh khỏi, nơi này gần như đã bị phá hủy nghiêm trọng. Nhưng sau đó đã được trùng tu khá kỹ nên so với hình hài của nó xưa kia thì không khác là bao.
Tuy rằng phải đập ra xây lại khá nhiều chỗ, nhưng phủ Thượng thư bộ Lễ về cơ bản cũng không có thay đổi mấy, mặt tiền, chính sảnh, hoa viên, các đồ dùng vật dụng, hành lang, thư phòng, mã phòng, nơi luyện võ… đều được trùng sửa như cũ. Về quy mô, phủ Thượng thư bộ Lễ so với phủ Thượng thư bộ Hộ của Hàn Huyền Đạo không hề thua kém.
Cũng như ở quận Đông Hải, Hàn phu nhân và Hàn Huyền Xương ở đông viện. Đông viện có lối ra vườn sau, nơi Hàn phu nhân ở trước đây là Tường Kỳ viên.
Bích di nương ở tây viện.
Hàn Mạc ở phía sau đông viện. Kỳ Thụy viên cũng còn phòng, nhưng hắn muốn giống như hồi ở Đông Hải, thích ở phía sau những hoa viên tĩnh lặng tao nhã, khuất vắng tiếng ồn.
Chuyển từ phủ này qua phủ kia áng chừng mất hai ngày, cũng may người hầu khá đông, nên không quá lề mề chậm chạp.
Bích di nương sức khỏe ngày càng suy yếu, cuối cùng, Hàn Huyền Xương cũng biết chuyện, đích thân sang tây viện thăm hỏi, cũng có ý mời đại phu đến xem bệnh. Ông công vụ bận rộn, không có nhiều thời gian để quản hết, nên gọi Hàn phu nhân tới dặn dò phải theo dõi chăm sóc di nương cẩn thận.
Hàn phu nhân cũng thấy Bích di nương ngày càng yếu dần đi, lấy làm lạ, khẩn trương cho người mời đại phu tới. Nhưng Bích di nương một mực an ủi là mình biết liệu sức, hà tất phải quá lo lắng.
Hàn phu nhân thấy Bích di nương quả quyết như vậy, cũng đành chịu, nhưng có dặn tôi tớ sắc thuốc bổ, để Bích di nương dưỡng sức.
….
Hàn gia và Phạm gia có đính ước, chẳng mấy chốc đã lan truyền khắp kinh thành, gần như ai ai cũng biết, tiểu thư Phạm gia cùng Ngũ thiếu gia họ Hàn sắp kết thành phu phụ.
Các phe phái ỏ Yến Kinh, đương nhiên không phải ai cũng lấy làm hoan hỉ cung chúc cho họ.
Nhưng đối với Hàn – Phạm hai nhà, chuyện này càng tiến hành sớm càng tốt, chỉ có thế, thì hai nhà mới chính thức trở thành liên minh.
Về phần xem tuổi của đôi tân lang tân nương để định ra ngày đính hôn, hai nhà đều đã thống nhất. Dựa theo tập tục ở nước Yến, nhà trai phải dẫn theo con rể tương lai cùng đầy đủ các món lễ vật đến bái kiến nhạc phụ đại nhân, tục này gọi là "nhận môn lễ".
Hàn Huyền Xương mời Hộ bộ Thượng thư Hàn Huyền Đạo đứng ra làm chủ hôn, đại diện nhà trai mang theo Hàn Mạc cùng hai xe sính lễ, đến phủ Binh bộ Thượng thư.
Phạm gia tất nhiên là có chuẩn bị việc đón tiếp, đối với tiền đồ của gia tộc, thì cuộc hôn nhân này rất mực quan trọng.
Trong tộc, những người có quan hệ gần gũi thân thiết đều tụ tập trong phủ Phạm gia. Thái thái phu nhân ở phía sau đường đợt, còn toàn bộ nam quyến thì ở trước phủ chờ đón, nhìn thấy xe ngựa Hàn gia đến, lập tức nổi nhạc lên, rất rôm rả.
Hàn Huyền Đạo xuống xe, bước lên. Phạm Vân Ngạo cũng vội vàng ra đón, hai người tươi vui ra mặt.
Hàn Mạc xuống xe, nhìn thấy cửa phủ chật cứng người, hắn tuy là người gan góc ngang tàng, nhưng lần này đến với tư cách con rể Ngày trước chinh chiến trên sa trường cũng không thấy hồi hộp, lần này là một trường hợp đặc biệt, lần đầu tiên trải qua nên tim hắn đập thình thịch. Nhìn toàn thể Phạm gia ai nấy đều dồn ánh mắt về phía mình, tuy rằng đã lén vận "trường sinh kinh" để lấy dáng vẻ tự nhiên, nhưng vẫn không khỏi ngại ngùng đỏ hết mặt.
Phạm gia không có nhiều quan viên, càng không có nhiều quan viên được tham dự chầu triều, dù vậy gần như đều biết Hàn Huyền Đạo, chỉ có điều, số người đã gặp qua Hàn Mạc thì rất ít. Lúc này thấy Hàn Mạc tuấn tú tao nhã, điệu bộ khiêm nhường cung kính, đều lấy làm hài lòng.
Phạm Vân Ngạo thì khỏi phải nói, mãn nguyện ra mặt, dẫn Hàn Mạc tới gặp và tham bái từng người trong tộc, bất kể lớn bé.
Đây là việc trọng đại của cả gia tộc, nên không chỉ các quan viên là người trong họ, mà ngay cả những người không phải quan thân, nhưng là bô lão có uy vọng cũng đều có mặt. Hàn Mạc vẫn duy trì nét mặt vui vẻ, lịch thiệp, dù mồ hôi rịn mát lạnh cơ thể. Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Sau khi hoàn tất việc chào hỏi làm quen với toàn nam quyến trong gia tộc, Phạm Vân Ngạo mới kéo tay Hàn Huyền Đạo dẫn vào trong phủ. Hàn Huyền Đạo sai người hầu mang theo sính lễ đem vào theo.
Đó đều là sính lễ ăn hỏi, Hàn gia đã cất công sắm sửa rất kỹ, chẳng những toàn là thứ có giá trị, mà trong đó còn có rất nhiều vật phẩm đặc sản của Nam Dương, là do đội tàu của Hàn Mạc từ Nam Dương đưa về.
Đặc sản Nam Dương, cho dù là thứ bình thường nhất, thì ở Trung Nguyên vẫn rất được coi trọng, huống chi đây là lễ vật đính hôn, cho dù là ở ngay tại Nam Dương cũng là loại hảo hạng, đưa đến Trung Nguyên thì đương nhiên là tinh hoa tinh túy nhất rồi.
Như vây cũng đủ thấy thành ý của Hàn gia, quan trọng hơn, là qua đó, phô diễn cho Phạm gia thấy sự giàu sang phú quý của mình.
Trong các thế gia của nước Yến, Hàn gia vẫn đứng hàng sau, xét trên 3 phương diện tổng quát nhất: quyền lực, của cải, và lực lượng.
Về lực lượng, Hàn gia xưa nay có ưu thế là được lòng dân. Hơn nữa, ở Đông Hải, Hàn gia thi hành chính sách nhân từ, thu được nhân tâm, cho nên nói Hàn gia được bách tính ủng hộ không hề là hư ngôn.
Nhưng trước khi Hàn Huyền Xương vào kinh, thế lực Hàn gia ở trong triều so với Tiêu – Tô thì không mạnh bằng, so với Diệp – Ngô lại càng thua xa. Nói thẳng ra, Hàn gia và Phạm gia cùng chung thứ hạng, thường thường bậc trung vậy thôi.
Về phương diện của cải, Hàn gia tuy có lợi thế là ở gần biển, tài nguyên sản vật dồi dào, nhưng lại bị triều đình khống chế, của cải tích lũy được đương nhiên không nhiều.
Cho nên từ 3 điểm trên cộng lại, Hàn gia thế lực cũng không có gì là quá cường thịnh.
Nhưng Hàn Mạc mở ra con đường giao thương trên biển, vô hình chung, có ảnh hưởng đến kinh tế của Đông Hải. Sau khi bình định quận Bột Châu, Hàn gia cũng thu được chút lợi phẩm, ngoài vàng bạc châu báu còn là một số vị trí chủ chốt trong triều, nên tại kinh thành thế lực tăng lên rất đáng kể. 6 bộ đã chiếm đến 2, có thể nói là đã đủ sức tự bảo vệ mình.
Hàn gia vừa ngỏ ý muốn kết minh với Phạm gia, ngay lập tức Phạm gia cũng phải để tâm. Hàn gia chẳng những thế lực trong triều đang ngày càng dâng cao, hơn nữa, còn có tiềm lực kinh tế, thông qua sính lễ lần này cũng đủ thấy.
Hàn – Phạm hai nhà sau khi kết thành hôn sự, về đối ngoại sẽ phải có sự nhất trí phân chia cao thấp. Hàn gia đương nhiên muốn mình nắm quyền chủ động, hướng Phạm gia đi theo những sách lược vạch sẵn của mình.
Việc này cũng giống như Tiêu gia và Hạ gia. Hạ gia thế lực tuyệt đối không kém, nhưng kết minh với Tiêu gia hùng mạnh hơn nên đành cầm cờ đi sau Tiêu gia, rơi vào thế bị động.
…..
Bên trong Phạm gia phủ vẫn rộn rã tiếng cười nói, tiếng ca vũ, Phạm Vân Ngạo nắm tay Hàn Huyền Đạo dẫn vào chính đường. Ở chính đường, toàn bộ Phạm gia thị tộc đã phân thứ bậc cao thấp ngồi đợi sẵn. Hàn Mạc là con rể tương lại, đứng bên cạnh Hàn Huyền Đạo, chưa được phép ngồi.
-Phạm huynh hôm nay đón tiếp long trọng quá, thật là khách khí…
Hàn Huyền Đạo cười nói:
-Ở bên ngoài ca xướng vui tai, vào trong lại có các chư vị chờ sẵn, Huyền Đạo thật không dám nhận.
Phía dưới có người lên tiếng:
-Phạm – Hàn sắp thành thông gia, chờ đón Hàn đại nhân cũng phải đúng lễ nghĩa.
Tất cả mọi người cười rộ lên.
Hàn Mạc thấy câu đó chẳng có gì đáng cười cả, nhìn đám người Phạm tộc hoan hỉ hưởng ứng, hắn đúng là rất khâm phục khả năng hài hước của họ.
Họ chưa chắc đã thấy hôn sự này là việc tốt, nhưng việc Phạm gia rốt cuộc đã tìm được một đồng minh để cùng tiến cùng thoái, âu cũng là việc đáng để vui mừng.
Nhìn chung, triều đình hay bách tính cũng vậy, chẳng ai lạ gì thực tế "cán cân" quyền lực hiện nay giữa 6 đại thế gia. Tiêu-Tô cường thịnh, Hạ gia quy phục Tiêu gia. Hồ và Hàn đồng minh từ trước. 5 thế gia này đều có ít nhiều quyền lực. Tuy Phạm gia thế lực mạnh hơn Hồ gia, thậm chí hơn cả Hạ gia nhưng tại triều đường không có đồng minh nên lâm vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.
Một khi thế lực suy yếu, mình mình chiến đấu, nhất định sẽ trở thành tâm điểm công kích của các gia tộc khác. Cho nên lúc này Phạm gia có thể kết thân với Hàn gia, đối với hai nhà mà nói, đều có ích lợi.
Giữa chính đường râm ran tiếng cười nói, tiếng vỗ tay, ai nấy đều hể hả cung chúc hỉ sự. Hàn Mạc cung kính đứng bên cạnh Hàn Huyền Đạo, nho nhã mà mạnh mẽ, khiêm nhường mà mạnh mẽ. Đại đa số những người có mặt ở Phạm gia phủ lúc này đều hoặc công khai hoặc kín đáo quan sát Hàn Mạc. Dù sao người này về sau là con rể của Phạm gia, sẽ là người cùng một nhà.
Hàn Mạc bề ngoài không cần phải bàn. Mi thanh mục tú, thân hình rắn rỏi, làn da rám nắng không những không làm ảnh hưởng đến dung mạo nho nhã của hắn mà ngược lại làm khuôn mặt khôi ngô càng thêm vẻ nam tính, về hình thức hắn hiển nhiên là một nam nhân cực kỳ tuấn tú, tuấn tú mà rắn rỏi cương nghị, không giống loại công tử nhà giàu ăn chơi trác tác mặt xanh mày rủ. Hàn Mạc khiến cho người ngoài thấy rõ, ẩn đằng sau vẻ khiêm tốn nhã nhặn của mình, là một khí chất nam nhi dũng mãnh.
Bỗng trong phủ vang lên tiếng hoan hô giòn giã, nhìn lại, thấy ngoài cửa có người bước vào, cung kính thi lễ:
-Lão gia, Lão thái quân và phu nhân đang chờ ở Từ Thân Trai.
Hàn Huyền Đạo vội nói:
-Ta thật sơ sót.
Quay đầu hướng Hàn Mạc
-Còn không đi theo vào hậu đường bái kiến Lão thái quân.
Trước khi đến Phạm phủ, Hàn Mạc đã biết hắn sẽ phải thực hiện một thủ tục rất quan trọng.
Ở nước Yến, có quy định về việc hôn sự hôn ước như sau: vào ngày đưa sính lễ đến bái kiến gia tộc nhà gái, bái kiến các nam tử trong tộc đã đành rồi, người rể tương lai lại còn phải tự mình đi gặp nữ quyến, mà họ đều là thiếu phụ, là tam cô lục bà… Đây gọi là tục "nhận môn lễ", một thủ tục quan trọng, không thể xem nhẹ.
Hàn Mạc trong lòng thót lên một cái. Nếu là bảo hắn đi gặp thiên quân vạn mã, chưa chắc đã khiến hắn phải lo lắng. Nhưng đi gặp một nhóm gồm các lão nương, hắn thấy tim mình đập nhanh hơn, toàn thân nóng bừng.
Hắn không hề biết, các phu nhân thái thái đang chờ hắn kia, xem việc hắn bái kiến toàn thể nam quyến ở trước cửa phủ lúc nãy chỉ là một việc vô cùng là vặt vãnh.