“Có phải anh nhìn lầm hay không, sao Địa Ốc Vân Hải có thể tuyên bố phá sản chứ.”
“Nhưng Địa Ốc Vân Hải là một công ty lớn, sao đột nhiên lại phá sản.”
“Chắc chắn đây là tin giả, không thể tin được.”
…
Mọi người đều khó tin.
Sắc mặt người kia xanh mét nhìn mọi người nói: “Chuyện này công bố trên trang web xí nghiệp, sao có thể là giả chứ, Địa Ốc Vân Hải thật sự đã phá sản!”
Tất cả mọi người hít một hơi, hai chân Trương Ngạn Triệu mềm nhũn, đặt mông ngồi xuống đất.
Địa Ốc Vân Hải phá sản cũng có nghĩa là không có ai nhắm vào công ty nhà họ Hứa, nếu không có sự uy hiếp của Địa Ốc Vân Hải thì công ty nhà họ Hứa sẽ không sụp đổ.
Hơn nữa hiện tại Lâm Thanh Diện mang về nhiều hợp đồng như thế, còn nói không bao lâu sẽ có số vốn rót vào công ty, sau này công ty nhà họ Hứa sẽ phát triển tốt hơn hiện tại.
Hơn nữa Trương Ngạn Triệu cũng không nghĩ ra vì sao Địa Ốc Vân Hải đột nhiên phá sản, anh ta nhìn Lâm Thanh Diện thì trong lòng đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ rất khủng bố, lông tơ trên người lập tức dựng lên.
“Chuyện này không thể nào, chuyện này không thể nào, mình suy nghĩ nhiều rồi, sao có thể liên quan đến anh ta được.” Trương Ngạn Triệu không ngừng thuyết phục mình ở trong lòng, nhưng cho dù anh ta nghĩ thế nào thì sợ là chuyện này không thoát khỏi có liên quan đến Lâm Thanh Diện.
Dù sao Địa Ốc Vân Hải vẫn luôn phát triển tốt, sau khi nhắm vào Lâm Thanh Diện mới xảy ra chuyện này, làm cho anh ta không thể không nghi ngờ Lâm Thanh Diện.
Những người đi theo Trương Ngạn Triệu từ chức biết Địa Ốc Vân Hải tuyên bố phá sản thì một đám giống như mất hồn, bọn họ vốn định từ chức xong sẽ nhận lời mời của Địa Ốc Vân Hải, bởi vì có đường lui này nên bọn họ mới dám ký vào đơn từ chức.
Nhưng hiện tại bọn họ đã ký vào đơn từ chức, nhưng Địa Ốc Vân Hải lại tuyên bố phá sản, vậy bọn họ giống như người thất nghiệp.
Tất cả mọi người đầy oán hận nhìn Trương Ngạn Triệu, bởi vì Trương Ngạn Triệu nên bọn họ không chỉ không được nhận ba trăm triệu tiền thưởng, mà hiện tại công việc cũng mất, Trương Ngạn Triệu đúng là đẩy bọn họ vào hố lửa mà.
Nhất là mấy người vốn không định từ chức, nhưng bởi vì nghe Trương Ngạn Triệu nói thì nhất thời kích động từ chức, hiện tại hối hận đến mức muốn khóc cũng không được.
“Trương Ngạn Triệu, đồ đáng chết, có phải anh cố ý hại chúng tôi đúng không, hiện tại thì tốt rồi, chúng tôi vừa từ chức, Địa Ốc Vân Hải lại phá sản, anh nói sau này chúng tôi sống thế nào đây!”
Đám người ầm ĩ trách mắng Trương Ngạn Triệu.
“Tôi… Tôi cũng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, sao Địa Ốc Vân Hải tự nhiên lại phá sản.” Trương Ngạn Triệu nói, còn nhìn thoáng qua Lâm Thanh Diện.
Những người đó đầy hối hận nhìn về phía Lâm Thanh Diện, không ít người bắt đầu cầu xin Lâm Thanh Diện.
“Lâm Thanh Diện, trước đó là chúng ta ngu ngốc mới tin đồ ngốc này nói, anh có thể vì chúng tôi đã góp công sức cho công ty mà cho chúng tôi ở lại được không, không tăng tiền lương cũng không sao, chỉ cần chúng tôi được ở lại thôi.”
Lâm Thanh Diện nhìn bọn họ nói: “Trên thế giới này có rất nhiều cơ hội, đánh mất thì không còn nữa, chúc mấy người có thể tìm được công việc tốt hơn, tiền bồi thường từ chức sẽ được gửi vào thẻ, nếu không còn chuyện gì khác thì mấy người có thể đi rồi.”
Vẻ mặt mọi người đầy tuyệt vọng, ý của Lâm Thanh Diện là không thể thương lượng.
Trong lòng bọn họ đầy ngột ngạt, tức giận muốn trút ra ngoài, đúng lúc bọn họ nhìn thấy Trương Ngạn Triệu ngồi dưới đất, chuyện này do Trương Ngạn Triệu xúi giục, cho nên lửa giận trong lòng lập tức trút lên người Trương Ngạn Triệu,
“Trương Ngạn Triệu, tại tên ngốc nhà anh, bởi vì anh mà công việc của ông đây không còn, anh phải chịu trách nhiệm chuyện này, hôm nay anh cần phải cho chúng tôi một câu trả lời, nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo với anh!”
“Không sai, cần phải cho chúng tôi một câu trả lời!” Mấy người còn lại cũng ồn ào nói.
“Nếu mấy người muốn xử lý anh ta thì mời đi ra ngoài, đừng ở trong công ty chúng tôi, mấy người làm hư đồ thì phải bồi thường đấy.” Lâm Thanh Diện mở miệng.
Một đám người lập tức bắt Trương Ngạn Triệu mang ra khỏi phòng họp, kéo anh ta xuống lầu tính sổ.
Sau khi đám người kia đi, Lâm Thanh Diện quay đầu nhìn về phía Hứa Bích Hoài cười nói: “Em chỉnh sửa lại mấy hợp đồng này đi, sau này có thể em sẽ rất bận rộn một thời gian, công ty cũng cần tuyển thêm một số người, chuyện này cũng phải làm phiền em rồi.”
Hứa Bích Hoài oán trách nhìn Lâm Thanh Diện một cái, mở miệng nói: “Hiện tại đã gần trưa rồi, chẳng lẽ còn không cho người ta ăn cơm sao?”
Lâm Thanh Diện không nhịn được bật cười nói: “Đúng đúng đúng, ăn cơm trước.”
“Đi thôi, em mời anh, hôm nay công ty của em có chuyện tốt, cô gái nhỏ này sẽ mời anh ăn một bữa thật lớn.” Hứa Bích Hoài nói.
“Đã kết hôn nhiều năm rồi, không còn là cô gái nhỏ nữa, em đúng là không biết xấu hổ.” Lâm Thanh Diện cười nói.
Hứa Bích Hoài lập tức trừng mắt, đưa tay nhéo eo Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện nhanh chóng chạy ra ngoài giống như một đứa bé đùa dai.
Mấy người trong phòng họp thấy vậy thì trên mặt lập tức nở nụ cười bất đắc dĩ, hiện tại bọn họ không nghĩ Lâm Thanh Diện vẫn là một tên vô dụng, vừa rồi Lâm Thanh Diện đưa ra những thứ kia hoàn toàn làm cho bọn họ xem Lâm Thanh Diện giống như vị cứu thế.
Mà Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài rất xứng đôi, cho nên bọn họ thấy Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài ngọt ngào thì vẻ mặt đầy hâm mộ.
Giữa trưa Hứa Bích Hoài mời Lâm Thanh Diện ăn cơm, buổi chiều hai người đến công ty xử lý một số chuyện trước mặt, không còn sự uy hiếp của Địa Ốc Vân Hải nên những chuyện còn lại của công ty dễ xử lý hơn rất nhiều.
Tình cảm của Hứa Bích Hoài với Lâm Thanh Diện đã chuyển sang ngưỡng mộ, một người phụ nữ bắt đầu ngưỡng mộ một người đàn ông thì có nghĩa là cô hoàn toàn khuất phục người đó.
Cô cảm giác mình ngày càng phụ thuộc vào Lâm Thanh Diện, hơn nữa Lâm Thanh Diện ưu tú làm cho cô sinh ra cảm giác lo lắng, đôi khi cô sẽ cảm thấy mình không đủ tài giỏi, không xứng với Lâm Thanh Diện.
Cảm giác lo lắng này làm cho cô không ngừng hoàn thiện bản thân, tuy rằng cô không thể giơ tay nhấc chân giơ tay nhấc chân đã làm cho Địa Ốc Vân Hải phá sản giống như Lâm Thanh Diện như vậy, nhưng hiện tại cô có thể giúp Lâm Thanh Diện quản lý tốt công ty nhà họ Hứa.
Chỉ cần không gặp phải những âm mưu đen tối giống như Địa Ốc Vân Hải thì Hứa Bích Hoài vẫn có thể nhẹ nhàng xử lý mấy chuyện về chuyên môn.
Nhưng Hứa Bích Hoài cảm thấy vẫn chưa đủ, cô rất sợ ngày nào đó Lâm Thanh Diện gặp phải một cô gái tài giỏi hơn thì sẽ vứt bỏ mình.
Cho nên cô cần phải nghĩ cách giữ Lâm Thanh Diện ở bên cạnh mình.
Ngoại trừ cố gắng để bản thân trở nên tài giỏi thì còn có cách nào giữ Lâm Thanh Diện ở bên cạnh mình?
Sinh con?