Chuyện này thậm chí đã trở thành hot search nổi bật trên mạng, rất nhiều người muốn xem xem “Trái tim của Hướng Dương” này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có thể hào phóng bỏ ra tận một tỷ rưỡi cho một nữ streamer.
Không ít phương tiện truyền thông đã nắm bắt cơ hội này, bắt đầu hoạt động mạnh mẽ, các thể loại tin tức được bùng nổ bởi những người nắm tình hình, thu hút cộng đồng mạng quan tâm theo dõi.
Trong số đó có một phỏng đoán được mọi người tin tưởng nhất, cho rằng Trái tim của Hướng Dương là thiếu gia của một cậu chủ gia tộc nào đó, vì thích Lục Thiên Điệp nên đã bỏ ra cả ngàn vàng chỉ để chiếm được trái tim của nàng.
Mà chỉ trong vòng một tiếng ngắn ngủi, tin tức về vị đại gia Trái tim của Hướng Dương và nữ streamer Thiên Tâm Điệp đã lọt ra ngoài.
Có người nói hai người này đã ở bên nhau từ lâu rồi, nhưng sau đó vì một số lý do mà chia tay, đến khi Trái tim của Hướng Dương phát tài, liền chạy về tặng thưởng cho Thiên Tâm Điệp.
Cũng có người nói Trái tim của Hướng Dương là cha nuôi của Thiên Tâm Điệp, tặng một tỷ rưỡi cũng chỉ là việc làm cơ bản mà thôi.
Nhưng mọi người đều muốn tin vào phiên bản thiếu gia nhà giàu yêu nữ streamer.
Hứa Bích Uyên bị cấm túc trong nhà không được ra ngoài, sau khi nhìn thấy tin tức này, cô ta lập tức khịt mũi dè bỉu.
“Thiếu gia nhà giàu gì chứ, có thế nào đi nữa, cũng không thể lợi hại bằng chồng tương lai của tôi đâu.”
Tại tổng bộ livestream Đẩu Sa, quản lý kỹ thuật đang nhìn chằm chằm vào mấy chiếc máy tính trước mặt, đôi mày nhíu chặt lại.
Một vài nhân viên kỹ thuật đang mau chóng tìm kiếm lỗ hổng trong hệ thống.
“Sao rồi, tìm ra được chưa, cái tên Trái tim của Hướng Dương đó có phải đã lợi dụng lỗ hổng để lấy quà không?” Quản lý kỹ thuật lên tiếng hỏi.
“Không hề, hệ thống vẫn vận hành bình thường, tài khoản Trái tim của Hướng Dương cũng không có gì bất thường.” Nhân viện kỹ thuật trả lời.
Quản lý lập tức cau mày, anh lần đầu tiên gặp phải chuyện thưởng một lần tận một tỷ rưỡi này, nên anh cảm thấy như có người đang lợi dụng sơ hở hệ thống để lấy quà tặng.
Lúc này giám đốc của truyền hình Đẩu Sa bước tới, quản lý kỹ thuật lập tức đi lên nói qua về chuyện này.
Vị giám đốc kia nghe xong liền bật cười, nói: “Trái tim của Hướng Dương là tài khoản của ông chủ mới của chúng ta, phần thưởng của anh ấy, không có gì sai sót đâu.”
Quản lý kỹ thuật và mấy người nhân viên nghe xong thì trợn tròn mắt, bọn họ không ngờ Trái tim của Hướng Dương lại là tài khoản của sếp mình.
“Sau này chỉ cần là streamer mà ông chủ theo dõi, thì hãy tăng độ tuyên truyền lên cho tôi, nghe rõ chưa.”
“Vâng!”
...
Mà người trong cuộc là Lục Thiên Điệp và Lâm Thanh Diện lại không hề biết chuyện này đã thu hút ảnh hưởng nhiều đến thế nào, lúc này họ đang ở nhà của Hứa Bích Hoài, bàn bạc chuyện ra ngoài dạo phố.
“Bích Hoài, tớ quên mất không nói với cậu, lần này tớ đến tìm cậu, là để thông báo cho cậu biết, tuần sau họp mặt các bạn đại học của chúng ta, lớp trưởng điểm danh cậu đi rồi đó.” Lục Thiên Điệp nói.
“Hả? Tổ chức họp lớp nhanh thế á?” Hứa Bích Hoài hơi ngạc nhiên, mấy năm nay cô sống không tốt lắm, lại thêm cả danh tiếng của Lâm Thanh Diện, thế nên cô không muốn đi họp mặt bạn bè.
“Đúng vậy, thế nên hôm nay tớ đến tìm cậu để cùng đi dạo phố đấy, tớ muốn mua một ít đồ trang điểm, đến lúc đi họp lớp phải đẹp cho bọn họ lóa mắt.”
“Tớ nghe nói mấy năm nay lớp trưởng sống tốt lắm, nghe nói cậu ấy đã là giám đốc công ty con của tập đoàn Thiên Dương, mà hình như vẫn còn lưu luyến cậu lắm, cậu biết đường nắm bắt cơ hội đi nhé.” Lục Thiên Điệp cười xấu xa nói.
“Đừng phá nữa, tớ là người đã có gia đình rồi đấy.” Hứa Bích Hoài lắc lắc đầu.
“Kết hôn rồi thì sao, ai mà không biết đức hạnh của Lâm Thanh Diện thế nào, lớp trưởng bây giờ là giám đốc công ty con của tập đoàn Thiên Dương đấy, danh tiếng mấy năm nay của tập đoàn Thiên Dương không phải cậu chưa từng nghe đến, còn Lâm Thanh Diện thì sao, chỉ là thứ ăn bám vợ ở nhà cậu thôi, làm sao sánh được với lớp trưởng chứ.”
Lục Thiên Điệp vừa nói vừa liếc mắt sang Lâm Thanh Diện khinh bỉ, cảm thấy nói mấy lời này trước mặt Lâm Thanh Diện chẳng có gì là không thích hợp cả.
Hứa Bích Hoài không để tâm đến lời nói của Lục Thiên Điệp, bởi vì cô biết, Lâm Thanh Diện không hề tồi tệ như mọi người nói.
Mà ngược lại, thời gian này sống chung với Lâm Thanh Diện, khiến cô cảm thấy Lâm Thanh Diện là một người thâm sâu khó đoán.
“Được rồi, chúng ta mau ra ngoài thôi, cậu đừng có ở đây nói tớ nữa.”
Hứa Bích Hoài đứng dậy khỏi ghế sô pha, sau đó quay sang nói với Lâm Thanh Diện: “Anh đi cùng với bọn em đi.”
Lâm Thanh Diện cười rồi gật đầu.
Lục Thiên Điệp lập tức trợn tròn mắt, cô kinh ngạc hỏi: “Hoài, cậu điên rồi à, sao lại để anh ta đi dạo phố với chúng ta?”
Hứa Bích Hoài cười nói: “Cho anh ấy đi cùng, như thế thì sẽ có người xách đồ hộ tớ rồi.”
“Hoài, cậu không định... ở cùng anh ta cả đời thật đấy chứ?” Trong giọng nói của Lục Thiên Điệp mang ý không thể tin nổi.
“Nếu như anh ấy thể hiện tốt, thì cũng không phải không có khả năng.” Hứa Bích Hoài bật cười.
Lâm Thanh Diện cũng cười theo cô.
Lục Thiên Điệp chỉ thấy tai mình có vấn đề rồi, rất lâu sau vẫn không phản ứng lại.
Ba người cùng nhau đi đến khu mua sắm, Lục Thiên Điệp muốn mua một ít đồ trang điểm, nên cô đi thẳng đến khu bán đồ trang điểm cao cấp.
“Hai người mua trước đi, tôi đi vệ sinh một lát.” Lâm Thanh Diện lên tiếng.
“Đúng là rảnh rỗi thật.” Lục Thiên Điệp nói đầy khinh bỉ.
Lâm Thanh Diện quay người rời đi, nhưng anh không đi đến nhà vệ sinh, mà đi đến một góc ở ngã rẽ.
“Thiếu gia, mấy ngày không gặp, nhìn cậu có tinh thần hơn nhiều rôi.” Ông Độ cười nói.
“Có chuyện gì nói đi.” Lâm Thanh Diện bình tĩnh trả lời.
“Cũng không có chuyện gì, chỉ là nhìn thấy thiếu gia đi mua sắm, nên tôi đã giúp cậu thanh toán trước hết rồi, trong khu mua sắm này, cho dù cậu mua cái gì cũng không cần bỏ tiền ra nữa.” Ông Độ nói.
“Ông nghĩ rằng dùng cách này có thể khiến tôi đồng ý quay về nhà họ Lâm sao?”
“Tôi luôn tin rằng chỉ cần kiên trì bền bỉ, thì không có chuyện gì là không làm được.”
“Vậy tôi chỉ có thể nói là ông nghĩ nhiều rồi.”
Lâm Thanh Diện không nhiều lời, lập tức quay người đi về chỗ của Hứa Bích Hoài và Lục Thiên Điệp.
Hai cô gái đứng trước quầy mỹ phẩm của Chanel, hai mắt dán chặt lên những món mỹ phẩm trên quầy.
“Bích Hoài, tới nghe bọn họ nói mẫu này dùng tốt lắm, tớ muốn mua một bộ từ lâu rồi.” Lục Thiên Điệp mở miệng nói.
“Tớ cũng nghe nói thế, nhưng mà đắt quá, một bộ này tốn ba tháng lương của tớ đấy.”
Đương nhiên Hứa Bích Hoài cũng muốn dùng mỹ phẩm tốt, nhưng lương tháng lại quá ít, với những món đồ trang điểm đắt tiền thế này, cô cũng chỉ có thể đứng ngắm mà thôi.
Nếu thực sự muốn mua, thì sẽ xót ví lắm.
Lục Thiên Điệp vừa nhận được món quà một tỷ rưỡi, chia đôi cũng được 750 triệu, cho dù như thế, cô cũng vẫn có chút không nỡ mua.
“Bích Hoài, cậu nói xem tớ có nên mua bộ này không?” Lục Thiên Điệp nhìn chằm chằm vào Hứa Bích Hoài rồi hỏi.
Hứa Bích Hoài không nói gì, bỗng có một người phụ nữ đeo kính tầm hơn 30 tuổi bước tới, nhìn qua có vẻ là một người rất giàu có.
Cô ta nhìn hai người Lục Thiên Điệp và Hứa Bích Hoài với vẻ khinh thường, rồi nói: “Không mua nổi thì đừng có chắn đường ở đây nữa, đừng làm cản trở bà đây chọn mỹ phẩm.”