Chỗ Tiểu Đao không có phát hiện gì nhưng Tiểu Quách đang hỏi thăm ở trong ký túc xá thì lại phát hiện ra điều gì đó. Vì ký túc này toàn là nữ cho nên lần này cục cảnh sát liền cho Tiểu Quách đến hiện trường.
“Đội trưởng Hạ, em phát hiện ra rồi, vừa rồi có một sinh viên sống ở tầng hai nói là gần một giờ sáng cô ấy nghe thấy bên ngoài hành lang có tiếng bước chân, còn có cả tiếng va ly lăn. Vì sinh viên đó đang ôn tập môn học chiều nay phải thi cho nên lúc đó cô ấy rất tỉnh táo, nhìn thời gian thì chưa đến một giờ sáng.”
Tiểu Quách cầm sổ ghi chép cau mày tiếp tục nói với Hạ Thần Phong, “Em hỏi tại sao sinh viên đó lại không thấy lạ khi nửa đêm có tiếng va ly lăn thì cô ấy trả lời rằng chủ yếu là vì bây giờ sắp nghỉ đông rồi, rất nhiều sinh viên đều là cú đêm, nửa đêm sắp xếp hành lý.”
Nửa đêm sắp xếp hành lý, manh mối này có thể dùng được cũng có thể không dùng được, vì dù sao thì bọn họ không biết thật sự có người nửa đêm sắp xếp hành lý hay là có người đang chuyển thi thể vào.
Tất nhiên là Tiểu Quách cũng hiểu đạo lý này, cho nên vừa nãy cô đã đi thống kê rồi, trong tất cả sinh viên sống ở tầng hai không có ai sử dụng va ly vào nửa đêm hôm qua cả, “Em đã hỏi rồi, không có ai dùng va ly vào nửa đêm.”
Tiểu Đao cũng chạy đến từ chỗ khác, “Anh Phong, em không phát hiện được gì ở camera giám sát chỗ cổng ký túc xá, bây giờ em bắt đầu xem camera giám sát ở những chỗ khác trong trường, về cơ bản thì ở trên đường đều có, nhưng chỉ sợ hung thủ đã tránh những camera giám sát này rồi.”
Quản lý ký túc xá đi bên cạnh Tiểu Đao vừa rồi cũng nghe được một ít thông tin của Tiểu Quách, ông đột nhiên vỗ vào đầu mình nói, “Tầng hai à… Đúng rồi! Có một phòng ở tầng hai ký túc xá cửa ban công bị hỏng, có thể mở ra từ bên ngoài rất dễ dàng, liệu hung thủ có đi vào từ đó không?”
Đây chỉ là một nghi vấn của quản lý ký túc xá, nhưng đối với Hạ Thần Phong đó lại là một điểm đột phá, “Phòng ký túc xá đó có ai ở không?”
“Đã về nhà hết rồi, phòng này là của sinh viên chuyên ngành tiếng Anh thương mại, năm nay khoa của họ được nghỉ đông sớm nhất.” Dường như quản lý ký túc xá ý thức được mình đã nói ra chuyện gì rất nghiêm trọng liền lập tức quay người, “Tôi đưa mọi người đi, phòng ký túc xá đó đã khóa rồi, không mở được từ bên ngoài đâu.” Tiểu Đao và Hạ Thần Phong đi theo quản lý ký túc xá vào bên trong phòng ký túc xá.
Lục Dao ngẩng đầu nhìn tầng hai, cơn giận trong lòng cô vẫn chưa vơi bớt.
“Lục Dao?” Một người phụ nữ tóc xoăn đang đẩy kính đứng ở bên ngoài đường cảnh giới vẫy tay với cô.
“Cô Lý.” Người phụ nữ này là giảng viên hướng dẫn của Lục Dao, bình thường rất ít khi nhìn thấy, nếu nhìn thấy tức là có việc tìm cô rồi.
Sắc mặt của cô Lý cũng không tốt lắm, bà do dự nhìn xung quanh rồi quay đầu, “Bây giờ em có thời gian không?”
“Cô Lý, cô muốn nói với em chuyện tốt nghiệp phải không?” Lục Dao đã đoán được rồi, dù sao thì mấy vụ án bây giờ đã gây ra không ít chấn động ở trong trường. Quan trọng hơn là bản thân cô không ít thì nhiều đều có liên quan đến những vụ án này. Bây giờ ngoài danh hiệu kẻ lập dị ra, e rằng cô còn có thêm một danh hiệu nữa là kẻ chuyên gây rắc rối.
Cô Lý cũng hơi ngại ngùng, “Là thế này, thành tích của em các thầy cô đều biết rõ, học phần cũng đủ rồi, đồ án tốt nghiệp về cơ bản cũng đã hoàn thành, các thầy cô và lãnh đạo nhà trường đã bàn bạc, với thành tích của em hoàn toàn đạt đến trình độ tốt nghiệp…” Nếu theo tiến độ bình thường thì tháng năm mới tiến hành bảo vệ luận văn nhưng bây giờ là khoảng thời gian có nhiều biến động.
Bây giờ Lục Dao đã thành công trở thành sinh viên “nổi tiếng” của trường này, ngay cả người ngoài trường cũng biết. Một mặt là vì thành tích học tập của Lục Dao thật sự rất tốt, bây giờ cô còn làm ở Tập đoàn Tinh Thần; Mặt khác chính là vì bản thân cô, trước đây tuy cô cũng có danh tiếng nhưng phần lớn là vì ngoại hình và hành vi kỳ lạ của cô, sau này là vì Lục Dao đóng phim truyền hình Di Tiên Truyện. Danh tiếng này của cô về sau vốn dĩ đã không tốt lắm rồi, đặc biệt là sau khi chuyện của Triệu Lập Khôn xảy ra, rất nhiều fan hâm mộ của Triệu Lập Khôn nói Lục Dao hại hắn, là yêu tinh, là đồ sao chổi, còn lôi vụ án của Ngũ Gia Mẫn ra nói, làm cho Lục Dao lập tức trở thành ví dụ tiểu biểu của “rắc rối” trong mắt rất nhiều người.
Lại thêm vụ việc lần này, vừa rồi Lục Dao cũng loáng thoáng nghe thấy tiếng những người xung quanh dị nghị về mình. Trường học cũng cần giữ thể diện nhưng họ lại không muốn hủy hoại một sinh viên xuất sắc như vậy, cho nên tốt nghiệp sớm là việc tốt đối với cả hai bên.
Tuy phía trường học cũng thấy hơi có lỗi với Lục Dao, vì nếu những việc này không xảy ra với cô thì khoa đã chuẩn bị giới thiệu Lục Dao làm nghiên cứu sinh rồi. Trong lòng Lục Dao cũng thấy buồn nhưng cô chỉ có thể cười nói, “Không sao đâu ạ, cô Lý, em tốt nghiệp sớm cũng tốt, lấy được bằng tốt nghiệp sớm thì em cũng sẽ sớm được làm nhân viên chính thức ở Tập đoàn Tinh Thần.”
Sắc mặt cô Lý hơi khó coi nhưng cũng gật đầu, “Tuy nói như vậy nhưng… Haiz, Lục Dao, lần này trường học có lỗi với em nhưng bây giờ em cũng biết tin đồn bên ngoài rồi đấy, em ở trong trường cũng nguy hiểm.”
“Cô Lý, em hiểu tốt nghiệp sớm là cách giải quyết tốt nhất mà, em chấp nhận.” Lục Dao cắt ngang lời của cô Lý, cho dù biết đây cách giải quyết tốt nhưng trong lòng vẫn cảm thấy buồn.
Cô Lý thấy sinh viên của mình miễn cưỡng cười thì thở dài một hơi, “Vậy cứ quyết định thế đi, nếu đồ án tốt nghiệp của em đã xong rồi vậy thì tuần sau chúng ta bắt đầu bảo vệ tốt nghiệp, trường học cũng sẽ sắp xếp cho em, không để em phải chịu thiệt thòi.”
Ở chỗ khác, Hạ Thần Phong và quản lý ký túc xá đi đến phòng ký túc xá ở tận cùng phía tây tại tầng hai. Sau khi lấy chìa khóa mở cửa mọi người đều không đi thẳng vào. Nếu căn phòng này thực sự là nơi hung thủ đi vào vậy thì rất có thể sẽ để lại một vài chứng cứ.
“Để đồng nghiệp phòng khám nghiệm hiện trường đến đây kiểm tra trước đã.” Tiểu Đao hiểu ý, cậu lấy điện thoại gọi cho Hầu Tử bảo cậu ấy đưa đồng nghiệp phòng khám nghiệm hiện trường qua đây. Nhìn từ cửa chính, cả phòng ký túc xá đều được quét dọn rất sạch sẽ, đồ vật được phân loại gọn gàng, rõ ràng là trước khi đi thì sinh viên ở phòng này đã quét dọn rồi.
Ở trên bàn đọc sách gần cửa sổ có để một bông hoa hồng tươi, Hạ Thần Phong cau mày quay đầu hỏi, “Những sinh viên này về nhà từ lúc nào?”
Quản lý ký túc xá ngập ngừng trong giây lát, “Có lẽ là năm ngày trước, tôi nhớ rất rõ khi đi họ còn nói với tôi phải tìm người sửa cửa ban công. Đúng, là năm ngày trước.”
Nếu là năm ngày thì hoa hồng sẽ không thể tươi như vậy được, xung quanh rất sạch sẽ, chỗ cành hoa xuất hiện quá bắt mắt, giống như là cố ý để ở đây cho người ta phát hiện ra vậy.