“Rầm”, tấm thảm dày phát ra một tiếng động lớn, “YS ở thành phố Tô bị cảnh sát tóm được rồi…” Người phụ nữ nói, sau đó đứng lên vội vàng đến phòng đọc sách ở bên cạnh, còn người đàn ông thì kẹp thuốc là, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Hành động xâm nhập vào YS thuận lợi khác thường, nhưng dù thuận lợi thế nào thì cảnh sát vẫn để một người chạy mất, đó chính là Giám đốc của YS. Hạ Thần Phong đi vào văn phòng nhìn thấy bức tường đó, lập tức ngăn Tiểu Đao sắp đi vào lại, “Khoan đã, chụp ảnh!”
Tiểu Đao ngẩng đầu nhìn rồi lập tức, sửng sốt, cậu không nhịn được muốn chửi thề, “Mẹ…” Lời nói đến miệng rồi cậu lại nuốt vào sau đó quay đầu nhìn Hạ Thần Phong, “Vậy lần này có cần gọi Lục Dao đến không?”
Lọt vào tầm mắt là một bức tường lớn, trên tường có mấy màn hình chiếu lối vào của mấy con ngõ, còn bên còn lại thì dán rất nhiều ảnh của Lục Dao, rõ ràng đây là những bức ảnh chụp trộm. Nhìn sự bố trí trong phòng thì sợ rằng người này cũng là người của “thầy”.
Hạ Thần Phong nghĩ, bây giờ e rằng Lục Dao cũng không thể quan tâm đến nơi này, “Đừng gọi vội, thu thập tài liệu, tay quản lý giám đốc này tên là Hứa Vinh, chúng ta phải nhanh chóng tìm được hắn.”
Hạ Thần Phong nhìn bức tường đó, trong lòng không thấy vui mừng chút nào vì đã phá được ổ YS này. Tuy giám đốc chạy rồi nhưng vẫn bắt được người quản lý của YS, đội truy quét kinh doanh đồi trụy cười đến híp cả mắt.
“Hạ Thần Phong, các cậu đã giúp chúng tôi một việc lớn, sau khi giải quyết xong việc này, chúng ta ra ngoài ăn lẩu đi.” Người đội trưởng ở đối diện Hạ Thần Phong vỗ vai anh nói.
“Đợi sau khi phá án xong rồi nói, tôi phải đi thầm vấn mấy người ở chỗ anh trước đã.”
“Được được được, cậu đi phá án trước đi, dù sao thì tôi cũng đã bắt được người rồi. Còn cả tay Hứa Vinh kia nữa, nghe Tiểu Đao nói các cậu cũng muốn điều tra? Vậy chúng ta hợp tác cùng nhau tìm đi, tôi không tin hắn có thể ra khỏi thành phố Tô này được.”
Hạ Thần Phong gật đầu sau đó lấy điện thoại ra xem, không có cuộc gọi nhỡ, anh do dự một lát rồi quyết định điều tra rõ vụ án rồi mới nói với Lục Dao.
YS vốn dĩ còn đang mở nhạc đã trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, Hầu Tử kéo một quản lý của YS đi đến, “Cung cấp cho chúng tôi một bản danh sách người đến YS vào thứ sáu tuần trước.”
“Đồng chí cảnh sát, đây là sự riêng tư của cá nhân, chúng tôi không thể tùy tiện tiết lộ được.” Không ngờ đến lúc này rồi mà người quản lý này vẫn nghĩ cho khách hàng như vậy.
Đúng lúc Hạ Thần Phong đi ra khỏi văn phòng thì nghe được câu nói này, anh nhìn người quản lý đó với ánh mắt như một con dao, “Anh biết vụ án xảy ra vào thứ sáu đúng không. Ngôi sao điện ảnh Phó Văn Tịnh bị hại ở thành phố Tô, chúng tôi phát hiện ra manh mối trên trang phục của nạn nhân, chứng minh rằng hôm đó hung thủ có mặt ở YS. Chúng tôi đã nắm được manh mối quan trọng của hung thủ. Cho nên bây giờ, chúng tôi không dò hỏi anh mà là thông báo với anh, anh đang hỗ trợ cảnh sát phá án.”
Hạ Thần Phong vừa nói xong câu này thì một người đàn ông ngồi xổm ở trong góc đột nhiên cẩn thận di chuyển bước chân, đầu gần như vùi vào trong khuỷu tay, dường như cố gắng để co cơ thể của mình nhỏ hơn nữa.
Hạ Thần Phong đột nhiên nhìn thấy hành động này, hai mắt anh hơi nheo lại, anh quay đầu nhìn người quản lý thì thấy sắc mặt của người quản lý đã trắng bệch rồi, “Anh nhìn bức ảnh này, chỉ cần anh giao video giám sát ra thì cảnh sát chúng tôi sẽ phá được vụ án này, chưa biết chừng hành động phối hợp với cảnh sát của anh sẽ có ích đối với việc giảm hình phạt cho việc anh phạm phải bây giờ…”
“Được… Được… Tôi phối hợp. Nhưng mà người được đánh dấu này không phải khách hàng mà là công tử ở chỗ chúng tôi.” Người quản lý nhìn bức ảnh rồi vội vàng nói. Lúc này toàn bộ sự chú ý của Hạ Thần Phong đều đặt trên người đàn ông ở trong góc kia. Quả nhiên khi nghe thấy người quản lý này sắp giao video giám sát ra, người đàn ông kia liền đột nhiên vùng dậy, muốn nhanh chóng xông ra ngoài.
Hạ Thần Phong chỉ đợi lúc này, vừa nãy khi nhìn thấy hành động kỳ lạ của người đàn ông này anh đã thấy nghi ngờ rồi. Người đàn ông này đang sợ hãi, nghe thấy anh sắp phá được án rồi nên chột dạ. Nếu không phải hung thủ vậy thì tại sao người này lại sợ vụ án này được phá?
Có sự nghi ngờ này rồi nên vừa nãy Hạ Thần Phong cố ý nói ra một chút tiến độ của vụ án, quả nhiên người này không bình tĩnh được nữa.
Động tác của người đàn ông rất nhanh nhưng không nhanh bằng Hạ Thần Phong lúc nào cũng chuẩn bị để bắt gã. Nhìn thấy người đàn ông đó chạy về phía cửa thì cánh sát xung quanh sau một khoảnh khắc ngẩn người liền nhanh chóng phản ứng lại. Nhưng người ở hiện trường nhìn thấy có người muốn bỏ chạy thì cũng ồ ạt bắt chước. Hạ Thần Phong người cao chân dài nhanh chóng làm ra động tác đạp chân lên trên ghế xô pha, trực tiếp nhào người qua đó.
“Á!” Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, người đàn ông bị Hạ Thần Phong đẩy xuống đất, vai đập mạnh vào một chiếc ghế, “Không liên quan đến tôi, có người bỏ tiền ra bảo tôi làm! Tôi không giết người!”
Có một vài hung thủ, khi cảnh sát chưa phát hiện ra chứng cứ thì có thể tỏ ra rất vô tội, nhưng sau khi phát hiện ra bản thân có thể bị bại lộ thì họ sẽ rất chột dạ, sau đó tâm lý bắt đầu sụp đổ dẫn đến việc tự để lộ thân phận của mình.
Hạ Thần Phong nhếch môi vặn tay người đàn ông ra sau lưng, sau đó đứng dậy kéo người đàn ông lên, lúc này anh mới thật sự nhìn rõ vẻ bề ngoài của người đàn ông, “Không phải anh giết thì anh chạy làm gì hả?”
Người đàn ông trông rất đẹp trai, chính là vẻ bề ngoài trông phi giới tính mà con gái bây giờ thích nhất, một đôi mắt phượng vốn dĩ rất đẹp nhưng bây giờ lại chứa đầy vẻ hoảng sợ, cơ thể không có cơ bắp bị Hạ Thần Phong xách lên một cách dễ dàng.
“Tôi… Tôi…” Người đàn ông lắp ba lắp bắp, có vẻ như anh ta sắp khóc đến nơi rồi.
Quản lý nhìn thấy người đàn ông đã bị bắt thì trong lòng liền nghĩ có thể không cần giao video ra nữa, không ngờ Hạ Thần Phong sau khi vứt người đàn ông cho Hầu Tử thì quay người lại, “Video đâu?”
Người quản lý bất lực đi mở cửa phòng bên cạnh văn phòng của giám đốc theo lời của Hạ Thần Phong và Hầu Tử,. Đẩy cửa ra, màn hình ở đây còn nhiều hơn so với văn phòng đó, dường như là treo đầy cả bức tường, đây chắc chắn không phải là phòng giám sát an toàn bình thường.
Hạ Thần Phong lại gần nhìn, anh quay người lại, “Các anh đang theo dõi khách hàng của mình.”
Đây không phải câu phản vấn mà là câu trần thuật. Hạ Thần Phong nhìn mấy màn hình trên bức tường, bên trong chính là cảnh tượng mấy gian phòng, có thể nhìn ra là mấy ống kính này được lắp đặt rất kín đáo.
Người quản lý cúi đầu, toàn thân run rẩy, “Đây… Đây là ý của giám đốc, chúng tôi thật sự không có cách nào.”
“Video của các anh lưu ở đâu?”