Từ sau khi Lâm Bình đến ở căn biệt thự bên cạnh nhà của Trần Chính Quốc, nhà họ Trần đã tiến hành điều tra một lượt về Lâm Bình.
Tuy tin tức của anh trong năm năm gần đây, bọn họ lại không điều tra ra được gì, nhưng ân oán của năm năm về trước, nhà họ Trần đã tra xét được kỹ càng.
Cộng thêm một số hành động gần đây của Lâm Bình.
Trần Thu phỏng đoán, hôm nay, có lẽ Lâm Bình sẽ đến nơi này, nếu không, cô ta căn bản sẽ không đến những trường hợp như thế này.
Đối mặt với lời chất vấn từ phía Trần Thu, sắc mặt Trương Khuê thay đổi, sau cùng, cô †a nhẹ giọng nói: “Không cần.”
Trần Thu không nhìn cô ta nữa, mà nhanh chóng đi đến trước mặt Lâm Bình.
Từ sau khi Trần Thu xuất hiện, những nhân viên bảo vệ kia nhìn thấy tình thế không ổn, đã sớm tránh ra xa rồi.
“Ngài Lâm, anh không sao chứ?”
Trần Thu gọi Lâm Bình, trên mặt mang theo vẻ tôn kính.
Từ sau khi Lâm Bình lộ ra thực lực của mình, không so đo với việc trước đó cô ta đã vô lễ với anh, còn để Chu Thanh chỉ bảo thêm cho cô ta, đối với Lâm Bình, sự tôn kính của Trần Thu là phát ra từ thật lòng, sự tôn kính đối với người mạnh.
Hơn nữa, sau đó Trần Chính Quốc đã dạy dỗ cô ta một trận.
Đồng thời, nghiêm túc nói cho cô ta biết, Lâm Bình không phải là người nhà họ Trần có thể chọc được, Trần Thu nhanh chóng thông suốt, muốn chủ động rút ngắn quan hệ với Lâm Bình.
Lại thêm, cô ta cho rằng Chu Thanh cũng ở đây, vì thế đã đến nơi này.
“Cô cảm thấy tôi sẽ có chuyện gì à?”
Lâm Bình cười nói.
Trên gương mặt xinh đẹp của Trần Thu lộ ra vẻ xấu hổ: “Là do tôi lỗ mãng rồi, ngài Lâm đương nhiên sẽ không xảy ra chuyện gì.”
Không nói đến thân phận, chỉ nói riêng thực lực, nhìn khắp thành phố Hải Châu này, không ai có thể khiến anh bị thương.
“Lấy tính cách của cô, không giống người sẽ đến đây tham gia náo nhiệt?”
Lâm Bình sải bước, đi về bên trong đại sảnh.
Trần Thu đuổi theo: “Tôi cho rằng cô giáo Chu Thanh sẽ đi cùng anh đến đây.”
Hai người vừa nói chuyện, vừa đi vào trong sảnh.
Để lại một đám người với vẻ mặt đờ đẫn.
Lâm Nhã nhìn theo bóng lưng của Lâm Bình, lại một lần nữa, cảm xúc trong lòng của cô ta rất phức tạp.
Từ khi nào thì Lâm Bình đã quen biết với Trần Thuvvv Hơn nữa, nhìn qua, quan hệ giữa hai người khá tốt.
Lâm Bình đến nơi này, Trần Thu chính là trợ lực của anh saovvv Sắc mặt của Lý Nguyên Tùng vô cùng đặc sắc.
Thân là một thanh viên trong giới con cháu nhà quyền quý của thành phố Hải Châu, anh ta tự nhiên hiểu rõ về tính tình của Trần Thu hơn Lâm Nhã.
Người con gái này khinh thường kết bạn với những gia đình hạng hai.
Cho dù mấy nhà Tạ, Cao, Dương, thực lực gần với nhà họ Trần, Trần Thu chưa chắc đã cho một vẻ mặt vui cười với đám con cháu nhà này.
Làm sao đối với Lâm Bình, vẻ mặt vui cười của cô ta lại đi theo cấp số cộng rồivvvAnh ta thật sự nghĩ mãi không ra.
Vì sao mỗi lần, mắt thấy Lâm Bình sắp rơi vào đường cùng, chắc chắn sẽ có một người xuất hiện, giải vây cho anh tavvv Vì saovvv Trong lúc nhất thời, thân phận của Lâm Bình khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy hiếu kỳ.
Người đàn ông khiến cho công chúa băng giá Trần Thu kia nở nụ cười là ai thếvvv Từ khi nào thì thành phố Hải Châu lại có một nhân vật như thế rồivvv Chẳng qua động tĩnh ở chỗ cửa, tuy không nhỏ, nhưng dù sao cũng chỉ khiến cho một nhóm người chú ý mà thôi.
Phần lớn lực chú ý của mọi người đều tập trung vào nhân vật chính hôm nay – Đường Thanh Tâm.
Trong sảnh B.
Ở chỗ trong cùng chính là khu vực của những nhân vật lớn, những người thật sự nắm quyền của thành phố Hải Châu.
Đường Thanh Tâm chính là ngôi sao sáng được yêu thích nhất ở thành phố Hải Châu này, là nữ thần trong lòng mọi người, cô ta sắp ký kết hợp đồng làm người phát ngôn cho dự án ở chân núi Hoàng Long, lúc này, mọi việc đang diễn ra hết sức thuận lợi.
Lúc Lâm Bình đi đến trong sảnh B, anh lập †ức nhìn thấy Đường Thanh Tâm, hôm nay cô †a mặc một bộ lễ phục màu trắng, giẫm lên giày cao gót, tôn lên dáng người hoàn mỹ của cô ta, làm cho đường cong hiện lên.
Để lộ ra bên ngoài là hai cánh tay trắng nõn, giống như ngó sen trong bùn, gần bùn lại không hôi tanh mùi bùn.
Mái tóc đen dài của cô ta xõa ra sau lưng, lộ ra gương mặt cao quý, lạnh lùng.
Tuy trên mặt cô ta mang theo nụ cười, nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác lạnh lùng, kiêu ngạo, không thể xâm phạm.
Nhìn qua, cô ta giống như một như một vị nữ vương đang dạo bước trên thế gian này.
“Tổng giám đốc Đường, chúc mừng, chúc mừng cô, để cô làm người phát ngôn cho dự án chân núi Hoàng Long, thật đúng là không ai thích hợp hơn cô.”
Không ít người xúm lại bên cạnh Đường Thanh Tâm.
Những lời khen ngợi không ngừng được nói ra.
Những người này, có người là tổng giám đốc của công ty, có người lại là nhà đầu tư tài chính, thậm chí còn cả lãnh đạo đang tại chức của thành phố Hải Châu.
Ngoại trừ những người đó, mấy gia tộc có quyền thế lớn nhất ở thành phố Hải Châu là Trần, Tạ, Cao, Dương đều cử người đại diện đến tham dự buổi họp báo này.
Buổi họp báo ký kết được chính thức diễn ra vào lúc bốn giờ chiều.
Lúc này, chỉ còn khoảng 20 phút nữa là buổi họp báo sẽ bắt đầu.
Sau khi tán gẫu với nhóm người cầm quyền của thành phố Hải Châu, Đường Thanh Tâm dành ra một chút thời gian đi đến chỗ nhóm con cháu nhà quyền quý của Hải Châu.
Dù sao những con cháu nhà quyền quý này, có rất nhiều người đến đây là vì cô ta.
Đường Thanh Tâm sẽ không vắng vẻ bọn họ.
Lâm Bình đứng trong đám người, nhìn thấy Đường Thanh Tâm, anh nhếch môi, cười lạnh một tiếng.
Hiện tại, so với năm năm trước, Đường Thanh Tâm trở nên thành thục hơn nhiều, thủ đoạn giao tiếp càng thêm lõi đời.
Ở giữa một đám con cháu thế gia, dáng vẻ của cô ta bình tĩnh, tự nhiên, nắm tiết tấu trong tay, khiến những con cháu nhà quyền quý kia đều phải chạy theo cô ta.
Gần như tất cả những con cháu nhà quyền quý kia, dẫn theo bạn gái hay không dẫn theo bạn gái, lúc Đường Thanh Tâm đến gần, hầu như bọn họ đều nỗ lực thể hiện ra một mặt ưu †ú của mình, cố gắng để lại một ấn tượng tốt với Đường Thanh Tâm.
Cho dù rất nhiều người biết, Đường Thanh Tâm căn bản không có khả năng ưu ái bọn họ, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc trong lòng những người này ôm ấp một chút ảo tưởng.
Dù sao, hiện tại Đường Thanh Tâm mới chỉ hơn 20 tuổi.
Chính là độ tuổi đẹp nhất của phụ nữ.
Đồng thời cho đến bây giờ, Đường Thanh Tâm cũng chưa từng truyền ra scandal gì, cô †a vẫn còn là một người độc thân.
Bởi vì buổi họp báo lần này có rất nhiều con cháu nhà quyền quý ở Hải Châu tham dự, vì thế, so với những buổi họp báo thông thường, nó được tổ chức tương đối khác biệt.
Gần như là được tổ chức dưới dạng tiệc rượu.
Trong tay Đường Thanh Tâm cầm một ly champagne, cho dù là ai đến mời rượu, cô ta đều chủ động chạm ly, một vòng giao tiếp, ánh mắt mọi người nhìn Đường Thanh Tâm càng thêm nóng rực.
Thế nhưng cho dù mỗi lần Đường Thanh Tâm đều uống một ngụm nhỏ, uống tới uống lui, rượu trong ly của cô ta không vơi đi bao nhiêu.
Đường Thanh Tâm đi dạo một vòng, sau đó đi đến một chỗ gần đó.
Lâm Bình cũng lấy một ly champagne, đi đến đó.
“Đường Thanh Tâm, đã lâu không gặp!”
Lâm Bình thản nhiên nói.
Tuy giọng nói của anh không lớn, nhưng đủ cho những người xung quanh nghe thấy.
được.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của những người xung quanh đều chuyển từ trên người Đường Thanh Tâm, sang đến chỗ Lâm Bình.
“Người này là ai thế?”
“Sao lại có người không lễ phép như vậy?”
“Anh ta không sợ đắc tội với cô Đường à?”
Trong lúc nhất thời, có rất nhiều tiếng bàn tán vang lên.
Đồng thời cũng có không ít người trừng mắt nhìn Lâm Bình.
Mọi người ở đây, cho dù thân phận cao hay thấp, cho dù là những nhân vật chân chính cầm quyền cũng sẽ không gọi thẳng tên của Đường Thanh Tâm như thế: Càng đừng nói những người thế hệ sau như bọn họ.
Cho dù tuổi tác của bọn họ và Đường Thanh Tâm xấp xỉ nhau, xem như là người đồng lứa, nhưng hiện tại Đường Thanh Tâm chính là người cầm lái của tập đoàn nhà họ Đường, địa vị tương đương với bậc cha chú trong nhà bọn họ.
Thậm chí có không ít người bậc cha chú nhìn thấy Đường Thanh Tâm còn phải khách sáo và nịnh bợ.
Người nào lại vô lễ như vậyvvvNgười nào lại dám vô lễ như thếvvv “Anh là ai lại dám vô lễ với cô đường như vậy?”
Lúc này một người thanh niên nhà họ Tạ, một trong những thế gia lớn nhất Hải Châu, đi ra, lớn tiếng với Lâm Bình.
Chẳng qua, Lâm Bình lại làm như không nghe thấy, ngược lại, anh cất bước đi về phía Đường Thanh Tâm.
Còn Đường Thanh Tâm, sau khi nghe thấy giọng nói của Lâm Bình, vốn dĩ Đường Thanh Tâm đang nắm giữ tiết tấu, nụ cười lạnh nhạt, trong nháy mắt đã cứng lại.
Cô ta quay đầu nhìn về phía Lâm Bình đang sải bước đi về phía cô ta.