Bọn họ là những người chi phối nguyên tố Ma Pháp và kết hợp khả năng đó với những lý luận huyền bí riêng, tạo thành “Huyền Thuật”. Khác với người vận dụng Ma Pháp thông thường ở chỗ, các gia tộc này tôn thờ triết lý hoặc hệ thống đức tin được truyền từ thế hệ trước đến thế hệ sau một cách nghiêm ngặt, với luật lệ rõ ràng và sự đoàn kết giữa các thành viên trong nội tộc vững chắc. “Trăm Gia Tộc Huyền Thuật” chỉ là cách gọi chung được mọi người thường sử dụng để nói về họ, không có nghĩa thật sự chỉ có một trăm gia tộc Huyền Thuật tồn tại.
Mục đích tồn tại của bọn họ chỉ có một: Bảo hộ cho loài người. Vì nếu không có những người này, nhân loại đã trở thành nô lệ và bị ép đến bờ vực tuyệt chủng bởi các sinh vật phi nhân loại thống trị Đông Đại Lục bấy giờ. Con người tầm thường và nhỏ bé đến mức không đáng kể nếu so với Tộc Người Lùn hay Tinh Linh – Hai trong số những loài mạnh mẽ nhất ở phiến lục địa này.
Vì rất nhiều nguyên nhân mà con người không thể cạnh tranh với hai chủng tộc kia, nhưng có thể kể đến: Sự ưu việt về thiên phú Ma Pháp của Tinh Linh và Công Nghệ vượt bậc của Người Lùn. Chưa tính đến tuổi thọ ngắn ngủi và những mâu thuẫn liên tiếp trong nội bộ xã hội, trong khi một dũng sĩ nhân loại chỉ dựa vào gươm và giáp để chiến đấu, Người Lùn đã phát triển chất nổ và điều khiển cơ giới khổng lồ; Ma Pháp sư nhân loại lại thua kém Tinh Linh đồng cấp và sức mạnh vật lý càng không thể so sánh, những mũi tên của chủng tộc tao nhã xinh đẹp này là kết tinh giữa nghệ thuật bắn cung bậc thầy và Ma Pháp xuyên thấu vô địch.
Nhưng bất kể những lợi thế trên, nhân loại chưa từng tuyệt diệt. Chính là nhờ “Trăm gia tộc Huyền Thuật”, mà đại biểu là các gia tộc Kết Giới Sư, Triệu Hồi Sư, Âm Dương Sư, Thuần Thú Sư,…
Suốt một ngàn năm từ ngay sau thời khắc “Lịch sử bị đánh cắp”, một cuộc chiến đã diễn ra, được người Đông Thế Giới biết đến với tên gọi - “Đại Chiến Chủng Tộc”. Tuy không ai biết vì sao cuộc chiến nổ ra, có lẽ nguyên nhân có nguồn gốc kéo dài từ trước đó rất lâu rồi, lâu đến mức không còn người nhớ được, nhưng bọn họ vẫn lao vào tắm máu nhau… Kết quả của cuộc đại chiến là sự sụp đổ của Vương Quốc Người Lùn và Tộc Tinh Linh tháo chạy khỏi đại lục, kéo theo sự suy tàn của phần lớn các gia tộc Huyền Thuật. Cho đến ngày nay, chỉ còn những Kết Giới Sư tản mác khắp lục địa và một số cực ít bảo hộ Thánh Quốc Elezeal, lập nên “Hiệp Đoàn Kết Giới Sư” – một trong năm thế lực chi phối Siêu cường này.
Nếu nói ba Giáo Hội dựa vào Đức Tin thao túng con người, “Hội Kỹ Sư Ma Pháp” dùng kiến thức công nghệ do chính nhân loại tích lũy được và một phần chiếm đoạt từ vương triều Người Lùn đã sụp đổ để phát triển lớn mạnh, thì “Hiệp Đoàn Kết Giới Sư” với truyền thống lâu đời nhất của nó sở hữu những thành viên mang năng lực cá thể mạnh mẽ nhất. Điều đó có thể chứng minh thông qua cách phân đẳng cấp của họ: Kết Giới Sư Tiềm Năng; Kết Giới Sư Thực Tập; Kết Giới Sư Chân Chính; Kết Giới Sư Cao Cấp; Kết Giới Sư Bậc Thầy và Đại Kết Giới Sư. Ngoài ra còn một bậc nữa, nhưng chỉ tồn tại trên mặt danh nghĩa vì chưa từng có ghi chép về người nào đạt đến trình độ này, ít nhất là với những tư liệu còn sót lại: Kết Giới Sư Huyền Thoại.
Một Ma Pháp sư dưới cấp 6 không trang bị pháp khí ngang sức với Kết Giới Sư Thực Tập. Và Ma Pháp sư Cao cấp tầng 7 có thể chiến đấu ngang Kết Giới Sư Chân Chính, trong khi cần sự hỗ trợ của pháp khí để bằng Kết Giới Sư Cao Cấp. Mà người Cửu Hoàng tử Janica đang tìm kiếm, Bậc Thầy Kết Giới Sư Karano Akilin chính là kẻ sở hữu năng lực đối kháng được Ma Pháp sư tầng 8! Trong khi hiện tại trên toàn thế giới, chỉ có một vị Đại Kết Giới Sư được biết đến, đồng thời là Chủ Tịch của “Hiệp Đoàn Kết Giới Sư”, cũng là tồn tại tương đương với “Á Thần” Redvane Lilly Tervirx. Chính nhờ vị Chủ Tịch này mà bốn Siêu cường đại diện cho mỗi phiến lục địa Đông Nam Tây Bắc duy trì được cân bằng quyền lực. Nếu không có ông, Vương Quốc Baranotine của phương Tây với Quốc Sư kiêm Ma Pháp Sư tầng 9 Tervirx đã thôn tính toàn bộ thế giới.
Và hiện tại, vị Giám Mục thiên tài thuộc Giáo Hội Quang Minh đang đối mặt với cặp đôi nguy hiểm bậc nhất vùng Tây Nam Thánh Quốc – Kết Giới Sư Chân Chính Tamarashi Kelle và Kết Giới Sư Thực Tập Kinomoto Lena.
Vì sao gọi là “nguy hiểm” trong khi họ là những người thuộc gia tộc từng cống hiến xương máu cho sự tồn vong của nhân loại? Đối với Ranzerley Theodore mà nói, chỉ cần Giáo Hội Quang Minh nhận định, cậu sẽ tuyệt đối tuân thủ. Hoặc ít nhất là khi những Đấng Bề Trên thật sự phụng sự Thần Minh mà không vì dục vọng bản thân…
“Kelle, ngươi thật sự muốn can thiệp vào công việc của Giáo Đình? Liệu Zaltaire Đại Nhân khi biết được người của mình khơi mào cuộc chiến giữa Giáo Hội và Hiệp Đoàn thì sẽ có phản ứng như thế nào nhỉ?” – Theodore ngưng loạt công kích rõ ràng là không có hiệu quả, bắt đầu chuyển sang mặt trận ngôn ngữ. Dù sao, “thần đồng Giám Mục” không phải biệt danh mà kẻ chỉ biết dùng vũ lực giải quyết vấn đề có thể đạt được.
Ngay khi nghe những lời đó, người đàn ông trung niên với búi tóc bạc – Kết Giới Sư Chân Chính Kelle dường như hơi sửng sốt, trong khi người phụ nữ xinh đẹp – Kết Giới Sư Thực Tập Lena và cũng là bạn đời của ông lại nhìn cậu với ánh kỳ quái. Theodore không nhịn được nhíu mày, dường như hướng đi của cuộc tranh chấp đang chệch khỏi tính toán của cậu.
Quả nhiên, tiếng cười mạnh mẽ vang dội khắp con phố truyền ra từ Kelle. Ông vốn là người hào sảng, chỉ khi đối mặt với kẻ thù mới trở nên nghiêm túc và ác liệt, thế nhưng đối phương lần này chỉ mười hai tuổi khiến cho ông có chút mềm lòng… Mình hoàn toàn có thể làm cha, không, làm ông cậu ta!
Lena đã sống cùng bạn đời mình ba mươi năm rồi, tuy vẻ ngoài là một cô gái hai mươi nhưng tuổi tác thực tế cũng chẳng kém Kelle là bao… nên bà hiểu rõ tính cách ông ấy, chỉ đành nở nụ cười bất đắc dĩ và giải thích: “Cậu nhóc, xem ra cậu còn chưa biết tin tức mới nhất, Hiệp Đoàn Kết Giới Sư đã chính thức tuyên bố “Mã vàng” với Tổng Giám Mục Lye Anthony rồi, mà chính Giáo Hội Quang Minh cũng ra chỉ thị áp chế Anthony về Giáo Đình để xử lý”.
Thông tin trong câu nói ngắn ngủi của bà trực tiếp khiến Theodore đứng hình, sau đó là kinh sợ. Ai cũng biết Lye Anthony là Tổng Giám Mục đứng đầu Tòa Thánh Frankze, chịu trách nhiệm lãnh đạo cộng đồng Đức Tin Quang Minh của cả vùng Tây Nam Thánh Quốc, đồng thời là cấp trên trực tiếp của cậu! Trong khi cậu còn đang băn khoăn không biết vì sao động tĩnh nơi này huyên náo đến vậy mà người của Giáo Hội chưa đến viện trợ, ra là do Đấng Bề Trên… Không, tên sâu mọt đội lốt Bề Trên lại bị quản chế vào thời điểm quan trọng thế này! – Theodore nghiến răng nguyền rủa trong lòng.
“Mã vàng” là một trong bốn “Tình trạng khẩn cấp” được năm thế lực Thánh Quốc nhất trí thông qua để đánh giá mức độ nghiêm trọng hay nguy hiểm của một sự việc, sinh vật mang yếu tố Ma Pháp từ bậc 3 đến 6. Cũng tương tự như “Cấp bậc nguy hiểm” của Vương Quốc – Siêu cường đối trọng với Thánh Quốc, một khi bị đánh “Tình trạng khẩn cấp” nghĩa là bất kỳ người nào sống trên Đông Đại Lục cũng có quyền và nghĩa vụ tiêu diệt. Ngoài ra còn có “Mã xanh”, “Mã Đỏ” và “Mã Tím” lần lượt ứng với “thảm họa mang yếu tố Ma Pháp tầng 1 đến 2”; “tầng 7 đến 8” và “bậc 9”. Thảm họa trên thang 9 là “Vô Sắc” và trong “Bảng Lưu trữ thảm họa” do Học Viện Thánh Quốc Vinh Quang cất giữ, chỉ có “thứ đã đánh cắp giai đoạn Lịch sử năm nghìn năm trước” là được gắn mác “Vô Sắc”. Vì bất kể là gì, đủ khả năng làm việc này chỉ có Thần Minh… hoặc tệ hơn, là Ác Quỷ - Câu đánh giá do chính tay Viện trưởng đầu tiên của Học Viện khắc vào bảng lưu trữ.
Hay nói cách khác, cậu bị Anthony “bỏ quên” trong nhiệm vụ lần này, nhóm phản đồ Quang Minh bằng cách nào đó biết được và tận dụng thời cơ đột kích. Lão lo thân mình chưa xong thì đời nào có thể báo cáo nhiệm vụ thanh trừ của mình cho người Giáo Đình gửi xuống tiếp quản thay lão! Thậm chí có khi lão còn huy động lực lượng thân tín chống cự với đại diện Giáo Đình nhằm tránh bị bắt về quản chế… - Trong khi Giám Mục Theodore suy nghĩ, một vị Cha Xứ trước kia đạo mạo trang nghiêm giờ đây chật vật với áo bào rách rưới la toáng lên thu hút sự chú ý của mọi người:
- Thần Minh ở trên cao! Khói… khói bốc lên từ phía Tòa Thánh!
Ở hướng đối diện với nơi bọn họ đang đứng, trong Quảng Trường Thánh, nơi luôn ngập tràn quang huy của Quang Minh Thần cao cao tại thượng… một cuộc hỗn chiến đẫm máu đang diễn ra, Tòa Thánh nguy nga sừng sữ ngàn năm không đổ luôn tự hào với hàng cột Cẩm thạch và Bạch Ngọc, giờ phút này bị ngọn lửa Ma pháp xanh lam quỷ dị thiêu đốt.
“Là [Lửa Linh Hồn] của bọn “Giáo Hội Tử Thần”! Nhưng vì sao chuông Tòa Thánh không…” – Theodore buột miệng thốt ra vì bị hiện thực đả kích mãnh liệt, nhưng cậu lập tức hiểu được đại khái tình trạng đã xảy ra. Cậu quay phắt lại nhìn chằm chặp vào cặp đôi Kết Giới Sư mang thái độ bình thản trước mặt bằng đôi mắt ánh bạc lập lòe lửa giận, hỏi nhưng dùng ngữ khí khẳng định: “Các người phối hợp cùng kẻ thù truyền kiếp của chúng tôi? Đặt kết giới ngăn chặn dư chấn cuộc chiến ở Quảng Trường Thánh và tấn công Tòa Thánh?”.
Nhìn cậu nhóc rõ ràng đã sử dụng món vũ khí Công Nghệ Người Lùn đến cực hạn, nhưng vẫn đang cố chấp kích hoạt bằng cách dồn Ma pháp cuồn cuộn vào nó thông qua hoa văn xanh lam biến đổi không ngừng trên bề mặt, biểu tình Kelle trở nên nghiêm túc: “Bọn ta không biết vì sao Giáo Hội Tử Thần lại biết tin tức mà đúng lúc hành động, nhưng lần này chúng ta thật sự không hợp tác với họ, nhóm phản đồ Quang Minh là do cá nhân hai bọn ta biết được sẽ đột kích cậu hôm nay nên mới hợp tác tạm thời. Phương châm của Hiệp Đoàn vẫn là “trung lập, kiên định và công bằng”. Alijah là nguyên nhân duy nhất khiến chúng ta tách riêng khỏi hành động lần này, nó là Kết Giới Sư Tiềm Năng do Lena nhận cách đây không lâu, trên người còn có “tín vật” chúng ta lưu lại”.
Dứt lời, ông hướng ánh mắt về cậu bé gầy xơ xác rách rưới nhà Amberlain được Lena dùng màng chắn kết giới bao bọc phía sau.
Đội Kỵ Sĩ Quang Minh cũng đã dần khôi phục từ khi hai bên đối thoại, nhưng bọn họ không có quyền lên tiếng nếu chỉ huy trực tiếp – Giám Mục Theodore còn ở đây, dù vậy, khói đen ngùn ngụt từ hướng Tòa Thánh rõ ràng khiến họ dao động, phần đông đã suy sụp hoặc hoảng loạn đến mức không nâng kiếm giữ thế phòng thủ trước đám phản đồ bao vây bên ngoài. Điều này thành công giúp nhóm mạo hiểm giả “Thiết Hoa” giải cứu những thành viên còn bất tỉnh sau dư chấn vụ nổ ánh sáng lúc trước và rút ra ngoài vòng chiến.
Không chờ ba vị Cha Xứ tùy tùng lên tiếng, Theodore đã cất lời: “Nếu ngài đã nói vậy, ta sẽ không tiếp tục cuộc tranh chấp này, nhưng Giáo Hội Quang Minh nhất định ghi nhớ”. Rõ ràng hai bên đều biết sự thật đúng như lời Kết Giới Sư Kelle nói, dù sao “Hiệp Đoàn Kết Giới Sư” từ khi thành lập đến nay vẫn giữ vững thái độ trung lập với bốn thế lực lớn còn lại. Họ không có lý do đối đầu với Quang Minh Giáo Đình, cũng như hợp tác với Giáo Hội Tử Thần… Vì dù sao tín đồ Thần Quang Minh vẫn có số lượng áp đảo và phạm vi Giáo Hội rộng lớn hơn nhiều – Thiếu niên với mái tóc bạch kim thu hồi “Giáp Sĩ Thần Điện”, khiến nó rút trở về dạng một quả cầu bạc, sau đó lại co nhỏ thành một viên bi đường kính khoảng 3cm và cất vào túi áo.
Cuộc chiến này tiếp diễn là vô nghĩa, chúng ta không thể thắng, cần phải cấp tốc trở lại hỗ trợ đại diện Giáo Đình ổn định cục diện – Giám Mục không thèm quan tâm đến hồi đáp cũng như phản ứng của hai Kết Giới Sư, cậu lướt qua Phó thủ lĩnh phản đồ, để lại một lời nhắn bằng khẩu ngữ rồi lao về hướng Quảng Trường Thánh. Đội Kỵ Sĩ và Cha Xứ chia làm hai nhóm, một theo sát sau Giám Mục của bọn họ và còn lại hỗ trợ người thuộc Giáo Hội Quang Minh bị thương. Tất cả đều có lòng tin mù quáng vào vị chỉ huy thiên tài của mình.
Mà Hijima Kanto sau khi “đọc” được câu nói của thiếu niên chỉ có thể nhíu chặt mày. Khi người của anh ra dấu đề nghị đuổi theo bắt giữ Giám Mục thì lên tiếng phủ quyết, “Nhiệm vụ của chúng ta trong lần hành động lần này là bảo vệ người của Gia tộc Amberlain, không cần liều mạng tiếp tục chiến đấu. Huống chi tình trạng hiện tại chúng ta không tốt chút nào, còn phải hỗ trợ trị liệu những người đã giúp chúng ta nữa”. Do hai màng nhĩ đã hỏng, Kanto chỉ có thể rống to hết sức bình sinh vì bản thân anh cũng chẳng biết âm lượng mình phát ra sẽ đến mức nào.
Tuy không thể nói là từ ban đầu đã có hợp tác, nhưng quả thật nhóm những người này đã giúp bọn họ không ít, làm một Phó đội trưởng đủ tư cách anh không thể để họ chết thế được. Ít nhất cho đến khi điều tra rõ lai lịch đám người này, cũng như lý do bọn họ nhúng tay vào cuộc chiến…
Khi Kanto lia con mắt còn nguyên vẹn về phía nhóm người chưa rõ xuất xứ và mục đích, anh bắt gặp một cảnh tượng kỳ lạ… Trên tay người thiếu niên với tóc vàng dính đầy bụi đất do cuộc chiến là mảnh vỡ kim loại sắc bén đẫm máu, trong khi người con gái với mái tóc rực lửa bịt chặt miệng một người đàn ông cao gầy.
- Gì thế nhỉ? – Kanto nhíu mày…