" Hỗn đản, ngươi đợi đấy, chờ ngươi bị phân phối ra ngoài gia tộc, ta có thừa thời gian thu thập ngươi! Mất đi sự bảo hộ của gia tộc, ngươi không bằng một con chó!" Nhìn bóng dáng đang rời xa dần, Cao Tiếu Thiên giận đến nghiến răng nghiến lợi, lật tay đánh một chưởng vào bức tường cạnh giá sách, lập tức trên lưu lại một vết tay nhàn nhạt.
Rời khỏi thư viện đường, Cao Lãng trước tiên là cùng An An đang vô cùng cao hứng ra sau núi chơi đùa cả buổi chiều, đến sau khi sắc trời tối dần, mới trở lại phòng mình.
Về đến phòng, đóng cửa phòng lại, Cao Lãng hai vai lập tức thả lỏng, đặt cuốn sách lên mặt bàn, cầm chén trà lên một hơi uống cạn, đi chơi cả buổi chiều, cũng khiến cổ họng hắn khô rát.
" Ngươi chơi chán chưa? Chán rồi thì đi tu luyện đi." Tử Văn cười nhạt, nhìn về cuốn sách trên bàn:" Tốc độ tu luyện đã chậm, còn đi học tập thêm hoàng giai võ kỹ làm gì? Sợ tinh lực quá dư thừa sao?"
Cao Lãng vô lực rên rỉ nói. "Ta bây giờ ngoại trừ Hấp chưởng ra, không biết võ kỹ gì khác, trước giờ chỉ biết vùi đầu khổ luyện linh khí, chưa từng học qua võ kỹ, mà trong gia tộc cũng chỉ có mấy thứ hoàng giai võ kỹ này là có thể tuỳ tiện học tập, không học những thứ này, thì ta lấy gì mà giao đấu với người khác vào nghi lễ trưởng thành đây?"
" Hoàng giai võ kỹ thì có gì hay ho. Ngươi cố gắng làm nhiệm vụ thì sẽ có điểm tích lũy mua mà thôi."
" Thế nhưng ngay bây giờ ta cần cao cấp võ kỹ!" Cao Lãng buồn phiền nói.
Nhìn bộ dạng buồn phiền của Cao Lãng, Tử Văn cười to hai tiếng, lắc lắc đầu nói. " Được rồi. Dù sao ta cũng đang tính tạo nhiệm vụ mới cho ngươi."
Nhiệm vụ phụ tuyến. Tăng cường cơ thể.
Muốn tu luyện võ kỹ cao cấp cần phải có một cơ thể khoẻ mạnh. Cơ bắp săn chắc, kinh mạch mềm dẻo chịu được linh khí bạo động trong võ kỹ, nếu không sẽ bị võ kỹ phản phệ.
Nội dung nhiệm vụ. Sử dụng linh khí rèn luyện sức mạnh cơ thể hàng ngày, mỗi ngày yêu cầu vận động đến khi nào tiêu hao hết lượng linh khí trong cơ thể mới thôi.
Thời gian. Một tháng.
Phần thưởng nhiệm vụ. Lục Điệp chưởng. Huyền giai cao cấp võ kỹ. 200 điểm năng lượng.
" Huyền giai cao cấp cao cấp võ kỹ?" Đầu óc có chút mơ hồ, Cao Lãng kinh ngạc, võ kỹ cấp cao nhất được xưng tụng là gia tộc tuyệt học trong gia tộc của hắn, cũng chỉ là huyền giai trung cấp, mà Tử Văn đem ra, lại là huyền giai cao cấp, loại khác biệt đẳng cấp kinh khủng này, khiến Cao Lãng thật không biết nói sao.
Kiểm tra tóm tắt về công pháp Lục Điệp chưởng. Trong đó có ghi nội dung sơ lược.
" Lục Điệp chưởng, huyền giai cao võ kỹ, võ kỹ cận thân công kích, dựa vào công kích lực mạnh mẽ mà nổi danh, luyện đến đại thành, công kích sẽ ẩn chứa sáu lớp kình khí điệp gia lên nhau, uy lực có thể so với địa giai sơ cấp võ kỹ!"
Cao Lãng khe khẽ hít vào một hơi khí lạnh, lực công kích có thể so với địa giai sơ cấp võ kỹ? Trên đại lục, dù là công pháp hay là võ kỹ, huyền giai và địa giai, khác biệt cả hai, đều là khác nhau như trời và đất, không thể so sánh với nhau, mà hiện tại thứ võ kỹ huyền giai cao cấp Lục Điệp chưởng này lại có thể tự xưng rằng về phương diện lực công kích, có thể so với địa giai đấu kỹ, điều này khiến Cao Lãng không thể không rung động.
Nuốt một ngụm nước miếng, Cao Lãng hai mắt đăm đăm, nếu thực sự có thể học được thứ võ kỹ này, e rằng chỉ dựa vào Linh Khiếu Cảnh tứ trọng của bản thân, có thể đánh cho tên Cao Tiếu Thiên kia răng rụng đầy đất…
Đừng có vui mừng quá sớm, tuy Lục Điệp chưởng yêu cầu về linh khí không cao, nhưng đối với cường độ của cơ thể lại đòi hỏi rất cao, đây là một loại cận chiến võ kỹ, xem tay chân gầy guộc của ngươi, nếu cứ cố sử dụng, chỉ sợ đứt đoạn trước tiên là cơ thể của ngươi chứ không phải là đối thủ." Lời nói của Tử Văn như dội Cao Lãng một gáo nước lạnh, khiến bao nhiêu kích động của Cao Lãng đều tan biến.
...
Sáng sớm, sương trắng bao phủ phía sau đỉnh núi, thật lâu không tiêu tan, gió nhẹ thổi qua, một thiếu niên cởi trần đang vận động cơ thể.
Cao Lãng tại đỉnh núi, làm lấy các loại kỳ quái động tác.
Dựng thẳng lên một ngón tay, chống đất, trải phẳng lấy thân thể, nằm tại mặt đất, sau đó lại chống lên.
Thân thể chìm xuống dưới, bắp chân cùng bắp đùi hiện lên 90 độ.
Hai tay dựng ngược, giơ lên cao cao, sau đó lại cấp tốc hai ngón bình chống đất, lui tới lặp đi lặp lại tuần hoàn.
Bởi vì những động tác này, nhìn như đơn giản, kì thực lại đối thân thể có cực lớn tiêu hao!
Bất quá một thời gian uống cạn chung trà, Cao Lãng đã đem những cái kia động tác cổ quái, phân biệt vận động trên trăm cái!
Tất cả những động tác này đều là động tác vận động tập luyện cơ thể thời hiện đại do Tử Văn dạy Cao Lãng. Thế nhưng với thế giới này, linh khí đậm đặc, cơ thể phát triển mạnh hơn người bình thường. Nên mấy động tác này còn yếu hơn rất nhiều. Tử Văn đã nghiên cứu kết hợp cả 2 với nhau.
Áp súc linh khí, đè nén cực hạn kết hợp với những động tác đó khiến cơ thể càng phát huy mạnh mẽ.
Tử Văn nhìn Cao Lãng tập luyện trong lòng sợ hãi than, này chỉ trong vòng nửa tháng, biểu biện của Cao Lãng vượt ngoài dự kiến của hắn, như hôm nay, vốn bản thân cho rằng hắn làm đi làm lại mấy động tác đó gần 1000 lần đã đủ tốt, thế nhưng hắn lại kiên trì được đến 1200 lần, thật sự không thể không cảm thán trình độ nhẫn nại của Cao Lãng. Phải biết áp súc linh khí, độ khó khăn của các động tác đâu chỉ hơn gấp đôi, mà lớn hơn rất nhiều.
Vận động xong các động tác, Cao Lãng nhẹ nhõm thở dài một hơi, thoát lực ngồi xuống đất nghỉ ngơi, sau một thời gian, đến khi thân mình hồi phục cảm giác, lúc này mới chậm rãi đứng dậy, lấy quần áo trên tảng đá từ từ mặc vào.
Lúc này, Tử Văn lặp lại câu nói đã nói rất nhiều lần: "Chạy nhanh trở về dùng linh dịch để ngâm mình, nhanh chóng hồi phục cơ thể. Bằng không với tình trạng như thế này, dễ khiến cơ thể lưu lại tai hoạ ngầm."
Thản nhiên gật đầu mặc quần áo xong, Cao Lãng lập tức phi hành xuống núi.
Trở lại phòng nhỏ, sớm đã không chịu được đau nhức Cao Lãng nhanh chóng lột bỏ quần áo, nhảy luôn vào thùng nước tắm bên trong đã chứa sẵn thủy dịch màu xanh ngâm mình.
Lạnh lẽo dòng nước màu xanh tràn vào những vết đau nhức trên da thịt, Cao Lãng nhất thời cảm thấy thư sướng hút vào vài ngụm khí, chậm rãi nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác thư sướng này, lười biếng ngâm mình trong chậu gỗ, không động đậy.
Cao Lãng dựa vào bên cạnh mộc bồn, hô hấp đều đều, bất giác phát ra tiếng ngáy chìm vào giấc ngủ.Trải qua một tập luyện vất vả, Cao Lãng rốt cuộc cũng được thả lỏng tinh thần, thân thể mệt mỏi, chìm vào trong giấc ngủ.
Trong lúc Cao Lãng ngủ say, dòng nước màu xanh có chút khẽ xao động, một tia năng lượng nhàn nhạt ôn hòa theo lỗ chân lông, lặng lẽ tiến vào trong cơ thể, thanh trừ từng vết đau nhức, đồng thời không ngừng cải tạo cường hóa cơ thể …
Trầm mê vào giấc ngủ, bất tri bất giác thân thể Cao Lãng cũng được cường hóa theo.
Trong quá trình cường hóa tu bổ thân thể, dòng nước màu xanh trong chậu gỗ dần dần phai nhạt, hiển nhiên dược lực ẩn chứa trong thủy dược đã sắp bị Cao Lãng hấp thu hết.
Nhìn thấy toàn bộ sự việc xảy ra, nhưng Tử Văn cũng không đánh thức Cao Lãng, mà mặc kệ để cho hắn ngủ. Cao Lãng tập luyện quá mệt mỏi rồi, hắn cần thời gian nghỉ ngơi hồi sức lực.
Cơ thể vận động cường độ cao, tốc độ vận chuyển hồi sức lực cũng sẽ nhanh hơn, Cao Lãng mặc dù không chủ động tu luyện hấp thu, cơ thể hắn cũng sẽ tự động hấp thu linh dịch, cường hoá cơ thể.
Không biết vừa ngủ được bao lâu, Cao Lãng chỉ biết khi hắn tỉnh dậy, ảnh nắng tỏa ra từ mặt trời đã chiếu khắp phòng hắn.
" Thoải mái." Đứng dậy hoạt động thân thể, xương cốt trong người kêu rắc rắc, khi ngồi dậy cảm nhận được cả người tràn đầy sức sống, Cao Lãng nhịn không được kêu lên.
Từ trong chậu gỗ bước ra, Cao Lãng bỗng nhiên phát hiện nguyên chậu thủy dịch từ màu xanh đã hoàn toàn biến thành trong suốt.
"Dược lực bị hấp thu hết?" Cao Lãng bất đắc gĩ lắc đầu, bỗng nhiên tựa hồ nhận ra cái gì, vui mừng chậm rãi nhắm mắt lại cảm ứng trạng thái linh khí trong cơ thể.
Một lát sau, Cao Lãng mở hai mắt, hai tay vung lên, nhẹ nhàng cười, có chút không che dấu được vui vẻ: " Ta Cao Lãng! Rốt cuộc cũng đột phá Linh Khiếu Cảnh ngũ trọng. "
Đồng thời trong đầu hắn cũng vang lên âm thanh của Tử Văn.
Nhiệm vụ hoàn thành. Nhận được huyền giai cao cấp võ kỹ Lục Điệp chưởng, 200 năng lượng.
Cao Lãng hơi ngẩn người, vậy là hắn đã tu luyện được một tháng nữa rồi a.