" Lần trước ta có chút việc phải đi đến Phía Tây đại lục, trên đường trở về vốn có thể sử dụng truyền tống trận để đi về, đáng tiếc trong người lại không có linh thạch, phải cuốc bộ từ bến cảng về đây."
" Ngươi có việc gì mà cần phải đi xa như vậy?" Triệu Vy hỏi.
" Nghĩa mẫu, đây là vấn đề riêng của ta, không thể nói được." Cao Lãng cười xấu hổ nói ra.
Triệu Vy khẽ gật đầu, liền không ép buộc hắn trả lời, như có điều suy nghĩ, quái lạ hỏi Cao Lãng:
" Ngươi chưa gặp hắn sao?"
Cao Lãng đột nhiên trầm mặc, ánh mắt có chút phức tạp, lại chuyển sang sầu khổ, hắn khẽ nói:" Chưa gặp bao giờ."
"..."
Triệu Vy khẽ im lặng, nàng ban đầu nghĩ rằng Cao Lãng và hắn đi cùng với nhau, nhưng xem ra là nàng suy nghĩ sai lầm.
Cao Lãng sau khi nói xong cũng im lặng, hắn ban đầu còn tưởng là Triệu Vy quen biết Đầu Trâu đại nhân, nhưng có lẽ chính hắn cũng suy nghĩ sai lầm.
Trong lòng Cao Lãng thậm chí đã có suy đoán, nhưng hắn không nói ra, hắn cũng không mở miệng tìm hiểu thực hư chuyện này.
Một phần tâm tư trong lòng hắn, ngăn cản hắn đi tìm hiểu.
Một kẻ sống hai đời trong suốt gần bốn mươi năm kiếp trước hắn thậm chí còn không có phụ thân tư tưởng trong đầu, đến bây giờ hắn cũng vẫn không thể tin tưởng được. Nếu quả thực hai người gặp mặt, Cao Lãng không biết phải đối mặt ra sao?
Hắn trốn tránh chuyện này... Hắn cần thêm thời gian, mới có dũng khí để đối mặt.
" Ngươi không việc gì phải e ngại đối mặt với hắn. Dù sao đây cũng là việc sớm hay muộn mà thôi." Triệu Vy mỉm cười an ủi.
" Đa tạ nghĩa mẫu, chỉ là hiện tại còn không được. Ta sợ khi gặp hắn sẽ không nhịn được sinh ra sát ý." Cao Lãng lấy lại tinh thần, thản nhiên đáp.
Triệu Vy nụ cười hơi cứng lại, liền không tiếp tục mở lời. Tên nghĩa tử này của nàng, có phải sát tâm quá nặng hay không?
Cũng may Triệu Vy trong lòng nhanh chóng ổn định lại, nàng liền chuyển sang đề tài khác.
Chiếc nhẫn không gian giới chỉ trên tay nàng khẽ sáng lên, xuất hiện hai mươi viên hạ phẩm linh thạch trên tay, chậm rãi bay về phía Cao Lãng.
" Đa tạ nghĩa mẫu."
Cao Lãng vui vẻ nói.
" Linh thạch vô cùng quý giá, phần lớn chỉ có Nguyên Anh Cảnh trở lên mới có thể nắm giữ, như gia sản của ta, cũng chỉ có vài nghìn viên linh thạch hạ phẩm mà thôi." Triệu Vy lạnh nhạt nói.
Triệu Vy bản thân gia tài phải nói là vô cùng khổng lồ, cho dù là bản thân Đầu Trâu, có lẽ cũng không thể nào nhiều hơn nàng, vậy mà cũng chỉ có vài nghìn viên. Quả thực là rất ít.
Một viên linh thạch hạ thẩm, giá cả tương đương một trăm nghìn kim tệ.
Đây chỉ là giá cả trao đổi thông thường mà thôi, nhưng cho dù có kim tệ, liệu ai sẽ đổi linh thạch cho ngươi chứ?
Nếu cái giá này vào chợ đen, linh thạch thậm chí còn có giá trị hơn nữa.
Triệu Vy tiện tay đưa cho Cao Lãng hai mươi viên linh thạch hạ thẩm, không khác gì cho không hắn hai triệu kim tệ.
Hai triệu kim tệ này, bằng giá cả một phần tư toàn bộ tài nguyên của một tông môn cỡ nhỏ rồi.
Cầm vào trong tay mà Cao Lãng không thể không cảm thán, người với người, chính là chênh lệch nhiều như vậy.
Tiền tài mà Cao Lãng hiện có, còn không nhiều bằng hai mươi viên linh thạch hạ phẩm này đâu. Đương nhiên, là loại trừ đi binh khí và trang bị của hắn.
Hai bên tiếp tục nói chuyện một phen, đến khi Cao Lãng bàn giao kỹ càng chi tiết dong binh công hội cho Triệu Vy biết, hắn liền xin phép rời đi.
Cao Lãng căn bản không sợ Triệu Vy vì thứ này mà lật mặt với hắn. Dong binh công hội công tác đầu tư xây dựng tốn kém vô cùng nhiều, thậm chí là bản thân Triệu Vy, nàng cũng không thể nuốt hết được, càng đừng nói đến là Cao Lãng.
Lại nói Triệu Vy hiện tại là nghĩa mẫu của hắn, đối với hắn là bậc trưởng bối. Nếu nàng dám làm vậy, nàng cũng không thể nào tiến bước đến ngày hôm nay.
Triệu Vy gây hại đến Cao Lãng, cái lợi thì không có, nhưng cái hại thì rất nhiều.
Đối với Cao Lãng, nàng nâng đỡ hắn còn không kịp đâu, sao có thể gây hại cho hắn được?
Nhìn lấy bóng lưng Cao Lãng rời đi, Triệu Vy âm thầm suy nghĩ. Việc gây dựng Dong binh công hội không phải một sớm một chiều mà có thể xong được, phải cần đến thời gian và sự chuẩn bị lâu dài.
" Chuyện này, cần phải bàn bạc kỹ càng với hai vị trưởng lão khác và Triệu Gia gia chủ." Triệu Vy khẽ lẩm bẩm nói.
Ánh mắt Triệu Vy khẽ chuyển sang một chút ôn nhu. Nàng còn cần phải cho hắn biết chuyện này nữa, để xem hắn quyết định ra sao?
Cái tên khốn kiếp này. Bản thân hắn năm xưa đã khiến Triệu Gia quậy long trời lở đất. Nhi tử của hắn ý tưởng này căn bản không thể kém bao nhiêu.
Nàng có thể tưởng tượng đến một khi dong binh công hội được thành lập, lại thêm phát triển chi nhánh khắp Phía Đông địa lục. Cách cục của đại lục này sẽ bị biến đổi kinh khủng như thế nào.
Còn về vấn đề có kẻ vì thế mà làm theo, Triệu Vy căn bản không hề quan tâm.
Triệu Gia phòng đấu giá trải khắp toàn bộ Phía Đông đại lục. Sau khi Phòng đấu giá được dựng lên, xung quanh liệu còn có một cái Phòng đấu giá khác sao?
Cho dù có, cũng chỉ dám làm trong bóng tối mà thôi.
Về mặt uy tín và đảm bảo an toàn, sao có thể so được với một trong Ngũ Gia cơ chứ?
...
Tinh.
Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến 4. Thu thập 10 viên linh thạch hạ phẩm.
Nhận được 1000 điểm năng lượng.
Số điểm năng lượng hiện có 9087 điểm.
Bên trong đầu Cao Lãng, Tử Văn lạnh nhạt thông báo nhiệm vụ hoàn thành.
" Tử Văn, linh thạch hạ phẩm có thể đổi thành điểm năng lượng được sao?" Cao Lãng bất chợt hỏi.
" Một viên linh thạch hạ phẩm, bằng 100 điểm năng lượng. Tuy nhiên ta có thể nhắc nhở cho ngươi trước, khi thực lực của ngươi đạt đến mức độ nhất định, có một số món đồ không được giao dịch bằng kim tệ, mà bằng linh thạch trên tay ngươi." Tử Văn nghiêm túc dặn dò.
" Vậy nên ngươi muốn đổi linh thạch làm điểm năng lượng, cũng cần phải biết giới hạn đổi mức độ nhất định, vì bên trong hệ thống, một viên linh thạch hạ phẩm, tương đương 1000 điểm năng lượng."
" Đắt vậy sao?" Cao Lãng thất thanh nói:" Vậy sao lúc trước ngươi bảo không có bán linh thạch hạ phẩm?"
" Lúc ban đầu đúng là không có. Nhờ việc ngươi hoàn thành xong nhiệm vụ, linh thạch mới xuất hiện bên trong hệ thống." Tử Văn lạnh nhạt đáp lại.
Cao Lãng kiểm tra kỹ 20 viên linh thạch hạ thẩm trong giới chỉ, nghiêm túc cất kỹ nó lại.
Thứ này có thể coi là vật phẩm cứu mạng hắn những lúc cần thiết nhất. Vào lúc gặp nguy hiểm mà không đủ điểm năng lượng, có thể sử dung linh thạch để trao đổi, vì vậy Cao Lãng vô cùng quan tâm.
20 mươi viên linh thạch hạ thẩm. Nếu hắn bán đi, cũng có thể đổi lấy 2000 điểm năng lượng.
...
Triệu Gia. Khu vực phòng Cao Lãng.
Hắn được Triệu Vy sắp xếp một chỗ ở riêng biệt cho mình, nằm ở khu vực người Triệu Gia. Ngay cả Mao Sơn, cũng được sắp xếp đến chỗ ở của Cao Lãng.
Phòng của hắn được sắp xếp bên ngoài phòng của Cao Lãng, tương đương mỗi khi Cao Lãng có việc, có thể nhanh chóng gọi hắn có mặt.
Những ngày thời gian tiếp theo, Cao Lãng nghiêm túc học tập ngự khí.
Thực lực khi đạt tới linh đan cảnh cường giả, cơ thể bên trong đã dư thừa linh khí, có thể tập trung học tập phương pháp đơn giản chính là điều khiển binh khí của mình bay lơ lửng trên không trung. Điều này được gọi là ngự khí.
Phương pháp này vô cùng đơn giản, khắc dấu ấn bản thân lên vũ khí, sau đó dựa theo tâm niệm điều khiển vũ khí của mình.
Nếu luyện tập một cách thuần thục, có thể điều khiển vũ khí giết người.
Còn bản thân linh khí ngươi đủ nhiều, điều khiển vũ khí theo ý muốn, đã có thể trực tiếp làm được ngự khí phi hành.
Tuy nhiên đối với Cao Lãng mà nói, việc ngự khí này có chút gân gà.
Đầu tiên chính là uy lực của việc ngự khí, sát thương của nó gây ra, chắc chắn không thể bằng việc ngươi đích thân cầm vũ khí khống chế nó.
Thậm chí nguy hiểm hơn, còn có thể tạo cho đối thủ cơ hội cướp lấy vũ khí của ngươi.
Cái thứ này có lẽ chỉ có tác dụng để đối địch với kẻ yếu hơn mình, khi mà kẻ đó không có khả năng phản kháng lại.
Còn về việc sử dụng vũ khí để ngự khí phi hành.
Nghe thì có vẻ rất tuyệt, nhưng hầu như cường giả Linh Đan Cảnh không có kẻ nào ngự khí phi hành cả.
Không nói đến trên bầu trời gặp nhiều nguy hiểm, vừa sử dụng linh khí điều khiển vũ khí bay lơ lửng, lại còn phải thêm chịu sức nặng của người dùng. Linh khí tiêu hao nhiều gấp hàng chục lần.
Nếu đang bay mà dùng hết linh khí, vậy chẳng phải gặp nguy hiểm rồi sao? Đó là còn chưa nói đến việc di chuyển trên không trung làm tiêu hao linh khí bản thân có thể gây nguy hiểm cho mình khi bị kẻ địch tập kích đột ngột.
Ngự khí phi hành, chỉ dành cho các cường giả thực lực đạt đến Linh Đan Cảnh cao giai trở lên. Khi đó linh khí dư thừa, có thể dùng cho bay lượn, và là di chuyển trong thời gian ngắn.
Theo như lời Đầu Trâu có nói, chỉ khi nào thực lực đạt đến Hoá Thần Cảnh cường giả, bản thân gần như thân thuộc với thiên địa, mới có thể chính thức lăng không phi hành mà không cần dùng tới vũ khí. Thậm chí linh khí bản thân tiêu hao dùng để phi hành, còn có thể nhanh chóng hồi phục lại, không sợ bị hết linh khí trong cơ thể.
Tuy vậy Cao Lãng vẫn phải nghiêm túc học tập môn ngự khí này, ngoài việc nó có thể bay lơ lửng ra, còn có tác dụng giúp hắn thân thuộc hơn với vũ khí của mình, khi giao chiến sẽ thuận tay hơn rất nhiều.
Bên trong sân nhỏ, từng tiếng gió rít vun vút vang lên.
Cao Lãng bản thân đứng yên một chỗ, cánh tay chỉ hơi dùng một chút lực, xung quanh hắn có một thanh trường kiếm bình thường liên tục bay quanh.
Chỉ là thanh trường kiếm này đường đi vẫn còn chập chùng, không thể nào nhanh chóng di chuyển theo hướng đi hắn.
Cao Lãng có chút nhíu mày, khi hắn dùng tốc độ chậm di chuyển, thanh trường kiếm gần như theo mọi ý di chuyển của hắn, căn bản không hề có sai lầm, chỉ khi tốc độ tăng nhanh, nó lại không thể kịp thời chuyển hướng được.
(ー_ー゛)
______
Đa tạ đạo hữu Zack, đạo hữu Quoc Hung Luong tặng hoa.