Mấy người của đoàn đội Thiên Nhai thi nhau lên tiếng.
Sau lại quay sang nhìn Bạch Thất bằng ánh mắt bi phẫn.
Vô sỉ!
Cực kỳ vô sỉ!
Vô sỉ đến mức, có vị hôn thê rồi lại còn có cả người thầm mến.
Thầm mến a thầm mến!
Đây là đại danh từ thanh thuần đến mức nào.
Đừng nói thầm mến mình, mà ngay cả đến trêu chọc mình còn không có kìa.
Nước mắt chảy thành sông.
Bạch Thất làm một bộ dáng ‘ không liên quan tới tôi’, ôm vai Đường Nhược đứng cạnh cửa sổ nhìn xuống: “Tôi cũng không có cần cô ta thầm thương trộm nhớ, tôi chỉ để ý người mình yêu.”
Đường Nhược: “...”
Mọi người: “...”
Rất tốt, câu nói lưu loát, cẩu lương thực chuyên nghiệp.
Lại ăn thêm một lần... uh, cho quỳ!
Đã biết Tô Vũ Vi không tầm thường, dĩ nhiên, có người hỏi trong đám người kia ai mới là Tô Vũ Vi.
Phan Hiểu Huyên chỉ vào một người dưới lầu, nói: “Người kia, chính là cái người mặc quân phục có khoác áo ngoài màu xanh lá ấy.”
“Bà mẹ nó, nhìn kỹ mới phát hiện dưới lầu có nhiều phụ nữ tới vậy.” Một người đàn ông độc thân cầm kính viễn vọng nói.
Đếm qua một chút, dưới lầu ít nhất cũng có mười mấy cô gái đấy.
“Đúng vậy a.” Lưu Binh cũng thấy khó hiểu, “Vệ Lam dẫn theo nhiều phụ nữ như vậy tới nơi này đánh Zombie để làm gì?”
Phan Hiểu Huyên cùng Đường Nhược còn có Dương Lê không phục: “Vậy thì sao, vậy thì sao, bây giờ phụ nữ có năng lực thì cũng đâu thua kém đàn ông.”
“uh, so năng lực, so năng lực.”
Tất cả mọi người đồng loạt gật đầu như si ngốc.
Hai dị năng giả không gian, còn có duy nhất một dị năng giả hệ trị liệu, làm sao có thể đắc tội?
Ba cô gái này nếu nói đúng, thì là đúng, mà nếu nói sai thì chắc chắn là sai đi.
Dưới lầu mặc dù phần đông là phụ nữ, hai người ở trung tâm vẫn là nổi bật nhất.
Thời tiết rét lạnh, Tô Vũ Vi mặc quân phục khoác áo ngoài màu xanh lá đứng cạnh Vệ Lam cũng mặc quân phục khoác áo ngoài màu xanh. Hai người hỗ trợ nhau, phối hợp khá ăn ý, nhìn bộ dáng giống như một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.
Đoàn đội Thiên Nhai đem người phụ nữ ở dưới lầu so sánh với Phan Hiểu Huyên, thầm nghĩ: vẫn là Nữ thần nhà chúng ta xinh đẹp hơn!
“Cảnh này… có cái gì đó không đúng.” Phan Hiểu Huyên cầm kính viễn vọng xem một hồi, nói.
“Không đúng chỗ nào chứ, mặc dù đánh không quá tốt, phối hợp cũng không ăn ý cho lắm, nhưng giải quyết nhiều Zombie như vậy đối với họ vẫn hoàn toàn không có vấn đề nha.”
“Có vấn đề a.” Phan Hiểu Huyên nói, “Tô Vũ Vi thay đổi đối tượng rồi!”
Đúng lúc này, Zombie ở cửa lớn của siêu thị nội thất cũng tới trước mặt bọn họ.
Một lớp Zombie vây tới, tay Vệ Lam bỗng ngưng ra rất nhiều đinh sắt, nhắm vào gáy Zombie phóng ra, nhưng Zombie cấp 2 không thể gục chỉ vì một cái đinh sắt, chúng gào rú một tiếng, lại lao về phía hắn. Bỗng, một trụ nước từ đâu phóng thẳng lên trời, tách ra thành năm cỗ, đem năm con Zombie dời ra xa một chút.
Đinh sắt trong tay Vệ Lam bắn ra một lần nữa, lại nhắm thẳng vào gáy Zombie, đồng thời, sau đinh sắt còn có băng tinh phóng ra.
“Mau nhìn đi, mau nhìn đi, không đúng a.” Phan Hiểu Huyên kéo Đường Nhược lại để cho cô xem cảnh tượng dưới lầu.
Đường Nhược cầm kính viễn vọng nói: “Lưu Binh nói không sai, hai người họ phối hợp rất tốt a.”
“Không phải cái này, là Tô Vũ vi đem mục tiêu đổi thành Vệ Lam rồi!”
Đường Nhược: “...”
“Có phải là cô ta biết theo đuổi Tiểu Bạch sẽ không có kết quả, cho nên đổi mục tiêu thành Vệ Lam?”
Lưu Binh phân tích một chút, nói: “Vệ Lam cũng không tệ a, tuổi còn trẻ, vừa có tướng mạo lại vừa có năng lực... Trước kia, bọn họ cùng nhau nhiệm vụ, lại cùng nhau ở căn cứ thành phố A, lựa chọn anh ta cũng là hợp tình hợp lý.”
Theo lời nhắc nhở của Phan Hiểu Huyên, mọi người nhìn ra có cái gì đó không đúng.
Không chỉ cùng mặc quân phục khoác áo ngoài màu xanh lá rất dễ khiến người ta chú ý, mà còn có Tô Vũ Vi cố ý phối hợp cùng Vệ Lam.
Bầu không khí kia, thật sự khiến người ta chỉ cần liếc mắt một cái là ra, cô gái này có ý với Vệ thiếu đấy.
Phan Hiểu Huyên cầm kính viễn vọng ‘ chậc chậc’ một cái: “Bà mẹ nó, tôi cảm thấy cô bạn Tô Vũ Vi này thật là có dũng khí
Đối với những chuyện đoàn đội Thiên Nhai còn không hiểu, hỏi: “Vậy là sao?”
Cơm nước xong xuôi đúng là thời điểm tốt để xỉa răng, hiện tại khó có được người đến đưa tiễn bát quái, dĩ nhiên là ngồi cùng một chỗ xem tuồng, giết thời gian.
Phan Hiểu Huyên nói: “Tô Vũ vi này cũng thật liều lĩnh, dám tranh đoạt Vệ Lam với tiến sĩ Tào, không sợ bị người ta bắt tới phòng thí nghiệm hay sao!”
” tiến sĩ Tào?” Mọi người đoàn đội Thiên Nhai nghĩ nghĩ, nhớ tới người phụ nữ gặp trước khi lắp đặt thiết bị cho cửa hàng, “Chính là người tóc ngắn kia sao?”
“Đúng vậy.”
“Cô ta là tiến sĩ ư?”
“Nhìn xem, còn trẻ như vậy.”
“Cô ta là bạn gái Vệ thiếu à?”
“Đúng là xem người không nên xem vẻ bề ngoài!”
Kết quả là, thời gian nghỉ trưa biến thành thời gian để Phan Hiểu Huyên ngồi giảng giải cho mọi người về mối tình tay ba, không, phải là mối tình tay bốn rắc rối phức tạp này.
Đầu tiên người Tô Vũ Vi muốn theo đuổi là Bạch Thất, nhưng Bạch Thất cũng không thèm để ý cô ta dù chỉ một lần, sau đó Tô Vũ Vi hóa bi phẫn thành động lực, không sợ chết hướng Vệ Lam ôm ấp hoài bão.
Còn Vệ Lam, vốn có tình cảm thanh mai trúc mã với tiến sĩ, Tào lại thấy tiến sĩ Tào cùng với một người đàn ông khác đính hôn, đau lòng gần chết, Vệ Lam buông tha cho chân ái tìm cô gái khác!
Phan Hiểu Huyên kế thừa tài ăn nói của Phan Đại Vĩ, nếu là bàn về cái gì đạo lý người lớn của bọn Hồ Hạo Thiên thì không được, nhưng cô thân là biên kịch chuyên nghiệp, bàn về mấy cái kịch bản máu chó này, quả thực là cực kỳ lưu loát.
Tất cả mọi người ngồi nghe đều được một phen sững sờ.
“Wow, cái này thực là một vở kịch cẩu huyết hiếm thấy, nghe còn tưởng phim kinh dị.”
“Từ những điều mà em Phan vừa nói... cái cô Tô Vũ Vi kia hẳn là không biết tiến sĩ Tào cũng có ý với Vệ Lam a.”
“Hai cô gái tranh giành một người đàn ông, tôi rất thích xem cái này.”
“Đâu chỉ có mỗi hai người bọn họ tranh giành nhau chứ, cậu xem dưới lầu có nhiều cô gái như vậy, xem chừng đều là người thầm mến Vệ thiếu đấy.”
“Cmn, trong tay nắm quân quyền thực sự tốt như vậy sao?”
Quảng trường dưới lầu trống trải, để cho người nhìn một phát là thấy toàn bộ.
Rất nhanh, Zombie chung quanh đều hướng về phía họ, tạo thành một vòng tròn bao vây đoàn người ở trung tâm.
Bọn Vệ Lam đánh Zombie, nhưng lại không biết rằng chính mình đã trở thành đối tượng quan sát của những người trên lầ
Đương nhiên, Tô Vũ Vi vận dụng dị năng ở bên cạnh cũng phải dùng một phen ‘khổ công phu’ đấy.
Cô ta là dị năng giả sở hữu một cái lốc vòi rồng cực kì nữ tính, thật sự rất nổi bật.
Mỗi lần Vệ Lam phóng một cái đinh sắt ra, Tô Vũ Vi là dị năng giả hệ Thủy có thể tiếp ứng ngay sau đó, kỹ năng không chỉ rực rỡ tươi đẹp nhiều màu, thực lực cũng cực kỳ không tầm thường.
Vì khoảng cách xa cản trở, tất cả mọi người không thể trông thấy địch ý trong mắt Tô Vũ Vi.
“Phòng thủ, hợp lại thành vòng tròn!” Đúng lúc này Vệ Lam đột nhiên kêu lên, bởi vì lúc này Zombie đột nhiên tăng lên rất nhiều, hắn cảm thấy nơi này không thể ở được lâu nữa.
Một đám người ở trong nhà đánh Zombie có vật che chắn, so với ở bên ngoài đánh Zombie, một lớp lại một lớp điên cuồng xông đến như thủy triều kia, thực sự tốt hơn rất nhiều.
Một dị năng giả hệ Hỏa trong đội chậm hơn mọi người một bước, một nhóm người lại vẫn tiến lên phía trước, đem hắn giống như một khe hở lớn lộ ra.
Hắn không những không lui lại, mà còn ngưng ra một quả cầu lửa, nhưng con Zombie bị hỏa cầu chĩa vào đột nhiên bổ nhào về phía trước, một phát bắt được dị năng giả hệ Hỏa kia, kéo tới trước mặt mình!
Đội viên kia còn chưa kịp phản ứng đã bị Zombie bắt được, chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết, đã bị Zombie cắn một ngụm vào khí quản!
Rất nhanh, Zombie vây tụ lại, đội viên kia chỉ còn là một đống xương cốt.