Diện tích công kích càng lớn, uy lực công kích sẽ càng nhỏ, đây là chuyện tất nhiên.
Cho nên, thời điểm cao thủ đối chiến sẽ ít sử dụng chiêu số có diện tích lớn, nguyên nhân chính là dễ dàng bị đối phương công phá và tuỳ tiện hóa giải.
Trừ phi chiến lực nghiền ép, cho dù mở rộng diện tích bao phủ thì sao, cho dù lực lượng phân tán cũng có năng lực nghiền ép.
Hiện tại, Tam Khổ Phật Đà vận dụng tín ngưỡng lực, hắn công kích đánh ra hai mươi hai đạo quy tắc bát tinh, cho nên có thể hình thành uy lực nghiền ép.
Hơn nữa, hắn đã phá hư không gian, một chưởng này áp xuống, Lăng Hàn chỉ có thể đón đỡ.
Đón đỡ?
Chẳng phải tự tìm đường chết hay sao?
Nếu không đón đỡ, không gian đã bị phong tỏa, Lăng Hàn có thể trốn đến nơi nào?
Cho nên, cho dù nhìn như thế nào, Lăng Hàn cũng khó thoát khỏi kiếp nạn lần này.
Tất cả mọi người gật đầu, lần này, thiên tài vạn cổ sẽ vẫn lạc.
Nhưng mà, Lăng Hàn không sợ hãi.
Vào thời khắc này, hạt giống thánh hỏa đã đốt cháy hoàn toàn, Tứ Cực trụ cũng bị thắp sáng, toàn bộ thế giới ở trong mắt Lăng Hàn đã biến thành khác biệt.
Hắn thấy được quy tắc bát tinh!
Không thắp sáng Thánh hỏa, hắn không thể nhìn thấy quy tắc bát tinh, chỉ có thể mơ hồ đụng chạm đến một tia, điều này cũng là thứ giúp thiên tài Tứ Cực cảnh dựa vào thực lực tự thân thắp sáng Thánh hỏa.
Nhưng Lăng Hàn đi con đường gian nan hơn nhiều, đột phá Tứ Cực cảnh cực hạn, lại nhận được hạt giống thánh hỏa, dung nhập quy tắc thất tinh đan vào nhau, đây chính là thứ có thể sánh ngang quy tắc bát tinh.
Hắn tương đương nắm giữ chiến lực Thánh cấp trước, sau đó lại đi thắp sáng Thánh hỏa, có Thánh Nhân nào trong thiên hạ có thể so sánh với hắn chứ?
Thì ra là như thế!
Lăng Hàn sinh ra cảm ngộ, quy tắc bát tinh nối liền vào trong thức hải của hắn, dường như hắn sớm nắm giữ.
Cùng lúc đó, vị diện trong cơ thể hắn, ức vạn sinh linh hưởng ứng, tín nhưỡng hùng hậu rót vào trong người.
Tín ngưỡng lực!
Lúc này, tín ngưỡng lực không còn là thứ không thể chạm đến và không thể lý giải, chúng đã bày ra trước mắt hắn.
Hắn vươn tay, một đạo đạo quy tắc xuất hiên trên nắm đấm, không phải quy tắc thất tinh, mà là bát tinh!
Một đạo, năm đạo, mười đạo, mười lăm đạo!
Oanh, Tam Khổ Phật Đà đánh một chưởng xuống dưới giống như thiên băng địa liệt.
Một chưởng này làm thiên địa thất sắc, ánh sáng nở rộ, vô tận quy tắc nổ tung, cho dù là Thánh Nhân thì như thế nào, không thể không nhượng bộ lui binh.
Thánh Nhân khó giết, không địch lại thì có thể chạy, nhất định phải ngạnh kháng, bảo đảm sẽ chết rất khó coi.
Tam Khổ Phật Đà không tiếp tục xuất thủ, trúng một kích của hắn, cho dù Lăng Hàn không chết cũng bị thương nặng, tiếp theo, tùy tiện một tên Tôn Giả cũng có thể bắt Lăng Hàn lại, hắn cần phải tự hạ mình hay sao?
Hắn quay người, nhanh chân rời đi..
– Không hổ là Tam Khổ Phật Đà!
– Hắc hắc, lão nhân gia lúc còn trẻ đã từng đánh khắp thiên hạ gần như không đối thủ.
– Lần này, thiên tài mạnh nhất vạn cổ cũng nuốt hận.
– Hừ, đây là kết cục không biết tự lượng sức mình.
Tất cả mọi người cùng niệm phật hiệu, nếu người đã chết, bọn họ không ngại siêu độ vong hồn của Lăng Hàn.
Ánh sáng đầy trời biến mất, mảnh vỡ quy tắc cũng quay về thiên địa.
Một bóng người xuất hiện trong ánh sáng, hắn đứng cao ngạo như trường thương.
Lập tức, tất cả mọi người há hốc mồm, dường như bọn họ đã nhìn thấy quỷ.
Đó là Lăng Hàn!
Hắn không chết!
Chẳng những không chết, trên người hắn còn không có tổn thương.
Trời!
Không người nào dám tin tưởng, đây không phải vô nghĩa sao?
– Hừ, chắc chắn tiểu tử này vận dụng Đế binh!
Có người lập tức nói.
Nghe hắn nói như vậy, mọi người gật đầu, đúng, Lăng Hàn còn chiếm được Đế binh của Thanh Trúc Nữ Đế, Đế binh tiêu trừ công kích của Thánh Nhân cửu tinh, việc này quá dễ dàng.
Đám Thánh Nhân cau mày, bởi vì bọn họ không nhìn thấy đế uy.
Đế binh phát động không có đế uy ngập trời?
Cho nên, bọn họ hoài nghi Lăng Hàn vô cùng có khả năng cũng không có sử dụng Đế binh, mọi người không hiểu, không sử dụng Đế binh, làm thế nào khả năng ngăn cản được một kích của Thánh Nhân cửu tinh?
Lăng Hàn chậm rãi thu hồi nắm đấm, sau đó hắn há miệng phun một ngụm máu tươi, khí tức toàn thân chấn động và cực kỳ không ổn định.
Một kích này, đương nhiên hắn không có sử dụng Đế binh, cho nên cũng chính vì như thế mới làm cho khí huyết của hắn sôi trào, ngay cả linh hồn cũng bị đánh bay vào trong thức hải.
Nhưng hắn không sợ mà còn mừng.
Bởi vì hắn hoàn toàn dựa vào thực lực bản thân hóa giải một kích này.
Phải biết, trước đó hắn căn bản không có khả năng đón đỡ công kích của Thánh Nhân cửu tinh, huống chi với tín ngưỡng lực gia trì hai mươi hai đạo quy tắc bát tinh.
Nhưng bây giờ hắn gánh vác, mặc dù cũng làm hắn cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Càng mấu chốt chính là cái gì?
Tứ Cực trụ của hắn đã bốc cháy hừng hực, từ đó số lượng quy tắc hắn nắm giữ có tăng lên.
Sở dĩ hắn còn nhắm chặt hai mắt, đó là vì hắn còn tăng lên, mỗi khi trôi qua từng phút từng giây, hắn nắm được một bộ phận quy tắc bát tinh dung nạp với thân thể.
Thánh Nhân, thân nạp quy tắc, giống như hóa thân thiên địa, mới có thể vận dụng tín ngưỡng lực, mà cũng chính vì như thế, quy tắc bát tinh mới nắm giữ uy năng nghiền ép.
Mười sáu đạo, mười bảy đạo, mười tám đạo, tốc độ vừa bắt đầu không quá nhanh, hơn nữa còn không ngừng giảm tốc, nhưng số lượng quy tắc trong cơ thể Lăng Hàn tại tăng lên.
Phía trước, Tam Khổ Phật Đà cũng dừng bước.
Hắn chậm rãi quay người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân thể Lăng Hàn, dường như hắn đang quan sát.
– Bán Thánh!
Hắn mở miệng nói.
Với nhãn lực Thánh Nhân cửu tinh của hắn, hắn có thể khẳng định Lăng Hàn đã thiêu đốt Thánh hỏa, nhưng Tứ Cực trụ còn chưa đốt cháy hoàn toàn, cho nên, hắn hiện tại đang ở trạng thái Bán Thánh.
Quá trình này có thể dài có thể ngắn, có người lĩnh ngộ không đủ, hoặc là tín ngưỡng lực không đủ để chống đỡ, Tứ Cực trụ sẽ đình chỉ đốt cháy, Thánh hỏa tự nhiên dập tắt.
Nhưng cũng không phải thời gian đốt cháy dài thì tốt, ngược lại, càng nhanh đốt cháy Tứ Cực trụ nói rõ nắm giữ quy tắc càng khắc sâu, triệt để, chỉ có nắm giữ miễn cưỡng mới có thể cháy từ từ, tốn thời gian thật lâu, hơn nữa vô cùng có khả năng dập tắt giữa đường.
Nhưng mà, cho dù như thế nào, Tứ Cực trụ đốt cháy như thế nào cũng phải kéo dài trong mười ngày, đây ghi chép nhanh nhất đã được công nhận.
Cho dù bản thân Tam Khổ Phật Đà cũng cần thời gian mười bảy ngày mới đốt hết Tứ Cực trụ.
– Không hổ là thiên tài mạnh nhất vạn cổ, có thể dưới áp lực như vậy thành cốt thiêu đốt Thánh hỏa, trở thành Bán Thánh!
Tam Khổ Phật Đà không che giấu khen ngợi của mình, sắc mặt của Thích Cương đặc biệt khó nhìn, hắn là kẻ có lòng dạ nhỏ nhen.
– Có điều!
Tam Khổ Phật Đà lại nói khác.
– Dù sao cũng chỉ là Bán Thánh mà thôi, vẫn khó thoát khỏi vận mệnh của ngươi.
Oanh, hắn điều khiển lực lượng Thánh cấp oanh kích Lăng Hàn.
Ngươi có Đế binh thì như thế nào, chỉ cần ta tiêu hao hết thực lực của ngươi, Đế binh cũng chỉ là bài trí mà thôi.