Hi vọng duy nhất của dương gian chính là xuất hiện một vị Đại Đế, một mình dẹp yên hắc ám.
Nhưng mà, nếu vị Đại Đế này lại sinh ra trong hàng ngũ tuyệt địa, khi đó dương gian sẽ xong đời.
Đế, bá chủ một thời đại, cái gì Chuẩn Đế, cái gì Đế binh, đế trận, trước mặt Đại Đế chân chính đều là cặn bã, khác biệt ở chỗ có nhiều hay ít mà thôi.
Năm đó những con của Đại Đế kia chưa từng tham gia tranh Đế vị, cho nên, thiên địa cho phép bọn họ thành Đế.
Với tư chất của bọn họ, khi đó sẽ có khả năng.
Cho nên, Thường Thính Kiếm chính là Thánh Nhân bát tinh, ưu thế dẫn trước là tương đối nhiều, từ đó Lăng Hàn nảy sinh ra sát cơ muốn trảm chết.
Như Dương Dịch Hoàn, Hà La, Phong Diệu Lăng là Đế tử Đế nữ xuất hiện sớm, hiện tại tu vi chỉ đạt tới Thánh Nhân tam tinh tứ tinh, còn chưa đủ uy hiếp Lăng Hàn thành Đế.
Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào Thường Thính Kiếm, khí cơ đã khóa chặt người này,
Nếu hắn động sẽ là một kích lôi đình.
Thường Thính Kiếm cười nhạt một tiếng:
– Lăng Hàn, hoặc là nói, Tinh Không Đệ Nhất Nhân, ta đã sớm muốn luận bàn với ngươi một lần.
Tinh Không Đệ Nhất Nhân?
Cái gì, Lăng Hàn chính là Tinh Không Đệ Nhất Nhân?
Đừng nói người trên Tứ Nguyên tinh rung động không nhỏ, cho dù là những Đế tử như Đế Vô Cực cũng giật mình, thì ra người nhiều lần phá ghi chép trên tinh võng, đè ép đám người Phá Thiên, Thủy Nhất chính là Lăng Hàn!
Lúc trước Lăng Hàn tự xưng Tinh Không Đệ Nhất Nhân, không biết bao nhiêu người giễu cợt hắn, sau khi Lăng Hàn nhiều lần phá kỷ lục nhưng vẫn không có ai thật sự thừa nhận hắn là Tinh Không Đệ Nhất Nhân.
Nguyên nhân trên con đường tu luyện dài dằng dặc, Lăng Hàn vô cùng khả năng gặp chuyện ngoài ý muốn, sớm chết yểu.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Tinh Không Đệ Nhất Nhân, danh xứng với thực.
Người khác không có khả năng biết rõ bí mật này, nhưng mà Thường gia nắm giữ tinh võng, bọn họ làm sao không biết rõ ràng?
Lăng Hàn nhìn Thường Thính Kiếm:
– Thế nào, ngươi không phục?
– Đúng thế.
Thường Thính Kiếm gật đầu, hắn cầm cây gậy đặt ngang trước người, ông, lập tức, toàn thân cây gậy sáng lên, có từng tia sáng thánh uy đáng sợ sáng lên.
Đây là một kiện Thánh khí!
Lăng Hàn không thích, tại sao dám dùng binh khí giống Hầu ca?
– Lăng Hàn, nếu không có Thanh Trúc Nữ Đế lấy bảo vật từ vực sâu nguyên thủy, bằng không tại sao ngươi lại mạnh mẽ như thế?
Thường Thính Kiếm không phục, nếu như năm đó Tứ Phương Đại Đế cũng có thể đạt được chí bảo tuyệt thế, hắn khẳng định còn mạnh hơn Lăng Hàn.
Bởi vì hắn chính là con của Đại Đế!
Lăng Hàn lắc đầu:
– Sự cường đại của ta đến từ tự thân, cái khác chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi!
– Ít được tiện nghi còn khoe mẽ!
Thường Thính Kiếm giết tới, hắn cầm một côn quét ngang.
Oanh, hắn tỏa ra uy thế Thánh Nhân bát tinh cực kỳ đáng sợ, cao tới hai mươi bốn đạo quy tắc bát tinh oanh kích.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn là Thánh Nhân nhất tinh cũng không chỉ có chút thực lực như thế.
– Cút!
Hắn cũng không cần Hỗn Độn Cực Lôi tháp, hắn trực tiếp dùng nắm đấm nghênh tiếp.
Bành, một kích qua đi, Thường Thính Kiếm bị đánh bay ra ngoài, rách gan bàn tay, máu chảy ồ ạt.
Hắn mở to hai mắt nhìn, trong lòng không thể tiếp nhận được.
Chính mình là Thánh Nhân bát tinh nhưng không địch nổi một quyền của Lăng Hàn?
Sao có thể?
Nhưng hắn là con của Đại Đế.
Tê, gia hỏa này đạt được bảo vật gì trong vực sâu nguyên thủy mà chiến lực lại yêu nghiệt tới mức như thế?
– Gà đất chó kiểng!
Lăng Hàn khinh thường nói ra, hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất xử lý tên Đế tử này.
Hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, tốc độ của hắn nhanh đến mức kinh người.
Thường Thính Kiếm kinh hãi, hắn vội vàng vung côn chống đỡ.
Lần này, hắn dùng tới tín ngưỡng lực, công kích có tới hai mươi bảy đạo quy tắc bát tinh.
Nhưng mà, ở trước mặt Lăng Hàn, công kích như vậy không hữu dụng.
Bành!
Một quyền đánh tới, Thường Thính Kiếm bị đánh bay lần nữa, hắn giật mình chính là, Thánh khí trong tay hắn bị uốn cong.
Đây chính là thánh liệu!
Dưới Mẫu Kim, là vật liệu cứng rắn nhất thế gian, hiện tại lại bị một quyền đánh cong, hắn làm sao tin tưởng nổi?
Ngươi là Chuẩn Đế sao?
Không có một chữ Đế mà cũng hùng hổ kinh người như vậy?
Lăng Hàn không cho hắn cơ hội thở dốc, hắn đuổi kịp và xuất ra một quyền.
Một kích này, hắn muốn triệt để diệt trừ tên Đế tử này.
Oanh, thiết quyền đánh lên người Thường Thính Kiếm, đột nhiên có một bàn tay ngăn chặn giữa hai bên.
Lăng Hàn đánh một quyền lên bàn tay này, bàn tay chấn động sinh ra ánh sáng lập lòe nhưng không bị đánh nát.
Bởi vì đây là Khô Lâu Thánh Binh!
Đại sát khí đáng sợ nhất của âm phủ đã tới!
Nội tâm Lăng Hàn rung động, dù hắn yêu nghiệt, nhưng gặp đại sát khí này cũng bị kiềm chế, nếu bị trên trăm đầu Khô Lâu Thánh Binh vây giết, cho dù là hắn cũng phải vẫn lạc.
Ông, Hỗn Độn Cực Lôi tháp lơ lửng ở đỉnh đầu của hắn, hắn vận chuyển năng lượng hủy diệt, Thánh hỏa bộc phát và phát huy ra lực sát thương cực kỳ đáng sợ.
– Ha ha, Lăng huynh, chúng ta tới giúp ngươi!
Chỉ nghe tiếng cười phóng khoáng vang lên, đám người Đinh Thụ, Thủy Nhất đều xuất hiện.
Trước đó bọn họ vẫn bế quan, không nghĩ tới lại xuất hiện trong giai đoạn quan trọng như vậy.
Lăng Hàn gật đầu, hắn cười ha ha:
– Tốt, chúng ta kề vai chiến đấu.
Hưu hưu hưu, càng nhiều Thánh Nhân xuất hiện trong tinh không, đối mặt Khô Lâu Thánh Binh.
Trận đánh này, bọn họ nhất định phải đón đánh.
Bọn họ không thể lui, không thể thua.
– Giết!
Không có gì để nói nhiều, chỉ chiến mà thôi.
Lập tức, kịch chiến phát động.
Những tất cả đều là lực lượng Thánh cấp, kinh khủng cỡ nào?
May mắn chính là, nơi này không phải tinh cầu, mặc dù đánh hư không sụp đổ cũng không có tai bay vạ gió.
– Lăng Hàn, đi chết đi!
Đồng Minh quát to, hắn vung tay lên, ba mươi đầu Khô Lâu Thánh Binh cùng xuất hiện và tấn công Lăng Hàn.
Bọn chúng đã tập trung binh lực lớn nhất, mục đích chính là vì chém giết Lăng Hàn.
Không thể không giết, nếu không gia hỏa này thành Đế, khi đó quá nguy hiểm.
Kế hoạch Đại Đế vạn cổ sẽ bị hủy trong tay của hắn?
Cho nên, không tiếc trả cái giá lớn, giết!
Oanh! Oanh! Oanh!
Ba mươi đầu Khô Lâu Thánh Binh giết tới, căn bản không có người nào có thể ngăn cản.
Thật là đáng sợ, chính là mấy ngàn kiện Thánh khí oanh kích, thử hỏi ai ngăn cản nổi?
Lăng Hàn cũng không được, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, cưỡng ép phá vây.
Sau đó, hắn lập tức giết trở về.
Khô Lâu Thánh Binh thật đáng sợ, hắn nhất định phải phải ngăn chặn nhiều hơn mới được.
Oanh, hắn quả quyết dùng ra Thánh hỏa.
Cùng một thời gian, hắn truyền đạt thần niệm cho đám người Đinh Thụ, đó là Hủy Diệt linh đồ hoàn chỉnh.
Đến một bước này, hắn không cách nào lại mang kỹ tự trân, hắn cần mọi người cùng cường đại hơn.
Chỉ có bá chủ Nguyên thế giới mới có thể vận chuyển năng lượng hủy diệt, thứ này kết hợp với Thánh hỏa có thể tạo ra uy hiếp đối với Khô Lâu Thánh Binh.
HIện tại tình thế rất rõ ràng, không cho phép Lăng Hàn tàng tư.
Đối với bá chủ Nguyên thế giới, bọn họ nắm giữ năng lượng hủy diệt gần như trở thành một loại bản năng, chỉ cần có linh đồ tương ứng sẽ có thể nắm giữ ngay lập tức.
Giết! Giết! Giết!
Lăng Hàn phát cuồng, hắn phát huy chiến lực tới mức cực hạn.