Không nói những Đế tử tuyệt địa, cho dù là đám người Nữ Hoàng cũng chấn kinh đến rối tinh rối mù.
Bọn họ đã biết rõ Lăng Hàn trâu bò, từ vực sâu nguyên thủy trở về, thực lực khẳng định tăng vọt, nhưng mà, hai ba quyền đã đánh nổ một đầu Khô Lâu Thánh Binh?
Đây là chuyện vượt xa nhận biết của bọn họ.
Gặp quỷ rồi, làm sao có thể mạnh như thế?
Mà Lục Tầm sắp điên rồi.
Hắn hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình, chỉ là một Thánh Nhân nhị tinh, vì cái gì có thể mạnh đến tình trạng như vậy?
Phải biết, khi đó nhiều Đế tộc lấy Đế binh oanh kích, Khô Lâu Thánh Binh cũng bất động.
Vì cái gì?
Nguyên nhân Khô Lâu Thánh Binh dùng tới kỹ thuật rất kỳ lạ, có thể để phân tán lực công kích lên mỗi bộ phận thân thể.
Cho nên, lấy Thánh khí mạnh mẽ, mấy trăm kiện cùng chia sẻ một kích của Đại Đế, cho dù thế nào cũng không nát được.
Nhưng mà, Lăng Hàn lại có thể xuất một quyền làm hỏng Khô Lâu Thánh Binh.
Thực lực gia hỏa này mạnh hơn cả Đế binh sao?
Không không không, tuyệt đối không có khả năng.
Chỉ là Thánh Nhân nhị tinh, làm sao có thể có chiến lực vượt qua Đế binh?
Nếu như Đế binh oanh kích, Khô Lâu Thánh Binh sẽ bị đánh bay thật xa mà không phải giống bây giờ, một quyền của Lăng Hàn đánh Khô Lâu Thánh Binh nửa bước không lùi.
Chỉ có thể nói, Lăng Hàn nắm giữ bí pháp nào đó, vô hạn tăng lên lực phá hoại.
Tê, đây chính là nguyên nhân kẻ này biến mất suốt hai trăm năm sao?
Giờ khắc này, Lục Tầm cảm thấy mình cũng biến mất hai trăm năm, đồng thời nhận được kỳ ngộ như vậy.
Oanh!
Nhưng Khô Lâu Thánh Binh hoàn toàn không có vẻ sợ hãi, chúng đều xông lên chém giết.
Đây là ưu điểm của bọn chúng, nhưng cũng là khuyết điểm.
Lục Tầm nghĩ nghĩ, cũng không có ngăn cản.
Lăng Hàn công cao cũng không đại biểu phòng ngự cũng như thế, có lẽ mười mấy đầu, hai mươi đầu Khô Lâu Thánh Binh cùng oanh kích có thể đánh hắn thành cặn bã thì sao?
Chỉ bỏ ra vài đầu Khô Lâu Thánh Binh làm đại giá là có thể xử lý yêu nghiệt nhất lịch sử, việc này sẽ đáng giá.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn nghênh đón đám Khô Lâu Thánh Binh, bành bành bành, song quyền của hắn huy động liên tục, năng lượng hủy diệt cùng chùm sáng đại đạo dung hợp hóa thành lực sát thương vô cùng đáng sợ.
Bành bành bành, hắn dùng sáo lộ lấy thương đổi thương, chính mình mạnh mẽ đâm tới, chỉ truy cầu hiệu suất chém giết, cho nên hắn bỏ mặc phòng, bị Khô Lâu Thánh Binh đánh trúng liên tục.
Đây là khái niệm gì?
Mỗi một đầu Khô Lâu Thánh Binh tương đương với mấy trăm kiện Thánh khí dung hợp, nhiều Thánh khí cùng oanh kích là chuyện đáng sợ cỡ nào?
Nhưng mà, những công kích này đánh lên người Lăng Hàn lại không sinh ra chút gợn sóng nào.
Hắn giống như một khối Mẫu Kim.
Móa!
Lục Tầm cảm thấy đầu óc trống rỗng, tại sao có thể có biến thái như vậy?
Bình thường mà nói, lực công kích cường đại thì lực phòng ngự sẽ yếu, người nha, luôn có sở trưởng, sở đoản.
Nhưng quy luật này không thích hợp với Lăng Hàn trước mặt, công, phòng đều mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, người ta làm sao bây giờ?
– Rút lui! Rút lui!
Lục Tầm vội vàng phát ra tín hiệu, bảo Khô Lâu Thánh Binh rút lui, bằng không chẳng khác gì đưa đồ ăn.
Hiện tại, chẳng lẽ gia hỏa này chỉ có Đại Đế xuất thủ mới có thể giải quyết sao?
Ghê tởm, các vị tuyệt địa chi chủ cũng không thể tùy tiện ra tay, thời cơ còn chưa tới, nếu không, bị một vị Đại Đế để mắt tới, làm sao có thể thoát khỏi cái chết.
Chẳng lẽ, thật sự phải trơ mắt nhìn gia hỏa này quật khởi và trở thành uy hiếp lớn nhất sao?
Hưu hưu hưu, có bốn mươi mốt đầu Khô Lâu Thánh Binh bay trở về, có tám đầu bị Lăng Hàn lưu lại, một quyền đánh mất nửa người, căn bản không có khả năng trở lại.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Lục Tầm cảm giác toàn thân phát lạnh, mười mấy tên Đế tử Đế nữ rơi vào trong tay Lăng Hàn, mà gia hỏa này thật sự thống hạ sát thủ.
Mặc dù tuyệt địa chi chủ đặt ưu tiên đánh giết Lăng Hàn ở cấp cao nhất, nhưng mà, những con của Đại Đế lại chết, các Đại Đế sẽ không nổi điên.
Bây giờ, dương gian âm phủ hóa đã tiến hành đến thời khắc mấu chốt, nếu lúc này xảy ra nhiễu loạn có khả năng hủy hoại bố cục ức vạn năm trong nháy mắt.
– Lăng Hàn, có chuyện gì cứ nói thật tốt!
Hắn vội vàng nói.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
– Muốn mạng của những Đế tử này? Có thể, bảo những tuyệt địa chi chủ tự sát, ta sẽ thả người!
Lục Tầm giận dữ, đây không phải ép buộc sao?
Bảo tuyệt địa chi chủ tự sát?
Làm sao có thể!
– Đổi yêu cầu khác!
Hắn lớn tiếng nói.
Lăng Hàn nhìn chăm chú về phía Lục Tầm:
– Ngươi có tư cách gì đàm phán cùng ta?
Phát động Phượng Dực Thiên Tường, hắn lao về phía Lục Tầm, hắn lập tức bỏ chạy, nhưng Lăng Hàn đã cách hắn trăm trượng.
– Ngăn lại hắn!
Lục Tầm kinh hãi.
Khô Lâu Thánh Binh đều xuất động và oanh kích Lăng Hàn.
– Gà đất chó sành!
Lăng Hàn đánh điên cuồng, Khô Lâu Thánh Binh che ở trước người hắn đều thiếu tay thiếu chân, chỉ có thể lấy thân thể ngăn cản Lăng Hàn tiến lên.
Lăng Hàn tiến quân thần tốc, như vào chỗ không người.
Cái gì Khô Lâu Thánh Binh, ở trước mặt Lăng Hàn đều không chịu nổi một kích nhưng cũng chỉ là có thể ngăn chặn một chút mà thôi.
Chỉ lấy lực sát thương mà nói, hiện tại Chuẩn Đế cũng không thể so sánh với Lăng Hàn.
Lục Tầm sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh, hắn vội vàng xé mở không gian, muốn thoát khỏi nơi đây.
Ông, đúng lúc này, một đạo khí tức đáng sợ vọt tới, chỉ thấy biển máu xuất hiện trong tinh không
Một trong mười hai tuyệt địa!
Tê, tuyệt địa chi chủ đến.
Lăng Hàn nghiêm túc, hắn trâu bò thế nào cũng không thể so sánh với Đại Đế, trước đó ở bên trong vực sâu nguyên thủy, Chân Long Đại Đế đã đuổi giết hắn và Đa Gia Phật không còn tính tình.
Mà theo Đa Gia Phật nói, dạng Đại Đế này còn có vấn đề rất lớn, chiến lực cũng không hoàn toàn.
– Thả người!
Một giọng nói lạnh lùng không có tình cảm vang lên.
Đây là nữ Đại Đế!
Huyết hải chi chủ chính là Nữ Đế?
Trong lịch sử, nữ Tổ Vương ít đến đáng thương, nhưng mà, có thể thành Đế đều mạnh hơn Đại Đế khác, nguyên nhân nữ võ giả cần trổ hết tài năng cũng phải trả cái giá rất lớn.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
– Nếu như ta nói không thì sao?
Tê, thật to gan!
Nhìn thấy cảnh này, mọi người cảm khái, Lăng Hàn đã trưởng thành đến mức có thể chống lại Đại Đế?
Thế nhưng mà, đám người Nữ Hoàng lập tức nhận được thần thức truyền âm của Lăng Hàn, bảo bọn họ nhanh chóng chạy trốn.
Khốn kiếp, Đại Đế, tùy tiện xuất thủ cũng có thể dạy hắn làm người
Mọi người nhao nhao xé mở hư không rời đi, Lăng Hàn cũng không có động thủ giết đám người Đế Vô Cực, ý tứ này rất rõ ràng, tương đương với trao đổi con tin.
Đương nhiên, Lăng Hàn cũng có thể dùng Thanh Trúc kiếm liều một lần, nhìn xem có thể bảo hộ đám người Nữ Hoàng rời đi hay không, sau đó xử lý đám Đế Vô Cực.
Nhưng mà, hắn cực kỳ quan tâm người của mình, Lăng Hàn càng muốn cầu ổn định.
Trọng yếu nhất chính là, hắn không đặt đám người Đế Vô Cực ở trong lòng.
Sống thì như thế nào, có thể uy hiếp được hắn sao?
Hiện tại có thể bị hắn để vào trong mắt cũng chỉ có Đại Đế.