Một khi đi ra một bước này, Lăng Hàn chẳng khác gì thế giới khác. Có thể đối kháng thiên địa, xưa nay chưa từng có Đại Đế nào làm được, mà là một thế giới khác! Khi Lăng Hàn nghiền ép lão Thần thú cũng có thể thấy được, hắn nắm giữ yếu tố mới là vương đạo. Cho hắn thời gian, hắn có thể làm được. Nhưng mà, làm thế nào nắm giữ yếu tố Tử Vong? Đạo yếu tốt đầu tiên dễ nắm giữ nhất, tiếp theo sẽ khó khăn, yếu tố bài xích, cho dù là một đám Đại Đế cũng không có đầu mối. Ngay cả lão Thần thú thôn phệ vô số linh hồn, trong cơ thể có nhiều hơn một đạo ấn ký linh hồn, có thể không bị ảnh hưởng tiếp tục tham ngộ yếu tố. Sau đó là Lăng Hàn, Tỉnh Hạo Nhiên các bá chủ Nguyên thế giới, bởi vì sớm nắm giữ yếu tố Hủy Diệt, có thể tránh đi đường cong. Thời điểm đạt tới cấp thứ hai, cũng chỉ có Lăng Hàn dựa vào yếu tố Sinh Mệnh, Hủy Diệt bài xích lẫn nhau mới tu thành yếu tố Sáng Tạo. Nhưng mà, hắn làm sao nắm giữ yếu tố thứ tư? Lăng Hàn trước đó kịch chiến với lão Thần thú đã suy nghĩ, nhưng mà, hắn vẫn không tìm ra đầu mối. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, đám người Tinh Nguyệt Nữ Đế xuất thế nhưng thật ra là giải vây cho Lăng Hàn, bằng không lão Thần thú có thể nắm giữ yếu tố Tử Vong trước hắn. Đương nhiên, Lăng Hàn thuộc về loại người bị áp lực càng lớn, lực bộc phát càng lớn, nói không chừng ở dưới tình huống như vậy, hắn nghĩ ra biện pháp nào đó. Bây giờ nói những chuyện này không có ý nghĩa, Lăng Hàn trầm tĩnh và lĩnh hội. Mấy vạn năm qua đi, Lăng Hàn không có đầu mối.
Hắn cũng không vội, nắm giữ yếu tố vốn rất khó, huống chi hiện tại còn muốn đạt tới viên mãn. Lại ba trăm vạn năm qua đi, Lăng Hàn lần lượt thử các biện pháp. Đi không thông. Hắn cho ra kết luận. Hắn suy nghĩ đám người Tinh Nguyệt Nữ Đế làm sao thành công? Suy nghĩ một chút, hắn ném nghi vấn này sang một bên. Người khác làm thế nào là chuyện của người khác. Qua ba mươi bốn cái điệp kỷ cũng chỉ có ba ngươi hoàn toàn nắm giữ bốn yếu tố, có thể thấy được khó khăn cỡ nào. Thiên địa sinh ra lão Thần thú, nói không chừng có người có một thể hai hồn thì sao? Ách, nói không nghĩ, tại sao lại suy nghĩ? Lăng Hàn áp chế suy nghĩ này, hắn đang quan tâm bản thân. Thủ đoạn thông thường đi không thông. Như vậy, hắn đi ra thủ đoạn không thông thường thì sao? Lăng Hàn lâm vào trầm tư. Lại một triệu năm sau, hắn quyết định mạo hiểm thử một lần. Nếu muốn nắm giữ yếu tố, tại sao không trực tiếp chạm vào? Nếu ở bên ngoài thì không làm được, bởi vì yếu tố Tử Vong nhìn không thấy sờ không được, chỉ có thể cảm ứng, nhưng mà, ở chỗ này, yếu tố Tử Vong hóa thành thực thể, hóa thành một cái ao nước. Lăng Hàn đi qua, lấy tay chạm vào. Oanh, lực lượng tử vong ập tới muốn tiêu diệt sinh cơ của hắn.
Còn tốt, Lăng Hàn chỉ tiếp xúc một ít, lấy ba đại yếu tố tiến hành đối kháng, nếu không hắn sẽ bị chém giết. Phương pháp này có thể thực hiện! Lăng Hàn có ý nghĩ rất đơn giản, chính là dùng rất nhiều yếu tố Tử Vong ở nơi này đối kháng ba yếu tố trong người, sau đó, hắn lại đi lĩnh hội yếu tố Tử Vong, khi đó sẽ không bị ngăn cản. Việc này phi thường khó khăn. Hắn nhất định phải bảo trì cân bằng tuyệt đối, nếu không, dẫn vào yếu tố Tử Vong ít, ba yếu tố khác sẽ quấy nhiễu nó, mà nếu nhiều, lúc đó hắn sẽ bị chém giết sinh cơ. Tiến lui không được, nhất định phải duy trì một cân bằng yếu ớt. Cứ như vậy, hắn như đang đi sát mép vực thẩm, Lăng Hàn bắt đầu lĩnh hội yếu tố Tử Vong. Tiến triển, chậm chạp. Nhiều lần, Lăng Hàn đều phạm sai lầm, kém chút gây thành đại họa, có một lần tử vong tiến vào xương cốt, may mắn Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu phát hiện kịp thời nên đưa hắn vào Sinh Mệnh động, nằm ròng rã ba vạn năm mới khôi phục lại. Sau khi khôi phục như cũ, Lăng Hàn lại đi tới Tử Vong động. Các Đại Đế khác biết được, bọn họ cũng thử. Bọn họ đều nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, bởi vậy, bọn họ cũng nắm giữ đối kháng yếu tố Tử Vong, nhưng vô cùng yếu ớt, bọn họ có khả năng chết đi. Nhưng mà, bọn họ không e ngại chút nào. Hiện tại không đánh nhau với lão Thần thú, chẳng lẽ còn ở nơi này chờ tới ngày thiên địa trở về nguyên điểm? Như vậy khác gì ngồi tù?
Sẽ điên mất. Hơn nữa, Đại Đế đều có đại trí tuệ, đại quả quyết, tuyệt đối không tiếc đánh cược một lần. Trước kia không có cơ hội, hiện tại Lăng Hàn lại đẩy cánh cửa cho bọn họ. Thời gian trôi qua, bảy vạn năm sau, có một vị Đại Đế hóa đạo. Có Đại Đế mới vẫn lạc, Lạc Dương con của Thánh Thiên Đại Đế năm xưa, sau khi bị tử vong bao phủ, mọi người đưa hắn đi Sinh Mệnh động cũng vô dụng, ấn ký linh hồn bị tiêu diệt. Nhưng mà, việc này không ảnh hưởng tới các Đại Đế. Một triệu năm, một ngàn vạn năm, một trăm triệu năm! Lúc đó đã gần một tỷ năm trôi qua, rốt cục Lăng Hàn thu được đột phá, các Đại Đế khác cũng nhìn thấy ánh rạng đông, nhưng khoảng cách dung hội quán thông cũng cần thời gian. Ở trong cơ thể Lăng Hàn, yếu tố Tử Vong hóa thành tia nước nhỏ và hội tụ trong tiểu vũ trụ của hắn. Nhưng mà, thứ này còn rất yếu ớt, không có biện pháp đối kháng với ba yếu tố, bởi vậy, Lăng Hàn dẫn động yếu tố Tử Vong càng nhiều, tiếp tục đối kháng ba đại yếu tố. Lại qua trăm triệu năm, trong cơ thể Lăng Hàn đã có biến hóa vi diệu. Sinh mệnh bị khống chế, có già yếu bình thường và tử vong. Có sinh tất có tử, đến nơi đến chốn, đây là cân bằng hoàn mỹ. Hắn giật mình, vì cái gì Nguyên thế giới chỉ có thể gọi là tiểu thế giới, bởi vì trên Tiên Vương là có thể trường sinh, đây là việc không phù hợp đạo. Ông, bỗng nhiên hắn mở hai mắt ra, ánh sáng bốn màu xuyên thủng thiên địa. Oanh, khí thế cường đại bộc phát, khí thế kinh khủng khó có thể hình dung. Cấp thứ nhất!
Đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc hắn nắm giữ bốn yếu tố, hắn trở thành người thứ tư sau vô số điệp kỷ lĩnh ngộ bốn yếu tố. Hơn nữa, khác với đám người Tinh Nguyệt Nữ Đế, Lăng Hàn chẳng những nắm giữ bốn yếu tố, thậm chí còn diễn hóa thế giới trong cơ thể.