Tên cường hóa giả tốc độ hệ thân hình chớp động, từ trong một hẻm nhỏ thoát ra dùng súng ống trực tiếp bắn phá đem những chiến sĩ kháng cự xử lý.
Cường hóa giả thực vật hệ công kích lại thập phần quỷ dị, thường thường có một gốc dây mây từ dưới đất bắn ra đem một chiến sĩ bình thường cuốn lấy trực tiếp siết chết.
Nhạc Trọng cầm súng tự động 05 thức trong tay xung phong trên tuyến đầu, bằng vào lực lượng một người hoàn toàn áp chế các chiến sĩ của La Điền Dực. Những chiến sĩ kia vừa lộ ra khỏi điểm ẩn nấp liền bị bắn nổ đầu.
Dưới sự đột kích của Nhạc Trọng cùng cao thủ đoàn, bộ đội La Điền Dực chết thảm trọng, dần dần tan tác.
Từ Chính Cương nhìn thấy tình thế lập tức đem chiến sĩ đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh đầu nhập vào trong chiến đấu, điên cuồng tấn công bộ đội của La Điền Dực.
Binh lính của La Điền Dực cùng đội đặc cảnh tan rã, không ngừng tháo chạy vào trung tâm SY thị.
Ngay khi bộ đội của Nhạc Trọng thừa thắng xông lên, một liên quân do võ cảnh, đặc cảnh, cảnh sát tạo thành tạo nên từng đạo phòng tuyến, miễn cưỡng ngăn chặn chiến sĩ của Nhạc Trọng tiến tới.
Bành Minh Đức đích thân đi tới đầu trận tuyến, thông qua loa lớn hướng Nhạc Trọng lớn tiếng quát:
- Nhạc Trọng! Tôi là Bành Minh Đức! Tôi muốn mời anh lập tức rút quân! Đây là việc giữa nội bộ SSY thị chúng tôi, hẳn do người của SSY thị giải quyết, anh là người ngoài không nên can thiệp!
Bành Minh Đức chính nghĩa lẫm nhiên thông qua loa phóng thanh lớn tiếng quát:
- Liễu sư trưởng, Trầm sư trưởng, có sự tình gì cũng có thể thương lượng. Chúng ta hẳn nên giải quyết vấn đề trên bàn đàm phán mà không phải chém giết lẫn nhau. Các ông chém giết lẫn nhau đều chỉ làm chiến sĩ bên dưới tử vong. Nguyên bản bọn họ đều là chiến sĩ xuất sắc, cho dù chết cũng chỉ chết trong việc phục hưng quốc gia trong quá trình chiến đấu cùng tang thi mà không phải chết trong cuộc chiến đấu của nhân loại chúng ta. Các ông vì bản thân phẫn nộ mà làm nhiều chiến sĩ xuất sắc khuất nhục chết đi, chẳng lẽ các ông không cảm thấy xấu hổ sao?
Bành Minh Đức là một gã chính khách tiêu chuẩn, hắn nói những đạo lý lớn đều có một bộ, nghe xong lời nói của hắn tàn quân của Tiền Vệ Dân lẫn Liễu Hồi Phong đều có chút xúc động.
Hai mắt Liễu Hồi Phong đỏ đậm thông qua loa phóng thanh lớn tiếng quát:
- Bành Minh Đức! Con mẹ nó ông ít nói nhảm! Hôm nay lão tử không đập chết hai tên vương bát đản La Điền Dực cùng Tô Đông Minh thì là đồ khốn! Bởi vì hai tên vương bát đản kia, chúng tôi đã chết bao nhiêu hảo huynh đệ. Bọn hắn không chết, ông nói không có ích lợi gì!
Dị quang trong mắt Bành Minh Đức chớp động, nói:
- Chỉ cần Tô Đông Minh cùng La Điền Dực đã chết thì các ông không đánh nữa sao?
Liễu Hồi Phong lớn tiếng nói:
- Đương nhiên! Chỉ cần bọn hắn chết, lão tử không đánh nữa!
- Được! Một lời đã định!
Khóe miệng Bành Minh Đức hiện lên đường cong, phất phất tay, hai gã đặc cảnh đem Tô Đông Minh cùng La Điền Dực áp giải tới trước trận địa hai quân.
Sắc mặt Tô Đông Minh xanh mét, chửi ầm lên:
- Bành Minh Đức! Tên vương bát đản như mày tuyệt đối không chết tử tế được!
Hai mắt La Điền Dực đỏ đậm trừng trừng Bành Minh Đức quát:
- Bành Minh Đức! Cả nhà mày là vương bát đản! Mày là kẻ khốn kiếp!
Tô Đông Minh cùng La Điền Dực vừa lui đã bị Bành Minh Đức phái ra cao thủ khống chế bắt giữ. Bọn hắn thật không ngờ chiến hữu mới vừa kề vai chiến đấu thế nhưng ở thời điểm mấu chốt đem bọn hắn bán rẻ.
Bành Minh Đức cao giọng nói:
- Tô Đông Minh, La Điền Dực, hai người trốn chạy trên chiến trường, lại đem người phục kích quân đội bạn, chứng cớ vô cùng xác thực. Tội ác tày trời, hiện tại xử bắn ngay tại chỗ! Lập tức chấp hành!
Hai gã đặc cảnh đem súng chỉ lên đầu hai đầu sỏ quân đội Tô Đông Minh cùng La Điền Dực, bóp cò!
Phanh! Phanh!
Nương theo hai tiếng súng vang, đầu của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã hiện thêm hai lỗ máu ngã trên mặt đất. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Bành Minh Đức nhìn thấy hai người Tô Đông Minh cùng La Điền Dực đã chết, trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng. Hai người này vừa chết, hắn có thể công khai gồm thâu thủ hạ cũ của hai người bọn họ. Hơn nữa trong tay hắn có lực lượng võ cảnh, đặc cảnh, cảnh sát, hắn có thể trở thành thế lực mạnh nhất SSY thị. Bộ đội của Trầm Hoành Dương cùng Liễu Hồi Phong đã bị đánh thành tàn phế, bộ đội của hắn sẽ trở thành lực lượng võ trang mạnh nhất SSY thị. Sau này hắn có thể thông qua đủ loại thủ đoạn làm suy yếu bộ đội của hai người kia, cuối cùng đem cả SSY thị hoàn toàn nắm giữ trong tay hắn.
Liễu Hồi Phong nhìn thấy hai người Tô Đông Minh cùng La Điền Dực đã chết, rốt cục thở ra một ngụm ác khí, nhưng trong lòng chợt biến thành mờ mịt.
Đúng lúc này Nhạc Trọng trực tiếp mang theo cao thủ đặc chiến doanh xâm nhập vào đội ngũ của Liễu Hồi Phong, dùng súng chỉ thẳng vào đầu hắn lạnh lùng nói:
- Liễu sư trưởng! Hiện tại ông chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất là mang theo bộ đội đầu hàng tôi, nhận chỉnh biên. Thứ hai chính là cùng đội ngũ của ông nhận cái chết!
Cơ hồ ngay lúc Nhạc Trọng phát động, chiến sĩ đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh của huyện Trữ Quang đều thay đổi họng súng chỉ vào tàn quân của Liễu Hồi Phong.
Tàn quân của Tiền Vệ Dân sau khi được Nhạc Trọng giải cứu đã bị tước vũ khí sau đó bắt lại.
Liễu Hồi Phong nhìn họng súng chỉ vào đầu mình, cười khổ một tiếng nói:
- Nếu tôi hàng bộ hạ của tôi sẽ như thế nào?
Nhạc Trọng không hề che giấu nói thẳng:
- Toàn bộ chiến sĩ trải qua giáo dục đánh tan sắp xếp vào trong bộ đội chủ chiến. Tôi sẽ đối xử bình đẳng với bọn họ!
Bộ hạ của Liễu Hồi Phong đều là lão binh thân kinh bách chiến, đây là một số tài nguyên lớn, lúc trước Nhạc Trọng chịu xuất binh giúp Liễu Hồi Phong là vì nhìn trúng nhóm lão binh bách chiến trong tay hắn.
Liễu Hồi Phong đã có ý hàng, hắn trực tiếp hỏi:
- Nếu tôi hàng có thể đạt được đãi ngộ gì?
Nhạc Trọng chân thành mời:
- Hưởng thụ đãi ngộ quân hàm trung tá. Hơn nữa tôi nguyện ý mời ngài làm giáo viên trường quân đội, hướng quan quân chúng tôi truyền thụ đủ loại tri thức về chiến tranh hiện đại hóa!
Giáo viên trường quân đội của Nhạc Trọng cực kỳ khuyết thiếu, quan chỉ huy xuất sắc như Từ Chính Cương cơ hồ phần lớn thời gian đều bị điều động đi chiến đấu cùng tang thi, cứu vớt người sống sót hay tìm tòi vật tư. Trường quân đội thật sự rất thiếu thốn giáo viên chuyên môn truyền thụ tri thức chiến tranh hiện đại hóa.
Nhạc Trọng lấy được thật nhiều trang bị tốt từ bộ binh lữ cơ giới hóa, nhưng bởi vì nhân tài không đủ rất nhiều trang bị đều không thể sử dụng. Nếu như hắn có sung túc nhân tài, sức chiến đấu của đội ngũ hắn có thể lật lên gấp mấy lần.
Nhạc Trọng từng điều tra qua mặc dù con người của Liễu Hồi Phong có chút háo sắc, sau tận thế một lần cưới tới ba vợ, nhưng con người hắn cũng không xấu xa. Ba nữ nhân kia cũng tự nguyện theo cùng hắn. Hơn nữa khi chỉ huy chiến đấu mặc dù không có hành động gì chấn kinh, nhưng trung quy trung củ, thập phần ổn trọng, đủ đảm đương chức giáo viên trường quân đội.