Trần Dao lúc này đã thăng cấp 23, nàng chẳng những là người tiến hóa, kỹ năng thao túng thực vật đã tăng lên cấp ba, nàng thao túng cây cỏ có lực cực mạnh. Đủ để trói mèo rừng biến dị không phải là biến dị thú không phải loại hình sức mạnh thật lâu.
Nhạc Trọng sở dĩ lăn tới nơi này là trông thấy Trần Dao thúc dục bốn căn mây tiềm hành tới nơi này.
Tứ chi của con mèo bị trói chặt, nó chợt ra sức giãy dụa, bốn cây mây trói quá chặt cho nên nó rất khó giật đứt.
Nhạc Trọng nhìn qua con mèo cấp hai bị cuốn lấy, trước tiên phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật. Cốt giáp bao phủ người của hắn, cánh tay trái bị cắt đứt ngưng tụ ra bàn tay bằng xương.
- Mèo thối tha! Mày cũng cắn đủ rồi! Vậy tới phiên tao!
Nhạc Trọng nhìn qua con mèo rừng cắn đứt tay của hắn, hàn quang trong mắt lóe lên, thoáng cái nhảy lên đầu của con mèo hai đấm hung hăng đánh lên đầu của con mèo, lực lượng gấp sáu lần người thường bộc phát, oanh lên đầu của con mèo.
Nhạc Trọng đem hết toàn lực, hai đấm như mưa. Thoáng cái không ngừng đánh mạnh lên đầu của con mèo, đem con mèo bị đánh đầu choáng mắt hoa, máu tươi chảy ra.
Nhạc Trọng dùng sức lực gấp sáu người bình thường đối với biến dị thú da dày thịt béo không là gì, nhưng mà với con mèo biến dị hệ nhanh nhẹn thì có tác dụng lớn.
Con mèo rừng cấp hai dốc sức giãy dụa một hồi. Mỗi lần nó giãy dụa thì dây mây bị kéo căng.
Mà con mắt Trần Dao bên kia đã sung huyết, nàng cơ hồ là dốc sức liều mạng phát động kỹ năng thao túng thực vật, vận chuyển tinh thần lực không ngừng duy trì cây mây. Nếu như không có tinh thần lực ủng hộ thì dây mây bị đứt lâu rồi.
Nhạc Trọng hai đấm trùng trùng điệp điệp đánh lên đầu lâu của con mèo biến dị cấp hai, liên tiếp oanh mấy chục cái thì con mèo ngã xuống đất hấp hối.
Nhạc Trọng lúc này mới buông lỏng một hơi, đem điểm kỹ năng quý giá tăng lên Tuần Phục Thuật, làm Tuần Phục Thuật cường hóa lên cấp hai, có thể phục tùng ba sinh vật.
Nhạc Trọng phát động kỹ năng Tuần Phục Thuật cấp hai với con mèo biến dị này, một đạo thanh sắc quang mang rơi vào mi tâm của con mèo, ngưng tụ một phù văn huyền ảo rơi vào thức hải của hắn.
Hung quang trong mắt con mèo lóe lên, phù văn màu xanh huyền ảo sụp đổ. Nhạc Trọng khởi động Tuần Phục Thuật cũng tuyên cáo thất bại!
- Hỗn đản đáng chết!
Nhạc Trọng giận dữ không ngừng dùng nắm đấm đánh lên đầu của con mèo biến dị, liên tiếp dùng sức đánh ra mười quyền lên đầu của con mèo biến dị làm nó thổ huyết, uể oải không phấn chấn.
Nhạc Trọng nhìn thấy con mèo cấp hai này thổ huyết, lúc này mới lần nữa phát động Tuần Phục Thuật, một đạo quang mang màu xanh chui vào trong đầu của con mèo, ngưng tụ ra một đạo phù văn huyền ảo.
Lúc này con mèo không còn khả năng chống cự gì nữa, mặc cho phù văn Tuần Phục Thuật chui vào trong thân thể của nó.
Phù văn Tuần Phục Thuật vừa chui vào trong người của con mèo rừng cấp hai, Nhạc Trọng liền cảm giác được sinh ra liên hệ với nó.
Nhạc Trọng buông lỏng một hơi, nhìn qua Trần Dao nói ra:
- Trần Dao! Có thể buông nó ra!
Trần Dao lúc này mới triệt hồi thao túng thực vật, bối cây mây nhnah chóng biến mất. Nàng thở gấp liên tục, quần áo của nàng mồ hôi ướt nhẹp, nàng nhìn qua Nhạc Trọng phương xa, trong nội tâm tràn đầy sợ hãi.
Nếu như Nhạc Trọng vừa rồi bị con mèo cấp hai giết chết, vậy thì toàn bộ người ở đây sẽ sụp đổ, Trần Dao không dám nghĩ nữ nhân như nàng ở lại nơi này sẽ tao ngộ cảnh tượng khủng bố như thế nào.
Tuy Trần Dao hiện tại là người tiên hóa, nhưng mà trên thế giới này cường giả như mây. Cho dù mạnh như Nhạc Trọng cũng không dám nói mình là tồn tại vô địch, có lẽ nàng không quá tự tin tổ kiến thế lực chống Ngô Nham Hoành và Đại Thái Lan đế quốc. Nàng một khi bị đối phương bắt được thì sống không bằng chết.
Sau khi con mèo rừng cấp hai này được thả ra thì đi tới bên người Nhạc Trọng, chợt thập phần nhu thuận cọ vào người Nhạc Trọng, nó làm nũng với Nhạc Trọng.
- Tốc độ của mày nhanh như vậy! Gọi là Thiểm Điện đi!
Nhạc Trọng móc khối tinh hạch của con rắn biến dị cấp hai ném cho con mèo rừng biến dị cấp hai.
Thiểm Điện lè lưỡi cuốn lấy viên tinh thạch đưa vào trong miệng, sau đó kẽo kẹt kẽo kẹt gặm, nó thè lưỡi ra liếm láp Nhạc Trọng.
Huyết nhục người tiến hóa cao cấp, huyết nhục tang thi cao cấp, huyết nhục biến dị thú cao cấp, tinh hạch cũng có thể khiến biến dị thú tiến hóa cao hơn. Trong đó tinh hạch biến dị thú là thứ biến dị thú thích nhất, thôn phệ tinh hạch có thể giúp chúng tiến hóa cao cấp hơn nhanh hơn.
- Đi thôi!
Nhạc Trọng ra lệnh cho đoàn xe một câu.
Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì đoàn xe lúc này nhắm hướng Nã Bố Trấn mà đi.
Được Thiểm Điện thủ hộ cho nên trên đường đi Nhạc Trọng và đoàn người không bị biến dị thú quấy phá. Rốt cục vừa hừng sáng đã đi tới Nã Bố Trấn đầy tang thi.
Nhạc Trọng đi tới trước Nã Bố Trấn và ném một bình chất lỏng xà đản quả nghiền thành nước cho Cam Đào, nói:
- Cam Đào uống nó! Uống xong thì ngươi sẽ có lực lượng mạnh hơn!
- Vâng! Nhạc lão đại!
Cam Đào nhìn qua bình nhỏ, không do dự lập tức uống cạn bình chất lỏng, nếu như Nhạc Trọng bất lợi với hắn, hắn tuyệt đối không có một tia phản kháng. Hơn nữa hắn cũng vô cùng tín nhiệm Nhạc Trọng, bởi vì Nhạc Trọng đã cứu hắn và huynh đệ trong tuyệt cảnh ra ngoài.
Cam Đào sau khi uống xong chợt bị lực lượng mạnh mẽ thôn phệ, thân thể nóng lên, phát nhiệt, hoa mắt ngã xuống.
- Trung đội trưởng!
Hơn mười chiến hữu của Cam Đào đi lên đỡ lấy Cam Đào, lo lắng nhìn qua Nhạc Trọng, hy vọng hắn có thể giải thích cho bọn họ.
- Anh ta sẽ phát sốt một ngày, ở lại chăm sóc cho anh ta!
Nhạc Trọng nói một câu, sau đó lại gọi Phan Kim Dũng tới.
Nhạc Trọng trực tiếp giao sách kỹ năng cấp ba biến thân hiệp sĩ rừng nhiệt đới giao cho Phan Kim Dũng:
- Bản kỹ năng này giao cho anh! Hảo hảo lợi dụng nó giết địch.
Phan Kim Dũng vừa tiếp xúc với sách kỹ năng, chợt vô cùng kích động nói ra:
- Đa tạ Nhạc lão đại! ! Tôi nhất định sẽ hảo hảo giết địch! Tuyệt đối sẽ không cô phụ chờ mong của ngài!
Sách kỹ năng cấp ba vô cùng thưa thớt, Phan Kim Dũng sau khi đạt được sách kỹ năng sẽ lợi dụng thật tốt, hắn có thể phát triển thành cường giả.
Nhạc Trọng lúc này là người ở đất lạ, người hắn có thể sử dụng quá ít. Hắn cũng chỉ có thể giao sách kỹ năng quý giá cho chiên sĩ đi theo mình không quá lâu. Để cho bọn họ nhanh chóng hình thành sức chiến đấu và mạnh mẽ hơn.
Nhạc Trọng vỗ vỗ vai của Phan Kim Dũng, đi nhanh ra ngoài và cùng bạch cốt đi vào trong Nã Bố Trấn.
Lúc này ở cửa ra vào của Nã Bố Trấn đã xuất hiện Thiểm Điện và nó thống lĩnh hơn một trăm năm mươi con mèo rừng biên dị.
Với Thiểm Điện với tư cách là biến dị thú cấp hai, có được năng lực thống soái đồng tộc ở gần. Những con mèo biên dị là thủ hạ của nó.