Chương 259
Phượng Khương Trần đứng tại chỗ nhìn theo, hai mắt tựa hồ không có tiêu cự.
Nếu Cửu hoàng thúc ở đây thì tốt rồi Có Cửu hoàng thúc ở đây chuyện gì cũng đều có thể giải quyết.
Phượng Khương Trần phát hiện ra trong lúc bát tri bất giác, nàng bắt đầu ÿ lại vào Cửu hoàng thúc.
“Phượng Khương Trần, ngươi không sao chứ?” Vũ Văn Thanh đá đá Phượng Khương Trần, ý bảo nàng hoàn hồn lại mau.
“Không có việc gì, chúng ta đi thôi. Đúng rồi, sự tình phiền toái của Tôn gia đành nhờ các người nhé.”
Phượng Khương Trần biết hai người này chính vì nể mặt nàng nên mới giúp đỡ Tôn gia.
Tuy rằng nàng cũng không biết vì sao mặt mũi của mình lại đáng giá như vậy. Chuyện Vương thất ra tay tương trợ cũng bình thường, Vương gia có quan hệ với nàng thì ai cũng rõ.
“Nói những lời này làm gì chứ? Nói thế nào Tôn Dực Cẩn cũng cứu ngươi một mạng, nếu không phải nhờ nàng ngươi sớm đã chết từ lâu rồi.” Vũ Văn Thanh nói xong liền ý thức được thủ đoạn của Phượng Khương Trần, hắn ta cảm thấy cho dù không có Tôn Dực Cần cứu giúp, Phượng Khương Trần cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Phượng Khương Trần tuy rằng không biết võ công nhưng thân thủ lại nhanh nhẹn, tuyệt đối không giống mắy tiểu thư khuê các khác.
Đáng tiếc làm cho Vũ Văn Thanh thắt vọng rồi, Phượng Khương Trần thành khẩn gật đầu: “Không sai, không có Tôn Dực Cần ta sớm đã chết rồi.”
Vũ Văn Thanh cùng Vương Thất đưa Phượng Khương Trần đưa đến cổng lớn của Phượng phủ xong liền xoay người rời đỉ.
Lời đồn đại đã bị bài trừ, Hoàng Hậu cũng bởi vì chứng cứ mà Cửu hoàng thúc mà đưa rồi im lặng.
Phượng Khương Trần trong khoảng thời gian này chắc hẳn cũng được bình yên một chút.
Đông Lăng Tử Lạc trúng mũi tên kia thay Cửu hoàng thúc. Hẳn là một đoạn thời gian dài về sau Hoàng Hậu cũng sẽ không tìm Phượng Khương Trần gây phiền toái.
Đông Lăng Vũ Cửu tọa ở đại điện trung, ở bên người lúc nào cũng có cung nữ, thái giám, thái y đi tới đi lui, dường như chuyện này chẳng có chút nào liên quan tới hắn. Cửu hoàng thúc máu lạnh vô tình, thật đúng là làm cho trời đất phẫn nộ, phải biết rằng những gì Đông Lăng Tử Lạc phải chịu hôm nay chính là vì cứu hắn nên mới bị thương tới mức vậy đó.
“Lâm thái y, ngươi thân là Thái Y Viện, bổn cung tin y thuật của ngươi, Lạc Vương điện hạ nếu có bắt trắc gì, bổn cung sẽ hỏi tội ngươi.” Hoàng Hậu nương nương ngồi ở nội điện, uy nghiêm mười phần nhưng lại không giấu không được sầu lo.
“Hạ quan nhất định đem hết toàn lực cứu trị cho Lạc Vương điện hạ, cầu xin Hoàng Hậu nương nương yên tâm.” Lâm thái y run rầy bò lên.
Lạc Vương bị trọng thương nên cái kia chân kia có thể sẽ không giữ được Từng chậu máu loãng được rửa rồi đem ra bên ngoài……
Thái Tử nghe qua tin tức vội vàng chạy đến đây, bởi vì nhanh chóng chạy tới nên sắc mặt hắn ta tái nhọt, hô hấp dồn dập, bộ dáng có vẻ vô cùng yếu đuối.
Vẫy tay cho mấy cung nữ bên cạnh lui xuống, Thái Tử trực tiếp đi tới trước mặt Cửu hoàng thúc: “Hoàng thúc, thất đệ chắc sẽ không sao chứ?”
“Ngươi hy vọng hắn có việc gì sao?” Đông Lăng Vũ Cửu ánh mắt lạnh lẽo hỏi.
“Hoàng thúc, hắn là hoàng đệ của ta.” Thái Tử cúi đầu, ngữ khí khẳng định nói.
Hắn ta muốn nói cho Cửu hoàng thúc biết việc hôm nay nhất định không phải do hắn ta làm.
Đông Lăng Vũ Cửu gật đầu, chỉ chỉ vị trí nói: “Ngồi xuống đi, không chết là được.” Có thể tàn phế hay không cũng còn khó nói.
“Vâng, Hoàng thúc.” Thái Tử nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ cần Cửu hoàng thúc tin tưởng hắn ta, Hoàng Hậu nhát định sẽ không có khả năng đem chuyện này đổ lên người hắn, chủ yếu là……
Theo Thái Tử biết trận ám sát này là nhằm vào Cửu hoàng thúc.
“Hoàng thúc, người có bị thương không?” Thái Tử vẻ mặt quan tâm vạn phần hỏi.
Ở trong hoàng thất nếu nói một người coi cái danh Thái Tử này của hắn ta là thật thì chỉ có Cửu hoàng thúc mà thôi.