Chẳng lẽ chỉ có thể nghĩ biện pháp từ sa mạc? Mạnh Hàn nhịn không được thở dài một hơi, giết người của Bạo Phong Thành là thống khoái, nhưng mà thời điểm cân nhắc chuyện này sẽ không thư thái như vậy. Trong sa mạc có thương lộ hay sao?
Đột nhiên trong đầu Mạnh Hàn hiện ra một tia linh quang, kiếp trước có một thương lộ nổi tiếng hiện ra trong đầu. Con đường tơ lụa cũng đi qua sa mạc. Mạnh Hàn biết không ít người quen thuộc sa mạc, những gia hỏa tầm bảo chính là chuyên gia sinh tồn trong sa mạc. Vấn đề mấu chốt là thế giới này có chút tơ lụa sao?
- Gả cho ta được không nào? Elyse!
Thời điểm Elyse mở mắt ra thì đầu tiên là nhìn thấy gương mặt của lãnh chúa đại nhân, nghe được Mạnh Hàn đưa ra câu hỏi đầy chờ mong. Lập tức Elyse phát hiện trên người mình không mảnh vải che thân, lúc này lãnh chúa đại nhân cũng không có mảnh vải che thân ôm nàng vào trong ngực.
- YAA.A.A..
Elyse trầm thấp kêu một tiếng, dường như không có hoàn toàn tiếp nhận sự thật trước mặt. Nhưng rất nhanh Elyse tĩnh táo lại, không hề kinh hoảng như trước nữa, trái lại còn co rút người vào Mạnh Hàn thêm nữa. Đầu cũng chôn sâu vào ngực của Mạnh Hàn, cũng không dám ngẩng đầu.
- Đừng sợ, Elyse, chúng ta đã về nhà.
Mạnh Hàn nhìn thấy biểu hiện của Elyse có chút kinh hoảng, còn tưởng rằng nàng vẫn còn sợ hãi tao ngộ ở Bạo Phong Thành, ôm lấy thân thể mềm mại hơi run của Elyse, yêu thương an ủi.
- Chỉ cần ở bên cạnh ngươi ta sẽ không sợ. Đại nhân!
Âm thanh của Elyse từ trong nưực Mạnh Hàn phát ra, âm thanh rất trầm thấp, nhưng mà Mạnh Hàn lại nghe được rành mạch.
- Như vậy ngươi nguyện ý gả cho ta chứ? Elyse!
Mạnh Hàn hỏi vấn đề của mình lần nữa, lẳng lặng đợi Elyse trả lời.
- Đương nhiên, đại nhân!
Đột nhiên Elyse cảm giác được chính mình rất hạnh phúc. Cho dù so với tao ngộ ở Bạo Phong Thành đáng sợ hơn trăm lần thậm chí ngàn lần, chỉ cần có thể đổi lấy thời khắc hạnh phúc trước mắt này nàng cũng vạn phần nguyện ý. Thời điểm nghe được câu hỏi của Mạnh Hàn thì Elyse đã vui sướng như bùng nổ, trong hốc mắt bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều nước mắt chảy xuống.
- Đáng tiếc hiện tại không có chiếc nhẫn.
Mạnh Hàn hơi có chút ít tiếc nuối phàn nàn một câu, sau đó lại ôm lấy Elyse vào trong ngực. Chuyện xảy ra đêm qua giống như nắm mơ, hiện tại hắn còn muốn hưởng thụ thêm một lần.
Bởi vì sinh mệnh pháp trượng cho nên Elyse còn không cảm thấy thống khổ, nhưng đối mặt với thân mật của Mạnh Hàn thì nàng không có hoang dâm vô độ như Mạnh Hàn, vội vội vàng vàng đẩy Mạnh Hàn ra:
- Đại nhân, bây giờ là ban ngày!
- Ban ngày thì thế nào chứ?
Trong linh hồn của Mạnh Hàn không có phân biệt làm chuyện này phải phân biệt ngày và đêm, lầm bầm một câu, muốn tiếp tục lại bị Elyse đẩy ra.
- Đại nhân, buổi tối tùy ngươi thế nào cũng được, nhưng mà hiện tại Demi cùng Diana sắp đến đây rồi!
Elyse nhìn lên trời sắc dường như cũng biết là lúc nào, sốt ruột nhắc nhở Mạnh Hàn còn có hai tiểu thị nữ.
Khá tốt Mạnh Hàn nghĩ tới hai tiểu thị nữ thì không có tiếp tục. Dù sao loại tràng diện này không nên để cho thiếu nhi như các nàng nhìn thấy mới tốt. Đành phải hậm hực mặc quần áo của mình vào.
Vừa mới mặc được một nửa cửa phòng ngủ đã bị đẩy từ bên ngoài vào, sau đó Demi cùng Diana cũng dắt tay nhau tới. Nhìn thấy tình hình trong phòng thì hai tiểu nữ hài dường như sững sờ một chút, nhưng mà nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, đi lên thuần thục trợ giúp Mạnh Hàn mặc quần áo. Bởi vì chuyện này hai nàng làm nhiều ngày cho nên rất quen thuộc.
Dưới sự trợ giúp của hai tiểu thị nữ thì Mạnh Hàn ngược lại không cần động tay nữa, chỉ cần đứng đấy chờ hai tiểu thị nữ làm là được. Nhìn thấy Demi cùng Diana bận rộn thì Mạnh Hàn nhịn không được cảm khái, so sánh với Louisa Louise thì hai nàng cũng là thiên tài ma pháp, nhưng mà lại ủy khuất các nàng ở đây là thị nữ thiếp thân của mình, thật sự là có chút quá phận. Đáng tiếc mặc kệ Mạnh Hàn khuyên bảo như thế nào, hai tiểu nữ hài giống như nhất định an phận làm thị nữ thiếp thân của Mạnh Hàn cả đời này, chết sống không đáp ứng rời Mạnh Hàn đi học tập ma pháp.
Elyse lúc này càng xấu hổ co người trong chăn, mặt đỏ tới mang tai, cũng không biết nên đối mặt với Demi cùng Diana như thế nào. Chỉ có điều càng không biết nên đối mặt như thế nào càng không thể không đối mặt. Bên kia Demi cùng Diana trợ giúp Mạnh Hàn mặc quần áo xong thì Demi mở to mắt hiếu kỳ nhìn qua Mạnh Hàn:
- Đại nhân, Elyse tỷ tỷ vì cái gì ngủ trên giường của ngươi?
Mặc dù Diana bên cạnh không có hỏi, nhưng trong mắt cũng vô cùng hiếu kỳ.
- Ách!
Mạnh Hàn nghe hai tiểu nữ hài hỏi vấn đề này thì bị đánh bại rồi, thật sự không biết nên giải thích với hai tiểu nữ hài như thế nào. Đáng chết, sớm biết như vậy nên đóng cửa phòng ngủ từ bên trong, không cần khó xử như thế.
- Cái này, Elyse ngày hôm qua báo cáo với ta rất muộn, cho nên lưu lại phòng của ta ngủ.
Không hổ là lãnh chúa đại nhân, trong nháy mắt đã cho Demi cùng Diana lý do không cách nào phản bác được. Bên kia Elyse nghe được Mạnh Hàn giải thích đã xấu hổ không biết nên làm sao bây giờ, chỉ có thể tiếp tục giả vờ thành đà điểu, đem đầu của mình chui vào trong chăn.
Hai tiểu nữ hài dường như còn không nghĩ ra vì cái gì Elyse tỷ tỷ muộn như thế còn đi tới báo cáo xong còn không đi về phòng ngủ của mình cách đó vài gian phòng. Nhưng mà các nàng tiếp nhận giải thích của Mạnh Hàn. Lãnh chúa đại nhân nói thế nào đối với hai tiểu nữ hài chính là lời vàng ý ngọc.
- Các ngươi giúp Elyse tỷ tỷ mặc quần áo đi, ta ra đi.
Mạnh Hàn có chút không được tự nhiên, hiển nhiên nối dối trước mặt hai tiểu nữ hài thật sự rất có áp lực, chỉ có thể thoát đi mà thôi, để cho Elyse đối mặt Demi cùng Diana.
Demi cùng Diana cũng không nghi ngờ gì, trực tiếp đi đến bên giường, kéo chăn ra. Mạnh Hàn cũng không quay đầu trốn ra khỏi phòng của mình, đứng ở ngoài cửa không khỏi nở nụ cười khổ. Nhìn qua bốn phía chậm rãi rời khỏi phủ lãnh chúa, dạo chơi đi tới hồ nước của Joy cùng Julie hai người luyện công.
Elyse thập phần không quen được Demi cùng Diana phục thị, nhưng mà nàng lại không nghĩ cải lời Mạnh Hàn, mắc cở đỏ mặt thập phần không được tự nhiên tiếp nhận Demi cùng Diana phục thị. Nàng biết rõ nếu như nàng thực gả cho Mạnh Hàn thì sinh hoạt này rất bình thường, hiện tại xem như sớm chuẩn bị mà thôi.
Cõi lòng đầy hạnh phúc bỗng nhiên Elyse muốn cùng Grace chia xẻ một chút. Hơn nữa trong nội tâm nàng cũng có rất nhiều nghi hoặc, đều mơ tưởng Grace hiểu rõ. Càng đến gần gian phòng của Grace thì Elyse đã cảm thấy càng khẩn trương, giống như đang đối mặt với cái gì đó, cảm giác trên người rất kỳ quái.
Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng Grace ra, vào bên trong xem xét, Elyse buông lỏng một hơi. Muội muội Grace đang ngồi ở bàn quản gia của mình đỏ mặt ngẩn người. Nghe được cửa phòng mở giống như có chút bị kinh hãi vậy, nhìn qua bên này, nhìn thấy là Elyse thì an tĩnh lại, cũng khôi phục bộ dáng ngẩn người.