- Được rồi, quản khỉ gió gì pháp luật, ta muốn kết hôn với cả hai nàng!
Mạnh Hàn dứt khoát cũng mặc kệ nhiều như vậy, có thể làm cho hai mỹ nữ lọt vào mắt xanh của mình thì hắn còn có cái gì không hài lòng, đứng dậy, ý chí chiến đấu sục sôi giơ nắm đấm lên.
- Đại nhân, chúng ta sẽ không gả cho ngươi.
Lần này Grace lại vô cùng kiên trì.
- Bởi vì lý do nát kia?
Mạnh Hàn khinh miệt cười nói:
- Yên tâm, ta không quan tâm.
- Đại nhân, chúng ta cũng không muốn ngài là địch của toàn bộ quý tộc.
Elyse giờ phút này cũng đứng ra, nói rõ lý do của các nàng.
- Cho ta, cho chúng ta, cho dù là địch khắp thiên hạ thì tính sao?
Mạnh Hàn hết sức kỳ quái với thái độ của hai nàng, trước kia còn không phải như vậy.
- Chẳng lẽ các ngươi không muốn ở cùng một chỗ với ta sao?
- Không, đại nhân muốn làm gì thì dù đi chết theo ngươi chúng ta đều nguyện ý.
Grace cắn cắn bờ môi:
- Nhưng mà chúng ta không hy vọng cả đời của đại nhân bị hoang phí trên việc hoang đường này.
- Các ngươi không có lòng tin vào ta sao?
Rốt cuộc Mạnh Hàn cũng hiểu được ý của hai nàng, nhất thời cảm thấy được trong ngực có một đoàn hỏa diễm bắt đầu cháy lên hừng hực.
- Các ngươi không có lòng tin với ta!
Thời điểm nói ra những lời này khỏi miệng thì trong nội tâm Mạnh Hàn đã tức giận tới cực điểm. Hắn có thể dễ dàng tha thứ cho mình nghèo khó, dễ dàng tha thứ cho mình vào lúc nhỏ yếu cúi đầu với người cường thế, thậm chí có thể chịu được vũ nhục củ Tinh Linh tộc, nhưng mà không dễ dàng tha thứ cho người bên cnahj mình, nhất là người vừa mới thành nữ nhân của mình không lâu, Grace cùng Elyse không có lòng tin vào bản thân của mình.
Elyse cùng Grace chưa từng nhìn thấy Mạnh Hàn tức giận như thế bao giờ, cho dù là thành chủ Bạo Phong Thành cướp đi mỏ dá của Mạnh Hàn thì Mạnh Hàn cũng vui vẻ đối mặt, sau đó trong thời gian thật ngắn lập tức tạo ra tơ lụa, sáng tạo ra một huy hoàng khác. Chưa từng có như ngày hôm nay, nhìn thấy lãnh chúa đại nhân tức giận.
Hai nữ cũng là hảo tâm mà thôi, với tư cách một quý tộc Mạnh Hàn kết hôn với hai nàng thì sẽ chống lại toàn thể quý tộc của thế giới này, thậm chí hiện tại tân tân khổ khổ lập nên cơ nghiệp cũng bị hủy hoại trong chốc lát. Cho dù Mạnh Hàn tưởng tượng rất tốt, nhưng mà mặc kệ tưởng tượng hoàn mỹ thế nào cuối cùng cũng phải đối mặt với hiện thực.
Vừa bắt đầu Mạnh Hàn nói ra lời này hai nữ tuyệt đối vô cùng tín nhiệm lãnh chúa đại nhân, đúng như Grace đã nói, cho dù là chết thì Grace cùng Elyse cũng sẽ đi theo Mạnh Hàn xuống địa ngục. Thế nhưng mà các nàng không hiểu được chuyện này, hiểu được áp lực thật lớn mà lãnh chúa đại nhân sắp sửa phải đối mặt, các nàng cũng cảm giác vô cùng sợ hãi.
Đây tuyệt đối không phải là con đường có chút nhấp nhô, mà là một con đường đi không lối về. Cho dù là Mạnh Hàn thành Pháp Thần thậm chí thành quốc vương bệ hạ, chỉ cần chuyện hắn muốn làm thì cũng sẽ bị cả thiên hạ phản đối. Từ xưa tới nay hình thành truyền thuyết song bào thai nguyền rủa cũng không phải dựa vào một mình Mạnh Hàn là có thể tiêu trừ. Cho dù hiện tại mọi người đã chậm rãi được người bình thường tiếp nhận, nhưng mà cũng chỉ giới hạn trong Hoàng Sa Trấn mà thôi, một khi đi ra bên ngoài thì tất cả cố gắng đều biến thành nước chảy mà thôi.
Nếu như trở thành nữ nhân của Mạnh Hàn thì các nàng tuyệt đối phải hiểu trắc trở Mạnh Hàn gặp phải. Các nàng không hiểu được áp lực trong đó.
Thế nhưng mà điều này hiển nhiên là chạm vào điểm mấu chốt trong nội tâm của Mạnh Hàn, từ khi đi vào Hoàng Sa Trấn thì mọi người chưa từng thấy lãnh chúa đại nhân tức giận, rốt cục ở trước mặt hai nữ nhân thân mật của mình bộc phát lửa giận của hắn.
Cơ hồ là Mạnh Hàn lập tức bộc phát, Grace cùng Elyse cũng ý thức được không đúng, hai người nghĩ cũng không nghĩ liền quỳ rạp trước mặt của Mạnh Hàn, cầu xin Mạnh Hàn tha thứ.
Trong đầu của Mạnh Hàn đã nổ tung, dường như có một cái trống cực lớn đang gõ trong đầu của mình. Hai nữ nhân của mình lại không có lòng tin vào chính mình, Mạnh Hàn chưa từng có cảm giác áp lực và tức giận điên cuồng như lần này. Cũng chưa từng có một khắc hắn khao khát địa vị và thực lực như vậy. Ngay cả nữ nhân của mình cũng không tin mình thì đối với Mạnh Hàn mà nói là đả kích trí mạng.
Một cổ tà hỏa áp lực đang đè nặng thân thể Mạnh Hàn, Mạnh Hàn hiện tại muốn làm ra chuyện gì đó phát tiết tà hỏa này ra khỏi người. Tốt nhất hiện tại nên có gia hỏa đui mù nào đó xông vào đây để cho Mạnh Hàn hung hăng giáo huấn một phen, có lẽ như vậy sẽ tốt một chút.
Đáng tiếc trước mặt của Mạnh Hàn chỉ có hai mỹ nữ song bào thai không ý thức được mình đã làm cái gì chọc giận Mạnh Hàn, hơn nữa Mạnh Hàn không nguyện ý động tới hai nàng nhất. Mạnh Hàn chỉ có thể đem cổ tà hỏa này áp vào trong lòng mà thôi, cho dù hắn tức giận không thể chịu được thì hắn cũng không phát tiết lên người của nữ nhân của mình.
- Gai đất! Gai đất! Gai đất! Gai đất!
Mạnh Hàn nhanh chóng lao ra khỏi phòng, hô lên vài câu chú ngữ gai đất. Trong sân trong giây lát xuất hiện mấy cây gai đất vừa thô vừa to, dưới tinh thần lực mạnh mẽ của Mạnh Hàn điều khiển biến thành mấy cây cột lớn thô to, mặc dù Mạnh Hàn phóng thích ma pháp tiếp theo thì những gai đất khổng lồ này không ngừng biến hóa. Mà giờ khắc này Mạnh Hàn vẫn chưa ý thức được điểm này, vẫn không ngừng hô hào chú ngữ như trước.
Điên cuồng thích phóng ma pháp để phát tiết phiền muộn của mình, nhưng mà tâm tình càng ngày càng xoắn xuýt vào chuyện này, thời điểm Mạnh Hàn tiêu hao hết ma lực thì hắn vẫn không biết nên phát tiết vào đâu. Mạnh Hàn giống như không biết mình đã hao hết ma lực, vẫn còn điên cuồng đọc chú ngữ.
Có lẽ là trải qua thời gian rèn luyện ma pháp dài ngày nên sinh ra hiệu quả, hoặc là hôm nay tức giận tới mức không cách nào chịu được, vốn ma lực trong người không còn nữa, nhưng đột nhiên ma lực lại sinh ra trong người của hắn, khi Mạnh Hàn đọc chú ngữ cũng phóng xuất Địa Thứ Thuật ra ngoài.
Ngay sau đó trong đầu Mạnh Hàn ầm ầm một tiếng, trong thân thể dường như bị một cây búa nện thẳng xuống đầu, một đạo lực lượng quen thuộc tràn ngập toàn thân. Nắm giữ tinh thần lực khổng lồ giờ phút này phát huy tác dụng không tin nổi với Mạnh Hàn, điên cuồng bắt đầu điều động ma lực trong cơ thể, phi tốc xoay trong người. Càng xoay tròn ma lực khôi phục càng nhanh chóng, giống như ma lực trong không khí không ngừng tiến vào trong người của Mạnh Hàn.
Mạnh Hàn đã bị biến hóa này kích thích dừng động tác lại, ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, cẩn thận cảm ngộ biến hóa sinh ra trong người. Khi ma lực trong cơ thể càng ngày càng dồi dào, dần dần ma lực đã tiếp cận cực hạn trước kia của Mạnh Hà, nhưng mà đến mức này ma lực trong cơ thể vẫn bảo trì tốc độ tăng nhanh, thẳng đến khi đột phá cực hạn thì ma lực tăng trưởng rất nhiều