'Phá thần đan' chí ít cần Đan Vương ngũ phẩm mới có thể luyện chế, 'Phá thần đan' hạng nhất thậm chí cần Đan Vương ngũ phẩm đỉnh, thậm chí Đan Vương lục phẩm mới có thể luyện chế ra.
Chính bởi vì vậy, Giải Phong và hai cô gái khiếp sợ không gì sánh được. Giải Phong cũng không phải là không có 'Phá thần đan', thế nhưng tuyệt đối không có 'Phá thần đan' hạng nhất, hơn nữa mấy viên 'Phá thần đan' thượng đẳng của y còn là một ân tình rất lớn, cộng thêm rất nhiều rất nhiều linh thảo mới đổi lấy được
Y đổi lấy vốn là vì để cho con gái mình dùng, thật không ngờ, Diệp Mặc lại tặng hai viên 'Phá thần đan' hạng nhất
- Đây là 'Phá thần đan' mà, còn là 'Phá thần đan' hạng nhất
Cô gái mặc váy hoa màu xanh khiếp sợ nói
- Cái người tên Diệp Mặc thật hào phóng, ra tay cái là đưa cho loại đan dược này
- Cha, cha xem hai viên đan dược còn lại đi
Cô gái váy hồng tên Ấu Ngưng lập tức nói.
Giải Phong cất lại hai viên 'Phá thần đan', trong lòng âm thầm khiếp sợ, một tu sĩ Thừa Đỉnh hươ tay cái là 'Phá thần đan' hạng nhất, điều này cũng quá kinh người. Không nói con gái của mình, ngay đến Giải Phong lúc này cũng đối với bình đan dược còn lại cũng đầy chờ mong
Bình ngọc kia được mở ra, khi hai viên đan dược rơi vào tay Giải Phong, Giải Ấu Huê và Giải Ấu Ngưng gần như đồng thời thét chói tai
- Côn Thừa Đan…
Ngay đến Giải Phong cũng hít một hơi lãnh khí, trong tay của gã dĩ nhiên là hai viên 'Côn Thừa Đan', chính là 'Côn Thừa Đan' thượng đẳng
'Côn Thừa Đan' là đan dược Thiên cấp thất phẩm, 'Côn Thừa Đan' thượng đẳng càng vạn linh khó cầu. Bởi vì coi như là bạn có 'Côn la khuẩn' cũng không thể luyện chế ra 'Côn Thừa Đan', Đan vương thất phẩm rất thưa thớt căn bản là người thường không có khả năng nhìn thấy. Coi như là anh bạn gặp được Đan vương thất phẩm đi, anh bạn cũng không nhất định có thể khiến người ta giúp anh bạn luyện đan.
Dù có là tông môn chín sao, số lượng 'Côn Thừa Đan' cũng là có hạn, thậm chí chỉ có vài viên thôi. Hiện tại trong tay Giải Phong có hai viên 'Côn Thừa Đan' thượng phẩm, gã há có thể không kích động sao, thậm chí hít hà vài cái
Lúc trước khi gã cho Diệp Mặc Lam Cực Quang Thạch, còn tưởng rằng kẻ hậu bối như Diệp Mặc khẳng định sẽ bị sự hào phóng của mình làm cho khiếp sợ, bởi vì Lam Cực Quang Thạch xác thực cực kỳ rất hiếm có.
Bản thân mình nói là đưa cho Diệp Mặc để thay lời cảm ơn, kỳ thực cũng mang theo một điểm tưởng thưởng hậu bối, thêm ý không lấy không 'Tiên khuyên hoa' của Diệp Mặc trong đó. Trước đó trong lòng gã cho rằng Diệp Mặc sau khi có được Lam Cực Quang Thạch, khẳng định sẽ phục sát đất tính cách của mình.
Nhưng sau đó sau khi nhận được 'Tiên khuyên hoa' của Diệp Mặc, cách nghĩ này mới không còn. Bởi vì 'Tiên khuyên hoa' so với Lam Cực Quang Thạch còn trân quý gấp vạn lần
Hiện tại khi gã nhìn 4 viên đan dược trong tay, gã mới biết được ai mới thật sự là người hào phóng, gã vì chính ý nghĩ của mình mà cảm thấy xấu hổ.
Gã chỉ đưa ra một viên Lam Cực Quang Thạch liền cho rằng là ra tay hào phóng. Diệp Mặc người ta đây mới là gọi là ra tay hào phóng
Lúc đầu khi bản thân lấy ra Lam Cực Quang Thạch, chưa chắc là không có ý tứ trên cao nhìn xuống, thậm chí có một chút ít là khoe khoang trong đó mà đến bản thân cũng không phát hiện
Thế nhưng đan dược người ta lấy ra thì không hề có ý tứ khoe khoang gì cả, bởi vì hai cô con gái của mình là tu vi Hư Thần, sắp tới sẽ phải dùng đến 'Phá thần đan'. Đợi đến sau khi Ngưng Thể viên mãn, lại phải dùng đến 'Côn Thừa Đan', người ta căn bản là căn cứ vào sự cần thiết của hai cô con gái mà tặng
Nhìn ra được cách làm và khí độ của Diệp Mặc, Giải Phong nhất thời xấu hổ không ngớt, thậm chí mặt có chút đỏ.
Lúc này Giải Ấu Huê và Giải Ấu Ngưng vẫn còn trong khiếp sợ chưa tỉnh ra, tuy rằng cha các cô là Hóa Chân đỉnh, thế nhưng yêu cầu hai viên 'Côn Thừa Đan' thượng đẳng cũng tuyệt đối không dễ dàng. Với tư chất hai cô, có được hai viên 'Côn Thừa Đan', kỳ thực chẳng khác nào có 90% có thể tấn cấp Thừa Đỉnh
- Cha, tên Diệp Mặc này quá có khí phách rồi, không ngờ đến 'Côn Thừa Đan' thượng đẳng cũng đem tặng. Hắn rốt cuộc là người thế nào. không ngờ có loại đan dược đẳng cấp cao này
Cô chị Giải Ấu Huê với chiếc váy hoa xanh sau một lát mới giựt mình cảm thán hỏi.
Cô em Giải Ấu Ngưng gật đầu, đang muốn nói, nhưng nghi ngờ hỏi:
- Cha, mặt của cha sao đỏ thế?
Giải Phong xấu hổ nói rằng:
- Cha cho rằng mình đã là hào phóng lắm rồi. Thế nhưng so với Diệp Mặc lão đệ, cha thật sự là quá mức keo kiệt
Nói xong gã thu hồi đan dược. Thở dài một tiếng còn nói thêm:
- Thật sự là thiên tài, cha chưa từng gặp qua thiên tài như Diệp Mặc lão đệ. Thật khó có thể tin được, đúng là…
- Cha, cha rốt cuộc muốn khen cái tên Diệp Mặc kia tới khi nào? Nói không chừng hắn ở trong Lạc Hồn Khư chiếm được một đống 'Côn Thừa Đan' thì sao
Cô em Giải Ấu Ngưng lầm bầm một câu.
Giải Phong lại nghiêm mặt nói:
- Cha nói Diệp Mặc lão đệ là thiên tài không phải không có lý do, bởi vì hắn là một tông sư trận pháp, hơn nữa còn là một Đan vương thất phẩm
- Cái gì? Điều này sao có thể?
Hai chị em đồng thanh nói.
Giải Phong lắc lắc đan dược trong tay nói:
- Thời gian luyện chế đan dược này tuyệt đối sẽ không vượt hơn ba tháng, thậm chí một tháng cũng chưa tới. Hiển nhiên đan dược này không phải Diệp Mặc lão đệ có được từ di tích khác, mà là chính tay hắn luyện chế. Còn nữa, trước đó cha nói qua trận pháp trong Lạc Hồn Khư bị người động qua. Diệp Mặc là người ngoài đầu tiên tiến vào Lạc Hồn Khư, vậy trận pháp hiển nhiên chính là hắn động vào rồi. Hắn có thể thay đổi trận pháp Lạc Hồn Khư, còn phá hủy ảo trận bên trong, hiển nhiên là một tông sư trận pháp, cha hẳng định hắn còn có nhiều thủ đoạn khác
Nói xong, Giải Phong liếc mắt nhìn hai cô con gái hỏi
- Một tu sĩ Thừa Đỉnh trong vòng trăm tuổi, không chỉ là tông sư trận pháp, còn là Đan vương thất phẩm, con nói hắn có được xem là thiên tài trong thiên tài không? Chí ít cha đến nay chưa từng thấy qua, cũng chẳng bao giờ nghe qua.
Giải Ấu Huê và Giải Ấu Ngưng không tự chủ được mà gật đầu, nếu như đúng như cha của hai cô đã nói, Diệp Mặc đúng là một thiên tài, còn là một thiên tài trong thiên tài.
- Người như thế tiền đồ căn bản là vô lượng, cũng may trước đó cha và hắn kết giao. Hắn đối với cha ấn tượng cũng không tồi, nếu không sẽ không tặng loại đan dược này. Nếu như sau này các con tu luyện tới cảnh giới cao hơn, có thể gặp được hắn, đối với các con chỉ có lợi không có hại
Giải Phong thấy Giải Ấu Huê và Giải Ấu Ngưng gật đầu, bổ sung.
Nói xong, Giải Phong thở dài
- Nếu như không phải hắn đối với hai con không có ý, cha thậm chí còn muốn trèo cao nhận hắn làm rể rồi
Nghe xong những lời này của cha, cô chị Giải Ấu Huê nhất thời cúi đầu, mà cô em Giải Ấu Ngưng thì không phục nói:
- Con và chị cũng được coi là mỹ nữ, lời cha sao mà đả kích người như thế? Làm sao cha biết hắn không có ý với bọn con, nói không chừng người ta là có ý đấy, chỉ là không tiện nói ra thôi
- Nói như vậy con nhìn trúng người ta hả?
Giải Phong nhìn chằm chằm con gái hỏi một câu.
Giải Ấu Ngưng lập tức liền nói:
- Đây không phải là con có ý với người ta, con chỉ nói theo sự việc mà thôi
Giải Phong sờ sờ tóc Giải Ấu Ngưng nói:
- Ba chị em con đều rất đẹp, cũng là niềm hãnh diện của cha. Thế nhưng làm một người cha, cha sẽ không lừa con. Tên Diệp Mặc kia nhìn con và chị con với tâm tình bình thản, sóng mắt bất động, hiển nhiên là không nhìn trúng hai người các con, điểm ấy cha không thể nhìn nhầm. Nếu như hắn có thể cư ngụ dài lâu ở Nhân Trúc đảo, nói không chừng các con còn có thể có cơ hội, thế nhưng hiện tại khẳng định không được
- Vậy cha đi bảo hắn tới nhân trúc đảo đi
Giải Ấu Ngưng không có tâm cơ, nhanh mồm nhanh miệng, lập tức nói ra.
Giải Phong biết con gái nói lời này cũng không phải nhìn trúng Diệp Mặc, mà là thuận miệng nói ra, cũng không để ý. Gã lại lắc đầu nói rằng:
- Hiện tại cha đã hiểu rõ tên Diệp Mặc kia vì sao lại vội vã phải đi, hơn nữa còn chạy nhanh đến vậy
- Vì sao?
Giải Ấu Ngưng lập tức hỏi
- Bởi vì hắn đang tránh mấy người Đằng Hùng của Giao Đằng cung
Giải Phong cười nhạt nói
- Trước đó Lãm Kỳ Thủy của Tự Thiên đảo không tiến nhập Lạc Hồn Khư, cha liền hoài nghi, y căn bản không phải là người sợ chết, hơn nữa bên trong Lạc Hồn Khư không có nguy hiểm gì. Có thứ gì có thể quan trọng hơn cả linh thảo cấp 9 nào? Hiện tại Diệp Mặc xuất hiện, cha liền hiểu rõ, là Đan vương thất phẩm, y khẳng định biết Diệp Mặc là Đan vương thất phẩm, nên mới rời khỏi Lạc Hồn Khư để truy bắt Diệp Mặc. Diệp Mặc cũng không đơn giản, không ngờ dùng kế điệu hổ ly sơn. Dụ y chạy sang hướng đông, chả trách tuổi còn trẻ như vậy, đã có thể tu luyện tới Thừa Đỉnh, còn dám tiến nhập Lạc Hồn Khư, lợi hại, thật lợi hại
- Vậy sao tên Giao Đằng Vương kia lúc đầu không đi?
Giải Ấu Ngưng lại lần nữa hỏi.
Giải Phong lắc đầu nói
- Cha cũng không rõ lắm, thế nhưng sau đó Giao Đằng Vương chạy về hướng đông, hiển nhiên cũng là phương hướng Lãm Kỳ Thủy đã đi trước đó. Trước đây không phải các con rất nghi hoặc sao? Hiện tại hẳn là có đáp án rồi nhỉ. Chính là vì Diệp Mặc.
Sau khi nói xong, Giải Phong bỗng nhiên lại nói
- Cha nên giúp Diệp Mặc một chút. Đằng Hùng và Lãm Kỳ Thủy đi về hướng đông không tìm được Diệp Mặc, nói không chừng sẽ chuyển qua theo hướng đi của chúng ta mà tiếp tục đuổi theo, tuy rằng khả năng đuổi tới không lớn, thế nhưng cha vẫn giúp Diệp Mặc một lần
- Giúp sao ạ?
Giải Ấu Ngưng lại hỏi.
- Chúng ta lưu lại một vài vết tích truy đuổi cho bọn họ, sau đó dẫn bọn họ sang hướng đông nam
Giải Phong trầm ngâm một hồi nói
…
Diệp Mặc đương nhiên không biết hắn chỉ vì thích Giải Phong người này, cho thêm bốn viên đan dược lại nhận được hồi báo lớn như thế. Hắn sở dĩ đem hai viên 'Côn Thừa Đan' đưa cho Giải Phong, một bởi vì Giải Phong rộng lượng khiến hắn nổi lên hảo cảm. Đổi là một tu sĩ Hóa Chân khác, cũng sẽ không như Giải Phong dễ nói chuyện như vậy, nói không chừng sẽ ra tay cướp giật nữa ấy chứ.
Đương nhiên hai là hắn ở bên trong Dược Viên Lạc Hồn Khư chiếm được ba gốc 'Côn la khuẩn', đây là linh thảo chủ yếu luyện chế 'Côn Thừa Đan'. Hắn chỉ bổ sung thêm dược liệu phụ trợ còn lại, là có thể luyện chế mấy lò rồi
…
Trái ngược với Giải Phong vì Diệp Mặc thay đổi hướng đi và Diệp Mặc một lòng chạy trốn, Lãm Kỳ Thủy lại phiền muộn không gì sánh được, y đuổi nửa ngày nhưng chỉ là một thần hồn tu sĩ mà thôi. Cho dù y không truy đuổi, thần hồn này qua thời gian lâu cũng sẽ dần dần tiêu tán. Mà y lại bỏ qua linh thảo cấp chín để truy đuổi một thần hồn, y thật sự là không nghĩ ra Diệp Mặc làm thế nào đem ký hiệu thần thức của y gở xuống, trái lại đặt ở trên người một thần hồn, mà còn dẫn đi xa đến vậy
Lẽ nào Diệp Mặc cũng biết khống chế thần hồn?
Phiền muộn của Lãm Kỳ Thủy còn chưa kết thúc, trong lòng đang nghĩ phải nhanh chóng chạy về Lạc Hồn Khư gặp mặt Đằng Hùng, nhỡ mà Diệp Mặc ở bên trong Lạc Hồn Khư, thì y bị thiệt thòi rồi. Y thậm chí hoài nghi Đằng Hùng sở dĩ ở lại Lạc Hồn Khư, chính là bởi vì cảm ứng được Diệp Mặc ở bên trong
Thế nhưng không đợi y quay trở về, Đằng Hùng đã mang theo một độn quang rơi xuống trước mặt của y.