Chương 239: Ra mặt (Trung)

Cập nhật 3 năm trước
Trước Sau
Hai ngày kế tiếp, Từ Lệnh Nghi tìm Bạch tổng quản thương lượng chuyện thêm phòng. Từ Lệnh Khoan nghe xong cảm thấy hứng thú, chủ động gánh vác việc thiết kế phòng.

Tuy tết đã qua, nhưng tộc học còn chưa có khai trường, thêm chuyện tam gia đi chỗ nào chưa rõ, thái phu nhân hàm hồ, không cho Từ Tự Cần cùng Từ Tự Dụ chuyển ra ngoại viện. Hai người mừng rỡ giả bộ hồ đồ, đi theo sau Từ Lệnh Khoan chạy tới chạy lui, tham dự chuyện làm phòng.

Thập Nhất Nương dẫn Trinh tỷ nhi làm thêu thùa may vá. Từ Tự Giới cả ngày đi theo Thập Nhất Nương. Truân ca cùng Trinh tỷ nhi luôn luôn chơi tốt, lại thích Từ Tự Giới, vây quanh thân hai người. Từ Tự Kiệm đối với xây phòng có hứng thú, lại muốn cùng Trinh tỷ nhi, Truân ca chơi đùa, trong chốc lát đông, trong chốc lát tây, mỗi ngày vui vẻ giống như tết.

Lại có Vạn Nghĩa Tông cùng Thường Cửu Hà đến gặp Thập Nhất Nương. Đầu tiên là đến chào từ giả, hắn đem hai đứa con cùng nhau đi đến chỗ Trần Bình, giúp Trần Bình trồng cây táo. Sau là đến hướng Thập Nhất Nương xin bạc — vì tuyết là sập mái phòng đã sửa xong, hắn cùng đứa con đang canh điền, chỉ chờ mua mầm giống bắt đầu vụ xuân.

Thập Nhất Nương đem tiền mừng tuổi lấy ra, đưa Vạn Nghĩa Tông mười lượng trợ cấp, đưa Thường Cửu Hà bốn mươi lượng bạc dùng trồng vụ xuân canh.

Lưu Nguyên Thụy gia tiến một chuyến vào phủ, nói là chịu Vạn Nghĩa Tông gia phó thác muốn Thập Nhất Nương cấp bảo môi. Thập Nhất Nương đem năm sinh bát tự Đông Thanh viết lên giấy đỏ thẫm thiếp vàng, nhờ Đào mama đưa cho Lưu Nguyên Thụy gia.

Đối canh thiếp, phải tính bát tự. Bát tự hợp, mới có thể nói bước tiếp theo. Nếu bát tự không hợp, nhà trai đưa hai thước bố, sau đó sai bà mối đem canh thiếp trở về. Cho nên việc này mọi người tuy đều biết, lại không ai tuyên dương. Nhưng thật ra chỗ Thập Nhất Nương, đã lục tung giúp Đông Thanh chuẩn bị gả y. Đông Thanh ngượng ngùng, tránh nhóm tỉ muội, thường ở trong phòng Nam dũng tức phụ làm thêu thùa may vá.

Nam dũng tức phụ từng mười một tháng giêng mang theo Song Ngọc trụ hậu viện Tần di nương. Có một lần Nữu Nhi nhà bọn họ khóc lợi hại. Nam dũng nhìn thấy không đành lòng, trộm đem đứa nhỏ ôm đến nhìn tức phụ. Ngọc Nhi bên người Văn di nương thấy liền nói cho Lục Vân, Lục Vân lại nói cho Hổ Phách, Hổ Phách nói cho Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương suy nghĩ một lúc, cho nam dũng tức phụ đem Nữu Nhi mang theo trên người:” Một thớt trâu thì phóng, hai thớt trâu là dưỡng. Nàng an tâm giúp ta chăm sóc Giới ca, thì so với cái gì cũng đều mạnh hơn. Huống chi Nữu Nhi cùng Giới ca tuổi không sai biệt lắm, cho nhau làm bạn, đối với Giới ca nhi cũng tốt.”

Nam dũng tức phụ rất cảm kích, cấp Thập Nhất Nương khấu đầu mấy cái kêu vang. Thật cũng không vô lễ, ngày thường chỉ cho Nữu Nhi ở tiểu nhĩ phòng hoặc là ra hoa viên chơi. Cũng may đứa nhỏ kia lớn lên ở đại tạp viện, không sợ người lạ, nhỏ tuổi, lại biết mang đồ này nọ cho nhóm nha hoàn trong viện, tất cả mọi người đều thích, có ngươi nào rảnh liền thì bế nàng đi chơi, Nữu Nhi càng thích cười, khiến Trinh tỷ nhi, Dụ ca thấy đều lấy đường dụ nàng chơi. Trong viện tiếng cười nói vui vẻ, dẫn những người khác trong phòng đều nhìn.

Huyên náo ôn ào vài ngày như vậy, La đại phu nhân, đến đây.

Truân ca lôi kéo cánh tay của nàng: “Đại cữu mẫu, ngài như thế nào không manh Hưu ca mang đến? Nhà của chúng ta ca ca tỷ tỷ đệ đệ đều có, Hưu ca một người ở nhà thật đáng thương.”

La đại phu nhân, miễn cưỡng cười:” Lần sau mang Hưu ca đến.” Lại lấy thỏi bạc thưởng mấy đứa nhỏ, cùng Thập Nhất Nương đến noãn các thảo luận.

Thập Nhất Nương nhìn thấy đã biết La đại phu nhân, đi Mậu Quốc Công phủ trở về. Tự tay châm trà, cho tiểu nha hoàn mang điểm tâm ngọt:” Ngài ở trong này tức giận đến đau lòng, bên kia nói không chừng đang cười vui vẻ. Vẫn là nghĩ thoáng một chút, miễn cho chọc tức thân mình. Vô ích.”

” Đạo lý mỗi người đều hiểu.” La đại phu nhân, uống mấy ngụm trà nóng, lúc này mới mở miệng, “Nhưng đến phiên mình chưa chắc có thể khống chế.”

Thập Nhất Nương cười đem đĩa đậu phụ hoàng đưa tới la đại phu nhân, tay xê dịch, ý bảo nàng ăn một chút.

La đại phu nhân, lắc đầu, nói: “Đám người thân thích bàng chi Vương gia kia thực không phải là người, thế nhưng ở sau lưng nói Thập Nương nhà của chúng ta khắc phu. Còn nói muốn cho Thập Nương chuyển đến miếu trụ. Hơn nữa Đại tiểu thư nhà các nàng, cũng không ngăn đón một chút. Ta xem, trông cậy vào việc cùng Vương gia ngồi xuống thương lượng việc này là không thể nào!” Nói xong, thở một hơi thật dài, lộ ra vài phần thương tâm,” Thập Nương thật là không may mắn!”

Thập Nhất Nương im lặng.

Hiện tại chính là bắt đầu, chỉ sợ càng lâu càng có nhiều lời khó nghe hơn.

Đang nghĩ ngợi, có tiểu nha hoàn tiến vào bẩm:” Phu nhân, mama bên người lâm đại phu nhân Uy Bắc Hầu cách vách, lại đây vấn an ngài.”

“Mau mời vào!” Thập Nhất Nương vội nói. Sau đó xoay người hướng La đại phu nhân giải thích,” Trinh tỷ nhi từ Tây Sơn trở về, mang theo chút đồ ăn tự làm, hương lộ, huân hương linh tinh, sai người tặng Tuệ tỷ nhi Lâm gia một chút, chắc là nói cám ơn Trinh tỷ nhi.”

La đại phu nhân, thấy nàng có khách, đứng dậy phải cáo từ.

Thập Nhất Nương lưu nàng:” Lại không phải người ngoài gì. Ta vừa lúc cũng có chuyện nói cùng đại tẩu.”

La đại phu nhân, thấy thế ngồi xuống như trước.

Mama bên người Lâm đại phu nhân, mang theo chút bố thất lại đây, nói là cảm ơn Trinh tỷ nhi tặng hương lộ. Còn nói: “Tuệ tỷ nhi nhà của chúng ta hơn lâu không nhìn thấy Trinh tỷ nhi, muốn đến thăm hỏi.” Sau đó lấy thiếp đưa cho Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương cười ứng, cho Hổ Phách thỉnh Trinh tỷ nhi tới đón thiếp, thương lượng hai mươi tám tháng giêng lại đây tụ hợp. Sau đó cho Đào mama đem hai vị mama Lâm gia đưa ra cửa.

Nàng lại cho Trinh tỷ nhi viết thiếp mời:” Đem Thập Nhị di cũng mời đến xem náo nhiệt đi! Nàng một mình ở nhà cũng nhàm chán.”

Trinh tỷ nhi cười đáp lời đi viết thiếp mời. Thập Nhất Nương như trước cùng La đại phu nhân, nói chuyện: “Tình cảnh Vương gia bên kia ra sao?”

“Rối loạn.” La đại phu nhân, lắc đầu,” Quốc công gia mỗi ngày ngồi ngốc ở thư phòng, lão phu nhân dấu mặt khóc, mọi chuyện trong nhà mặc kệ. Về phần Thập tiểu thư, vốn là người không để ý tới chuyện quản gia, hiện tại càng mặc kệ. Một mình đem mình nhốt tại trong phòng. Cũng may Kim Liên cùng Ngân Bình chiếu cố coi như chu đáo, chí phí ăn mặc cũng không đến nỗi không có. Chuyện trong nhà hoàn toàn trông cậy vào Đại tiểu thư, lấy chủ ý. Cố tình Đại tiểu thư, vì chuyện Thập cô gia bôn ba vất vả, chuyện trong nhà không quan tâm thập phần. Những thân thích bang chi này mỗi người da mặt đều dày hơn cả tường thành,tự mình tìm sân trụ, ăn ngủ ở trong phủ, không đi. Sau đó nam nữ chia làm mấy nhóm, nam thủ quốc công gia, nữ thủ lão phu nhân, nửa bước không rời, sợ mình lạc lõng, có ưu đãi gì bị những người khác tranh lấy. Làm việc đáng khinh, nói chuyện chanh chua. Hoàn toàn chưa thấy qua bộ dáng tiểu gia. Ầm ĩ đến nỗi vài vị quản sự đều không dám tiến lên, có thể trốn liền trốn, tránh được thì tránh, có thể chối liền chối,, mỗi người co lại không dám xuất đầu.” Nói xong, áp thấp thanh âm,” Ta nghe Ngân Bình nói, một ít bài trí trong phòng lão phu nhân đều không thấy. Còn có người xông đến trong phòng Thập tiểu thư, nếu không có Kim Liên cùng Ngân Bình đem người đuổi đi, chỗ Thập tiểu thư, cũng không may mắn thoát khỏi.” Nói xong, giọng nói nàng ngừng một chút, lộ ra mấy phân bất an,” Ta đến, cũng là nghĩ muốn cho thương lượng chuyện này cùng ngươi.”

La đại phu nhân, biết mình biết người, không phải loại người lỗ mãng. Nếu đến cầu trước mặt mình, khẳng định là chuyện mình có thể làm.

Thập Nhất Nương không chút suy nghĩ, lập tức nói:” Đại tẩu thỉnh nói. Chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ hết sức.”

La đại phu nhân, hơi vuốt cằm, vẫn do dự một lát mới nói:” Ta xem đám thân thích kia làm việc một chút mặt cũng không được, lo lắng các nàng đem chủ ý đánh đến đồ cưới của Thập tiểu thư…… Ta nghĩ, nếu thật sự không được, không bằng phái mấy thô sử bà tử cao lớn đi, đem đồ cưới của nàng chuyển đến điền trang hồi môn của ngươi……” Tuy nói như thế, nàng cũng thấy việc này không ổn, nhưng lại không có biện pháp khác, không thể cho những người đó hồ đồ, chuyển đến ngõ Cung Huyền cũng không thích hợp– nhà người ta nói không chừng còn tưởng rằng La gia chúng ta cùng nhà bọn họ tranh sản nghiệp,” Nói xong, cười khổ một tiếng,” Thập tiểu thư, điền trang hồi môn lại ở Nam Kinh…… Chỉ có chỗ ngươi, Hầu Gia gia sản nghiệp lớn, nói ra cũng không ai tin sẽ tham của hồi môn của di mẫu ở quá, chỉ biết nói là vì Thập tiểu thư làm chỗ dựa.”

Thân thích Vương gia này lại nói Thập Nương khắc phu muốn nàng chuyển vào miếu trụ, lại xông vào muốn lấy đồ của Thập Nương…… La đại phu nhân lo lắng không phải không có đạo lý. Nhưng cứ như vậy, Từ gia khẳng định phải liên lụy đến trong đó. Làm chuyện tốt không mong hồi báo, nhưng không thể để cho người ta sinh ra oán hận.

Thập Nhất Nương trầm ngâm nói:” Đại tẩu, ta có chủ ý, ngài xem thỏa đáng không?” Sau đó nói,” Liền nói Thập tỷ mang tín đi ngõ Cung Huyền, nói thân thể không khoẻ, bên người không có lão nhân hầu hạ, cho phái mấy người đi chỉ đạo Kim Liên cùng Ngân Bình một chút. Ta sẽ giúp tìm mấy thô sử bà tử thỏa đáng đi qua. Nếu ai dám đến loạn, chỉ quản đánh. Ta không tin còn chấn không được những người đó.”

“Chủ ý này tốt!” La đại phu nhân, tán thành.

Nàng cũng nghĩ tới chủ ý này, nhưng thứ nhất La gia không phải người bản địa, người mang đến dùng còn ngại ít, làm sao còn có thể trích người cho Thập Nương dùng. Thứ hai nhất thời cũng tìm không thấy người thích hợp.

Loại bà tử này dáng người phải thô ráp khỏe mạnh, còn phải đanh đá lợi hại. Hàn môn tiểu hộ không biết nền tảng, nói không chừng tự mình dẫn sói vào nhà, mất nhiều hơn được. Ba là đến nghĩ Thập Nhất Nương trên có bà bà, dưới có chị em dâu, sợ hướng nàng mượn người làm nàng khó xử. Hiện tại Thập Nhất Nương chủ động nói ra, tự nhiên có vài phần nắm chắc. Có thể không liên lụy những người khác lại giúp Thập Nương, nàng tự nhiên là vui mừng đứng nhìn.

“Nếu đại tẩu đồng ý, ngài xem phái mấy người qua thì thích hợp.” Thập Nhất Nương thấy cũng nhẹ nhàng thở ra,” Sáng mai khiến cho Đào mama lĩnh đi qua. Về phần tiền công, ta gánh.”

” Vì chuyện La gia, như thế nào để cho ngươi ra tiền công.” La đại phu nhân, cười nói,” Tiền công ta bỏ ra!”

Thập Nhất Nương suy nghĩ:” Cũng đúng! Lấy tiền của người thì cùng người tiêu tai. La gia lấy ra nửa, sai sử cũng danh chính ngôn thuận chút.”

Trong lòng lại nói, ra công ra lực ai không có chút ánh mắt, về sau có việc ai muốn đi. Không bằng cho các nàng lĩnh tình La gia, biết đi theo mình làm việc không có hại.

Hai người lại thương lượng chi tiết, La đại phu nhân, nhìn thấy sắc trời không còn sớm, đứng dậy cáo từ.

Thập Nhất Nương biết trong nhà còn có việc cần nàng quan tâm, cho Hổ Phách lấy mấy khối liêu ra:” Thất đỏ thẫm này chính là cho đại tẩu cùng Tứ tẩu, ba thất màu lam chính là cho Tam di nương, ngũ di nương cùng lục di nương. Này thất màu vàng hạnh là cho ngũ di nương làm tiểu xiêm y .”

La đại phu nhân, không khách khí, cho Hàng mama đem đồ vật thu, đi cấp thái phu nhân hỏi an, từ biệt Thập Nhất Nương cùng ra khỏi thùy hoa môn.

Thập Nhất Nương lập tức kêu Đào mama đến, cho nàng an bài sáu người cao lớn thô sử bà tử sáng mai đi ngõ Cung Huyền, đối với Tam phu nhân chỉ nói là La gia có một số việc, cần người đi giúp vài ngày. Đợi lúc thấy mấy bà tử kia, chuyện thứ nhất chính là đem tiền công cùng các nàng xác định rõ ràng.

Mọi người nghe chiếu theo tiền tháng Từ gia lấy, mặt khác La gia còn cấp tiền công, mỗi người vui vẻ ra mặt, vỗ ngực hứa nhất định chiếu cố tốt Thập Nương, tuyệt sẽ không cho người Vương gia khi dễ nàng.
Trước Sau
Copyright © Truyện Truyện 2024. Liên hệ: [email protected]